sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 658

Chương 658: Cô sẽ không cảm kích.

“Tiểu Vũ Điểm, ba mang con về, mang con đi tìm mẹ con.” Anh nói, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt nhỏ của con gái, nhấc đôi chân bị thương từng bước một đi ra ngoài. Khi anh đi tới cửa kho hàng Đỗ Tĩnh Đường vừa vặn chạy tới, tất nhiên còn có rất nhiều cảnh sát. Có điều mọi thứ đều đã kết thúc, Sở Luật yên tâm, con gái anh không bị vấn đề gì.

“Anh họ, anh bị thương.” Đỗ Tĩnh Đường vội vàng chạy tới, thấy máu trên đùi Sở Luật, thậm chí trên một đùi vẫn còn cắm một con dao vệt hoa quả, đùi kia vết máu chảy dài nhìn muốn ghê người.

“Anh họ, anh đau không?” Đỗ Tĩnh Đường kịch liệt hỏi, anh thật sự không đau sao, đây là da, đây là thịt, đây là máu, đây là một người còn sống sờ sờ a.

“Không, anh thấy yên tâm rồi. Em xem, Tĩnh Đường, con gái anh không có việc gì, con không có việc gì là tốt rồi.”

Sở Luật lắc đầu, ôm Tiểu Vũ Điểm trong lòng chặt hơn một ít, anh ngẩng đầu, hai mắt đảo qua nhìn tới một bóng người, rồi anh đi tới Hạ Nhược Tâm.

“Nhược Tâm, anh làm được, em xem, anh mang Tiểu Vũ Điểm về cho em, em chăm sóc bé nhé.”

Sở Luật ôm Tiểu Vũ Điểm giao cho Hạ Nhược tâm, lòng ngực trống trải làm anh dị thường khó chịu, khiến anh không còn duy trì được tự chủ, lảo đảo một chút, Đỗ Tĩnh Đường vội vàng đỡ anh.

“Mẹ…” Tiểu Vũ Điểm ôm chặt cổ Hạ Nhược Tâm, bé còn nhỏ tuổi hiển nhiên rất sợ hãi, chỉ là đôi mắt của bé lại vẫn luôn không rời khỏi Sở Luật, sau đó lần bò trở về lòng ngực mẹ mình.

“Hạ Nhược tâm ôm chặt con gái bị mất tích mới tìm được của mình, nửa ngày đều không muốn buông tay: “Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm của mẹ…” Cô không ngừng gọi tên con gái. Cao Dật tiến tới ôm vòng qua bả vai cô: “Tốt rồi, không có chuyện gì, chúng ta về thôi.” Cao Dật hơi dùng sức cho cô chỗ dựa, khiến cô bớt lo lắng, để Tiểu Vũ Điểm bớt sợ hãi. Chỉ là người đàn ông kia trong mắt hiện ra một ít phức tạp.

Bị thương như vậy, nếu là người thường chắc cũng đã ngất xỉu, còn anh vẫn kiên trì, đôi mắt vẫn luôn không rời khỏi Hạ Nhược Tâm cùng Tiểu Vũ Điểm, dường như muốn đem mọi thứ của các cô ghi tạc vào tâm hồn mình.

Cuối cùng anh liếc mắt một cái, giống ngư nếu không phải từ biệt thì cũng là sinh ly.

Hiện giờ anh mới thấy rõ, người đàn ông này rốt cuộc yêu Hạ Nhược Tâm dường nào, có lẽ anh cũng yêu nhưng bản thân mình lại không biết, yêu bốn năm.

Lúc này tiếng xe cứu thương hú to, nhiều người đi vào trong kho hàng, rất nhanh sau đó mọi người cáng ra hai người, một là Mễ Đông Phong, mà một người khác chính là Lý Mạn Ni.

Hạ Nhược Tâm ôm Tiểu Vũ Điểm lùi một bước.

“Tôi sẽ không cảm tạ anh, bởi vì tình huống này là do anh khiêu khích, anh khiến Tiểu Vũ Điểm của tôi bị tổn thương như vậy cho nên anh bị thương là xứng đáng, dù anh có chết cũng là xứng đáng.” Hạ Nhược Tâm không ngừng lắc đầu, không muốn vì anh ta mà trong lòng sinh ra sự cảm kích. Cô không cảm động, cũng sẽ không cảm kích.

Bởi vì anh ta sai, vốn dĩ chính là anh ta sai.

“Đúng vậy, là anh sai, mọi việc đều do anh gây ra.” Sở Luật dựa vào người Đỗ Tĩnh Đường, trên mặt sớm đã không còn vô tình cùng lãnh khốc. Hiện tại anh, ở trước mặt cô, chỉ muốn được quan tâm. Hiện tại anh thật hèn mọn, mà cô cũng không biết có khi chỉ cần cô nói một câu có thể khiến anh như ở thiên đường, cũng có thể khiến anh như xuống địa ngục.

Hạ Nhược Tâm xoay người, khuông muốn xem vết thương trên đùi anh, cô ôm con gái mình chạy đi: “Tiểu Vũ Điểm, mẹ mang con về nhà, chúng ta rời ra nơi đáng sợ này, chúng ta về nhà.”

“Anh vẫn nên chú ý vết thương đi, nếu không sẽ có khả năng tàn phế.” Cao Dật dừng lại thiện ý khuyên bảo, đừng lại dùng khổ nhục kế, nếu lúc đến lúc tàn phế lại hối hận. Chỉ là người đàn ông này làm anh thật sự cảm giác được đây là một đối thủ rất lớn, rất mạnh có thể xen vào tình cảm của bọn họ.

Anh rất không ưa người đàn ông này, nhưng hiện tại cũng bội phục người đàn ông này. Dẫu sao cũng không ý nghĩa nữa, anh ta sẽ từ bỏ Hạ Nhược Tâm cùng Tiểu Vũ Điểm, Sở Luật yêu các cô, mà Cao Dật anh cũng yêu các cô.

Cao Dật xoay người, trong lúc vô tình chặn tầm mắt hướng Hạ Nhược Tâm, môi Sở Luật khô khốc giật giật, sau đó thân thể anh lảo đảo ngã xuống người Đỗ Tĩnh Đường.

Anh mơ mảng mở khai mắt mình, đập vào mắt đều một mảng trắng bệch, mà anh cũng không nhớ rõ đã bao nhiêu lâu anh không nằm nghỉ ngơi tốt như vậy. Anh luôn cho rằng công việc rất quan trọng, hiện tại mới cảm thấy nếu có thể ngủ ngon như thế này mỗi ngày thì thật sự có thể nói anh hạnh phúc.

Anh chuyển động chân mình, đên đùi lại truyền đến cơn đau thấu tim, anh nhắm lại mắt mình chịu đựng, lúc lần thứ hai anh mở mắt lại thấy một đôi mắt to đen trong.

Anh sửng sốt, nhất thời còn thưởng mình đang nằm mơ, là thật sao? Anh run rẩy vươn tay mình, ngon tay nhẹ nhàng chạm vào một chút giống như chạm vào tiểu thiên sứ có thể biến mất.

Là thật, không có biết mất, là Tiểu Vũ Điểm, con gái anh. Bé đang trông anh, bé vậy mà đang ở đây với anh.

“Tiểu Vũ Điểm…” Mấy ngày chưa mở miệng nói chuyện, anh nghe được âm thanh mình khàn khàn như sắp chết, nếu không cẩn thận nghe thì căn bản không biết anh đang nói gì.

Hai tay nhỏ của Tiểu Vũ Điểm đặt trên giường, bé chỉ cao hơn giường bệnh của Sở Luật một chút, khiến bé vất vả.

“Chân mệt…” Đôi môi nhỏ mở miệng nói, thỉnh thoáng đá chân mình, hai con mắt vễn luôn nhìn chằm chằm Sở Luật xem. Ngay cả Sở Giang cùng Tống Uyển cũng không rõ vì sao cháu gái yêu của bọn hị hiện tại chỉ muốn đến bệnh viện thăm Sở Luật, có phải vì Sở Luật cứu bé cho nên hiện tại bé đã không còn chán ghét Sở Luật như trước.

Bọn họ thấy vui cho con trai của mình, tuy con bọn họ bị thương nhưng thương này cũng đáng giá.

“Mệt mỏi?” Sở Luật cố gắng ngồi dậy không để ý tới đùi mình đang đau đớn, vươn tay bế Tiểu Vũ Điểm lên, sau đó cẩn thận cởi giày cho bé. Anh biết Tiểu Vũ Điểm giống anh, không thích bị người khác chạm vào chân, nhưng cũng may, lúc anh cởi giày Tiểu Vũ Điểm không một chút phản ứng.

Anh nhẹ nhàng vô về khuôn mặt nhỏ của con gái, không biết mình đã ngủ bao lâu mà vết thương trên mặt con gái đã lành, cho nên ít nhất chắc anh ngủ cũng phải hai ngày đi, là bởi vì mệt mỏi, cũng bởi vì bị thương.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx