sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 80: Trường Miên Vĩnh Hằng (2)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - Banlong.us

Long Hạo Thần vốn là có chút không cam lòng, đề nghị của Hạo Nguyệt làm hắn lại nổi lên hy vọng. Ít nhất theo trước mắt xem ra, Hạo Nguyệt có thể khắc chế oán linh ngoài tháp, chỉ là nhìn một cái tình hình trong tháp, chắc là sẽ không có nguy hiểm gì đâu?

“Tốt, vậy chúng ta đi nhìn xem.”

“Grao, grao, grao!” Ba tiếng rống đồng thời phát ra từ ba cái đầu Hạo Nguyệt, bốn vó tung bay, thân thể to lớn cõng Long Hạo Thần thẳng hướng tháp cao.

Hạo Nguyệt phóng ra màu tím hào linh hồn quang uy hiếp, số lớn oán linh bay trên không trung đều tránh ra, không một cái dám tiếp cận. Hạo Nguyệt ngẩng cao đầu, có mấy phần tung hoành ngang ngược. Cự ly vài trăm mét Hạo Nguyệt chỉ chạy giây lát đã tới. Lúc trước Long Hạo Thần đứng bên ngoài không thể nhìn thấy cửa chính tòa tháp cao. Bọn họ vòng qua bên cạnh, một cánh cửa cao ba mét xuất hiện trước mặt một người một thú.

Nhìn đến cánh cửa to này, đầu tiên đem đến cảm giác cho Long Hạo Thần chính là, tòa tháp cao là do nhân loại xây xựng.

Cánh cửa màu xám trắng, không có điêu khắc hoa văn gì, chỉ một điểm này đã không hợp với di tích cao đẳng Tinh Linh tộc. Hơn nữa trên góc cửa, có một phiến đá to, bên trên có năm cổ tự.

Loại văn tự này rất giống hiện giờ nhân loại sử dụng văn tự, chỉ là kết cấu càng thêm phức tạp. Long Hạo Thần mơ hồ có thể nhận ra bên trên viết là Trường Miên Vĩnh Hằng.

Mặc dù cánh cửa này vô cùng đơn giản, không quá cao, nhưng đứng trước nó, ập vào mặt là khí thế rộng lớn. Tựa như có một tòa núi cao vạn mét ngạo nghễ đứng thẳng.

Hạo Nguyệt ba đầu sáu mắt lấp lánh tia sáng lóa mắt, thân hình nghiêng qua, không bay thẳng hướng cửa mà chạy sang cạnh cửa. Tiểu Thanh há miệng ra, một đoàn gió lốc đẩy hướng cửa. Sau khi phun ra ánh sáng xanh này, Hạo Nguyệt đột nhiên chạy ngang kề sát mé tháp, hoàn toàn tránh vị trí chính diện cửa.(Share by: MTQ - Banlong.us)

*Oành két két!*

Cửa mở không dễ dàng, ngược lại nhờ nguyên tố gió thúc đẩy, nó lặng yên không tiếng động mở.

Nhưng khoảnh khắc nó mở ra, một đoàn khí màu xám đen từ trong tháp phụt ra. Đó là một năng lượng cực kỳ thuần tịnh, nhưng bất cứ sinh vật nào đều không muốn tiếp xúc, bởi vì nó tràn ngập hơi thở tử vong.

Bên ngoài đám oán linh đang dần dựa vào tháp cao, dường như phát hiện thứ đáng sợ gì, điên cuồng chạy tứ phía. Vốn tiếng kêu to không nên xuất hiện lúc này bỗng phát ra.

Long Hạo Thần vội vàng phóng thích Thánh Quang Tráo, bao phủ mình và Hạo Nguyệt bên trong, dốc sức chống cự tiếng kêu mang đến sóng âm kinh khủng.

Khí lưu màu xám đen từ trong tháp tuôn ra, ở trong không khí khuếch tán. Có mấy chục oán linh gần tháp cao, động tác vì hơi chậm chút đụng phải nó, lập tức biến thành màu xám trắng khí lưu, khuếch tán bay thẳng hướng tháp cao, giây lát sau biến mất không thấy. Hiển nhiên oán linh không thể kháng cự hơi thở tử vong tinh thuần này. Đối với chúng nó thì hơi thở của tháp cao càng là lực dụ hoặc khó thể kháng cự.

Trong lúc Long Hạo Thần vận chuyển đầu óc, phán đoán tình hình xung quanh, Hạo Nguyệt lần nữa động, thân hình chợt lóe, đã chui vào trong tháp cao.

Tình cảnh kỳ quái xuất hiện. Giây phút Hạo Nguyệt một chân bước vào tháp cao, bên ngoài tiếng kêu to đột nhiên ngừng bặt, không gây ảnh hưởng tới Long Hạo Thần nữa. Nhưng tiến đến lại là một thứ vô hình khiến lỗ chân lông toàn thân Long Hạo Thần dựng thẳng.(Share by: MTQ - Banlong.us)

Xuất hiện trước mắt hắn là một đại sảnh rộng lớn, không tối đen như trong tưởng tượng. Đại sảnh tầm nhìn thoáng đãng, hoàn toàn là màu xám trắng, hơn nữa rộng lớn hơn so với nhìn bên ngoài tháp cao.

Có bốn mươi tám cột trụ chống đỡ khung đỉnh cao gần mười mét. Tất cả màu xám trắng đều vặn vẹo, làm Long Hạo Thần không thể thấy rõ tình huống thực tế. Bốn mươi tám cột trụ ngạo nghễ đứng hai bên đại sảnh, bên trong là cái gì thì nhìn không rõ.(Share by: MTQ - Banlong.us)

Hơi thở tím linh hồn trên người Hạo Nguyệt mau chóng thu lại, nó vô cùng cẩn thận chậm rãi từng bước một tới trước.

Long Hạo Thần nắm chặt Thánh Linh kiếm, lòng bàn tay nắm tấm thuẫn đổ mồ hôi. Sau khi vào thế giới tràn ngập hơi thở tử vong này, hắn cũng cảm giác bản thân biến hóa cực lớn. Đầu tiên là tốc độ hồi phục nội linh lực trong người, so với ngoài tháp tăng vọt mấy lần. Nghĩa là năng lượng nguyên tố trong tháp so với bên ngoài càng dồi dào. Đồng thời Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình không dám ra ngoài thân thể Long Hạo Thần, dường như có thứ gì đó khiến nó cực kỳ sợ hãi.

“Hoan nghênh tới Trường Miên Vĩnh Hằng.”

Đang lúc Long Hạo Thần phán đoán tình hình trong tháp, đột nhiên một thanh âm già nua vang lên.

Long Hạo Thần rùng mình một cái, Hạo Nguyệt cũng tùy theo dừng bước.

Thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền đến.

“Có thể tiến vào tháp Trường Miên Vĩnh Hằng của ta, chứng minh ngươi là một Tử Linh pháp sư ưu tú, thực lực ít nhất cũng đạt tới cấp sáu. Hài tử, ngươi thật may mắn, có thể đi tới thế giới thần linh tử thần thuộc về chúng ta.”

“Trường Miên Vĩnh Hằng là trí tuệ kết tinh ngàn năm sinh mệnh của ta. Chỉ cần ngươi một đường đi tới, thông qua nặng nề khảo nghiệm, rồi sẽ tới lúc lên đỉnh cao nhất, ngươi sẽ hoàn toàn kế thừa ta, tử linh tái hiện nhân gian, khiến đám dối trả giáo đình Huy Hoàng tử vong trong trường miên.”

“Dũng cảm đi tới đi, hài tử của ta. Ngươi là Tử Linh pháp sư thứ nhất đi vào tháp Vĩnh Hằng, cũng là người thừa kế duy nhất của ta. Ngươi đối mặt nguy hiểm và khảo nghiệm, sẽ không bị uy hiếp sinh mệnh, đương nhiên nếu đó là khi ngươi đã thông qua tầng thứ nhất. Nếu không ngươi không có tư cách kế thừa ta. Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, con đường này vĩnh viễn vì ngươi mở rộng, ta cũng sẽ mãi mãi bảo vệ ngươi, cho đến khi ngươi chân chính đi tới trước mặt ta.”

“Hiện tại ngươi nghe thấy là ta trước khi trường miên lưu lại thanh âm. Khi ngươi rời khỏi nơi này, Trường Miên Vĩnh Hằng sẽ vì ngươi mà đóng lại, tự truyền tống tới nơi ta đặt định. Chỉ có ngươi nắm giữ tín vật của ta mới có thể tiến vào. Ta ở đỉnh tháp chờ đợi ngươi đến, tiếp nhận truyền thừa của Tử Linh Thánh Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư.”

Bên ngoài Sợ Hãi Bi Khiếu Động.

Ngơ ngẩn nhìn chăm chú vị trí Hạo Nguyệt biến mất, các thành viên hai Săn Ma Đoàn bất giác hốt hoảng.

Lý Hinh giật mình nói.

“Sao Long Hạo Thần không trở về, ngược lại Hạo Nguyệt biến mất?” Lời của của cô nói ra thắc mắc trong lòng mọi người.

Từ tiến nhập lãnh địa ma tộc, Long Hạo Thần chính là nòng cốt toàn đội. Có hắn ở, mọi người không cảm giác mãnh liệt lắm, nhưng khi Hạo Nguyệt biến mất, nhóm tinh anh trẻ tuổi nhất liên minh thánh điện mới có chút khủng hoảng.

Lâm Hâm nhíu chặt mày.

“Long Hạo Thần đã nói cậu ta khi gặp nguy hiểm có thể truyền tống đến bên người Hạo Nguyệt. Hiện giờ là Hạo Nguyệt truyền tống đi, vậy chỉ có một giải thích, cậu ta gặp nguy hiểm, hơn nữa là nguy hiểm không có cả cơ hội truyền tống. Không được, chúng ta phải lập tức cứu viện đoàn trưởng!” Nói xong y muốn đi tới cái khe, không chỉ mình y, Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên đám người cũng làm hành động tương tự.

Nhưng vào lúc này, một bóng người chặn ngang cửa động cả bọn.

“Đừng hoảng loạn, ai cũng không được ra ngoài.” Thanh âm băng lãnh của Thải Nhi vang lên, mọi người đều ngẩn ra.

Nếu đổi là người khác làm hành động như vậy, sợ rằng trước tiên bị các thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu vây công, nhưng người này là Thải Nhi, vậy hoàn toàn là chuyện khác. Thải Nhi là ai? Đây chính là hồng nhan tri kỷ của Long Hạo Thần! Long Hạo Thần gặp nguy hiểm, sao nàng không sốt ruột?

Thải Nhi lãnh tĩnh nhìn mọi người sốt ruột, trầm giọng nói.

“Bắt đầu từ bây giờ, tôi tạm thời tiếp nhận vị trí đoàn trưởng của Hạo Thần. Trước khi anh ấy trở về, tất cả hành động nghe tôi chỉ huy. Ai có ý kiến?”

Lục Hi trầm giọng nói.

“Thải Nhi, hiện tại không phải vấn đề ai chỉ huy, mà là an nguy của Long Hạo Thần. Chẳng lẽ chúng ta không đi cứu viện Cậu ấy sao?”

Một đường đi tới, gã chân chính phục Long Hạo Thần. Hơn nữa gã rất rõ ràng, nếu trong đội có người có thể dẫn dắt tất cả bình an quay về, vậy người đó chỉ có thể là Long Hạo Thần.

Thải Nhi lãnh lùng liếc gã một cái.

“Tôi còn không hoảng, các người lo cái gì? Giữa Hạo Thần và Hạo Nguyệt là huyết khế, khế ước khiến bọn họ tựa như một thể. Cho dù Hạo Thần mất năng lực truyền tống, một khi cảm giác anh ấy gặp nguy hiểm, Hạo Nguyệt cũng có thể cưỡng bức truyền tống anh ấy trở về. Nhưng Hạo Nguyệt không làm như vậy, ngược lại chủ động truyền tống đến bên anh ấy, ý nghĩa ra sao? Ý nghĩa Hạo Nguyệt nhận định Long Hạo Thần gặp nguy hiểm nằm trong tầm kiểm soát của nó, nó có thể giúp Long Hạo Thần hóa giải nguy hiểm.”

“Huống chi Long Hạo Thần đã đi mấy tiếng đồng hồ, tiếng kêu to đột nhiên biến thành bất quy tắc, nghĩa là anh ấy đã đến vị trí trung tâm Sợ Hãi Bi Khiếu Động. Anh ấy cần thời gian dài như vậy mới tới được, chúng ta lại cần bao nhiêu lâu mới tới nơi? Nếu ở trên đường chúng ta xảy ra vấn đề gì, chờ anh ấy trở về, chẳng phải nguy rồi? Hiện tại chúng ta cần làm, chính là ngăn chặn mọi hậu hoạn sau lưng anh ấy, chứ không phải tự rối loạn. Cho nên tiếp tục ở lại đây nghỉ ngơi, chờ anh ấy trở về. Nếu anh ấy là đoàn trưởng của chúng ta, vậy nên tuyệt đối tin tưởng anh ấy. Tin tưởng anh ấy nhất định bình an trở về.”

Có thể nói Thải Nhi nói ra những lời này lập tức khiến toàn đội bình tĩnh lại.

Cho đến nay Long Hạo Thần đều là người dẫn dắt đoàn đội, là trung tâm cũng là đại não toàn đội. Giờ khắc này không có hắn, Thải Nhi hiểu rõ hắn nhất đã đứng lên. So sánh với Long Hạo Thần, nàng ngược lại có uy nghiêm, không để phản kháng. Thanh âm băng lãnh của nàng cho mọi người cảm giác đây là đương nhiên.

Làm người sở hữu thiên phú đỉnh cao, mặc kệ là Long Hạo Thần hay Thải Nhi, đều có bẩm sinh lực thống trị. Chẳng qua mãi đến nay Thải Nhi cam nguyện làm nền cho Long Hạo Thần.

Lục Hi đột nhiên nhìn hướng Tư Mã Tiên, trong mắt biểu lộ hâm mộ tận đáy lòng. Lúc này gã chỉ có một ý nghĩ, nếu mình có thể làm mục sư trong Săn Ma Đoàn có hai trụ cột này thì tốt biết mấy.

Khi nghe được bốn chữ đó, trong lòng Long Hạo Thần rung động không gì sánh kịp. Chức nghiệp này chỉ sợ đã hơn vạn năm không hề xuất hiện ở Thánh Ma đại lục.

Đồng thời bốn chữ này gợi lên hồi ức, đó là câu chuyện phụ thân hắn kể, một câu chuyện kinh tâm động phách.

Nhân loại ở một vạn ba ngàn năm trước, từ thời kỳ Viễn Cổ tiến nhập niên đại Huy Hoàng, hơn nữa nghênh đến bảy ngàn năm thời kỳ cao tốc phát triển. Chính là bảy ngàn năm này xác lập địa vị thống trị của nhân loại tại Thánh Ma đại lục. Khi đó, nhân loại có ba quốc gia, mỗi cái đều vô cùng cường đại, thậm chí vượt xa hiện tại liên minh thánh điện có được vô số cường giả.

Nhưng vì sao bảy ngàn năm sau, khi bảy mươi hai Trụ Ma Thần hàng lâm, nhân loại không có năng lực phản kháng, suýt nữa bị ma tộc diệt tộc, hơn nữa tiến nhập niên đại Hắc Ám?

Long Tinh Vũ cho Long Hạo Thần biết, đó là bởi vì trong niên đại Huy Hoàng có một tràng tai nạn. Mà đầu sỏ mang đến tai nạn đó, chính là Tử Linh pháp sư.

Trận tai nạn này dẫn đến ba đại đế quốc nhân loại trọng thương nặng, thậm chí khiến vô số truyền thừa của cường giả đứt đoạn, tạo thành ma thần hàng lâ, thì nhân loại không đủ sức chống cự. Rốt cuộc đến liên minh thánh điện hiện giờ, từng bước ổn định lại.

biglove

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx