sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 36: Thải Nhi Thật Là Lợi Hại! (2)

Dịch giả: Tinh Vặn

Kỳ thật, hiện tại Tư Mã Tiên hơi giống cuồng chiến sĩ thuộc tính quang minh, kỹ năng công kích của ma pháp sư quá ít. Tuy gã rất mạnh nhưng sao có thể so sánh với Thích Khách Thánh Điện ngàn năm khó gặp siêu cấp thiên tài Luân Hồi Thánh Nữ?

Lâm Hâm con mắt thẳng tắp ngây ngốc nhìn Thải Nhi đi về khu nghỉ ngơi. Hiện tại gã muốn nhất nói một câu với Thải Nhi chính là ‘ôm đùi…’, đương nhiên đây tuyệt đối không phải ý nghĩa cái kia, thuần túy chỉ là sùng bái mà thôi. Y không thể nào tưởng tượng nổi nàng bé bên cạnh Long Hạo Thần, nhìn qua mảnh mai còn mất thị giác thế nhưng khủng bố như vậy. Sức chiến đấu của Tư Mã Tiên chính gã ngày hôm qua đã trải nghiệm.

Quá mạnh, thật sự quá mạnh. Cường giả như vậy, lần này thi đấu tuyển chọn Liệp ma Đoàn còn ai có thể cùng nàng đối kháng?

Lý Hinh rung động không thua gì Lâm Hâm. Lâm Hâm nghĩ không ra thì nàng cũng đồng dạng không hiểu, hơn nữa hôm đấu với cô, Thải Nhi còn cố ý nhận thua. Cho dù mình có được Mân Côi, nhưng khi đối đầu với nàng liệu có phần thắng không? Đệ đệ a! Đệ kiếm đâu ra nàng bé cũng biến thái giống đệ vậy hả!

Trước đây Lý Hinh luôn cảm thấy Long Hạo Thần là thiên tài nhất thế giới. Nhưng nàng bé này sợ là không lớn tuổi hơn Long Hạo Thần, tu vi cũng đã tới ngũ giai. Nhìn nàng đối phó Tư Mã Tiên ưu nhã thong dong, rõ ràng chưa dùng hết toàn lực. Nếu nàng có thể thành bạn gái của đệ đệ, tuyệt đối là chuyện tốt.

“Tỷ tỷ, muội đi trước.” Thải Nhi đi tới cạnh Lý Hinh, nhỏ giọng nói.

Lý Hinh mỉm cười nói.

“Là đi chờ Hạo Thân?”

“Vâng.”

“Mau đi đi. Muội lợi hại như vậy, ta cũng không lo lắng an toàn của muội.” Lý Hinh cười nói.

*Cộp, cộp, cộp.*

Dưới ánh mắt mọi người nhìn theo, Thải Nhi lặng lẽ rời đi.

Mấy ngày sau, Long Hạo Thần trong tổ thứ ba có thể nói là thuận buồm xuôi gió, không gặp chuyện gì phiền toái. Thậm chí không cần Hạo Nguyệt xuất hiện, liên tiếp thắng năm trận. Hai ma pháp sư đối mặt hắn liền trực tiếp nhận thua. Họ xem rõ ràng khi Long Hạo Thần chém nát Thổ Cự Nhân, lực công kích lợi hại như thế làm sao họ có thể ngăn cản? Ba trận thắng khác thì đến từ cống hiến của mấy vị thích khách.

Trong tiểu tổ mỗi người có chín trận đấu, Long Hạo Thần đến tận đây đã thắng bảy trận, cơ bản bảo đảm tư cách đứng đầu. Hai ngày cuối cùng hắn sẽ đối đầu với Vương Nguyên Nguyên và Trần Anh Nhi, hai nàng bé khá kỳ quái.

Trong tổ này, Long Hạo Thần và Hoàng Nghị đều hiển lộ ra sức mạnh cường đại. Nhưng khiến mọi người chú ý nhất lại không phải bọn họ, mà là nàng bé triệu hoán sư Trần Anh Nhi.

Sau khi liên tục thất bại ba trận, nàng lại thắng liên tiếp ba trận. Cách chiến đấu của nàng rất đơn giản, chính là triệu hoán Sinh Linh Môn. Tựa như Long Hạo Thần đã đoán, nàng gái này căn bản không cách nào xác định chính mình triệu hoán ra thứ gì. Khi đấu với Hoàng Nghị, trong Sinh Linh Môn chui ra cao cấp lục long bát giai, khiến Hoàng Nghị kinh sợ lập tức nhận thua. Nàng gái chính thức thăng lên vị trí trong tổ thứ ba nhân tố khó đoán biết nhất. Thử hỏi, người trẻ tuổi bọn họ ai có thể chống lại ma thú bát giai?

Vương Nguyên Nguyên biểu hiện cũng rất bắt mắt. Nàng giống như Long Hạo Thần đạt được bảy trận thắng. Nhưng đến hiện nay nàng chưa đụng tới mạnh nhất Long Hạo Thần và Hoàng Nghị. Hai trận cuối sẽ gặp phải hai người này.

Bởi vậy, Long Hạo Thần coi như xác định một danh ngạch đứng đầu, còn một cái khác thì đang giằng co giữa Vương Nguyên Nguyên và Hoàng Nghị. Xem biểu hiện trước mắt, Hoàng Nghị tuy thua hắn hai trận nhưng bắt kịp Vương Nguyên Nguyên thắng bảy trận vẫn là khả năng rất lớn. Hơn nữa chỉ cần y đánh bại Vương Nguyên Nguyên, từ so sánh quan hệ thắng bại, y có thể vượt lên đối phương cùng Long Hạo Thần đứng đầu.

Tổ thứ ba có quái dị triệu hoán sư may rủi. Tổ thứ hai cũng có một cái càng quái dị, chính là Lâm Hâm.

Đấu hết bảy trận, Lâm Hâm thua một hòa sáu. Không sai, trừ lúc đối diện hói đầu ma pháp sư Tư Mã Tiên bởi vì vấn đề thời gian mà thua cuộc, còn lại sáu trận y đánh ngang tay với đối thủ. Bởi vì tuy rằng y không tấn công, nhưng không người phá được phòng ngự của y. Ngay cả Lý Hinh có được Mân Côi Độc Giác Thú đều không khác gì. Đáng tiếc, ngày thi đấu thứ tám sắp bắt đầu, hôm nay đối thủ của y chính là Thải Nhi.

Thải Nhi ở tổ thứ hai là siêu quần xuất chúng, bảy thắng một thua. Lý Hinh cũng dựa vào cường đại Mân Côi Độc Giác Thú đạt được năm thắng, một hòa, một thua, thành tích tốt. Thua một trận là với triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện. Nhưng triệu hoán sư này ngày thứ hai đối đầu với Thải Nhi, bị nàng trọng thương dẫn đến mặt sau liên tục thua trận. Vì chuyện này, Linh Hồn Thánh Điện còn hướng Thích Khách Thánh Điện đưa ra kháng nghị. Nhưng mà, có tác dụng sao?

Đầu trọc ma pháp sư Tư Mã Tiên nổi tiếng thứ ba, bảy trận thì năm thắng hai thua, thua trận khác là dưới tay Lý Hinh. Mân Côi Độc Giác Thú quả thật rất lợi hại, thêm vào Lý Hinh chính là Trừng Giới kỵ sĩ, cùng Mân Côi Độc Giác Thú trải qua nhiều trận thực chiến, phối hợp ngày càng ăn ý.

Trong tổ này, hai trận cuối Thải Nhi đối đầu với Lâm Hâm ma pháp sư không biết công kích, và một chiến sĩ. Trên cơ bản kết cuộc đã định, nàng và Lý Hinh liên thủ đứng đầu.

Lý Hinh rất rõ ràng, nếu không có Thải Nhi, chính nàng làm gì có cơ may thành công đứng đầu tổ này. Đối với nàng bé này nàng càng lúc càng yêu mến.

Năm ngày trôi qua, Long Hạo Thần không có làm ra chuyện gì khác thường, mỗi ngày đều cùng Thải Nhi kết bạn đồng hành. Dù sao hai người còn nhỏ, dắt tay đi bên nhau là họ đã thấy hạnh phúc lắm rồi. Giữa hai người không nói chuyện nhiều, nhưng đã quen thuộc lẫn nhau.

Lý Hinh không nói cho Long Hạo Thần biết Thải Nhi thực lực mạnh mẽ. Đây là chuyện của đôi tình nhân người ta, cứ để hắn tự mình khám phá tốt hơn.

Long Hạo Thần cũng không có hỏi. Bởi vì ngày đầu tiên Thải Nhi đã trước nhận thua Lý Hinh, Long Hạo Thần liền tự tiện nghĩ Thải Nhi mù dẫn đến lúc chiến đấu không quá thuận lợi, càng thêm đau lòng nàng.

Cuộc chiến tiểu tổ tiến nhập ngày thứ tám.

Sáng sớm.

Mới ăn xong điểm tâm, Lý Hinh trêu đùa nói với Long Hạo Thần.

“Đệ đệ, mỗi ngày đệ đều đưa Thải Nhi trở về, có mang nàng bé đi chơi không?”

Dạ Hoa đang bới cơm cũng liếc Long Hạo Thần. Long Hạo Thần quen Thải Nhi đương nhiên Lý Hinh không giấu giếm y, hơn nữa cũng đem thực lực của nàng báo cáo với y. Dạ Hoa dĩ nhiên không phản đối đệ tử bảo bối nhận thức ngôi sao Thích Khách Thánh Điện này. Một hạt tử thiếu nữ mà thực lực mạnh đến nhường này, bản thân nàng chính là kỳ tích. Huống chi Dạ Hoa trời sinh nội linh lực thiếu sót, khiến y đối Thải Nhi có điểm đồng tình người cùng số phận. Tuy rằng y không cảm thấy Long Hạo Thần sớm tìm bạn gái là việc tốt, nhưng hôm qua phát sinh một việc khiến y biến đổi suy nghĩ.

“Chơi? Đệ đưa nàng ấy về a.” Long Hạo Thần nói.

Lý Hinh trợn to mắt.

“Không phải chứ, đệ đệ. Đệ hẹn hò với con gái là như vậy sao? Thật quá không lãng mạn. Coi như trận đấu không thời gian, đệ không thể đưa người ta đi đâu chơi, nhưng ít nhất nên mời ăn bữa cơm gì đó. Nhiều giao lưu trao đổi, tìm hiểu tình huống gia đình của nàng bé.”

“Mời nàng ấy ăn cơm?” Long Hạo Thần sửng sốt. “Nhưng mà đệ không có tiền.”

Hắn đúng là thật không có tiền. Chút tiền còm đều vào hết trong bụng Hạo Nguyệt. Sau khi tiến hóa, Hạo Nguyệt lượng cơm ăn càng lớn. Hắn đúng vào tình trạng một kim tệ bẻ đôi.

Lý Hinh vỗ trán, vẻ mặt hết nói nổi.

“Đệ đệ ngốc, không có tiền sao không nói với tỷ tỷ? Ngốc quá đi. Cầm.” Nàng vừa nói vừa móc trong ngực ra một túi kim tệ ném cho Long Hạo Thần.

“Tỷ, đệ không thể lấy tiền của tỷ.” Long Hạo Thần vội vàng muốn trả lại túi tiền.

Lý Hinh trừng hắn.

“Làm cái gì? Xài tiền đau tay chắc? Mau cầm lấy, đệ đệ xài tiền của tỷ tỷ không phải là nên ư? Tỷ coi đệ như em trai ruột, chẳng lẽ đệ không đem tỷ xem là tỷ tỷ ruột sao? Nếu đệ dám trả lại, tỷ sẽ giận đó, sau này không thèm để ý đệ luôn.”

“Đệ…” Long Hạo Thần nhất thời không biết nên nói thế nào.

Dạ Hoa nói.

“Cứ cầm lấy đi. Hinh nhi cũng là vì tốt cho ngươi. Nàng gái Thải Nhi kia, ngươi phải đối với người ta tốt chút. Nếu có thể thì đợi sau khi Liệp ma Đoàn kết thúc tuyển người, cố gắng cùng nàng ấy một tổ đi.”

Ngày hôm qua có một lão giả thần thần bí bí tìm Dạ Hoa, cùng y bí mật nói chuyện hết mấy tiếng đồng hồ. Đợi lão giả đi rồi, một đoạn thời gian dài Dạ Hoa đều đang cảm thấy dở khóc dở cười. Ông ta lại kêu y cố gắng tác hợp cho Long Hạo Thần và Thải Nhi. Tuy rằng ông không nói ra, nhưng biểu lộ rõ ý nghĩ đó. Chắc là Thải Nhi đối với Thích Khách Thánh Điện có ý nghĩa không tầm thường. Nếu Long Hạo Thần có thể cùng nàng một chỗ, giúp ích rất lớn cho tình hữu nghị giữa Thích Khách Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện. Hai bên đều có thể trợ giúp lẫn nhau. Nhưng lấy tính tình của Dạ Hoa, đương nhiên sẽ không thật sự mai mối cho đệ tử. Hôm nay nói ra câu này, chỉ là mờ mịt biểu thị chính mình sẽ không phản đối Long Hạo Thần quen Thải Nhi.

Cất kỹ kim tệ, Long Hạo Thần trong lòng thêm vài phần xấu hổ. Đúng vậy! Quen Thải Nhi lâu rồi chính mình thậm chí còn chưa mời nàng ăn cái gì.

Sân ma pháp tổ thứ hai.

Dựa theo rút thăm, hôm nay trận thứ nhất của tổ thứ hai là Thải Nhi xuất chiến. Đối thủ của nàng dĩ nhiên chính là Lâm Hâm.

“Thải Nhi đấu với Lâm Hâm, hai bên ra sân.” Trọng tài ở trong sân cao giọng hô.

Thải Nhi chậm rãi đứng dậy, khi nàng chuẩn bị đi ra thì Lâm Hâm đã đứng lên to giọng hét.

“Nhận thua, ta nhận thua!”

Đây là từ đầu tới giờ, tổ thứ hai lần đầu tiên có người chưa vào sân đã chịu thua.

Lâm Hâm hướng Thải Nhi nở nụ cười, tuy y biết Thải Nhi không nhìn thấy, vẫn là vẫy tay. Đối với y mà nói, mặc kệ làm sao đều không có khả năng tiến vào top 16. Nếu đã như vậy, không bằng làm người tốt, đưa nhân tình cho Thải Nhi. Huống chi y cảm thấy chính mình chưa chắc đỡ nổi công kích của Thải Nhi.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx