sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tản mạn về “Ba điều giá trị của cuộc sống “

Ba điều trong đời bạn khi đã đi qua không bao giờ lấy lại được

Thời gian.

Lời nói.

Cơ hội.

Ba điều trong đời bạn không được đánh mất

Sự thanh thản.

Hy vọng.

Lòng trung thực.

Ba thứ có giá trị nhất trên đời

Tình yêu.

Lòng tự tin.

Bạn bè.

Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được

Giấc mơ.

Thành công.

Tài sản.

Ba điều làm nên giá trị một con người

Siêng năng.

Chân thành.

Thành đạt.

Ba điều làm hỏng một con người

Rượu.

Lòng tự cao.

Sự giận dữ.

( sưu tầm)

Đọc bài viết này trong Blog của Nhật Hà trong tôi vang lên câu hát :

” Nếu có ước muốn trong cuộc đời này.

Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.

Cho bao khát vọng, đam mê cháy bỏng.

Sẽ còn mãi trong tim mọi người.

Để tình yêu... ước mơ mãi không phai...".

Nhưng ước muốn chỉ là ước muốn, thời gian mãi trôi đi còn lại những vết chân chim nơi đuôi mắt, còn lại những nuối tiếc trong cuộc đời, những điều được mất. Còn lại đêm thứ Bảy yên bình và tôi đang gõ lên những dòng chữ này. Còn lại trái tim tôi với những yêu thương, những điều được mất.

Ngày hôm qua tôi đã làm bạn đau vì những lời nói trong lúc nóng nảy của mình. Tôi nhớ lại những dịu ngọt bạn đã dành cho tôi và tôi muốn lấy lại lời nói của mình. Đám mây trên trời nhìn thấy giọt nước mắt của tôi bảo: “ Nếu bạn muốn tôi sẽ sà xuống thấp đậu vào tay bạn, hoặc bạn hãy trèo lên đỉnh núi Phan xi păng bạn sẽ với được tôi. Nhưng bạn đừng tìm nữa vì gió đã mang lời nói của bạn đi rất xa…rất xa.

Có thế năm năm, mười năm hoặc lâu hơn nữa bạn tôi sẽ tha thứ cho tôi bằng trái tim nhân hậu, nhưng tôi đã từ bỏ mất cơ hội có được một người bạn chân thành.

Hình như tôi đang mất đi sự thanh thản của mình và bạn tôi cũng vậy. Làm thế nào đây để có được sự bình yên trở lại trong tâm hồn mình?.

Tôi không thể cho mình mất quyền hy vọng. Hy vọng vào sự chân thành và tình cảm của mình sẽ giải tỏa được mối nghi ngờ, lòng thù hận. Liệu tôi có quá tự tin vào bản thân mình?

Có một điều rất may mắn là tôi chưa bao giờ mất đi lòng trung thực mà trước hết là trung thực với chính mình. Sự mệt mỏi, sự vướng víu vào những trò sắp đặt của người đời đã khiến bạn như con chim đậu phải cành cây cong nghi ngại tất cả kể cả người bạn thân thiết nhất của mình. Tôi không giận càng không trách chỉ thương bạn nhiều hơn.

Tôi có nhiều bạn nhưng không vì thế mà muốn mất chính bạn. Chỉ sợ rằng bạn quá buồn và tổn thương để nhìn ra một sự thật rằng bao giờ bạn cũng là người tôi trân quý nhất.

Tôi tự hào là tôi luôn có "Ba thứ có giá trị nhất trên đời".

Giấc mơ của tôi đã tan đi như bong bóng xà phòng vì những nghi ngờ vô cớ do người đời dàn dựng. Chúng mình đã muốn cùng nhau viết được một cái gì đó hoặc ít ra cổ vũ lẫn nhau để cùng sống tốt hơn.

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình thành công vì thấy mình cần cố gắng thêm.

Và một điều may mắn nữa cho tôi là tài sản không tính bằng những đồng mỹ kim mà chính là tình yêu thương, bạn bè và những người thân thiết. Tôi yêu quý một người bằng chính họ chứ không phải vì bất cứ lý do nào khác. Tôi không vụ lợi với bạn bè, tôi yêu quý họ và họ cũng yêu quý tôi ở một số góc độ khác nhau. Tôi cảm thấy mình hạnh phúc giữa bạn bè và tình thân ái…

Mỗi lần đi xin việc người ta hỏi tôi có điểm mạnh gì câu trả lời của tôi là “ siêng năng” và họ nhìn tôi thú vị. Bằng cấp của tôi đủ lại có kinh nghiệm nhiều năm, bạn bè bảo tôi thông minh nhanh nhẹn nhưng tôi lại thấy “ lao động là thước đo phẩm giá của mỗi người như cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói.

Sự thành đạt ư ? Bạn có thể trở thành tiến sỹ, nhà văn hoặc một quan chức chính phủ. Vậy ai là người thành đạt ? Người ta cứ ham muốn mãi mãi, người ham quyền lực, kẻ ham bạc vàng nhưng có bao giờ đạt được. Vậy thành đạt là gì? Câu hỏi không có câu trả lời chính xác. Tôi thì cho rằng bằng lòng với những gì mình có nghĩa là ta đã đạt được ước mơ của chính mình. Giá trị của con người là chính con người chứ không phải quyền cao chức trọng hay vàng bạc, ô tô nhà lầu xe hơi. Tôi là chính tôi bởi những cái đó không phải là mục đích sống khi tôi luôn tự hào mình là một con người. Con người biết nhân nghĩa trí dũng biết yêu thương biết giận hờn và sống có trách nhiệm với mình cũng như xã hội.

Nhưng tôi cũng chỉ là một con người chứ không phải là một vị thánh. Tôi không uống rượu, không tự cao nhưng tôi hay nóng giận. Tôi đã mất đi một người bạn tuyệt vời nhất vì tính nóng giận của mình. Đêm nay khi tôi gõ những dòng chữ này tôi lai thấy lòng mình trĩu nặng! Tôi từ bỏ ư hay tôi phải làm sao đây?.

Không ai là người hoàn hảo cả. Mọi giá trị của cuộc sống cũng là tương đối. Đừng ai thần thánh quá tình bạn, tình yêu cũng như chính bản thân mình vì mỗi ngày qua đi ta phải hoàn thiện mình hơn. Giá trị của cuộc sống chính là ngày hôm nay ta tốt hơn hôm qua và ngày mai ta tốt hơn ngày hôm nay.

Và bạn ơi, xin hãy vất hết nỗi buồn bước ung dung trong cuộc đời mùa Hạ ơi!!!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx