sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 92: Tập Thể Bế Quan (2)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - Banlong.us

Nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu bế quan trước sau xuất quan. Linh lực bọn họ đều đạt đến trình độ cao.

Sau ba tháng bế quan, nội linh lực của Thải Nhi tăng lên tới ba ngàn tám trăm năm mươi. Hàn Vũ ba ngàn sáu trăm bảy mươi, Tư Mã Tiên dựa vào ưu thế nội linh lực bẩm sinh tám mươi, tốc độ tăng cao cực lớn, không ngờ đạt tới ba ngàn năm trăm. Vương Nguyên Nguyên so với Tư Mã Tiên cao hơn chút, ba ngàn năm trăm sáu mươi. Lâm Hâm ba ngàn sáu trăm sáu mươi. Trần Anh Nhi cũng tăng tới ba ngàn ba trăm hai mươi. Trong đội đều đạt tới trên ngũ giai bậc bảy.

Nhưng trong ba tháng, Long Hạo Thần như cũ không thể đột pháp lục giai, quanh quẩn đỉnh ngũ giai.

Đương nhiên đây không phải tại hắn không nỗ lực, mà là bởi vì trong ba tháng, tinh lực của hắn bị phân tán. Mỗi khi Long Hạo Thần tiến nhập trạng thái tu luyện, ký ức hắn tiếp thu trong tháp Vĩnh Hằng sẽ tự nhiên hiện ra trong đầu, bức bách hắn đi lĩnh ngộ thứ hắn không muốn. Nếu không lĩnh ngộ, hắn không có cách nào tĩnh tâm tu luyện.

Long Hạo Thần đương nhiên không muốn học tập Tử Linh ma pháp, bởi vậy mới đầu một tháng bế quan, hắn gần như là đấu tranh với ký ức của mình.

Rốt cuộc hắn vẫn là khuất phục. Bởi vì nếu hắn không lĩnh ngộ Tử Linh ma pháp, sẽ không thể tu luyện, không cách nào trùng kích bình cảnh. Đột phá bình cảnh cần tập trung hết sức, có ký ức quấy rối, sao hắn có thể tập trung tinh thần?

Không còn cách nào khác, Long Hạo Thần chỉ có thể miễn cưỡng nhận hiện thực. May mắn ký ức tháp Vĩnh Hằng không ép hắn quá đáng, chỉ cần hắn lĩnh ngộ một kỹ năng hoặc một ít ảo diệu, ký ức sẽ không xuất hiện một đoạn thời gian. Xem ra là muốn hắn tự lĩnh ngộ. Long Hạo Thần chưa từng nghĩ tới có ngày ký ức của mình trở thành một vị lão sư nghiêm khắc. Nhưng hắn có biện pháp gì chứ? Không thể phản kháng, chỉ đành nhận.

Tháng thứ hai hắn có thể kiên nhẫn trùng kích bình cảnh. Nhưng ngũ giai đột phá lục giai khó khăn đúng là kinh khủng. Trong Thánh Dẫn Linh Lô, cảm giác linh khiếu gần hình thành, nhưng luôn sai một bước.

Long Hạo Thần chỉ có thể không ngừng tích góp, trùng kích, lại tích góp, lại trùng kích. Nhưng như cũ bình cảnh không thể đột phá.

Đến tháng thứ ba, linh khiếu còn chưa hình thành, nhưng Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần dường như sắp tiến hóa, khiến trong thân thể hắn xuất hiện hỗn loạn một đoạn thời gian. Sau đó Thánh Dẫn Linh Lô cách tiến hóa chỉ kém một bước, hiển nhiên cần hắn đột phá lục giai mới có thể hoàn thành.

Có thể nói mấy ngày nay Long Hạo Thần bị lăn qua lăn lại, nhưng cũng không thể nói là toàn chuyện xấu. Tốc độ tăng tu vi của hắn đúng là mau, nhưng cũng chính vì vậy, không đủ vững chắc. Qua ba tháng bế quan, linh lực bản thân đã hoàn toàn ổn định, linh lực càng củng cố, các loại năng lượng trong cơ thể cũng được điều chỉnh đúng mức.

Không phải nói tu vi tới bình cảnh thì không thể tiếp tục tăng lên. Nếu không đột phá được bình cảnh, tu luyện đến linh lực sẽ tự động tán đi. Nhưng đối với Long Hạo Thần thì không phải vậy, tự hắn không hấp thu được, không có nghĩa là trong người Quang nguyên tố tinh linh, Lam Vũ, Quang Phù Dung không hấp thu! Cho nên ba tháng này xem như chúng nó được lợi. Nhưng hiển nhiên hai thứ đó muốn tiến hóa lần nữa không phải trong một sớm một chiều.

Long Hạo Thần đang tu luyện, Hạo Nguyệt thì tiến vào ngủ say. Nó ăn không ít ma tinh, lúc trước luôn khống chế chứ không tiêu hóa hấp thu. Hiện tại có thời gian nghỉ ngơi, đương nhiên nó có thời gian thăng cấp.

Nhưng cùng lúc đó, họ không thể không kết thúc bế quan. Tháp nhiệm vụ Liệp ma Đoàn truyền đến tin tức khẩn cấp, cưỡng chế nhiệm vụ chiến tranh. Tất cả Liệp ma Đoàn ở lại thánh thành toàn bộ bị cưỡng chế tham gia. Nếu không tham gia, Liệp ma Đoàn cấp hiệu bị khấu trừ mỗi người một vạn công huân làm trừng phạt. Liệp ma Đoàn càng cao cấp thì bị trừ công huân càng nhiều.

Nhiệm vụ chiến tranh khẩn cấp như vậy rất ít xuất hiện. Chỉ có khi liên minh gặp nguy cơ cực lớn, tháp nhiệm vụ mới tuyên bố nhiệm vụ cưỡng chế mạnh như vậy, nếu không tham gia thì trả cái giá khá đắt.

Đám Long Hạo Thần tuy hiện tại có đầy đủ khoản đóng phạt, nhưng đây là cần phạt tới sáu vạn công huân! Tuy không tính Phụ Trợ kỵ sĩ Hàn Vũ bên trong, nhưng bọn họ tuyệt không muốn chút nào.

Sau khi cùng đồng bạn thảo luận, Long Hạo Thần đến tháp nhiệm vụ nhận nhiệm vụ này. Tháp nhiệm vụ cho tất cả Liệp ma Đoàn ba ngày nghỉ ngơi hồi phục. Cụ thể nội dung nhiệm vụ và chi tiết thì sẽ công bố cho tất cả.

Bảy người Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đều tụ tập trong đại sảnh tòa nhà.

Tư Mã Tiên nhe răng cười nói.

“Nhiệm vụ chiến tranh thật tốt. Lão tử tu vi mới tăng không ít, vừa lúc đem đám nhóc ma tộc trút khí lực.” Nói xong gã còn làm động tác khoe cơ bắp.

Long Hạo Thần nói.

“Mọi người đều đến đủ, vậy chúng ta liền xuất phát. Lâm Hâm, trước mắt tổng số công huân của chúng ta là bao nhiêu?”

Lâm Hâm không cần tra xét, trực tiếp nói.

“Còn có hai mươi sáu vạn bốn ngàn tám trăm hai mươi ba. Ta đem một ít ma tinh và thi thể ma tộc chúng ta không cần bán đi, cho nên lại tăng một ít công huân.”

Long Hạo Thần gật đầu.

“Tốt, chúng ta đi trung tâm giao dịch. Phải chấp hành khẩn cấp nhiệm vụ chiến tranh, lần này chỉ sợ nguy hiểm không chênh lệch so với nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động bao nhiêu. Mọi người không cần tiết kiệm tiền, chúng ta chỉ cần để lại mười vạn công huân để tăng cấp Liệp ma Đoàn là đủ rồi. Còn hơn mười vạn công huân, hôm nay tranh thủ xài hết đi. Đến trung tâm giao dịch rồi, các người tự xem mình cần tang bị, chỉ giới hạn cấp Huy Hoàng, ưng ý cái nào thì lập tức báo Lâm Hâm, không cần cho ta biết, trực tiếp mua. Lâm Hâm, ngươi phụ trách kiểm soát, ít nhất phải khiến mỗi người có thể gia tăng một trang bị cấp Huy Hoàng, trong lúc này không thể tiết kiệm. Chính ngươi cũng cần mua, rõ rồi chứ?”

“Vâng, đoàn trưởng!” Trừ Thải Nhi ra, năm người kia đồng thời cao giọng nói.

Mua cường đại trang bị ai không muốn! Mười sáu vạn công huân, coi như là trang bị cấp Huy Hoàng, cũng đủ mua mười tinh phẩm. Đây chính là chỗ tốt của công huân.

Nhận nhiệm vụ rồi, Long Hạo Thần quyết định trước đi mua trang bị là lựa chọn chính xác. Cần trang bị hiển nhiên không chỉ có Liệp ma Đoàn bọn họ, đội khác cũng nhất định trước khi làm nhiệm vụ tăng cường chính mình. Đi sớm thì có thể chọn thứ thích hợp chính mình.

Vừa đi hướng trung tâm giao dịch Long Hạo Thần vừa hỏi Lâm Hâm.

“Đan dược lưu trữ thế nào?”

Lâm Hâm cười hì hì nói.

“Vô cùng sung túc. Đại Hồi Linh Đan có bốn mươi hai viên, Thị Huyết Đan và Bạo Linh Đan mỗi thứ hai mươi lăm. Còn có lúc trước ta chế ra hai loại đan dược, một cái là Đại Lực Đan, một cái khác khá dữ. Là ta dùng ma tinh Đại Ác Ma làm nguyên liệu chủ yếu, làm ra Liên Thể Tăng Linh Đan. Liên Thể Tăng Linh Đan có thể khiến người dùng linh lực trong nháy mắt liên tiếp cùng một chỗ, trong quá trình rót linh lực cho nhau, mau chóng chuyển hóa thành thuộc tính của người phóng linh lực. Hiệu quả tựa như đòn liên thể của kỵ binh Đại Ác Ma. Nhưng thời gian kéo dài không quá ba mươi giây, hơn nữa rất phí tài liệu. Ta chỉ luyện được hai bộ, mỗi cái bảy viên, có thể cho chúng ta ứng biến hai lần. Dựa vào thực lực hiện tại của chúng ta, bảy người liên thể hợp lực, linh lực chắc hơn hai vạn, có thể đụng độ cường giả bát giai.”

Long Hạo Thần nghi hoặc nói.

“Nhưng sau khi dùng Liên Thể Tăng Linh Đan, người phóng thích linh lực nếu không chịu nổi khổng lồ linh lực trùng kích thì sao?”

Lâm Hâm đắc ý nói.

“Việc này ta đã nghĩ qua, cho dù là vấn đề Ác Ma tộc không thể giải quyết, ta có thể dùng đan dược xử lý xong. Việc này liên quan đến liên hợp dùng dược. Người phụ trách phóng linh lực, khi dùng Liên Thể Tăng Linh Đan đồng thời còn cần dùng một Đại Lực Đan, đem thân thể biến cường tráng có thể thừa nhận trùng kích linh lực đương nhiên cũng mạnh hơn. Lại thêm Liên Thể Tăng Linh Đan không phải đem linh lực bảy người toàn bộ tụ tập đến một người. Phụ trách phóng kỹ năng có thể dựa theo tình huống thân thể, quyết định tiếp thu nhiều ít. Ví dụ lấy năng lực của đại ca, dùng Đại Lực Đan của ta xong, có thể thừa nhận khoảng một vạn linh lực. Đối phó bát giai là ta nói bậy bạ, nhưng đụng độ thất giai thì vấn đề không lớn.”

Nhìn y đắc ý, Long Hạo Thần cũng bật cười.

“Xem ra ngươi tự kỷ là có nguyên nhân. Tuy ta không muốn khen, nhưng không thể không nói, ngươi thật là thiên tài.”

“Oa ha ha, đó là đương nhiên.” Quả nhiên, có người được đến khích lệ liền đắc ý mất hình tượng.

Tư Mã Tiên cắm vào nói.

“Có dược ca, chú ý hình tượng, Lý Hinh đến.”

“A? Hinh nhi, Hinh nhi đâu?” Lâm Hâm lập tức thu liễm, lúc trước huênh hoang không ai bì nổi bỗng chốc biến thành ngoan ngoãn nghe lời. Lén la lén lút nhìn xung quanh, tìm hình bóng Lý Hinh.

Lại nói, quan hệ giữa Lâm Hâm và Lý Hinh qua mấy tháng coi như đã xác định rồi. Tuy hai người bởi vì đều đi bế quan, thời gian gặp mặt không nhiều. Nhưng Lâm Hâm dựa vào trái không cần mặt, phải da mặt dày, thần công cường đại ‘chai mặt’, cuối cùng khiến Lý Hinh thừa nhận thân phận hai người. Nhưng cũng đem đến cho Lâm Hâm một chứng bệnh, sợ vợ! Gặp phải Lý Hinh, y tựa như chuột thấy mèo, không biết có phải là di chứng bị Lý Hinh cường hôn. Nhưng có thể khẳng định là y rất tốt với Lý Hinh, lén nhét cho Lý Hinh không ít đan dược. Nhưng Lý Hinh không muốn lợi dụng y, mỗi lần đều đưa công huân tương ứng.

“Ta sát! Lão trọc, dám gạt ta, coi chừng có ngày lão tử cho ông ăn thuốc giả!?” Lâm Hâm không tìm được Lý Hinh, nổi giận quát Tư Mã Tiên.

Tư Mã Tiên cười gian nói.

“Tùy cậu, ai, ta có nghe Lý Hinh nói, nàng ấy ghét nhất người không hiểu nhiều biết rộng. Thích thanh niên giống đoàn trưởng chúng ta, tâm lương thiện, nội tâm quang minh, làm người tốt bụng.”

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx