sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 174: Tinh Vương [1]

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Đó là một đám Độc Giác Thú. Toàn thân chúng trắng tinh, phần bờm màu vàng, cái sừng vàng hình loa ngạo nghễ đứng ở đỉnh đầu. Mỗi một Độc Giác Thú đều có đôi cánh to lớn. Phần ngoài cùng lông cánh màu vàng. Trong lúc đi, có thể mơ hồ thấy dưới chân chúng tỏa ra từng vòng quang hoàn vàng.

Trong bầy Tinh Diệu Độc Giác Thú, bay ở đằng trước nhất là một con đặc biệt to lớn. Nó dài hai mét, cao một mét hai, cái sừng dài đến hai thước. Đôi mắt vàng nhạt bắn tia sáng bốn phía, oai phong cực kỳ. Chẳng qua bây giờ trong mắt nó tràn ngập kinh ngạc.

Không sai, mục tiêu của Long Hạo Thần chính là Tinh Diệu Độc Giác Thú được cho là phù hợp nhất với kỵ sĩ.

“Chào bạn, còn nhớ ta không?” Long Hạo Thần bước nhanh hướng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú dẫn đầu.

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú đã trông thấy rõ hình dạng hắn, cái sừng trên đầu bỗng chốc tỏa ra vầng sáng vàng.

Long Hạo Thần không tránh né, mặc kệ vầng sáng rơi trên người, thanh âm của Tinh Diệu Độc Giác Thú cũng vang trong đầu hắn.

“Thì ra là người, quang minh chi tử đáng kính. Thật vui khi có thể gặp lại người. A, không ngờ trong thời gian ngắn vậy, ngươi đã biến mạnh đến thế. Hơn nữa hơi thở quang minh của người càng tinh thuần hơn trước.”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú tỏ ra rất thân thiết với Long Hạo Thần. Nếu nói lúc trước họ gặp nhau, nó chỉ mới công nhận tài năng của Long Hạo Thần, vậy lần này nó thừa nhận toàn bộ Long Hạo Thần. Nói xong nó tiến lên, cúi thấp cái đầu cao quý, nhẹ cọ cánh tay Long Hạo Thần.

Xoa lông bờm vàng trên cổ nó, Long Hạo Thần nói.

“Bạn thân mến, lần này ta đặc biệt tới tìm ngươi.”

“Kiếm ta? Người có chuyện gì không?” Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần nói.

“Ta hy vọng có thể mời ngươi xuống núi, trợ giúp cho ta.”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú tỏa ra quang mang vàng càng biến chói mắt hơn. Rất nhanh, ánh mắt nó ảm đạm.

“Quang minh chi tử đáng kính, Thần Quyến Giả, ta không có tư cách trở thành tọa kỵ của người. Hơn nữa, hình như người đã có đồng bạn tọa kỵ của mình.”

Long Hạo Thần gật đầu, nói.

“Đúng thế, ta đã có đồng bạn khế ước. Nhưng bởi vì một số nguyên nhân, trong khoảng thời gian này nó không thể cùng ta chiến đấu. Ma tộc hùng mạnh, hiện giờ đã phát động thánh chiến với Liên Minh Thánh Điện chúng ta. Trận thánh chiến này chúng ta không thể thua được. Khi đã thua, chỉ sợ cả đại lục sẽ máu chảy thành sông. Làm một kỵ sĩ, ta nhất định phải đấu tranh với ma tộc đến cùng. Cho nên ta cần ngươi hỗ trợ. Ta không cần khế ước trói buộc ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể trở thành đồng bạn, bạn bè, cùng ta chiến đấu.”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú ngây ra, im lặng lát sau, nói.

“Vì sao chọn ta? Trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này còn có rất nhiều ma thú quang hệ mạnh hơn ta. Người đã là Thần Quyến Giả, ta nghĩ tại đây không có ma thú nào không nhận lời mời của người. Bởi vì ở cùng người sẽ giúp ích rất lớn cho tu vi chúng ta.”

Long Hạo Thần mỉm cười, nói.

“Bởi vì theo ta được biết, chỉ có quang thuộc tính của ngươi là tinh thuần nhất, tâm trong suốt nhất. Ta cần một đồng bạn hợp với mình, chứ không phải càng mạnh. Ta nghĩ ngươi hiểu điều này. Huống chi, tuy hiện tại ngươi chỉ là ma thú cấp chín, tương đương với nhân loại cấp tám. Nhưng ta tin tưởng, không ngừng chiến đấu, tu vi của ngươi sẽ tăng lên. Dù là tiến cấp trở thành Thần Thánh Độc Giác Thú cũng không phải không thể nào.”

Nghe hắn nói vậy, mắt Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú bỗng chốc sáng ngời, nhẹ gật đầu. Đương nhiên nó hiểu ý của Long Hạo Thần. Hắn được Quang Minh Nữ Thần ban ân, nếu như thời gian dài bên hắn, Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú rất có thể phá vỡ hạn chế thiên phú bản thân, do đó có cơ hội trở thành Thần Thánh Độc Giác Thú.

Thần Thánh Độc Giác Thú gần như là từ mỗi một Tinh Diệu Độc Giác Thú trong kỳ ngộ đặc biệt thăng cấp. Có thể cùng quang minh chi tử chiến đấu, đương nhiên Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú đồng ý ngay. Hiện tại Long Hạo Thần đã là Thần Quyến Giả chân chính, không phải quang minh chi tử yếu ớt năm xưa. Năm đó Độc Giác Thú từ chối Long Hạo Thần có một phần nguyên nhân là vì quang minh chi tử có khả năng hấp dẫn kẻ địch cường đại. Hiện giờ Long Hạo Thần đã có năng lực tự bảo vệ mình.

“Được rồi, ta đồng ý trở thành đồng bạn của người.” Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cúi đầu, đưa sừng tới trước mặt Long Hạo Thần.

Sự việc thuận lợi hơn cả tưởng tượng. Long Hạo Thần biết, Tinh Diệu Độc Giác Thú đưa sừng cho nhân loại sờ ý nghĩa thần phục.

Nhẹ vuốt cái sừng tràn ngập xúc cảm và ấm áp, Long Hạo Thần ôm lấy cái đầu to của nó.

“Cảm ơn ngươi, bạn thân mến. Ta nghĩ ngươi sẽ không hối hận đâu. Hãy để chúng ta cùng nhau xua đi hắc ám. Nếu sau này ngươi có gì cần ta trợ giúp, ta cũng sẽ dốc hết sức giúp ngươi.”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú lắc đầu, nói.

“Ta chỉ hy vọng người có thể tha thứ năm đó ta từ chối người.”

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Cái này không có gì, dù sao năm đó ta còn quá nhỏ bé, không đủ tư cách làm đồng bạn của ngươi.”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cảm động nhìn hắn.

“Người có trái tim vàng, cảm ơn người tha thứ.” Nói xong nó quay đầu, liên tục phát ra mấy tiếng hú dài với Tinh Diệu Độc Giác Thú khác.

Đám Độc Giác Thú bỗng chốc tụ tập lại, lưu luyến vây quanh Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú.

Long Hạo Thần lùi sang một bên. Hắn biết, đây là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú chào từ biệt với đồng bạn.

Chuyến hành trình đến Kỵ Sĩ Thánh Sơn có thể nói là cực kỳ thuận lợi. Lần đầu tiên tới đây thì Long Hạo Thần đã thích Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú rồi. Hắn đích thực không trách Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú từ chối. Lần nữa gặp nó, Long Hạo Thần cảm nhận sâu sắc hơn độ phù hợp giữa nó và mình. Có thể nói, Tinh Diệu Độc Giác Thú đích thực là ma thú có lẽ gần với Tinh Quang Thần Thú nhất.

Còn về Thần Thánh Độc Giác Thú, vốn chính là bản tiến hóa của Tinh Diệu Độc Giác Thú! Trong ghi chép của nhân loại không có liên quan nhiều đến Thần Thánh Độc Giác Thú. Long Hạo Thần mơ hồ đoán, Thần Thánh Độc Giác Thú rất có thể chính là một phần của Tinh Quang Thần Thú.

Lưu luyến không rời, Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú chào từ biệt các tộc nhân xong, lại đi tới trước mặt Long Hạo Thần.

“Bạn của ta, nếu ngươi muốn tộc nhân của ngươi được tự do, có lẽ ta có thể giúp ngươi.” Long Hạo Thần biết, rất nhiều ma thú bị hạn chế trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này. Không có nhân loại dẫn dắt, chúng nó không thể rời khỏi đây.

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú lại lắc đầu nói.

“Không, thật ra chúng ta không muốn rời khỏi đây. Ở chỗ này, tộc nhân chúng ta có thể sinh sôi nảy nở nhanh hơn. Tại đây chỉ có chúng ta là ma thú quang thuộc tính, theo ý nghĩa nào đó thì đây là thiên đường của chúng ta. Vì sao chúng ta phải rời khỏi đây? Không chỉ là bầy đàn Tinh Diệu Độc Giác Thú chúng ta, tộc khác cũng có ý nghĩ này. Kỵ Sĩ Thánh Điện các ngươi không can thiệp chúng ta quá nhiều. Lúc các ngươi chọn tọa kỵ thì chúng ta cũng đang lựa chọn. Nếu chúng ta không đồng ý, Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ không ép buộc chúng ta. Cho nên chúng ta ở chung rất hòa bình.”

Nghe nó nói vậy, trong lòng Long Hạo Thần cảm thấy rất thoải mái. Ít ra thì Kỵ Sĩ Thánh Điện không khiến hắn thất vọng.

“Chúng ta có thể đi rồi, Thần Quyến Giả đáng kính.”

Long Hạo Thần nhẹ sờ đầu Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cúi thấp, nói.

“Chúng ta là bạn, không cần kính ngữ. Ngươi trực tiếp gọi ta là Hạo Thần đi, ta kêu ngươi Tinh Vương được không?”

Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú hiền hòa gật đầu, thu lại đôi cánh sau lưng, tới gần Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần không lập tức leo lên, hắn trước tiên mặc vào Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, rồi mới nhảy lên lưng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú.

Khiến hắn và Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cực kỳ kinh ngạc là, khi Long Hạo Thần cưỡi trên lưng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, hắn chỉ thấy Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp như hòa tan, cũng bao phủ lấy Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, khiến trên người Tinh Vương có một tầng sắc ám kim.

Chẳng qua màu ám kim trên người Tinh Vương mỏng hơn của Long Hạo Thần. Nhưng dù là vậy thì Tinh Vương cũng được Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp tăng phúc, khiến tu vi càng hoàn mỹ liên kết với Long Hạo Thần. Loại cảm giác thoải mái này khó thể hình dung, tựa như họ vốn là một.

Tinh Diệu Độc Giác Thú trông thấy biến hóa trên người Tinh Vương cũng nhịn không được chân trước gập xuống, lạy nó.

Thân thể Tinh Diệu Độc Giác Thú là màu trắng, chỉ có mắt, sừng, bờm là màu vàng. Nếu chúng nó có thể thăng cấp thành Thần Thánh Độc Giác Thú, vậy toàn thân sẽ biến thành vàng. Lúc này Tinh Vương đã có vài phần phong cách của Thần Thánh Độc Giác Thú.

Các ma thú khác thấy biến hóa của Tinh Vương cũng lộ ra vẻ hâm mộ. Giống như lúc trước Tinh Vương đã nói, trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này, không có ma thú nào có thể từ chối lời mời của Thần Quyến Giả.

Quang mang vàng lấp lánh, Tinh Vương vỗ đập đôi cánh, mang theo Long Hạo Thần phóng lên cao, hướng tới chỗ lúc trước hắn bay đến.

Tốc độ bay của Tinh Vương rất nhanh, gần như có thể so với tốc độ chính Long Hạo Thần, thậm chí hơn vài phần. Nó bay rất ổn, khiến Long Hạo Thần không cảm nhận chút khí lưu khuấy động. Trên người Tinh Vương không ngừng tỏa ra từng tầng linh lực quang thuộc tính nhu hòa ùa vào người Long Hạo Thần. Hắn giật mình phát hiện, khi linh lực của mình dung hợp với linh lực của Tinh Vương, chẳng những chia đều hơn, hơn nữa linh lực sau khi dung hợp có thể tồn tại ở trạng thái linh cương.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx