sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 621

Chương 621

Chỉ là cô không biết chính là, hôm nay cô để ý một quỳ của Tống Uyển bao nhiêu thì ngày sau cô hối hận bấy nhiêu vì lựa chọn của mình.

Hôm nay cô trang điểm cho con gái thật xinh đẹp, đem mái tóc mềm mại của bé nhét vào mũ bên trong. Đứa bé nho nhỏ, chằm nhòn nhọn, đôi mắt to sáng ngời, làn da trắng hồng, điểm này đến là giống mẹ. Một đứa bé có bộ dáng như vậy đi tới nơi nào cũng đều rất được yêu thích.

“Mẹ, chúng ta đi đâu?” Tiểu Vũ Điểm cảm giác được hôm nay không giống mọi khi, bởi vì bé mặc quần áo mới chính là để ăn tết, mà hiện tại không phải tết nha.

“Mẹ mang con đi gặp ông bà nội.” Hạ Nhược Tâm vỗ về con gái càng ngày càng giống cô, nở nụ cười hiền dịu. Kỳ thật trong lòng cô vẫn là cự tuyệt, nhưng lại không biểu lộ ra ngoài, đứa bé quá mẫn cảm, cô sợ.

“Tiểu Vũ có ông bà nội sao?” Tiểu Vũ Điểm chớp đôi mắt một chút, sau đó kéo tay áo mẹ, “Là ông bà của chị nhỏ sao, sẽ giúp đỡ chị nhỏ làm người xấu, khi dễ Tiểu Vũ Điểm sao?”

Hạ Nhược Tâm sửng sốt một chút, đem con gái ôm lên. Cô nhẹ nhàng dùng cằm mình day day vào đầu nhỏ của con gái, “Đúng vậy, chính là ông bà nội kia.”

Tiểu Vũ Điểm cắn ngón tay của mình, kỳ thật không thích bà nội như vậy.

“Đi thôi, bảo bối, chúng ta đi.” Cao Dật đã đi tới, ôm Tiểu Vũ Điểm trong lồng ngực Hạ Nhược Tâm.

Tiểu Vũ Điểm thích nhất được ba ôm, bởi vì ba ôm rất an toàn, không sợ bị xã. Hơn nữa sức ba rất lớn, tay cũng không đau.

Hai bàn tay to bè đều nắm một tay nhỏ, Cao Dật tay trái còn cầm búp bê của Tiểu Vũ Điểm, đi tới nơi nào cũng phải mang theo. Mà đứa nhỏ này có phải không lo lắng có người sẽ cướp bup bê của bé?

Vẫn là đứa bé này không có nhiều cảm giác an toàn. Anh cúi đầu nhìn Tiểu Vũ Điểm, khuôn mặt nhỏ kia hôm nay đặc biệt an tĩnh, dường như không có nói qua một câu.

Đứa nhỏ này có tính cách thật là quái quái một chút.

Mà lúc này ở Sở gia, Sở Giang cùng Tống Uyển đứng ngồi không yên nhìn ra cửa, cũng không dám lộn xộn. Trên bàn đã bảy một đống lớn đồ các bé gái thích ăn, bên cành còn có rất nhiều búp bê. Tất cả đều là bọn họ mua cho cháu gái.

Lúc đó thiếu chút nữa bọn họ đã bảo gia nhân mua toàn bộ bup bê ở cửa hàng bách hóa. Cũng không nên trách bọn họ kích động như vậy, bọn họ vốn dĩ đã tuyệt vọng, chỉ không nghĩ tới trời cao sẽ cho bọn hộ một bảo bối, là cháu gái bọn họ, một cháu gái đã ba tuổi.

“Bà nghĩ có tới không?” Sở Giang lúc này lại ngồi không yên, cứ cách vài phút ông lại đứng lên, đi một vòng ra cửa muốn xem cháu gái có đến không.

“Bọn họ nói là 10 giờ.” Đôi mắt Tống Uyến đều sắp nhìn xuyên bàn, “Trẻ con buổi sáng còn buồn ngủ, nếu đi sớm không phải khiến cháu thiếu ngủ sao?”

“Ông xem Hương Hương nếu thiếu ngủ một chút, cả ngày đều không có tinh thần, tính tình cũng không tốt.”

Mà Tống Uyển nhắc tới Sở Tương, cả người đều sững sờ, bà dường như đã quên mất Sở Tương.

“Chúng ta chuẩn bị đón cháu, làm sao bây giờ?” Sở Giang cũng thấy phức tạp, áp lực trong lòng. Đồ vật cũng không thiếu, vốn dĩ cho rằng cả đời không có cháu nên mới nhận nuôi một đứa, thủ tục cũng làm xong, bọn họ cũng đã nhận nuôi, chính là hiện giờ trời lại cho bọn họ một đứa cháu gái. Có điều đứa bé Sở Tương kia đã nhận nuôi tại đây, hiện tại thân phận chính là con gái Sở Luật, là cháu gái bọn họ.

“Còn có thể làm sao bây giờ?” Tống Uyển than một tiếng, “Dẫu sao cũng không thể đem Hương Hương trả lại cho co nhi viện được.” Bà cùng Sở Tương mới tạo được ra tình cảm, mấy tháng nay đều là bà chăm sóc Sở Tương, cùng ăn cùng ngủ, liền tĩnh có nuôi con chó con mèo còn có tình cảm, huống chi là một con người, một đứa bé.

“Nhà chúng ta cũng không thiếu một chút tiền, Hương Hương vẫn là cháu gái chúng ta, về sau chúng ta sẽ có hai cháu gái, như vậy không phải tốt sao. Cháu gái nhà ta trở về, về sau nó cũng không lẻ loi, còn có một chị gái chơi cùng, thật tốt đúng không?”

Tống Uyển mống muốn điều tốt, kỳ thật nói trắng ra là bà chỉ luyến tiếc Sở Tương, nhưng Sở Giang lại cảm giác việc này không đơn giản như vậy. Ông biết một núi không thể có hai hổ, hơn nữa tính tình Sở Tương là một người cực chiếm hữu, ở nhà trẻ nó làm những gì không phải ông không rõ ràng, chỉ sợ tới lúc đó tâm tư đứa trẻ này sẽ không tốt.

Bông nhiên ông có cảm giác từ trong tâm, tầm mắt ngừng lên của ở lầu một, cái cửa phòng mở lại lại là đóng lại. Ánh mắt Sở Giang hơi trầm một chút, mặc kệ như thế nào, ông chỉ biết cháu ruột chính là ruột, cháu nuôi chính là nuôi, không nên trách ông bất công. Vốn dĩ ông cũng không có nhiều tâm với Sở Tương, không giống như Tống Uyển mỗi ngày đều che chở đứa bé kia. Nếu Sở Tương an phận ông sẽ không quản mà để Sở Tương tiếp tục làm đại tiểu thư Sở gia, cả đời ăn uống không lo, từ nghèo khổ biến thành mệnh phú quý, nhưng nếu nó thật sự có ý không tốt, như vậy ông chỉ có thể đem đứa nhỏ này tiễn đi.

“Tôi đi xem Hương Hương,” Tống Uyển đột nhiên có chút không yên lòng về Sở Tương, bà bèn vội vàng đi xem cháu gái. Để Sở Tương cho bảo mẫu, trong lòng bà có chút băn khoăn. Tuy rằng sắp tới nhìn thấy cháu ruột mình, nhưng Sở Tương rốt cuộc chính bà mang theo mấy tháng, không phải ruột thịt nhưng tình cảm lại không ít. Bà đứng dậy, cũng muốn lát nữa để Sở Tương gặp em gái.

Cửa phòng bị mở ra, người nho nhỏ của Sở Tương rúc trong chăn, hình như là đang khóc.

“Hương Hương,” Tống Uyển đi tới, vừa thấy bộ dáng Sở Tương, nói thật vẫn là rất đau lòng.

“Làm sao vậy, Hương Hương?” Bà kéo chăn trên người Sở Tương, “Có phải có người khi dễ Hương Hương nhà chúng ta, nói cho bà nội, bà nội sẽ báo thù cho con.” Sở Tương dụi hai mắt mình ngồi dậy, cái miệng nhỏ mếu máo, nước mắt cũng bạch bạch rơi xuống phía dưới. Tống Uyển mềm lòng, bà đem Sở Tương ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve tóc bé.

“Hương Hương, nói cho bà nội con bị làm sao, sao lại khóc?”

Sở Tương nghẹn ngào một tiếng, càng thêm rúc thân thể nho nhỏ vào lòng ngực Tống Uyển, “Bà nội, có phải có em rồi bà nội sẽ bỏ Hương Hương, liền đem Hương Hương trả về nơi đen tối kia sao?”

“Không phải thế,” Tống Uyển an ủi Sở Tương, tay cũng vỗ về bả vai nho nhỏ, “Em là em, Hương Hương là Hương Hương. Em là cháu bà nội, Hương Hương cũng vậy, về sau Hương Hương liền có em gái, cũng là có người chơi cùng Hương Hương. Hương Hương có thấy vui không?"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx