sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 101: Tổng Thể Tăng Trưởng Thực Lực (3)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - Banlong.us

Lực phòng ngự yếu ớt của Khô Lâu Kỵ Sĩ lúc này trở thành vấn đề lớn. Trước mặt Hỏa Chú Thuật bạo tạc mạnh, nó không cách nào phản kháng, thân thể và dưới thân ngựa khô lâu trực tiếp vỡ nát

Nhưng đây không có nghĩa là công kích của nó chấm dứt. Khoảnh khắc trước khi thân thể nó nổ tung, nó đem trường mâu trong tay bắn ra ngoài, thẳng đến thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu.

Hàn Vũ hét lớn một tiếng, chân phải mạnh giẫm mặt đất, thân thể vừa lúc di chuyển đến hướng bay của trường mâu. Quang Chi Phản Xạ Thuẫn Bài bỗng đẩy lên trước, Thần Ngự Thuẫn.

Cùng lúc đó, Tư Mã Tiên đứng cạnh y cũng động. Quang Chi Đại Lực Hoàn đánh ra, kèm theo quả cầu điện trắng.

Quang nguyên tố hình thiểm điện phát động kỹ năng công kích chỉ có một, đó hẳn là Tài Quyết, kỹ năng công kích riêng của mục sư.

Mặc dù Tư Mã Tiên sử dụng chỉ là Tài Quyết cấp thấp, nhưng cũng là kỹ năng ngũ giai.

Bị Tài Quyết ảnh hưởng, trường mâu bay nhanh bỗng chốc biến chậm, ngay sau đó xẹt qua Quang Chi Đại Lực Hoàn, rồi mới mạnh đụng vào Thuẫn Bài của Hàn Vũ.

*Oành đùng đùng!*

Quang mang vàng chói mắt đồng thời lấp lánh trên thân bảy người. Hàn Vũ bị ném văng ra được Long Hạo Thần trên không trung đỡ lấy.

Không có bản thể Khô Lâu Kỵ Sĩ, uy lực chiêu đó yếu rất nhiều, lại thêm Tư Mã Tiên từ bên cạnh hỗ trợ. Trên thực tế Hàn Vũ chịu công kích chỉ bằng Long Hạo Thần nhận một phần ba. Cho dù là vậy, y vẫn cảm giác đôi tay suýt bị đánh gãy. Có thể tưởng tượng uy lực một kích này kinh khủng bao nhiêu.

Một vòng Tín Niệm quang hoàn từ người Hàn Vũ lan ra, tác dụng trên người đồng bạn, mọi người cùng nhau thừa nhận hai lần công kích, lần tấn công này không quá thoải mái. Nhưng Lâm Hâm lại vui vẻ cười.

“Khặc khặc khặc, ta có rồi, ta có rồi!”

Khi Hàn Vũ chịu công kích, cùng lúc đó một luồng sáng trắng và luồng sáng vàng nhập vào thân thể y. Chỉ đánh chết Khô Lâu Kỵ Sĩ đã được thưởng, sao không khiến y mừng như điên? Hơn nữa lần đầu tiên y cảm nhận được chỗ tốt của ma pháp công kích.

Long Hạo Thần cánh tay tê dại đang dần hồi phục, hắn nói với Tư Mã Tiên.

“Tư Mã, ngươi xem thử quang mang vàng đó là kỹ năng gì, thứ này có thể học tập.”

“Ừ.” Tư Mã Tiên nhắm mắt lại, vội vàng muốn tìm đáp án.

Tu La Thứ, tác dụng hơi giống Tu La Trảm, một khi tiến vào phạm vi nhất định thì không cách nào né tránh. Tu La Trảm công kích là một đường thẳng, mà Tu La Thứ công kích thì ngưng tụ ở một điểm, lực công kích so với Tu La Trảm càng mạnh. Nhưng Tu La Thứ tiêu hao linh lực cũng khá kinh khủng, hơn hai ngàn, còn có thể thông qua kỹ năng Súc Thế tăng cường uy lực.

Khiến Long Hạo Thần kinh ngạc là, khi báo ra kỹ năng này rồi, ngực Tư Mã Tiên lóe tia sáng vàng, đoàn sáng vốn nhập vào thân thể gã lại bay ra ngoài.

Không chỉ là gã, tình huống Lâm Hâm cũng giống nhau, đoàn sáng trắng tự động ra khỏi người, bay bềnh bồng trước mặt.

“Có chuyện gì?” Long Hạo Thần kinh ngạc hỏi.

Tư Mã Tiên và Lâm Hâm mờ mịt lắc đầu. Tư Mã Tiên nói.

“Ta cũng không biết là chuyện gì. Khi ta tìm kiếm nó thì hình như nó sinh ra cảm giác bài xích ta, sau đó tự đi ra.”

Ngay lúc ấy, luồng sáng vàng có xu hướng bay tán loạn.

Long Hạo Thần lòng khẽ động, đi tới trước mặt Tư Mã Tiên, nâng lên tay phải, ấn luồng sáng vàng. Bỗng chốc luồng sáng tựa như sóng gợn mau chóng dung nhập vào thân thể hắn, biến mất không thấy.

“Hàn Vũ, ngươi dung hợp đoàn sáng trước mặt Lâm Hâm đi. Dường như kỹ năng này chỉ người thích hợp mới có thể học.”

Tháp Vĩnh Hằng đem đến điều kỳ quái cho mọi người càng lúc càng nhiều. Chính Long Hạo Thần cũng cần không ngừng mò tìm.

Quả nhiên, khi Long Hạo Thần và Hàn Vũ dung hợp luồng sáng vàng, tuyệt không xuất hiện cảm giác bài xích. Khi họ cảm thụ kỹ năng biến hóa thì giải thích xuất hiện trong đầu.

Cách học kỹ năng này cùng loại với bên Thánh Minh tàng bảo các. Kỹ năng Tu La Thứ tuy tiêu hao lớn, nhưng lực công kích kinh khủng của nó thì mọi người đều thấy. Long Hạo Thần thử một phen, đưa ra một con số khủng khiếp.

Lực công kích của Tu La Thứ, so với đỉnh linh lực công kích bình thường là gấp ba, Cũng chính là nói, nội linh lực của Long Hạo Thần là bốn ngàn mốt, như vậy khi hắn sử dụng công kích cơ bản của Tu La Thứ, thì bản thân Tu La Thứ tiêu hao linh lực là hai ngàn ba, đạt lực công kích tương đương sáu ngàn. Nếu hắn dùng Súc Thế rót toàn bộ linh lực vào kỹ năng này, như vậy uy lực sẽ lại bạo tăng nữa, uy lực cực hạn có thể đạt đến một vạn hai ngàn linh lực.

Đây là khái niệm gì? Nếu có thể vận dụng tốt, coi như là cường giả thất giai đối mặt hắn, cũng phải cẩn thận đối phó.

Tư Mã Tiên vẻ mặt suy sút nói.

“Vì sao ta không thể học! Thứ này rất mạnh.”

Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.

“Có lẽ bởi vì chức nghiệp của ngươi. Kỹ năng ngươi tu luyện thuộc về mục sư, tuy đều là kỹ năng công kích, nhưng dù sao ngươi là mục sư. Kỵ sĩ nhất định có thể học Tu La Thứ, dù gì thì khô lâu thi triển ra nó chính là kỵ sĩ. Theo ta đoán thì Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên cũng có khả năng học được. Chúng ta chỉ mới bắt đầu rèn luyện, khảo nghiệm sau này mang đến bất ngờ sẽ càng càng nhiền hơn. Mọi người rồi sẽ mạnh hơn. Ta nhấn mạnh lần nữa, luồng sáng trắng có thể tăng linh lực thì mọi người phải đợi lúc hồi phục linh lực mới sử dụng tiếp, nếu không thì lãng phí. Tốt lắm, chúng ta trở về đi.”

Đúng là nên trở lại, tuy trước mắt họ chỉ trải qua ba đợt khảo nghiệm, nhưng ba trận này vượt qua cực kỳ gian nan. Trận thứ hai kẻ địch ẩn thân mang đến mạo hiểm, trận thứ ba kỵ sĩ cường đại công kích mang đến uy hiếp, đều khiến họ suýt tan vỡ.

Trở lại chữa thương, bổ sung thể lực, linh lực, tổng kết kinh nghiệm, là việc hiện tại họ nên làm.

Trở về thế giới hiện thực rất đơn giản. Đi ra tháp Vĩnh Hằng, lại do Long Hạo Thần phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng là có thể truyền tống trở lại.

Quang mang vàng lấp lánh, Long Hạo Thần và đồng bạn trở về phòng nghị trong tổng điện Mục Sư Thánh Điện Trấn Nam quan.

Mỗi người đều có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

“Bị năng lượng tử vong áp bách thật quá thống khổ.” Trần Anh Nhi thở ra một hơi, đồng thời nhịn không được hỏi ra nghi hoặc trong lòng. “Đoàn trưởng, các người đều có thể thông qua giết chết đối tượng khảo nghiệm để đạt quang cầu linh lực, vậy ta thì sao? Ta làm thế nào đây? Ta chỉ có thể dựa vào Mạch Đâu đến công kích!”

Long Hạo Thần cười nói.

“Không đúng đâu, Anh Nhi. Nàng đã quên thân phận mình là gì rồi sao? Nàng còn có Sinh Linh Môn! Sau này mỗi lần tiến nhập, nàng trực tiếp dùng Sinh Linh Môn triệu hoán ma thú, nếu không có lực công kích, trong quá trình rèn luyện đương nhiên nàng không có thu hoạch gì. Nhưng nếu xuất hiện ma thú tương đối mạnh, chúng ta sẽ chú ý nhường ma thú của nàng hoàn thành một kích cuối cùng, dĩ nhiên nàng sẽ thu hoạch được linh lực.”

“Á….lâu rồi chưa dùng qua Sinh Linh Môn, ta quên mất…” Trần Anh Nhi đỏ mặt, thẹn thùng trốn sau lưng Vương Nguyên Nguyên.

Long Hạo Thần nói.

“Mọi người trước tiên chữa thương, hồi phục linh lực, chờ sức khỏe đầy đủ, chúng ta lại tiến vào nữa xem.”

“Tốt.” Mọi người đồng thanh đáp.

Mới nãy là lần thử đầu tiên, bởi vì họ phải thích ứng tháp Vĩnh Hằng. Có thể nói, trừ Long Hạo Thần ra, mấy người khác biểu hiện đều kém cỏi. Giết chết sáu tử linh sinh vật, có bốn linh lực quang đoàn đều về Long Hạo Thần. Cho dù là vậy, họ cũng biết được tháp Vĩnh Hằng đem đến cho họ thứ gì.

Trước không nói, chỉ riêng tốc độ tăng cao linh lực đã tăng mảng lớn, loại tăng linh lực này không hề liên quan đến thiên phú. Hơn nữa tuyệt đối đừng quên, ở đó họ luôn đối diện cường địch tiến hành thực chiến. Mặc kệ là sức chiến đấu cá nhân hay phối hợp đoàn đội, đều có tác dụng tăng cường khá tốt, huống chi còn được học kỹ năng.

Từ học xong Tu La Thứ rồi, nụ cười trên mặt Hàn Vũ chưa từng biến mất. Kỹ năng này thật là quá đã. Tuy lấy tu vi hiện tại thì y chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng so với lực công kích yếu ớt của y lại có thể mạnh lên rồi.

Vì để lần sau tiến vào tháp Vĩnh Hằng, mọi người tụ tập cùng một chỗ tu luyện, hồi phục. Năng lực trị liệu phạm vi lớn của Hàn Vũ tuy không thể sánh bằng Lục Hi, nhưng coi như có học chuyên môn, vài vết thương không thành vấn đề. Hơn nữa Long Hạo Thần đã hồi phục lại, có thể hưởng thụ Tụ Linh quang hoàn của hắn. Mà Long Hạo Thần tiêu hao thì không lớn, hắn có Giai Điệu Vĩnh Hằng hỗ trợ, ở trong tháp Vĩnh Hằng cũng có thể tự hồi phục.

Hai tiếng đồng hồ sau, mọi người đều hồi phục đến trạng thái tốt nhất. Nhưng vấn đề cũng theo đó xuất hiện. Long Hạo Thần không cách nào mang họ truyền tống đến tháp Vĩnh Hằng. Dường như Giai Điệu Vĩnh Hằng không thể lần nữa hoàn thành liên tiếp, hắn thử vài lần đều không được.

“Có chuyện gì vậy chứ?” Long Hạo Thần vẻ mặt nghi hoặc. Đang lúc hắn chuẩn bị thử lần nữa thì bị Vương Nguyên Nguyên ngăn cản.

“Đoàn trưởng, cậu tạm đừng thử nữa, ta nghĩ có lẽ đã biết nguyên nhân rồi.” Vương Nguyên Nguyên trầm giọng nói. Nàng là thành viên có thuộc tính không gian duy nhất trong đội, hiểu rõ không gian.

“Chúng ta có tổng cộng bảy người, vị trí tháp Vĩnh Hằng là chưa biết. Tiến hành một lần truyền tống quần thể như vậy, chắc chắn sẽ tiêu hao năng lực của tháp Vĩnh Hằng. Hơn nữa chúng ta thông qua một cửa nếu mỗi lần đều hồi phục lại, như vậy có lẽ sẽ phải tiêu hao năng lượng. Dưới tình huống như vậy, nếu tháp Vĩnh Hằng không hạn chế số lần tiến vào, vậy có thể sẽ dẫn đến năng lượng tiêu hao quá nhiều. Chờ một thời gian nữa rồi hãy thử lại đi. Ta nghĩ mỗi hai tiếng đồng hồ thử một lần là được rồi. Trong quá trình thí nghiệm, chúng ta có thể hiểu rõ mất bao lâu mới vào được một lần.”

Nghe nàng giải thích, Long Hạo Thần gật đầu, nói.

“Nếu đã vậy, hôm nay chúng ta cùng một chỗ tu luyện, cho đến thử ra mất bao lâu mới có thể truyền tống lần nữa. Việc này quan hệ đến tình hình chúng ta ở Mộng Huyễn Thiên Đường, thời gian phải chính xác mới được.”

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx