sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 137: Long Tổ (1)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Thải Nhi sau khi hoàn thành một kích kia, lục cảm hoàn toàn biến mất, cả người vẫn chìm trong trạng thái thiên nhân hợp nhất, bị Long Hạo Thần đưa vào Tháp Vĩnh Hằng.

Lần này lục cảm biến mất, không phải do Luân Hồi Linh Lô phản phệ. Sau khi ba đại linh lô hợp thành, Thải Nhi đã có thể trong tình trạng một lần không bị phản phệ sử dụng Luân Hồi Linh Lô. Sử dụng xong cần trải qua một đoạn thời gian nghỉ ngơi, sau đó có thể lại dùng mà không bị phản phệ. Đương nhiên, nếu nàng muốn càng phát huy uy lực mạnh của Luân Hồi Linh Lô, phải phát động càng nhiều Luân Hồi kiếm, vậy sẽ chịu đựng phản phệ.

Thải Nhi ngồi ba ngày ba đêm, hơi thở biến hóa, Long Hạo Thần xem như yên lòng. Hắn biết, chắc là Thải Nhi tiến vào loại cảm giác lĩnh ngộ.

Hai đội Liệp Ma Đoàn yên tĩnh nghỉ dưỡng sức trong đoàn bộ, Nhã Khắc đại thành thì một mảnh hỗn loạn.

Liệp Ma Đoàn số mười bảy cấp vương và Liệp Ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất đột nhiên xuất hiện, hơn nữa thành công giết chết một tổ Trừ Liệp Ma, khiến nội bộ ma tộc bị rung chuyển. Ma tộc không phải kẻ ngốc, khi bọn chúng tìm tòi kỹ vậy mà như cũ gặp phải Liệp Ma Đoàn tập kích, nghĩa là sao? Nghĩa là đại bản doanh Liệp Ma Đoàn của liên minh thánh điện ẩn nấp gần đó!

Tìm tòi quy mô lớn diễn ra trong Nhã Khắc đại thành. Trong thành lại tập trung sáu tổ Trừ Liệp Ma, Hùng Ma duy nhất còn sống trong tinh tổ Trừ Liệp Ma thì cả ngày đều rống gầm, dù đào ba thước đất cũng nhất định phải tìm ra hai đội Liệp Ma Đoàn.

Nhã Khắc tộc toàn diện phát động, nguyên Nhã Khắc hành tỉnh đều gặp hiểm họa.

Bên ngoài tình hình quá căng thẳng, cho nên tin tức truyền vào đoàn bộ biến càng ít. Chẳng qua, Thiên Kình không gấp. Liên minh thánh điện rót rất nhiều công sức vào liên minh thánh điện, toàn đoàn bộ ở sâu trong lòng đất mấy chục mét, lại có pháp trận chuyên môn che chắn. Xem như là cường giả cấp chín cao nhất toàn bộ đứng bên trên, dùng tinh thần lực tìm tòi cũng chưa chắc tìm ra sự hiện diện của họ. Còn về đào ba mét đất, chẳng lẽ thật sự có thể đào sao?

Liệp Ma Đoàn không thiếu tính kiên nhẫn. Tiêu diệt một tổ Trừ Liệp Ma mang đến thu hoạch, cho dù họ ở đây tĩnh tu mấy tháng cũng là bình thường. Loại tình hình này không phải lần đầu tiên gã gặp.

Nhã Khắc đại thành.

A Bảo khuôn mặt điển trai lạnh lùng đứng trong phòng Nhã Khắc Ma chuẩn bị sẵn, yên lặng nhìn ngoài khung cửa sổ.

Sau lưng y, đứng chín ma tộc cường đại. Trong chín ma tộc này, bao gồm cả Nguyệt Dạ, nhưng không có bóng dáng Lãnh Tiêu.

Tuy làm con của Ma Thần Hoàng, nhưng ở trong Trừ Liệp Ma, A Bảo không có quá nhiều đặc quyền. Y chỉ huy tổ này chỉ là long tổ Trừ Liệp Ma. Trừ y có tu vi cấp tám, Nguyệt Dạ thậm chí chỉ mới là tu vi cấp sáu, các thành viên khác thực lực cấp cấp tám.

Trận Mộng Huyễn Thiên Đường chính là sỉ nhục cực lớn trong lòng A Bảo. Y từng thề rằng, không chém chết nhân loại gây sỉ nhục cho mình thì không cưới Nguyệt Dạ làm vợ. Bởi vậy, y làm thái tử ma tộc lại trở thành một Trừ Liệp Ma, hơn nữa dẫn theo đội mình đi tứ xứ tìm tung tích Long Hạo Thần và đồng bạn.

A Bảo có thể hoàn toàn khẳng định, Long Hạo Thần là một Liệp Ma giả, hơn nữa là đoàn trưởng Liệp Ma Đoàn. Chỉ cần là thành viên Liệp Ma Đoàn, nhất định sẽ tới ma tộc. Cho nên y luôn chờ đợi cơ hội và tin tức.

Mấy ngày trước, Nhã Khắc đại thành phát sinh sự kiện tập kích lọt vào tai mắt của y. Khi y nghe được trên chiến trường biểu hiện của bóng dáng vàng đó, y biết, bóng dáng vàng kia rất có thể chính là Long Hạo Thần. Cho nên y dẫn theo đội mình đi tới đây, ở lại đã mười ngày.

Mặt dù bề ngoài A Bảo không có nhiều đặc quyền, nhưng ai không biết y là thái tử ma tộc? Huống chi, coi như cùng là cấp tám, thực lực mấy tổ trưởng Trừ Liệp Ma khác sao có thể so sánh với y được? Bởi vậy, khi y tới đây, cục diện toàn bộ Nhã Khắc đại thành do y điều khiển.

Đợt tìm tòi thứ hai đã kết thúc, như cũ không có thu hoạch gì. Hai đội Liệp Ma Đoàn tựa như bốc hơi khỏi nhân gian.

“Bảo ca, đã tìm hết rồi, chắc là Liệp Ma giả đã rời khỏi. Ta thấy, hay là chúng ta đừng ở đây lãng phí thời gian nữa.” Nguyệt Dạ đi tới sau lưng A Bảo, nhỏ giọng nói.

A Bảo lắc đầu, khuôn mặt âm trầm nói.

“Không, ta tin tưởng, bọn chúng nhất định còn ở trong Nhã Khắc đại thành, chỉ là không biết đã núp đi đâu. Tình huống hôm đó ta đã hỏi kỹ mấy lần, Hùng Ma phát tín hiệu cầu viện rất đúng lúc. Gần đó hai tổ Trừ Liệp Ma chỉ dùng chưa tới mười phút đã đến. Hơn nữa lúc đến là từ không trung nhìn xuống, nếu Liệp Ma giả chạy thì họ nhất định phát hiện dấu vết, nhưng Liệp Ma giả lại biến mất mà không phải chạy trốn. Theo tình báo thì trong Nhã Khắc đại thành này rất có khả năng có đoàn bộ của liên minh thánh điện, mà bọn chúng thì núp trong đó. Bọn chúng đang chờ, chờ chúng ta thả lỏng cảnh giác sẽ trốn thoát hoặc tiếp tục công kích tộc chúng ta. So tính kiên nhẫn chứ gì? Ta cũng không thiếu. ta đã bày thiên la địa võng. Ta không tin lần này hắn còn có thể trốn khỏi tay ta. Ta phải chính tay đánh chết hắn, đem trái tim của hắn làm lễ vật cầu hôn tặng cho em.”

Tựa như nhân loại sẽ thu ma tinh của ma tộc, ma tộc cũng lấy trái tim cường giả nhân loại làm chiến lợi phẩm. Đối với chúng mà nói, trái tim nhân loại có linh khiếu nuôi dưỡng là vật đại bổ tuyệt nhất.

A Bảo không phát hiện, khi y nói ra mấy lời này, Nguyệt Dạ đáy mắt lóe tia chán ghét, chỉ là cô che giấu rất tốt.

Nguyệt Dạ không tiếp tục khuyên nhủ nữa. Cô hiểu rõ, việc A Bảo quyết định, coi như Ma Thần Hoàng cũng rất khó thay đổi.

Trong đám ma tộc trẻ tuổi, không thể nghi ngờ, A Bảo là ưu tú nhất. Làm người thừa kế Ma Thần Hoàng, y và các Nghịch Thiên Ma Long khác không giống nhau. Thực lực của y là dựa vào nỗ lực bản thân, từng chút một tu luyện được. Khi y mới sinh ra, không khác gì trẻ sơ sinh yếu ớt của nhân loại. Đây chính là quá trình người thừa kế của Ma Thần Hoàng phải trải qua. Tất cả hậu đại có huyết mạch Ma Thần Hoàng đều phải trải qua quá trình này. Cũng chỉ có như vậy, họ mới đột phá cấp chín rồi lên như diều gặp gió, trở thành chúa tể một đời ma tộc.

Nhưng bản thân ưu tú và thân phận người thừa kế Ma Thần Hoàng, khiến A Bảo có một nhược điểm mà người ngoài xem ra thì không tính là khuyết điểm. Đó chính là tự phụ. Nói dễ nghe là cực kỳ tự tin.

Nhưng Nguyệt Dạ lại không thích một điểm này. Trong lòng cô, tuy A Bảo rất tốt với cô, nhưng sẽ không suy nghĩ theo khía cạnh người khác. Cho dù cô ra ý kiến, A Bảo cũng rất ít chịu lắng nghe.

Nguyệt Dạ không thể không thừa nhận, A Bảo lựa chọn rất chính xác. Bởi vì cô hiểu rõ là ai đến bên này. Thương đoàn Nguyệt Dạ và Long Hạo Thần cắt đứt liên lạc chẳng phải là gần Nhã Khắc hành tỉnh sao? Cho nên cô mới càng nóng lòng. Nhưng cô khuyên không được A Bảo, càng không biết Long Hạo Thần ở nơi đâu, không thể nào thông báo cho hắn biết. Khi A Bảo mới làm ra quyết định này, trong lòng Nguyệt Dạ cũng đặt quyết tâm. Đến thời điểm nguy ngập nhất, nói không chừng, chỉ có thể dựa vào sức mình cố gắng giúp họ trốn thoát. Dù sao, sinh mạng mình nằm trong tay cô bé đó!

Vốn Nguyệt Dạ đã nhận mệnh. Hôn sự do Ma Thần Hoàng và Nguyệt Ma tộc định ra ai dám cãi? Cô không dám, thật sự không dám. Thậm chí trong lòng không ngừng dày vò dằn vặt. Nhưng nguyên bản hôn lễ sắp cử hành lại bởi vì hắn mà vô kỳ hạn kéo dài. Khi A Bảo vô cùng áy náy báo cho cô biết tin này, Nguyệt Dạ giật mình phát hiện, trong lòng mình tràn ngập vui mừng. Đây cũng trở thành lý do cô trợ giúp Long Hạo Thần. Chỉ cần hắn không chết, có lẽ, chính mình thật không gần gả cho A Bảo. Đợi đến khi mình tuổi già sắc đẹp phai tàn, chắc y sẽ nhìn mình không vừa mắt.

Đoàn bộ.

“Hạo Thần, có tin tốt. Ma tộc Trừ Liệp Ma đã dần rút lui, hiện tại ở trong thành chỉ còn một tổ mà thôi. Bọn chúng đang ở ma cung Nhã Khắc Ma. Thế nào? Chúng ta lại làm một chuyến nữa?” Thiên Kình mắt sáng ngời nói.

Long Hạo Thần suy nghĩ một lát, nói.

“Có bẫy gì không? Tuy rằng lần này ma tộc lại tìm kiếm mười lăm ngày, nhưng không có thu hoạch. Bọn chúng nhanh như vậy rời đi, ta cảm thấy có chút không bình thường.”

Thiên Kình gật đầu, lòng thầm cảm thán. Hạo Thần thoạt nhìn tuổi trẻ vậy mà tính cách rất ổn trọng.

“Tình huống cậu nói cũng không phải không có khả năng. Nhưng chúng ta vốn làm nhiệm vụ là liếm huyết trên mũi đao, tùy thời đều gặp nguy hiểm. Nhưng nguy hiểm cũng tương đương với kỳ ngộ. Chúng ta ở lại đây đã quá lâu rồi, nếu lần nữa hành động, mặc kệ thắng hay thua, nhất định phải rời khỏi đây. Cho nên, hiện tại có hai loại phương án. Một là chúng ta trực tiếp rời đi, cái khác là tập kích tổ Trừ Liệp Ma ở lại trong thành rồi mới đi khỏi. Bên ngoài đã thả lỏng điều tra, người của ta mang đến tin tức sẽ ngày càng nhiều. Nếu không, như vậy đi, chúng ta căn cứ tin tức lại chờ mấy ngày, cuối cùng mới quyết định nhé?”

Long Hạo Thần vui vẻ đồng ý.

“Tốt, cứ làm theo lời Thiên Kình đại ca.”

Chốc lát đã qua ba ngày, bên ngoài không ngừng truyền vào tin tức. Từng dấu hiệu đều chứng minh, đích thực các Trừ Liệp Ma đã rời khỏi. Nhưng ma tộc lại phái số lượng một ngàn kỵ binh Đại Ác Ma hỗ trợ Nhã Khắc Ma trấn thủ Nhã Khắc đại thành. Nhưng đây cũng chứng minh tuyệt không có nhiều Trừ Liệp Ma ở lại nơi đây.

“Hạo Thần, không thể đợi thêm nữa. Mới nhận được tin tức, tổ cuối cùng Trừ Liệp Ma đã ra ngoài thành, dường như sắp rời đi. Hôm nay là cơ hội tốt nhất khó gặp.”

Long Hạo Thần vẫn có chút do dự.

“Thiên Kình đại ca, lần này chúng ta thu hoạch đã không tệ lắm, nếu không hay là cứ rời đi thôi. Đổi chỗ khác thì chúng ta vẫn có cơ hội phục kích Trừ Liệp Ma mà.”

Không biết vì sao, hắn trực giác có gì đó nguy hiểm. Hình như có một đôi mắt vô hình luôn nhìn chằm chằm vào họ.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx