sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 130: Thần Kiếm Trở Về (3)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Khâu Vĩnh Hạo vung tay lên, ngăn chặn ông lão kia phóng uy nhiếp. Trong lòng ông cũng thầm giật mình. Nên biết, nếu Long Hạo Thần thật sự dựa vào tu vi trở thành đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn cấp suất, chẳng qua cũng chỉ là tu vi cấp sáu mà thôi. Đối diện áp lực cường đại từ cường giả cấp chín, vẫn có thể đĩnh đạc nói năng đâu ra đấy, đây không phải người bình thường có thể làm được.

“Hạo Thần, ngươi xem như vậy đi. Mới rồi ngươi cũng nói đồng ý tiếp nhận khảo nghiệm Chiến Sĩ Thánh Điện chúng ta. Chiến, kỵ một nhà, chúng ta dĩ nhiên sẽ không phái người cùng ngươi luận bàn cái gì. Cứ làm như ngươi nói, nếu ngươi có thể trên khối tảng đá để lại kiếm ý của Suất Dạ, vậy chứng minh ngươi có tư cách sử dụng thần kiếm này. Ngược lại thì ngươi phải để thanh kiếm ở đây, chúng ta như cũ đưa ngươi bộ trang bị cấp sử thi.”

Đổi làm trang bị khác, Khâu Vĩnh Hạo nhất định không làm như vậy, bởi hành động của ông đã có kiểu ỷ thế hiếp người. Nhưng Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đối với Chiến Sĩ Thánh Điện mà nói thật quá quan trọng. Dù chỉ giữ lại nó không người sử dụng được cũng rất tốt!

Long Hạo Thần nhìn Khâu Vĩnh Hạo ánh mắt sáng ngời, hít sâu, nói.

“Tốt, ta đồng ý. Nếu ta không làm được, ta sẽ để lại thần kiếm nhưng không lấy trang bị cấp sử thi của quý thánh điện. Xin đem tảng đá đến đây.”

Hắn có thể hiểu tâm tình nóng vội của đám cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện. Nhưng dưới lực áp bách, kiêu ngạo trong lòng Long Hạo Thần bị thiêu đốt. Ta sẽ chứng minh cho các người thấy, ta đủ tư cách có được thần kiếm.

Khâu Vĩnh Hạo đáy mặt xẹt tia áy náy, xoay người dặn bảo vài tiếng, dĩ nhiên sẽ có người đi làm. Ông lão phó điện chủ cũng vội vàng rời đi.

Long Hạo Thần không trao đổi gì với Khâu Vĩnh Hạo nữa, mà là ngồi xếp bằng dưới đất. Dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người, trực tiếp tiến vào trạng thái nhập định. Toàn bộ quá trình tự nhiên như nước chảy thành sông, hầu như chỉ ngồi xuống, chớp mắt hắn giống lão tăng nhập định, như hóa đá.

Thằng nhóc này tương lai nhất định không phải ếch ngồi đáy giếng! Khâu Vĩnh Hạo kiềm không được lần nữa trào dâng khen ngợi, thậm chí có chút ghen tỵ Kỵ Sĩ Thánh Điện. Tuổi trẻ như vậy đã có thành tựu đến thế, tương lai Long Hạo Thần nhất định sẽ là cột trụ vững vàng của Kỵ Sĩ Thánh Điện. Nếu hắn thuận lợi phát triển, như vậy, Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ lại cho ra một siêu cấp thiên tài. Có lẽ hắn còn vượt qua cả cha mình. Long Tinh Vũ hơn bốn mươi tuổi đã trở thành Thần Ấn kỵ sĩ, còn hắn? Hắn dung hợp Thần Ấn vương tọa sẽ ở độ tuổi bao nhiêu? Bốn mươi tuổi? Hoặc là không đến bốn mươi?

Thời gian không lâu lắm, mười cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện nâng lên tảng đá tiến vào đại sảnh.

Nhìn tảng đá này, sắc mặt Khâu Vĩnh Hạo biến đổi, ánh mắt dò hỏi nhìn phó điện chủ.

Phó điện chủ nghiêm túc hướng ông gật gật đầu, môi động đậy như muốn nói gì đó.

Khâu Vĩnh Hạo chần chờ một chút, rốt cuộc vẫn là gật đầu. Lại nhìn Long Hạo Thần trong trạng thái nhập định, mắt chất chứa càng nhiều xin lỗi.

Khối đá này hình quả trứng, bên dưới hơi to, toàn thân màu đen, nhưng tản ra hơi thở đặc thù. Trầm ổn, thâm sâu. Nhìn qua không tưởng đó là khối đá, càng giống huyệt động sâu thẳm.

Nó có lai lịch. Nó chính là khối thiên thạch mà Chiến Sĩ Thánh Điện đạt được, cứng rắn vô song. Coi như là trang bị cấp Huy Hoàng đều rất khó để lại dấu vết trên bề mặt. Trang bị cấp truyền kỳ nếu muốn cắt vào cũng cần rót phần lớn linh lực.

Hơn nữa, khối thiên thạch này linh lực truyền lực thậm chí có thể so với tinh kim. Trình độ cứng rắn vượt xa tinh kim. Chỉ là cho tới nay, không vị đại sư luyện kim nào nắm chắc có thể luyện chế nó thành trang bị, mới luôn cất trong bảo khố Chiến Sĩ Thánh Điện. Hôm nay họ lại lấy cả thiên thạch này ra, mục đích không thể nghi ngờ là muốn làm khó Long Hạo Thần. Cho dù hắn có năng lực để lại kiếm ý, cũng phải cắt được khối thiên thạch này mới được, linh lực không phải chỉ vài điểm là làm được.

Dường như cảm thụ được khối đá, Long Hạo Thần chậm rãi mở mắt ra. Ánh mắt rơi xuống thiên thạch cao ba mét, trong mắt lộ tia kinh ngạc.

Khâu Vĩnh Hạo ho khan một tiếng, nói.

“Nếu đã giữ lại kiếm ý của Dạ Suất, đương nhiên chúng ta hy vọng là thiên cổ lưu truyền, cho nên mới lấy ra tài liệu tốt nhất. Hạo Thần, ngươi xem khối thiên thạch này được rồi chưa? Nếu không được thì chúng ta lại đổi.” Ông thật sự có chút ngượng ngùng, sống hơn trăm tuổi lại đi tính kế đứa nhóc mười mấy tuổi. Sau này nếu để cao tầng Kỵ Sĩ Thánh Điện biết, ông thật không có mặt mũi gặp người. Cho nên ông do dự, cuối cùng vẫn là hỏi Long Hạo Thần câu biểu thị có thể đổi tảng đá.

Nhưng khiến Khâu Vĩnh Hạo ngoài ý muốn là Long Hạo Thần lại lắc đầu, nói.

“Không cần đổi, cái này đi. Nhưng ta có một thỉnh cầu nho nhỏ. Nếu đã dùng thiên thạch này điêu khắc, vậy phế liệu ta chém xuống có thể tặng ta được không?”

“Có thể, nhưng đó là nếu ngươi có thể hoàn thành lưu trữ kiếm ý.” Phó điện chủ giành nói trước, như là sợ Long Hạo Thần đổi ý vậy.

Nhưng bọn họ không biết, thiên thạch không phải là lần đầu Long Hạo Thần gặp. Bên phụ thân hắn, Long Tinh Vũ cũng có một khối. Bởi vậy, hắn hiểu rất rõ thiên thạch cứng tới đâu.

Năm đó, Long Tinh Vũ từng nói với Long Hạo Thần, trong Chiến Sĩ Thánh Điện có một bảo vật, chính là khối thiên thạch này. Nếu có thể dùng luyện chế thành trang bị hoặc dung hợp vào trang bị, dù chỉ là một khối nhỏ cũng đủ tăng phẩm chất trang bị. Đặc biệt là tác dụng trên vũ khí, hiệu quả càng là rõ ràng.

Long Hạo Thần chậm rãi đứng dậy, đi hướng khối thiên thạch. Hắn chưa từng điêu khắc qua cái gì, cũng không nghiên cứu về điêu khắc. Nhưng hôm nay hắn làm, không phải là khắc ra hình dạng gì, mà là để lại một phần kiếm ý. Đây chính là khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Đi thẳng tới cách thiên thạch năm mét, Long Hạo Thần dừng bước, cứ đứng đó, nhìn chăm chú thiên thạch tản ra hơi thở sâu lắng.

Không có người quấy rầy hắn, chỉ trầm mặc nhìn. Khâu Vĩnh Hạo trong lòng cảm xúc rất phức tạp, ông thậm chí không biết mình mong chờ Long Hạo Thần thành công hay thất bại. Nhưng mặc kệ thành hay bại, đối với Chiến Sĩ Thánh Điện mà nói đều không phải chuyện xấu.

“Ta cần nhờ tọa kỵ và linh lô hỗ trợ.” Long Hạo Thần bình thản nói, hắn thậm chí không xoay người lại.

Khâu Vĩnh Hạo nói.

“Đương nhiên có thể.”

Long Hạo Thần gật đầu, tay trái chỉ hướng bên cạnh. Bỗng chốc lấp lánh tia sáng tím, ngay sau đó, một vật khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.

Hạo Nguyệt mang đến bất ngờ thật sự quá lớn. Thân thể dài tới mười mét tựa như ngọn núi nhỏ. Càng kỳ lạ là nó mọc bốn cái đầu có sừng khác nhau, xuất hiện bên cạnh Long Hạo Thần, khí thế uy nghiêm. Cổ ngẩng cao, ánh mắt Tiểu Quang, Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh, Tiểu Lam đồng thời quét hướng người Chiến Sĩ Thánh Điện, có cảm giác ngạo nghễ.

Đây là tọa kỵ? Khâu Vĩnh Hạo và phó điện chủ đứng bên cạnh hai mặt nhìn nhau, đều kinh hãi. Bọn họ chưa từng gặp qua ma thú như vậy! Mặc dù trên người ma thú tỏa ra linh lực đối với họ mà nói không cường lắm, nhưng người nó có một loại khí chất. Cho dù là ngạo nghễ thì vẫn làm người ta cảm thấy đó là đương nhiên.

Ngay lúc đó, thanh âm ngâm xướng trầm thấp bắt đầu vang từ bốn cái miệng Hạo Nguyệt, hơn nữa nó bày ra tư thế rất kỳ lạ. Chỉ có Tiểu Quang ngẩng cao cổ, nhìn lên trước, ngâm xướng chú ngữ. Bỗng chốc, hơi thở bốn loại nguyên tố, phong, hỏa, thủy, quang kịch liệt dấy lên từ người Hạo Nguyệt.

“Ma thú bốn thuộc tính?” Từ Trung Lượng nhịn không được thất thanh kinh hô.

Ánh mắt Khâu Vĩnh Hạo biến trầm trọng, hiện tại ông đột nhiên có chút hối hận. Ông hối hận mình làm khó dễ đứa trẻ này. Long Hạo Thần nói không sai, nếu hôm nay hắn không đến, Chiến Sĩ Thánh Điện không nhìn thấy được Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán! Đứa trẻ này mang theo thiện ý tiến đến, lại bị người của mình đối đãi như vậy. Nhưng mà, bên kia chính là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Khâu Vĩnh Hạo lần đầu tiên cảm thấy mình rất khó xử.

Cùng lúc đó, Long Hạo Thần động. Quang mang vàng rực rỡ bỗng lấp lánh sau lưng hắn, bốn linh cánh cùng lúc giang rộng, mạnh mẽ hấp thu quang nguyên tố trong không khí. Cùng lúc đó, Long Hạo Thần nâng lên tay phải, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán lần nữa xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Hình ảnh càng thêm kỳ dị còn ở phía sau. Một bóng dáng vàng đi ra khỏi sau lưng Long Hạo Thần, khi hắn giang ra bốn cánh, bóng dáng cũng hiện ra trước mắt mọi người.

Chiến váy vàng, pháp trượng vàng, còn có mái tóc dài màu vàng tuyệt mỹ, và cả sáu đôi cánh vàng trong suốt. Càng quan trọng là, cô có thân cao và thực chất, trông không khác gì nhân loại, chỉ có đôi tai nhọn nho nhỏ là biểu thị thân phận của cô.

“Thượng cổ Tinh Linh tộc?” Phó điện chủ kiềm không được kêu ra tiếng. Mấy chục năm qua, ông chuyên nghiên cứu thượng cổ Tinh Linh tộc, nhưng ông chưa từng gặp hình dạng chân chính của thượng cổ tinh linh! Khi Nhã Đình xuất hiện trước mắt mọi người, tất cả đều giống như hình dạng thượng cổ tinh linh trong tưởng tượng, thì sao không khiến ông kinh hãi?

“Không, đây là nguyên tố tinh linh.” Khâu Vĩnh Hạo dù gì là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, cảm giác của ông mạnh nhất.

Chẳng qua, sau khi phản bác lời bạn thân, trong lòng ông cũng đầy kinh ngạc. Tuy ông có thể cảm thụ được đây là nguyên tố tinh linh, nhưng loại nguyên tố tinh linh giống như thượng cổ tinh linh lại có ai từng gặp qua?

Long Hạo Thần, ngươi rốt cuộc đem đến cho chúng ta bao nhiêu rung động mới chịu ngừng?

Lần này, không chỉ Khâu Vĩnh Hạo hối hận, ngay cả phó điện chủ luôn kiên quyết cũng ngầm sinh ra tia hối hận.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx