sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 60: Di Hoa Tiếp Mộc (3)

Dịch giả: Tinh Vặn

Lâm Hâm thi triển Phiêu Phù Thuật giảm bớt thể trọng bốn người, không để Hạo Nguyệt chịu gánh nặng. Ba người Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên và Hàn Vũ thì đi theo sau, lấy tu vi ngoại linh lực của họ thì dù có chạy như điên một ngay vẫn có thể kiên trì. Huống gì Phiêu Phù Thuật của Lâm Hâm thỉnh thoảng rơi trên người họ.

Liệp ma Đoàn khác cũng có biện pháp. Mọi người đều có tu vi trên tứ giai, tổng thể tốc độ tiến lên không thua kém tiểu đội kỵ binh.

Dương Văn Chiêu dẫn theo đội viên Liệp ma Đoàn số hai cấp sĩ đi cuối cùng. Mọi người trầm mặc một đường đi tới. Bốn tiếng đồng hồ sau họ đã tiếp cận đại doanh ma tộc khoảng ba trăm mét, ngừng ở một đồi núi.

Long Hạo Thần triệu tập mỗi đoàn trưởng Liệp ma Đoàn, mở ra địa đồ, dựa theo Tầm Nhãn tra xét chung quanh.

“Không sai, chính là chỗ này. Dựa theo tình báo, đây là con đường đội vận lương ma tộc phải qua.” Long Hạo Thần chỉ vào một con đường bao quanh chân núi.

Dương Văn Chiêu gật đầu nói.

“Cách trời sáng còn mấy tiếng đồng hồ, ta cảm thấy chúng ta nên sai người ta ngoài tìm kiếm một phen, người khác thì ở đây nghỉ ngơi, mai phục.”

Long Hạo Thần nói.

“Phái người ra ngoài không bằng để ma thú đi. Đội nào có triệu hoán sư triệu hoán ma thú bay không?”

Nghe hắn nói vậy mắt mọi người chợt sáng lên. Dù sao đây là lần đầu tiên tất cả hợp tác, còn là hành động quân sự, không có ăn ý gì cả.

Dương Văn Chiêu vỗ trán nói.

“Liêu Vũ đoàn ta có thể, vẫn là cậu nghĩ chu đáo. Ta sẽ khiến hắn sai ma thú bay ra ngoài tìm kiếm. Tầm Nhãn của ma pháp sư cũng đừng ngừng quan sát xung quanh.”

Dương Văn Chiêu đơn giản giao cho Liêu Vũ vài câu. Lát sau, một ma thú nhỏ xinh bay lên không, chốc lát biến mất.

Đoạn Ức nói.

“Dựa theo tình báo, lần này đội vận lương khoảng ba ngàn ma tộc. Đa số là ma tộc cấp thấp, đến lúc chiến đấu chúng ta tiến hành công kích như thế nào?”

Long Hạo Thần nhíu mày nhìn mọi người, nói.

“Mọi người có ý kiến gì không, cứ nói ra.”

Lục Hi nói.

“Ta thấy hay là thống nhất điều phối đi. Trước do ma pháp sư chủ công, tiếp đó là kỵ sĩ, chiến sĩ, triệu hoán sư đồng loạt công kích. Thích khách phụ trách liên hợp ám sát thủ lĩnh đối phương. Mục sư chúng ta thì phụ trách toàn cục.”

Lục Hi này là đoàn trưởng Liệp ma Đoàn số bốn, cũng chính là thủ lĩnh đoàn Lý Hinh, mục sư duy nhất ngũ giai.

Nghe gã nói vậy, Long Hạo Thần và Dương Văn Chiêu bất giác nhíu mày, Đoạn Ức trầm tư. Mấy đoàn trưởng Liệp ma Đoàn khác cũng suy nghĩ, không chủ động phát biểu ý kiến.

“Ta cảm thấy làm vậy không thích hợp.” Long Hạo Thần mở miệng nói.

“Hả?” Lục Hi kinh ngạc nhìn Long Hạo Thần.

Năm nay gã đã hai mươi bốn, lần này tham gia thi đấu tuyển chọn Liệp ma Đoàn đã ở độ tuổi hạn chế nhất, trong mọi người coi như lớn tuổi. Gã vẫn rất bội phục thực lực của Long Hạo Thần. Nhưng dù sao thoạt nhìn Long Hạo Thần quá trẻ tuổi, đối với hành động lần này do hắn làm đội trưởng, không chỉ Lục Hi, đoàn trưởng Liệp ma Đoàn khác đều có chút không phục.

Long Hạo Thần nói.

“Cách chiến đấu như Lục đoàn trưởng nói nếu là áp dụng trong quân đội, vậy không có vấn đề. Nhưng chúng ta không phải quân đội, vấn đề lớn nhất là không quen thuộc lẫn nhau. Dưới tình huống như vậy, đối diện hàng ngàn kẻ địch, chúng ta rất khó định mục tiêu. Tuy nơi này cách đại doanh ma tộc mấy trăm dặm, nhưng ma tộc có không quân. Một khi phát hiện bên này đội vận lương bị tập kích, không quân của chúng nhất định sẽ xuất phát trước tiên. Chỉ cần chúng ta bị giữ chân, vậy rất khó hoàn thành nhiệm vụ lần này.”

Lục Hi nhíu mày, nói.

“Vậy cậu thấy nên làm sao?”

Long Hạo Thần nói.

“Mỗi Liệp ma Đoàn tự chiến đấu, từ vị trí khác nhau xâm nhập trận doanh của địch. Đội vận lương nhất định xếp hàng dài tiến tới, trận tuyến sẽ khá dài. Liệp ma Đoàn chúng ta trải qua vài ngày nay ở trên đường quen thuộc, cùng với hôm qua trên chiến trường hợp tác, ít nhất có ăn ý sơ sơ. Từ vị trí khác nhau phát động tập kích, sẽ không quấy nhiễu nhau, cũng có thể phát huy sức chiến đấu lớn nhất mỗi đội. Chỉ cần cắt đứt đội vận lương, sau đó mỗi người tự phong tỏa, trong thời gian ngắn có thể tạo tổn thất lớn cho ma tộc, cố gắng tranh thủ thời gian.”

Lục Hi trầm giọng nói.

“Nhưng cậu có nghĩ tới, nếu như vậy mỗi một đội Liệp ma Đoàn có lẽ sẽ đối mặt cường giả kẻ địch bao vây. Mỗi đội chỉ có sáu người, dưới tình huống đó gặp phải nguy hiểm thì làm sao đây?”

Long Hạo Thần nói.

“Tình huống này có thể xảy ra, khi đó mỗi đội chỉ có thể cùng nhau trông chừng, hết sức trợ giúp. Hơn nữa dựa theo thực lực tổng thể các đội, cho dù gặp phải cường giả thất giai cũng có thể ngăn cản một lúc. Xác suất đội vận lương có cường giả thất giai rất thấp. Quan trọng hơn là, xin mọi người chớ quên, đây là thử thách. Điều chúng ta cần làm là cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ, thậm chí là nỗ lực thu hoạch công huân. Bảo vệ bản thân đương nhiên trọng yếu, nhưng chúng ta cũng phải làm cho lĩnh đội thấy.”

Có thể trở thành đội viên Liệp ma Đoàn, mọi người đều là thông minh. Long Hạo Thần nói mấy câu cuối cùng, tất cả đều hiểu rõ.

Lục Hi trong mắt chợt lóe kinh ngạc, ánh mắt khác thường liếc Long Hạo Thần một cái, không chất vấn thêm. Trong lòng gã âm thầm giật mình. Long Hạo Thần này tuy tuổi không lớn nhưng tâm tư kín đáo, hơn nữa lúc đối đáp với mình trầm ổn, cơ trí. Càng quan trọng là hắn tìm ra mấu chốt đợt thử thách này. Thì phải là cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, đạt được công huân.

Không phải nghi ngờ, an bài của Long Hạo Thần có lợi nhất cho mục tiêu lần này. Mọi người là Liệp ma Đoàn, ai không hy vọng nhiều thu hoạch công huân. Một khi cùng ra tay, giữa mọi người có thể bởi vì ở khác đội mà cản trở kiếm công huân.

Tuy Long Hạo Thần không nói rõ ràng, nhưng Lục Hi cũng có nghĩ tới điểm này. Các Liệp ma Đoàn đương nhiên không có ý kiến. Tuy rằng chia nhau ra thì có vẻ như thực lực cũng phân tán. Nhưng dù gì mỗi Liệp ma Đoàn đều là phối hợp toàn chức nghiệp, năng lực sinh tồn cực mạnh, càng toàn tâm toàn ý chiến đấu vì Liệp ma Đoàn của minh. Hơn nữa mười lĩnh đội đã nói rõ không cùng đi, tuy nhiên, họ sẽ mặc kệ Liệp ma Đoàn mình dẫn đội gặp phải hủy diệt ư?

Các vị đoàn trưởng mắt sáng ngời, mỗi người đều có chút hưng phấn. Hiện tại bọn họ nghĩ chính là làm sao mang theo đội viên sát thương ma tộc.

“Ta chấp nhận ý kiến của Long Hạo Thần.” Dương Văn Chiêu là người thứ nhất giơ tay lên.

Đoạn Ức nhẹ gật đầu.

“Ta cũng không ý.

Lục Hi hít sâu một hơi.

“Đồng ý.”

Bốn người thống nhất ý kiến, các đoàn trưởng khác cũng hiểu rõ ý Long Hạo Thần, lập tức thông qua phương án tác chiến. Tiếp theo là an bài chi tiết.

Thực lực mười Liệp ma Đoàn cũng có khác biệt lớn. Long Hạo Thần đem Liệp ma Đoàn số một, hai, ba, bốn an bài ở chiến tuyến, như vậy có khả năng tùy thời giải cứu Liệp ma Đoàn thực lực yếu kém.

Mười Liệp ma Đoàn chia nhau ra, bố trí ở sườn đồi khoảng hai dặm. Trình tự cụ thể là như vậy: Liệp ma Đoàn số năm cấp sĩ ở trước nhất, tiếp theo là Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ của Long Hạo Thần, tiếp theo là số sáu, số hai, số bảy, số ba, số tám, số bốn, cuối cùng là số chín và số mười Liệp ma Đoàn. Hai Liệp ma Đoàn này gần nhất, cách bọn họ không xa Liệp ma Đoàn số bốn cũng là đội có năng lực trị liệu mạnh nhất trong đội ngũ.

Đội ngũ tạm thời dựng nên, dưới sự an bài mau chóng của mấy vị đoàn trưởng, xem như chỉnh chu có trật tự. Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, xoa tay chờ đợi mục tiêu nhiệm vụ lần này tiến đến.

Chân trời tối đen dần biến thành xanh đen. Một con chim nhỏ từ phương xa bay trở về. Chẳng mấy chốc các Liệp ma Đoàn đã nhận được tin tức. Tình báo chính xác, đội vận lương ma tộc đang đi hướng bên này, khoảng một tiếng đồng hồ sẽ tới đây. Số lượng khoảng chừng ba ngàn, lấy Trạch Lâm tộc Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ làm chủ.

Tất cả thành viên Liệp ma Đoàn bắt đầu chuẩn bị, yên tĩnh ngắm đông phương.

Khi luồng sáng đầu tiên xuất hiện ở phương xa hướng đông, một đội ngũ dài ngoằn cũng hiện ra trước mắt mọi người.

Mỗi nhóm tám Trạch Lâm tộc Song Đao Ma kéo một chiếc xe lớn chậm rãi đi hướng bọn họ. Tầm Nhãn của các ma pháp sư bắt đầu có tác dụng. Đội xe khoảng hai trăm xe ngựa, toàn bộ do Song Đao Ma lạp kéo, còn có một ít cường tráng Song Đao Ma, Ma Nhãn Thuật Sĩ ở bên cạnh bảo vệ. Phụ trách hộ vệ ma tộc cũng chỉ có hơn ngàn ma tộc mà thôi.

“Hạo Thần, tổng thể quan sát không có vấn đề, nhưng chính giữa đội ngũ có một chiếc xe vận lương hơi kỳ quái.” Lâm Hâm vừa phóng Tầm Nhãn quan sát vừa nhỏ giọng nói với Long Hạo Thần.

Lâm Hâm không giỏi công kích, nhưng ma pháp phụ trợ thì có thể nói trong tất cả Liệp ma Đoàn không ai sánh bằng. Tầm Nhãn của y càng quan sát cẩn thận hơn nhiều.

“A? Có cái gì kỳ quái?” Long Hạo Thần vội vàng hỏi.

Lâm Hâm nói.

“Xe vận lương khác trên mặt đất đều có vết hằn sâu, nhưng chiếc xe này lưu lại dấu vết rất nhạt. Càng quan trọng là, hai bên xe có sáu Ma Nhãn Thuật Sĩ so với bình thường càng mạnh cùng với bốn Bích Lục Song Đao Ma thủ hộ. Dường như có thứ gì đó trọng yếu lắm. Căn cứ bài bố trận hiện nay, chiếc xe ngựa này nằm trong phạm vi công kích của chúng ta, sợ rằng sẽ rất khó gặm.”

Long Hạo Thần gật đầu, sáu Ma Nhãn Thuật Sĩ cường đại thêm bốn Bích Lục Song Đao Ma, đích thực là lực lượng cường đại.

Tư Mã Tiên trong mắt tràn ngập chiến ý.

“Mặc kệ nó, giết chết hết!”

Vương Nguyên Nguyên vuốt Cự Linh Thần Thuẫn của mình, tuy không nói nhưng lập tức đem ra ba viên bảo thạch, mắt nhìn Long Hạo Thần, chờ đợi hắn ra quyết định.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx