sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 72: Tuyệt Cảnh, Cấm Chú (1)

Dịch giả: Tinh Vặn

“Kẻ địch tới?”

Nghe Long Hạo Thần ra lệnh, Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ mọi người có chút nghi hoặc. Sáu người Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu thì theo lệnh Long Hạo Thần chuẩn bị sẵn sàng.

Long Hạo Thần, Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên đằng trước, Lâm Hâm, Trần Anh Nhi ở giữa, Hàn Vũ chặn hậu. Thải Nhi thì ẩn vào hắc ám.

“Làm theo lệnh Long Hạo Thần.” Lý Hinh rút ra một thanh kiếm thương đội phát cho. Mỗi người tạp vụ đều được phát một thanh tinh cương kiếm bình thường.

Đúng lúc này, đột nhiên phía đầu thương đội, một luồng sáng trắng phóng lên cao, nháy mắt bùng nổ, hóa thành quang mang khổng lồ khuếch tán trên không trung.

Quang mang trắng xuất hiện làm cả thương đội khẩn trương, tất cả người đánh xe lập tức đánh xe ngựa vào vị trí khác nhau.

Hiển nhiên các đánh xe đều có trải qua huấn luyện đặc biệt, từng chiếc hành động, chốc lát sau, hơn hai trăm chiếc xe ngứa bố trì thành hình tròn to lớn.

Đội hộ vệ khoảng năm trăm người mặc giáp xuất hiện quanh đội xe. Khiến người ngạc nhiên là giáp của họ tản ra quang mang ma pháp, ít nhất là trang bị cấp ma pháp.

Không cần nghi ngờ, lời của Long Hạo Thần đã được chứng minh. Tạp vụ bọn họ tránh trong xe trận.

Mặt đất nhẹ chấn động, thanh âm không ngừng biến lớn, chẳng mấy chốc hóa thành tiếng gầm điếc tai. Trời rất tối, cho dù mắt nhìn phía xa cũng chỉ nhờ vào chút ánh trăng thấy đường chân trời xuất hiện một mảnh tối đen, đang bay tới gần họ.

Nguyệt Dạ đứng trên mui xe, ánh mắt băng lãnh. Váy trắng của nàng bắt mắt trong xe trận.

Nhấc tay lên, đoàn sáng trắng lại phóng lên cao. Lần này quang mang trắng bùng nổ trên không trung xong, hóa thành vầng trăng khuyết màu trắng.

Nhưng bóng đen phương xa dường như không nhìn thấy ký hiệu thương đoàn Nguyệt Dạ, thế xung phong không chút giảm bớt.

“Ma tộc, là ma tộc!” Vương Nguyên Nguyên khẽ quát.

Long Hạo Thần nhìn nàng một cái, trầm giọng nói.

“Mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ. Trừ khi bị dồn vào đường cùng, nếu không đừng ai ra tay.”

Lúc này, đại quân ma tộc phương xa càng lúc càng gần. Đám hộ vệ bên thương đội sắc mặt biến đổi. Chỉ dùng mắt phán đoán đã thấy số lượng đại quân ma tộc không dưới một vạn. Đằng trước, là khoảng năm ngàn Song Đao Ma, dưới sự dẫn dắt của mười con Bích Lục Song Đao Ma chạy như điên tới trước. Sau nó là Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả. Không cần nói, chúng có lực uy hiếp rất lớn với đội xe. Một khi để bọn nó từ mặt đất chui lên xe trận phát động công kích, tổn thất có thể nghĩ.

Đáng sợ là, trừ hai chủng tộc này ra, đằng sau lờ mờ còn có số lớn ma tộc khác. Thậm chí có hàng trăm không quân. Bởi trời quá tối nên không thể thấy rõ.

Đại quân ma tộc không ý định dây dưa, trực tiếp đụng, trực tiếp xung phong liều chết tại đây. Sát khí đậm đặc hỗn hợp mùi tanh ập đến.

Long Hạo Thần luôn quan sát thiếu nữ váy trắng đứng trên mui xe. Mắt thấy đại quân ma tộc ngày càng gần, trong tay thiếu nữ váy trắng đột nhiên xuất hiện đôi lá cờ. Lá cờ một trắng một đỏ, ở trong tay nàng tung bay.

Vốn năm trăm hộ vệ lao ra dưới lá cờ chỉ huy lại quay về trong xe trận. Ngay sau đó, Long Hạo Thần nghe một chuỗi tiếng leng keng. Mỗi một đánh xe đều bận rộn.

Xe ngựa nghiêng hướng ngoài, lật mở cửa gỗ, từng đoàn mũi tên âm lãnh hàn quang bắn ra. Mười ba người đám Long Hạo Thần rất nhạy bén, mỗi người con ngươi co rút. Bởi vì họ phát hiện, trên mũi tên tỏa ra nhàn nhạt hơi thở ma pháp, không ngờ là tên ma pháp.

Nên biết cho dù là mũi tên thêm vào ma pháp bình thường giá trị cũng phải hai mai kim tệ. Hơn nữa thứ này là vật phẩm tiêu hao một lần. Nhiều xe ngựa như vậy, sợ rằng một đợt công kích tiêu hao hơn vạn kim tệ. Thật là ra tay quá lớn!

Nguyệt Dạ tĩnh lặng đứng trên xe ngựa, khuôn mặt dung hợp giữa thánh khiết và yêu dị đã tràn ngập sát khí. Đôi mắt tím lấp lóe quang mang lạnh. Cờ trắng hạ, giơ cao cờ đỏ qua đỉnh đầu, chằm chằm nhìn đại quân ma tộc ngày càng gần.

Nguyệt Dạ có thể trở thành đại thương nhân du ly, đương nhiên có cách tự bảo vệ mình. Không thể thuê cường giả lục giai trở lên là mặt yếu thế của họ, nhưng có thể nhờ phương thức khác giải quyết. Vị dụ như, trang bị.

*Xoẹt!*

Cờ đỏ trong tay Nguyệt Dạ từ giơ cao biến thành chỉ hướng trước, trong chớp mắt, tình cảnh rung động xuất hiện.

Cùng với một chuỗi va chạm và mũi tên vù vù bay. Mấy ngàn tia chớp phóng ra, quang mang màu sắc không giống nhau. Mỗi chiếc xe ngựa phóng ra mũi tên đều là mười một cây, mười nhỏ một lớn. Khoảnh khắc chúng xuất hiện, Long Hạo Thần lập tức cảm giác ra, đây không chỉ là tên ma pháp, ngay cả nõ bắn đều kèm ma pháp. Hơn nữa những tên ma pháp này không phải loại vật tiêu hao chỉ dùng một lần. Chúng nó tản ra dao động ma pháp rất mạnh, đủ sánh bằng ma pháp công kích hai, ba cấp! Đặc biệt là cây lớn, chiều dài hơn một mét, thô cỡ tay con nít. Khoảnh khắc bắn ra, thậm chí có thể thấy vầng sáng ma văn quay quanh.

Nếu từ trên trời nhìn xuống, xe trận thương đoàn Nguyệt Dạ cho người ta cảm giác như tổ ong bị đâm. Quân tiên phong đại quân ma tộc cách năm trăm mét, nhưng rất nhiều tên ma pháp đã bắn ra.

Tình cảnh cực kỳ đồ sộ. Quân tiên phong đại quân ma tộc, cứ như vậy bị đâm thủng.

Mặc kệ là Song Đao Ma bình thường hay Bích Lục Song Đao Ma, dưới trận mưa tiễn dày đặc đều yếu ớt như bùn đất, tay chân cụt, máu thịt tung tóe. Đây là gió lốc từ sắt thép và ma pháp tổ hợp, là cấm chú khủng bố từ kim tiền đúc ra. Cho dù là cường giả thất giai, đối mặt rất nhiều tên ma pháp cũng chỉ có thể nuốt hận mà chết.

Xe trận do toàn bộ xe ngựa làm thành dưới sự thúc đẩy của đánh xe bắt đầu di động. Chỉ cần xe ngựa chuyển tới chính diện, lập tức mười một tên ma pháp bắn ra.

Tình cảnh như vậy thật sự quá đồ sộ. Tuy đám Long Hạo Thần có thể chuyển động theo mấy chiếc xe ngựa mình thủ hộ, nhưng mỗi người đều cảm giác toàn thân lãnh lẽo.

Hơn vạn đại quân ma tộc, sau khi xe trận chuyển một vòng, không còn lại một con Song Đao Ma sống sót. Phía sau Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả chợt thấy có biến, vội vàng chui xuống đất may mắn thoát khỏi. Nhưng ma tộc trên không trung và phía sau ma tộc không theo kịp, cùng gặp phải đả kích mãnh liệt. Tình cảnh máu thịt tung tóe không chút giảm bớt. Mùi máu tanh đậm đặc theo gió đêm thổi đến, khiến người ngửi buồn nôn.

Chỉ duy nhất một chiếc xe không di động, chính là chiếc Nguyệt Dạ đứng. Lá cờ trong tay nàng không ngừng huy vũ, đối diện phương xa ma tộc không ngừng bị xé nát, nàng không mảy may biến sắc mặt. Không biết khi nào thì nàng đã mang lên ma đồng, đôi mắt lại trở về màu đen. Nhưng trong buổi tối như vậy, có ai để ý chi tiết nhỏ này?

Lá cờ rũ xuống, xe trận ngừng xoay tròn. Long Hạo Thần cẩn thận quan sát, phát hiện tên ma pháp trong xe không phải vô hạn. Mỗi xe hàng chỉ có năng lực chuyển chừng hai vòng. Nhưng mấy trăm chiếc xe ngựa thật là mấy trăm vũ khí ma pháp cường đại. Dù chỉ có hai vòng, nhưng mũi tên tràn ngập lực lượng cũng đủ khiến đại quân ma tộc thành thịt nát.

Ngay lúc này, Nguyệt Dạ đứng trên mũi xe nâng lên tay phải. Một quyển trục trắng mở ra giữa không trung. Bỗng chốc luồng sáng trắng phóng lên cao, lại lần nữa chiếu rọi toàn bộ xe trận. Ngay sau đó, quang mang khuếch tán, bao phủ toàn bộ đội xe. Quang mang rơi xuống đất, khoảnh khắc đất dưới chân mọi người đều biến thành màu trắng.

Lá cờ đỏ trong tay Nguyệt Dạ chĩa hướng mặt đất, Long Hạo Thần nghe đánh xe bên người hô.

“Dùng vũ khí của các ngươi đâm xuống đất, giết chết Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả trong lòng đất!”

Long Hạo Thần đã sớm cảm giác ra có Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả tiếp cận. Thiếu nữ váy trắng phụ trách chỉ huy thong dong ứng phó. Quyển trục tuy là màu trắng nhưng không phải quang thuộc tính. Phạm vi phòng ngự và lực phòng ngự cực kỳ kinh khủng. Mặc kệ dưới đất Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả giãy dụa thế nào đều không thể ngăn cản quang mang trắng. Khi đám Long Hạo Thần đâm trường kiếm xuống đất, không chịu chút lực cản.

Cơ hội như thế đương nhiên hai Liệp ma Đoàn sẽ không bỏ qua. Bọn họ trực giác mạnh hơn người thường, tìm đúng vị trí Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, không ngừng đâm, nội linh lực phủ tinh cương kiếm khiến lực phá hoại tăng cấp mười. Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả bên bọn họ đều bị quét sạch.

Phía xa đại quân ma tộc còn dư không tới một phần ba. Ma tộc bay trên trời còn lại không đến một nửa. Bọn chúng tạm dừng xung phong, chần chờ. Thực hiển nhiên, chúng không nghĩ đến thương đoàn Nguyệt Dạ phản kích dữ dội như vậy.

Ma tộc cũng có sự sống. Mắt thấy tộc nhân chết thảm như vậy, chúng có chút nhát gan. Nhưng số ma tộc còn sống sót không hề rút lui, mà là dừng ở ngoài ngàn mét, nơi tên ma pháp không cách nào công kích đến.

Nguyệt Dạ đứng trên xe hơi nhíu mày. Dù sao thương đội của nàng không phải quân đội. Uy lực mấy trăm chiếc xe ngựa đã phát huy gần hết, không còn lại bao nhiêu tên ma pháp. Nếu ma tộc kiên trì tấn công, chỉ sợ thương đội sẽ có tổn thất. Không chỉ tổn thất kim tiền mà cả mạng người.

Một bóng dáng đỏ rực lặng lẽ nhảy lên mui xe, đi tới bên cạnh Nguyệt Dạ.

“Nguyệt tỷ, có chuyện gì? Đám xấu xa đó còn chưa rút đi?”

Lãnh Tiêu và Nguyệt Dạ giống nhau, cũng mang lên ma đồng thay đổi màu mắt.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx