sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 144: Đánh Bất Ngờ! Quang Chi Vẫn! (3)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Nhưng bọn chúng rốt cuộc không thể tìm được tung tích của bảy người Long Hạo Thần. Ma tộc cũng vì thế bắt đầu một trận đại hành động trăm năm chưa từng có.

Một đường đi nhanh, bởi vì thực vật và nước uống chuẩn bị đầy đủ, nên họ cố gắng vòng qua thành thị ma tộc, toàn tìm nơi hoang vắng đường nhỏ mà đi. Lấy địa đồ và mặt trời chỉ đường, ngày đêm chạy tới hướng đông bắc An Độ hành tỉnh.

Giống như Nguyệt Dạ từng giới thiệu, ma tộc càng gần đông bộ thì phòng ngự càng thả lỏng, nhưng số lượng tộc nhân cũng tùy theo tăng lên. Bởi vì đông bộ dọc theo biển chính là mạch máu của ma tộc. Không nhờ bắt cá ở biển mang đến thực vật sung túc, chỉ sợ ma tộc sớm nhịn không được cứng rắn tấn công liên minh thánh điện.

Một đường đi tới xem như thuận lợi, khi đụng tới ma tộc, dựa vào thân phận Nguyệt Ma tộc làm che giấu, coi như thuận lợi qua cửa. Đa số thời gian đi trong nơi hoang dã, tốc độ cực nhanh. Nhưng vì an toàn, họ không mở ra linh cánh.

Tròn mười lăm ngày, bọn họ rốt cuộc tiến vào phạm vi An Độ hành tỉnh, mà Thâm Uyên đầm lầy thì ở bắc bộ An Độ hành tỉnh, cho nên bọn họ phải đi thẳng tới hướng bắc.

Tuy rằng tất cả thuận lợi nhưng tâm tình Long Hạo Thần lại áp lực, bởi vì Thải Nhi không có chút dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp.

Nàng so với lúc mới tỉnh dậy càng thêm yên lặng, thậm chí là có chút mơ mơ hồ hồ. Mỗi ngày nàng lặng lẽ đi bên cạnh Long Hạo Thần, gặp một ít sự vật lạ kỳ mới nhìn một cái. Bình thường Long Hạo Thần hay thấy nàng lộ ra ánh mắt bất lực, mỗi khi như vậy, tim hắn đau đến nghẹn thở. Hơn nữa, hắn không thể quá quan tâm nàng. Mỗi khi hắn biểu hiện quá thân thiết, Thải Nhi sẽ kinh sợ tránh né. May mắn nàng không có ý định đánh hắn.

Thải Nhi đối với ai đều không tin tưởng lắm, chỉ hơi thân cận với Long Hạo Thần một chút. Hơn nữa thỉnh thoảng nàng bị đau đầu, tới lúc này, sắc mặt nàng sẽ rất xanh xao, nhưng nội linh lực lại dao động mạnh.

Long Hạo Thần mấy lần vì Thải Nhi kiểm nghiệm linh lực, phát hiện tuy Thải Nhi không cố ý tu luyện, nhưng tốc độ tăng linh lực lại rất nhanh. Tổng sản lượng linh lực đã đột phá tám ngàn năm trăm, mãi đến khi xông qua cửa một vạn. Dựa theo tốc độ này chỉ sợ không đến nửa năm, nàng sẽ đạt tới bình cảnh từ cấp sáu thăng lên cấp bảy.

Đối với tình huống trước mắt của nàng, Long Hạo Thần hết cách, chỉ có thể quan tâm chăm sóc nàng, để nàng tự hồi phục. Nhưng hiện tại nàng như vậy khiến Long Hạo Thần cứ thấy hồi phục là xa xa không hẹn.

Nhìn vùng đất hoang vu, Long Hạo Thần dừng bước, nhíu mày. Khó trách ma tộc không ngừng bị liên minh đuổi kịp, thực lực hai bên đang mau chóng kéo gần. Chỉ nhìn hậu phương là có thể thấy ra rất nhiều điều.

Nhược điểm lớn nhất của ma tộc là không tự nuôi trồng, như vậy khiến chúng gặp phải vấn đề nghiêm trọng. Đầu tiên là cái ăn, ở, đi lại. Nhìn qua rất đơn giản, nhưng là vấn đề cơ bản lớn khiến ma tộc rơi vào khốn cảnh. Chỉ giải quyết thực vật, đã khiến Ma Thần Hoàng siêu cấp cường giả vô cùng đau đầu.

Phương đông đại lục, thổ địa phì nhiêu, nhưng Long Hạo Thần thấy lại là bình nguyên một mảnh cỏ dại. Thổ địa phì nhiêu như vậy nếu dùng để khai hoang, nhất định là vạn khoảnh ruộng! Không biết có thể nuôi sống bao nhiêu người.

Tuy không có thống kê rõ ràng, nhưng theo liên minh thánh điện tính toán, mỗi năm liên minh thánh điện dựa vào chiếm cứ diện tích một phần tư đại lục, lương thực sản xuất ít nhất hơn ma tộc gấp mươi lần. Ở tổng số nhân khẩu, nhân loại chỉ bằng một phần ba ma tộc. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ma tộc thường thông qua chiến tranh cắt giảm số người. Ma tộc cấp thấp tốc độ sinh sôi cực nhanh, đối diện vấn đề thực vật thật quá khó khăn.

“Đoàn trưởng, chúng ta cách đầm lầy còn có bao xa?” Hàn Vũ đi tới bên cạnh Long Hạo Thần, hỏi.

Long Hạo Thần nói.

“Khoảng hơn bốn trăm mét. Nếu tất cả thuận lợi, một ngày sau chúng ta sẽ đến. Chẳng qua chúng ta nên đi tới một chỗ trước.” Nói xong hắn mở ra bản đồ, tay chỉ vào một điểm nhỏ.

“Đây là?” Hàn Vũ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Long Hạo Thần. “Thành thị ma tộc?”

Long Hạo Thần gật đầu, nói.

“Đây là một tòa thành trấn nhỏ, thậm chí không có tên. Mọi người cứ chạy đi suốt chắc là hơi mệt, lúc sau chúng ta rất có thể sẽ đối mặt một ma thần, đương nhiên phải điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất. Thành sự tại nhân, không thể quá gấp gáp. Nếu Xà Ma Thần ở trong Thâm Uyên đầm lầy tìm cái gì, cũng không phải một ngày, hai ngày. Chúng ta ở tại trấn nhỏ nghỉ ngơi một ngày, rồi tiến vào đầm lầy cũng không muộn.”

Mọi người nghe Long Hạo Thần nói vậy thì bản năng gật đầu. Đối với đoàn trưởng tuổi trẻ mà vô cùng ưu tú này, họ thật lòng khâm phục. Đây là uy tín do Long Hạo Thần dùng năng lực bản thân không ngừng dựng lên.

“Chúng ta thay đổi chút.”

Long Hạo Thần trong mắt lóe sáng, ngay sau đó, ba luồng sáng từ người hắn dâng lên.

Đầu tiên là luồng sáng vàng, Nhã Đình xuất hiện trước mặt mọi người. Ngay sau đó là hai bóng dáng quen thuộc. Chính là xương khô màu đỏ dáng người cao to, Thánh Vệ số mười hai. Và xương khô toàn thân màu xanh băng lãnh dáng người không khác gì nhân loại, Thánh Vệ số mười một.

Long Hạo Thần từ trong lòng lấy ra vài bộ áo choàng, lần lượt đưa cho họ, ý bảo mặc vào. Áo choàng hiển nhiên là đã đặt làm trước. Rất nhanh, Nhã Đình, Thánh Vệ số mười một, Thánh Vệ số mười hai đều ẩn trong áo choàng. Chỉ cần họ hơi cúi đầu thì không ai trông thấy hình dạng bọn họ.

Lâm Hâm kinh ngạc nói.

“Đại ca, khi nào cậu làm ra áo choàng này vậy?”

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Chính là đoạn thời gian chúng ta nghỉ ngơi ở Nhã Khắc đại thành. Ta mời người đoàn bộ chuyên môn chế ra vài bộ áo choàng, lúc này nên dùng rồi.”

Mọi người nhìn nhau, rất nhanh, Hàn Vũ là người hiểu rõ trước nhất.

“Ha ha, vậy là chúng ta có mười người, xem đám ma tộc làm sao phân biệt ra.”

Bọn họ một đường đi tới, từng có mấy lần chiến đấu quy mô nhỏ. Nguyên nhân rất đơn giản, tuy họ mặc trang phục Nguyệt Ma tộc nhưng số lượng là bảy người. Sau khi gặp ma tộc rồi, có vài lần đối phương khăng khăng muốn kiểm tra thuộc tính của họ, không thể không đánh trong chốc lát.

Long Hạo Thần để Thánh Vệ số mười một, Thánh Vệ số mười hai lại thêm vào Nhã Đình gia nhập đội ngũ, thế thì chẳng phải vừa lúc là mười người? Số lượng giống như Trừ Liệp Ma. Lại thêm họ có thân phận Nguyệt Ma tộc che dấu, rất dễ dàng bị xem thành một tổ Trừ Liệp Ma.

Thánh Vệ số mười một dáng người cao ba thước căn bản không tính cái gì. Trong ma tộc, người có thân cao như vậy không ở số ít.

“Chúng ta đi.”

Mọi người lại lên đường, đội hình hơi biến đổi. Long Hạo Thần vẫn đi trước nhất, Thải Nhi theo sau hắn, hai bên là Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên. Mà Hàn Vũ, Trần Anh Nhi, Lâm Hâm và Thánh Vệ số mười một thêm vào Nhã Đình thì ở giữa đội, cuối cùng là Thánh Vệ số mười hai đoạn hậu. Thế này khiến số lượng thành viên ở chính giữa tăng lên. Hợp thành như vậy, khi đánh ma pháp thì mạnh hơn Liệp Ma Đoàn nguyên bản. Chỉ riêng Thánh Vệ số mười một đã đủ kiêm thực lực hai ma pháp sư cấp bảy.

Chính bởi vì có chúng, Long Hạo Thần mới có niềm tin khiêu chiến Long Hạo Thần.

Rất nhanh, bọn họ đã đến trấn nhỏ trên bản đồ Long Hạo Thần chỉ. Không thể không nói, Nguyệt Dạ cho Long Hạo Thần địa đồ tỉ mỉ này đem đến tác dụng cực lớn.

Mới vào thành thị họ đã gặp phải cản trở. Thủ vệ thành trấn là một đội binh sĩ ma tộc cản đường họ. An Độ hành tỉnh chính là lãnh địa Xà Ma tộc, binh sĩ đương nhiên đều là tộc nhân của Xà Ma tộc.

Hình dạng Xà Ma có chút kỳ lạ. Chúng không có hai chân, trên người giống hệt nhân loại nhưng hơi ốm chút. Dưới thân thì là một cái đuôi rắn to, ở trên mặt đất bò sát. Tuyệt đối đừng xem thường đám không có chân, bọn chúng am hiểu di động trên các loại địa hình, cho dù là ở trong nước tốc độ cũng cực nhanh. Đây cũng là vì sao Xà Ma tộc bị an bài ở An Độ hành tỉnh phía đông gần biển.

Một tiểu đội Liệp Ma Đoàn có hơn mười cái, dẫn đầu là một Xà Ma dáng người cực cao lớn. Cái đuôi to khỏe dài hơn bốn mét ở sau người, thân trên dựng đứng cao tới hai mét, trong tay cầm cây đinh ba. Sau lưng nó các Xà Ma khác nhỏ hơn phân nửa.

“Người nào, giở mũ ra!” Xà Ma cường tráng quát lớn, một đôi mắt xanh có ba con ngươi bắn ra tia sáng hung tàn. Đinh ba trong tay sắc bén chỉ hướng đám Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần ngẩng đầu lên, lấy mũ trùm đầu xuống, lạnh lùng nói.

“Trừ Liệp Ma đang làm việc, ngươi muốn tìm cái chết?”

Nhìn đôi mắt tím của Long Hạo Thần, Xà Ma chấn kinh. Long Hạo Thần khuôn mặt điển trai và đôi mắt tím đã cho gã biết rất nhiều thông tin. Chẳng qua, Xà Ma này rất cẩn thận, giọng nói thận trọng nhiều, nhưng vẫn là trầm thanh nói.

“Xin đưa ra chứng minh thân phận. Trừ Liệp Ma có lệnh bài Liệp Ma. Hành tỉnh trung ương truyền xuống mệnh lệnh, hiện tại có chút nhân loại Liệp Ma Đoàn giả mạo Nguyệt Ma tộc xâm nhập vào nội bộ ma tộc chúng ta.”

“Khốn kiếp!” Long Hạo Thần gầm lên, vung tay.

Bỗng chốc uy nhiếp khủng bố từ người hắn phát ra, hơi thở hắc ám nồng đậm hỗn hợp khí thế ngập trời bùng phát. Lực áp bách to lớn gần như trong nháy mắt khiến mười Xà Ma hoảng sợ biến sắc, ngã xuống.

Một thanh âm băng lãnh từ sau lưng Long Hạo Thần vang lên.

“Còn cần chứng minh cái gì? Có cần lão nương biến thân cho các người xem cái gì là Nghịch Thiên Ma Long? Ngay cả long tổ Trừ Liệp Ma của ta cũng dám ngăn cản?”

Cảm thụ được uy nhiếp khủng bố đến từ Nghịch Thiên Ma Long, đám Xà Ma nào dám nói thêm cái gì, vội vàng lùi sang bên quỳ rạp xuống đất, cơ thể run cầm cập, nói không thành lời.

Nghịch Thiên Ma Long tộc là thế nào? Bất cứ cường giả Nghịch Thiên Ma Long tộc nào đều khiến chúng phải quỳ lạy. Lỡ đâu khiến đám người thống trị hành tỉnh trung ương, thậm chí là khiến người thống trị cả ma tộc bực bội, rất có thể sẽ liên lụy toàn tộc họ.

Thu lại uy thế, giọng nữ lạnh lùng nói.

“An Độ Mã Lý đâu? Hắn còn ở trong Thâm Uyên đầm lầy ư?”

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx