sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 211: Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức

Dịch giả: Tinh Vặn

Đối mặt Trương Phóng Phóng nghi ngờ, Lâm Hâm cười nhạt nói.

“Hai vấn đề này không tính là vấn đề. Bên Khu Ma quan, chúng không có cách nào khác, chỉ có thể báo cho Hiệp Giả Thánh Nguyệt, tin tưởng đại ca đã làm rồi. Hơn nữa Ma Thần Hoàng là đến đối phó chúng ta, mới rồi đại ca cũng nói, để Ma Thần Hoàng biết chúng ta xâm nhập ma tộc, y nhất định sẽ đuổi theo, Khu Ma quan không còn nguy hiểm. Tôi đoán khả năng Khu Ma quan bị Ma Thần Hoàng trực tiếp tấn công không hơn ba mươi phần trăm. Còn về vấn đề thứ hai, tôi cảm thấy càng không có gì. Đầu tiên, Nguyệt Dạ hợp tác với chúng tôi không chỉ một hay hai lần. Lần đó chúng tôi bị A Bảo mang người bao vây, là cô ấy chủ động làm con tin cho chúng tôi cơ hội trốn thoát. Vị hôn phu A Bảo của cô ta thậm chí vì giết được đại ca và phó đoàn trưởng mà định giết cả cô ta. Cô ấy có thể không hận A Bảo sao? Hơn nữa họ đã hủy hôn. Thế nên tôi cảm thấy khả năng Nguyệt Dạ ra vấn đề rất nhỏ. Hơn nữa các người có từng nghĩ, nếu tình báo của Nguyệt Dạ là giả, vậy sao cô ấy biết về Đại Dự Ngôn Thuật của Tinh Ma Thần?”

Trương Phóng Phóng nói.

“Cái này chưa chắc, dù sao trước đó chúng ta xin Nguyệt Dạ thương đoàn tìm giúp tin tức về Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức, chắc cô ta đoán được.”

Lâm Hâm nói.

“Tốt, vậy cứ cho là cô ấy đưa tin giả, thế thì Ma Thần Hoàng có thể tưởng được chúng ta biết tin này sẽ lựa chọn xâm nhập ma tộc mà không phải trốn trong Liên Minh? Nhìn từ đạo lý thì Ma Thần Hoàng sẽ không bày ra cạm bẫy như vậy để chúng ta chạy trốn. Cho nên tôi gần như khẳng định tin tức của Nguyệt Dạ không giả.”

Nghe Lâm Hâm giải thích, Trương Phóng Phóng nhẹ gật đầu, nói.

“Cậu nói có lý, chắc là tôi lo lắng quá nhiều.”

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Sự việc liên quan sống còn cả đội, cẩn thận một chút vẫn hơn. Ma thần hành động muốn ẩn giấu không phải dễ. Hơn nữa hiện giờ ma thần di chuyển đều mang theo Trụ Ma Thần, đến lúc đó ta ở lại từ xa quan sát. Nếu không có ma thần đến nghĩa là tin tức của Nguyệt Dạ có vấn đề. Nếu có nhiều ma thần đích thực đến đây, vậy chứng minh Nguyệt Dạ không đưa tin giả.”

Hắn vẫn rất kính trọng Trương Phóng Phóng. Trương Phóng Phóng lớn tuổi nhất trong đội, có phần chững chạc trí tuệ. Bình thường y ít nói chuyện, nhưng luôn có thể đánh trúng điểm yếu.

Chẳng qua trừ Long Hạo Thần, dù là Vương Nguyên Nguyên đều không đồng ý ý kiến của Trương Phóng Phóng. Họ đã từng bị người khác chỉ trỏ báo hại, khi Lâm Hâm phản bác họ cũng không nói giúp Trương Phóng Phóng cái gì. Long Hạo Thần biểu thị sẽ từ xa quan sát hành động của ma thần, Trương Phóng Phóng không nói gì thêm. Cách xử lý như vậy đã rất tốt.

“Chúng ta xuất phát.” Long Hạo Thần nhìn đại doanh ma tộc phương xa, ra lệnh xuất phát.

Vì bảo đảm, mọi người đều mặc áo choàng Nguyệt Ma tộc, đeo ma đồng, không bay nữa mà theo Long Hạo Thần từ mé bên Ngự Ma Sơn Mạch xuống núi. Long Hạo Thần mở ra bình phong tinh thần bao trùm họ, nhanh chóng đi hướng chính nam cách đại doanh ma tộc một trăm mét.

Một tiếng đồng hồ sau, họ đến mục đích, ngừng ở sườn núi chắn gió. Vì giữ cho tinh thần lực luôn bao trùm, Long Hạo Thần khoanh chân ngồi xếp bằng, những người khác vây quanh hắn, yên tĩnh chờ tin Thải Nhi.

Nhắm chặt hai mắt, Long Hạo Thần nhanh chóng tiến vào trạng thái nhập định. Trừ giữ bình phong tinh thần ra, hắn thúc đẩy tinh thần lực liên tiếp với lực lượng đặc biệt trong người. Lực lượng này chính là Linh Hồn Xiềng Xích.

Bế quan hai năm, đặc biệt là thời gian minh tưởng sâu, khiến hắn hiểu biết hơn về năng lực của mình, trong đó bao gồm Linh Hồn Xiềng Xích.

Trang bị cấp sử thi này liên kết bảy người họ, kết hợp sinh mạng họ vào nhau. Dưới tình huống có đầy đủ tinh thần lực, trước khi Long Hạo Thần hội hợp với đồng bạn, dường như có thể thông qua nó cảm nhận vị trí các bạn.

Nhưng bởi vì trước đó đồng bạn đã cắt đứt Linh Hồn Xiềng Xích nên hắn không thể thử nghiệm. Mãi đến khi mọi người tập hợp lại, hắn mới chắc chắn có thể làm được điều này.

Lúc này hắn đang cảm giác vị trí của Thải Nhi, hơn nữa thông qua Linh Hồn Xiềng Xích nói cho nàng vị trí chính xác của họ. Đương nhiên chỉ mình hắn làm được, trừ phi tinh thần lực của Thải Nhi cũng đủ cường đại, nếu không sẽ không thể giống như hắn khống chế Linh Hồn Xiềng Xích.

Thời gian không dài lắm, Long Hạo Thần đã biết được vị trí của Thải Nhi. Nàng đang nhanh chóng di chuyển, cho nên dù Long Hạo Thần thông qua Linh Hồn Xiềng Xích cũng không thể phán đoán vị trí của nàng. Hắn đem một tia Linh Hồn Xiềng Xích liên kết cảm giác với Thải Nhi, để nàng có thể cảm nhận vị trí của mình và các bạn, sau đó mới cắt đứt liên lạc. Thời gian dài giữ liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích, tiêu hao rất nhiều linh lực của Long Hạo Thần.

“Anh Nhi, đừng khẩn trương. Thải Nhi đang hết sức tìm tung tích ma thần. Qua Linh Hồn Xiềng Xích, tôi có thể cảm giác vị trí cụ thể của cô ấy. Như vậy đi, hiện giờ chúng ta đi theo hướng tôi cảm nhận được, vậy thì chỉ cần cô ấy phát hiện kẻ địch, chúng ta có thể ra tay trong thời gian ngắn nhất.”

Long Hạo Thần có thể hiểu được tâm tình hiện giờ của Trần Anh Nhi. Sống chết vị hôn phu của cô quyết định trong hai ngày này, sao cô không sốt ruột cho được? Đối với họ, thời gian là mạng sống. Có thể sớm một giây cứu Dương Văn Chiêu thì họ càng nhanh xâm nhập vào ma tộc.

Trần Anh Nhi nhẹ cắn môi dưới.

“Đại ca, anh đừng khó xử. Không thể vì Văn Chiêu mà kéo cả đội vào. Tin tưởng anh ta cũng không muốn thấy tình huống như vậy. Nếu việc đã rồi thì chúng ta hãy rút lui.”

Long Hạo Thần nhẹ gật đầu.

“Tôi có chừng mực, mọi người hồi phục thể lực sao rồi?”

Tất cả biểu thị không thành vấn đề. Lúc trước có vài tiếng nghỉ ngơi, tu vi như họ đương nhiên đã hồi phục gần đầy đủ. Dù tinh thần còn hơi mệt mỏi nhưng sẽ không ảnh hưởng trạng thái chiến đấu.

“Đi!” Thử xong hiệu quả Linh Hồn Xiềng Xích, Long Hạo Thần nhanh chóng thay đổi chiến lược, dẫn theo đồng bạn đi hướng Thải Nhi. Hắn chỉ cần cách một đoạn thời gian xác định vị trí của Thải Nhi, tìm đúng hướng là được.

Bởi vì Thải Nhi xuất phát sớm hơn họ mấy tiếng, lại dốc sức chạy nhanh, nên giữa họ cách biệt hơn hai trăm dặm. Vậy nên tuy Thải Nhi không ngừng biến đổi hướng bay, nhưng đám Long Hạo Thần chỉ cần tìm đúng một hướng là được.

Tiếp đến, tròn mười bốn tiếng đồng hồ, mọi người liên tục bay nhanh. Họ chẳng những phải đuổi kịp Thải Nhi, còn phải cố gắng giữ thực lực. Mỗi tiếng đồng hồ phải ngừng lại nghỉ ngơi một chút. Thời gian dài bay nhanh, họ đã rời xa Khu Ma quan ít nhất bảy trăm dặm.

Lúc này hiện ra thực lực của Thải Nhi. Dưới tình huống nàng không ngừng tìm kiếm, mọi người vẫn không thể đuổi kịp nàng, ngược lại cách càng xa hơn.

Bốn cánh giương ra, Long Hạo Thần bay đằng trước nhất bỗng ngừng lại. Những người khác ngừng cạnh hắn, nghi hoặc nhìn hắn.

Long Hạo Thần trầm giọng nói.

“Thải Nhi dừng lại, dường như cô ấy có phát hiện.”

Nghe hắn nói vậy, người hưng phấn nhất đương nhiên là Trần Anh Nhi. Cô quên đi mệt mỏi do di chuyển thời gian dài, lập tức hỏi.

“Vậy chúng ta đi nhìn xem?”

Long Hạo Thần chỉ xuống dưới, nghiêm túc nói.

“Trước tiên chúng ta nghỉ ngơi đã. Anh Nhi, cô nhất định phải bình tĩnh. Nếu thật phát hiện kẻ địch cũng không thể xúc động, nếu không, chẳng những không cứu được người mà còn phản hiệu quả. Mọi người nghỉ ngơi chút đi.”

Long Hạo Thần ít khi nghiêm khắc nói vậy với đồng bạn. Thật sự là vì tâm Trần Anh Nhi đã loạn. Nếu không để cô tỉnh táo lại, một khi ra tay có sai lầm gì, rất có thể ảnh hưởng toàn cục.

“Ừm.” Trần Anh Nhi ừ một tiếng, không nói nhiều nữa.

Mọi người cùng đáp xuống, kiếm góc khuất, lập tức khoanh chân ngồi, bắt đầu minh tưởng hồi phục thể lực.

Long Hạo Thần lần nữa khởi động tinh thần lực liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích, truyền vị trí cụ thể của họ cho Thải Nhi.

Thải Nhi ngừng tại một vị trí đã lâu chưa động, khoảng mười phút. Khi cô lần nữa hành động thì tăng tốc, nhanh chóng vọt hướng đám Long Hạo Thần.

Lúc này Thải Nhi cách họ gần ba trăm mét, coi như bay nhanh hết sức cũng phải mất hai tiếng đồng hồ mới chạy tới được.

Long Hạo Thần cắt đứt liên hệ tinh thần, tập trung tinh thần, hấp thu Quang nguyên tố bên ngoài vào người để hồi phục linh lực đã tiêu hao. Hắn gần như khẳng định Thải Nhi chắc chắn đã phát hiện cái gì. Là trung tâm trong đội, hắn nhất định phải hồi phục đến trạng thái tốt nhất. Nhưng hắn không nói cho đồng bạn suy đoán của mình, họ cần giữ bình tĩnh hồi phục linh lực.

Quả nhiên, chưa đến hai tiếng thì Thải Nhi đã từ trên trời giáng xuống, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt mọi người, khiến họ đang tu luyện giật mình tỉnh lại.

Sắc mặt Thải Nhi hơi tái nhợt. Nàng liên tục tìm kiếm hơn mười tám tiếng, tiêu hao rất nhiều.

Long Hạo Thần bật dậy nhét một viên Đại Hồi Linh Đan vào miệng nàng, tay phải ấn lưng nàng, rót Quang nguyên tố tinh thuần vào người Thải Nhi.

Linh lực Thải Nhi là thuộc tính rất đặc biệt, có uy lực tràn ngập bạo tạc, có thể gọi là thuộc tính sát diệt, hoàn toàn truyền thừa Tử Thần. Linh lực của nàng sẽ không từ chối bất cứ linh lực nào. Chính là nói, bất cứ nguyên tố thuộc tính nào đều có thể bị nàng hấp thu chuyển hóa thành linh lực của mình.

Được Long Hạo Thần hỗ trợ, hơi thở Thải Nhi dần ổn định lại. Nàng gật đầu với Trần Anh Nhi sốt ruột nhìn mình.

“Kiếm được rồi, một ma thần mang theo đại đội binh sĩ Ngưu Ma tộc. Tôi thấy họ áp giải Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức. Về binh sĩ Ngưu Ma tộc thì nhận định bảo thủ là khoảng một vạn.”

“Có thể biết là ma thần nào không?” Long Hạo Thần ngăn lại Trần Anh Nhi hưng phấn suýt nhảy cẫng, làm động tác tay ý bảo bình tĩnh.

Trần Anh Nhi thè lưỡi, ngoan ngoãn dừng lại không hỏi gì.

Nghe Long Hạo Thần hỏi, Thải Nhi sắc mặt tái xanh chợt biến trầm trọng nhiều.

“Là Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức.”

Trần Anh Nhi giây trước còn phấn khởi, nghe Thải Nhi nói xong giây sau hít ngụm khí lạnh, mặt trắng bệch. Sắc mặt những người khác cũng không dễ nhìn. Lần này họ gặp phải phiền phức lớn.

Là thanh niên tuổi trẻ tài cao của các thánh điện, họ rất hiểu về bảy mươi hai Trụ Ma Thần.

Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức, trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần xếp hạng ba mươi hai. Xếp hạng ma thần là dựa vào thực lực tổng hợp. Tuy A Tư Mạc Đức thứ hạng ba mươi hai nhưng sức chiến đấu mạnh nhất trong các ma thần sau hai mươi bốn hạng.

A Tư Mạc Đức không giống Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ có nhiều năng lực kỳ lạ, nhưng sức chiến đấu chính diện rất nổi danh trong ma tộc. Nội linh lực ít nhất trên hai mươi vạn, hơn nữa có lĩnh vực của riêng minh.

A Tư Mạc Đức có ba cái đầu, chia làm đầu bò, đầu người, đầu dê đực, có đuôi rắn, có ma thú Địa Ngục Long, vũ khí là trường thương xương khô.

Đầu bò là tấn công, đầu dê đực là phòng ngự, đầu người là trí tuệ. Gã có năng lực cực cân bằng, không biết nhiều ít cường giả nhân loại chịu thiệt thòi trên tay gã.

Hai đội Săn Ma Đoàn của Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức đụng phải Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức, khó trách toàn quân bị diệt.

Long Hạo Thần kéo bàn tay nhỏ nhắn hơi lạnh của Thải Nhi, nói.

“Rất tốt, có tin chính xác thì chúng ta dễ sắp xếp. Bây giờ cô mau nghỉ ngơi đi.”

“Ừm.” Thải Nhi gật đầu, không nói nhiều, vội vàng ngồi xuống, lập tức tiến vào trạng thái minh tưởng.

Long Hạo Thần ý bảo mọi người ngồi xuống, mình thì ngồi cạnh Thải Nhi, trầm giọng nói.

“Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức là một ma thần rất mạnh, thực lực hiện tại của chúng ta muốn giết gã sợ là rất khó. Ma thần này dù là công kích hay phòng ngự đều khá mạnh, thực lực ma thú cũng gần với ma thú cấp mười. Hơn nữa bây giờ chúng ta không thể lộ thân phận, vậy nên Hạo Nguyệt không thể tham gia trận chiến hỗ trợ được. Giờ chúng ta đặt ra chiến thuật nào.”

Long Hạo Thần vừa nói vừa cầm lấy nhánh cây, bắt đầu vẽ vẽ trên mặt đất, vừa vạch vừa giải thích. Những người khác gật đầu nghe hắn sắp xếp.

“Mọi người nhớ kỹ, mục tiêu của chúng ta là cứu người, không thể ham chiến. Sau khi cứu ra Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức, các người lập tức tập trung lại. Có Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức ở, chúng ta muốn thoát khỏi không dễ dàng, nếu thật sự không trốn được thì nhờ vào Tháp Vĩnh Hằng truyền tống. Năng lực truyền tống của tôi đại khái khoảng mười đến mười lăm mét. Bởi vậy các người cần phải tập trung một chỗ ở gần tôi, hiểu rõ chưa?”

Mọi người đều gật đầu, chỉ có Trần Anh Nhi chần chờ nói.

“Đại ca, nhưng nếu vậy thì anh…”

Long Hạo Thần mỉm cười, nói.

“Sao chứ? Không tin tôi à?”

Trần Anh Nhi lắc đầu nguầy nguậy, đôi tay siết chặt, không nói gì thêm. Ân tình không lời nào tả xiết, Long Hạo Thần và đồng bạn trả giá cho cô, đều khắc ghi trong lòng cô.

Một vạn đại quân ma tộc nhanh chóng đi trên đất bằng, một vạn ma tộc này là bộ binh Ngưu Ma tộc.

Ngưu Ma tộc ở trong ma tộc là một tộc lớn, đáng tiếc chúng không có huyết mạch ma thần, bản tộc tuy khá mạnh nhưng địa vị trong ma tộc lại kém xa Hùng Ma tộc, Địa Ngục Ma tộc. Đương nhiên, so với Song Đao Ma, Lang Ma tộc thì chúng mạnh hơn nhiều.

Đại quân Ngưu Ma tộc chủ yếu tại Vạn Thú quan chiến đấu với Linh Hồn Thánh Điện. Trước mắt một vạn Ngưu Ma bộ binh là Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức từ chỗ đó tạm thời điều động chi viện Khu Ma quan.

Hai ma thần đột nhiên chết trận tại Khu Ma quan, Tình Ma Thần Tây Địch bị thương lại thêm Thích Khách Thánh Điện không ngừng quấy rầy, đánh lén, vốn tình thế chiếm ưu thế tuyệt đối đột nhiên biến thành cực kỳ bất lợi. Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức nhận mệnh lệnh của Ma Thần Hoàng đến Khu Ma quan tiếp viện. Tuy chiến đấu bên Vạn Thú quan kịch liệt nhưng triệu hoán thú của Linh Hồn Thánh Điện quá khó đối phó, tạm thời sẽ không có biến chuyển quá lớn. Ngưu Ma tộc không có huyết mạch ma thần, đối với A Tư Mạc Đức có đầu bò thì rất thân cận. Gặp được ma thần này lập tức chi viện một phần binh lực cho A Tư Mạc Đức điều động.

Ngưu Ma tộc đều là giống đực vóc dáng cao to. Tuy không vạm vỡ như Hùng Ma nhưng cũng cao hơn hai mét, trên người cơ bắp lực lưỡng, da đồng, lưng khá rộng, từng khối cơ bắp như sắt thép khiến người run rẩy. Trên đầu có đôi sừng, một khi va chạm coi như là sắt thép dày nửa mét cũng bị đâm thủng. Bình thường chiến sĩ Ngưu Ma tộc đều là cường giả cấp bốn, tu vi tộc trưởng cao đến cấp tám.

Giống như đa số ma tộc khác, vũ khí của chiến sĩ Ngưu Ma tộc không đồng đều. Nhưng đa số chúng thích dùng búa, cây búa là loại vũ khí hạng nặng.

Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức ở trong một đám bộ binh Ngưu Ma vẫn rất bắt mắt. Tuy Ngưu Ma vạm vỡ nhưng so với Long Kỵ Ma Thần thì như con kiến hôi với kiến lửa.

A Tư Mạc Đức cũng khỏa thân, bên dưới mặc quần ngắn xanh đậm, da ngăm đen, cao tới ba mét. Ba cái đầu đứng thẳng, chính giữa là đầu người, hai bên là đầu bò, đầu dê đực. Cơ bắp đen thui tỏa ra ánh sáng như sắt thép, thân hình vạm vỡ tựa như tòa núi cao sừng sững trong đại quân.

Địa Ngục Long dài hơn mười lăm mét, hơi giống Cốt Long nhưng xương không dày như thế, toàn thân tỏa lửa đen. Trong hốc mắt có lửa ma trơi tím đậm nhấp nháy. Ngưu Ma xung quanh cách nó hơn hai mươi mét, nếu không sẽ bị lửa ma trơi thiêu đốt.

Ngưu Ma liên tục chạy nhanh, đã kéo dài mười ngày. Đặc điểm lớn nhất của Ngưu Ma là sức chịu đựng siêu mạnh, gần như mạnh nhất trong binh chủng cùng cấp ma tộc. Am hiểu chạy đường dài, thậm chí còn có thể vác nặng.

Cách đằng sau A Tư Mạc Đức không xa, có tám Ngưu Ma đang kéo một chiếc xe tù. Xe chở tù là cái lồng sắt to lớn, bên dưới có bốn bánh xe, bên trong nhốt hai người, đôi tay bị khóa, đầu bị đưa ra ngoài lồng. Mặt lem luốc tóc rối xù, trên người đẫm vết máu, đã không thể thấy rõ mặt mày. Thân thể ngẫu nhiên co giật chứng minh họ còn sống.

Nếu không phải A Tư Mạc Đức thấy họ còn có giá trị lợi dụng, đã sớm giết chết họ. Chẳng qua hai nhân loại bị thương nặng, sắp chết rồi. Nếu không phải mấy ngày nay A Tư Mạc Đức ra mệnh lệnh nghiêm khắc với thuộc hạ Ngưu Ma, nhất định phải để họ sống sót, chỉ sợ họ đã sớm không chịu đựng nổi. Mỗi ngày nhờ vào chút thức ăn lỏng kéo dài mạng sống.

A Tư Mạc Đức cưỡi trên lưng Địa Ngục Long ngẩng đầu nhìn sắc trời. Ba cái đầu có ba suy nghĩ, chẳng qua cùng chung thân thể mà thôi.

Đầu bò mất kiên nhẫn nói.

“Đi như vậy chậm quá, sớm biết vậy sẽ không mang theo đám nghé con.”

Đầu dê đực hừ một tiếng, nói.

“Còn không phải vì ngươi muốn nở mặt, nhất định phải để đám Ngưu Ma đi theo? Nếu chúng ta tự đi thì đã sớm đến rồi. Chẳng những mang nhiều Ngưu Ma còn thêm hai gánh nặng nữa.”

Đầu người chính giữa lạnh lùng nói.

“Hai ngươi yên lặng đi, còn cần ta lại giải thích lần nữa? Hai nhân loại này đều là Săn ma giả, còn là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn. Tuổi như chúng đã có tu vi như vậy, ở trong nhân loại không phải người vô danh. Dùng mạng chúng nếu có thể đổi lại một Vương Miện Ma Thần, chúng ta sẽ lập công lớn.”

Nghe đầu người nói, đầu bò và đầu dê đực lập tức ngoan ngoãn.

Đầu người nhíu mày nói.

“Tối đa còn có ba ngày là đến mục đích.”

Vừa dứt lời, khuôn mặt nghiêm nghị của đầu người đột nhiên ngoái nhìn hướng khác, ánh mắt biến trầm trọng.

Lúc đại đội đi qua một sườn núi, trong hàng chuỗi tiếng gầm, rất nhiều ma thú từ sườn núi xông xuống thẳng đến đại quân Ngưu Ma.

Ngưu Ma cũng là tộc giỏi chiến đấu, căn bản không cần A Tư Mạc Đức ra lệnh đã bày trận gầm gừ nghênh đón.

Số lượng ma thú ùa xuống thật là nhiều. Trong đám ma thú này tuy có chút cấp bậc thấp, nhưng đa số đều trên cấp bốn, còn có vài con cấp tám, cấp chín.

Giữa đám ma thú là một Tà Nhãn đường kính hơn một thước, bốn xúc tua dài vung vẩy. Từng tầng tinh thần dao động không ngừng khuếch tán từ con mắt to lớn. Đám ma thú tựa như bị nó chỉ huy, tiến lùi có trật tự, ngang nhiên đánh vào đại quân Ngưu Ma tộc.

*Ong--*

Một tầng sóng gợn hình quạt giáng xuống kỵ binh Ngưu Ma tộc.

Bị sóng gợn ảnh hưởng, một số Ngưu Ma cứng còng, bị Ngưu Ma tộc đằng sau đụng phải, bỗng chốc rơi vào hỗn loạn.

Hàng trăm ma thú từ trên núi ùa xuống thì lập tức dựa vào bản năng điên cuồng công kích.

Tà Nhãn Lĩnh Chủ vẫn giữ chính giữa, liên tiếp phát ra ma pháp hệ tinh thần, kích động ma thú phe ta. Cùng lúc đó dùng tinh thần trùng kích quấy nhiễu đại quân Ngưu Ma tộc. Bỗng chốc chúng nó chiếm ưu thế về số lượng khiến Ngưu Ma tộc rối loạn, ma thú vẫn không ngừng từ sườn núi lao xuống dưới.

Chẳng qua một vạn đại quân Ngưu Ma là quân chính quy ma tộc, sau đợt hỗn loạn ngắn ngủi thì rất nhanh ổn định, giữ vững trận hình đụng độ ma thú. Từng con ma thú dần bị chúng nó liên hợp đánh chết. Ngưu Ma không ngừng bị thương. Trong không khí bốc lên mùi máu tươi nồng nặc.

Ánh mắt của Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức không hướng về chiến trường mà là nhìn sườn núi. Đám ma thú đến quá đột ngột, sao có nhiều ma thú sinh hoạt tại đây như vậy chứ? Hơn nữa khác biệt chủng tộc lớn như vậy lại cùng nhau hành động, chỉ có một khả năng, là triệu hoán sư nhân loại.

Lúc này số ma thú lao xuống núi đã hơn năm trăm, mang đến sát thương không nhỏ cho đại quân Ngưu Ma tộc. A Tư Mạc Đức đang phán đoán sườn núi tổng cộng có bao nhiêu triệu hoán sư. Gã không nóng vội ra tay, chỉ dựa vào đám ma thú triệu hoán còn chưa đủ phá trận hình đại quân Ngưu Ma tộc.

“Chi…”

Một tiếng rít sắc nhọn, sóng gợn vô sắc lần nữa phát tán. Lần này con mắt to của Tà Nhãn Lĩnh Chủ biến thành màu đỏ như máu.

Biết ma pháp tinh thần, bây giờ Tà Nhãn bộc phát lực công kích.

Chỉ thấy sóng gợn đến đâu, nơi Ngưu Ma dày đặc nhất bị sóng gợn trùng kích thoáng chốc ngơ ngác. Nhưng lần này chúng không giống trước đó hồi phục lại, chớp mắt vang lên từng chuỗi tiếng *phụt phụt*, máu bắn tung tóe.

Những Ngưu Ma bị sóng gợn quét trúng đều chảy máu miệng mũi, tử vong. Lần này có ít nhất hơn ba trăm Ngưu Ma chết, cũng cho các ma thú bao vây Ngưu Ma thêm thời gian. Trong đó một số ma thú cường đại lập tức phát huy tuyệt chiêu, đột phá một con đường trong đại quân Ngưu Ma tộc.

Từ bắt đầu chiến đấu đến này chỉ mười mấy phút, Ngưu Ma tộc tổn thất khoảng một phần mười. Nhưng trong năm trăm ma thú lao xuống cũng chết một đám.

Tà Nhãn Lĩnh Chủ phát động một chiêu mạnh mẽ xong trở nên suy yếu, bốn xúc tua dài đập xuống đất, thể thể bay ngược tới đỉnh núi.

“Muốn đi?” Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức hừ lạnh, tay phải trường thương to lớn chỉ hướng Tà Nhãn Lĩnh Chủ.

Chỉ thấy trong xương khô ở mũi thương bắn ra đoàn sáng đen, ở trên không trung hình thành đầu lâu đen đường kính một mét bay hướng Tà Nhãn Lĩnh Chủ.

Các ma thú không tiếc hy sinh mình chiến đấu, Tà Nhãn Lĩnh Chủ từ lúc bắt đầu chỉ huy chiến đấu đến giờ đây rút lui, hiển nhiên không phải ma thú triệu hoán bình thường. Theo A Tư Mạc Đức thấy thì chắc là bổn mệnh ma thú của triệu hoán sư cường đại nào đó. Loại ma thú tinh thần này làm gã chán ghét, đương nhiên không định để Tà Nhãn Lĩnh Chủ sống sót trở về.

Mắt thấy khô lâu đen sắp trúng Tà Nhãn Lĩnh Chủ, đột nhiên từ sườn núi lóe ánh sáng vàng quấn lấy người Tà Nhãn, vụt một cái, Tà Nhãn bỗng tăng tốc bỏ lại khô lâu đen phía sau. Ngay sau đó, một bóng người toàn thân lấp lánh ánh sáng da cam chặn con đường của khô lâu đen.

Ánh sáng da cam bùng phát, phụt một tiếng, khô lâu đen tan vỡ hóa thành tia khí đen tán giữa không trung. Một kỵ sĩ giáp vàng xuất hiện tại đó.

Dưới thân kỵ sĩ là một Tinh Diệu Độc Giác Thú thần tuấn, giương đôi cánh, toàn thân tỏa hơi thở quan hệ thánh khiết. Lúc trước chặn khô lâu đen chính là tấm thuẫn trong tay kỵ sĩ.

Trừ triệu hoán sư còn có kỵ sĩ? Đầu người ở giữa A Tư Mạc Đức khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt. Dưới chân đụng Địa Ngục Long, đôi cánh xương tỏa ra lửa đen. Đầu bò, đầu người, đầu dê đực tỏa ra lửa đen giống như Địa Ngục Long, trường mâu chỉ hướng Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ phương xa.

Từ ý nghĩa nào đó thì A Tư Mạc Đức xem như là kỵ sĩ ma tộc, thấy một kỵ sĩ nhân loại thì chiến ý hừng hực thiêu đốt. Trong ma thần thì gã và Chiến Cuồng Ma Thần A Nan có chút giống, đều là đam mê anh hùng cá nhân. Càng đối mặt cường địch thì càng bốc cháy chiến ý.

Tay phải vỗ lưng Địa Ngục Long, Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức nhảy người lên, thân hình vạm vỡ cầm trường thương hơn năm mét đứng trên lưng Địa Ngục Long. Mắt gã sáng rực nhìn chăm chú Long Hạo Thần.

Lửa đen nồng đậm từ người gã và Địa Ngục Long bắn ra, giống như muốn thiêu đốt không trung. Trong miệng Địa Ngục Long phát ra tiếng hú cuồng dã, xông hướng Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ cưỡi Tinh Diệu Độc Giác Thú.

Không cần nghi ngờ, Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ xuất hiện tại đây dĩ nhiên chính là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, Long Hạo Thần.

Đợt sóng ma thú trước đó tất nhiên là một mình Trần Anh Nhi làm ra. Nhờ vào mười tám Sinh Linh Môn triệu hoán ra hơn năm trăm ma thú, chứng minh sự khủng bố của triệu hoán sư cao cấp. Nên biết trong hơn năm trăm ma thú này chỉ riêng ma thú cấp chín tương đương với cường giả nhân loại cấp tám có hơn mười con. Đại quân Ngưu Ma tộc muốn tiêu diệt hết chúng sẽ hao phí không ít sức, góp phần lớn kéo chân đại quân ma tộc.

Trần Anh Nhi hoàn thành triệu hoán Sinh Linh Môn xong đang hồi phục tinh thần lực. Tuyệt đối đừng quên cô còn có Mạch Đâu! Có thể nói, hai năm nay trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, trưởng thành lớn nhất không phải Long Hạo Thần mà là Trần Anh Nhi. Cô ở trong đội có tác dụng nhỏ nhất, giờ đang dùng sức mạnh của mình chứng minh với đồng bạn, cô trở thành một phần không thể thiếu trong đội.

Tay trái Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, tay phải Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, đối diện khí thế cường đại của A Tư Mạc Đức nhốt chặt người hắn. Long Hạo Thần giơ cao trọng kiếm, toàn thân tỏa ánh sáng vàng chói mắt. Quang nguyên tố trong không khí đang nhanh chóng tập trung hướng hắn. Bề mặt Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp bỗng chốc tỏa ngọn lửa vàng nồng đậm. Ngọn lửa trong suốt tràn ngập hơi thở quang minh vô cùng tinh khiết. Tinh Vương vỗ đôi cánh, lao thẳng tới Địa Ngục Long to hơn mình gấp mấy lần.

Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức chỉ trường thương hướng phía trước, quát lớn, một ngọn lửa đen sắc bén từ mũi thương bắn ra, trên không trung hóa thành vuốt rồng đánh hướng Long Hạo Thần. So sánh công kích trước đó hướng về Tà Nhãn và bây giờ, một kích này rõ ràng mạnh hơn nhiều. Phát động công kích, không trung sau lưng A Tư Mạc Đức đã biến thành hắc ám.

Đúng lúc này, một luồng sáng ở sau lưng Long Hạo Thần tách ra. Ngay sau đó, một cột sáng trắng ngà từ sau lưng Long Hạo Thần bắn thẳng đến A Tư Mạc Đức.

Màu đen và màu trắng ở trên không trung hoàn toàn đối lập. A Tư Mạc Đức giơ ngang trường thương, vuốt rồng lửa đen chuyển động vài phần, vừa lúc đánh trúng ánh sáng trắng. Nhưng khiến Long Kỵ Ma Thần kinh ngạc là cột sáng trắng tựa như không bị cản trở, thong thả chui qua vuốt rồng rơi vào người gã. Cảm giác kỳ quái chợt lan khắp người A Tư Mạc Đức. Kỵ sĩ đối diện dường như biến thành kẻ thù không đội trời chung, A Tư Mạc Đức chỉ muốn đánh chết hắn.

Không sai, ánh sáng trắng kia không phải công kích mà là Nhã Đình phóng ra Thánh Dẫn Linh Lô bản tiến hóa.

Thánh Dẫn Linh Lô có thể lôi kéo lực chú ý kẻ địch, khiến mình thành mục tiêu công kích số một của kẻ thù, nhưng không ảnh hưởng lực công kích của đối thủ. Khi Thánh Dẫn Linh Lô tác dụng với A Tư Mạc Đức thì vuốt rồng lửa đen đã tới trước mặt Long Hạo Thần.

Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chắn trước mặt, Thần Ngự Thuẫn.

*Oành đùng đùng!*

Long Hạo Thần cố ý nhờ vào sức mạnh chặn một kích của đối phương, vì hắn muốn biết thực lực chân chính của A Tư Mạc Đức mạnh tới đâu.

Khi vuốt rồng đánh vào Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, Long Hạo Thần hít ngụm khí lạnh.

Một kích của A Tư Mạc Đức tràn ngập linh lực hắc ám. Ám nguyên tố gần như dính đặc đánh vào Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, tựa như giòi bọ thuận theo hai bên tấm thuẫn lan tràn vào người hắn. Không chỉ thế, lực phản chấn khủng bố đem Long Hạo Thần và Tinh Vương bắn ra sau hơn mười mét mới ổn định thân hình.

Thần Ngự Thuẫn là kỹ năng mạnh nhất và thực dụng nhất của kỵ sĩ. Chỉ cần sử dụng giỏi thì có thể chặn công kích mạnh mẽ từ kẻ địch. Nếu như có tấm thuẫn đủ mạnh, vậy uy lực Thần Ngự Thuẫn có thể tăng gấp hai.

Không cần nghi ngờ, cả Liên Minh Thánh Điện chưa chắc tìm ra tấm thuẫn tốt hơn Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Bản thân Long Hạo Thần lĩnh ngộ Thần Ngự Thuẫn càng tới trình độ cực kỳ quen thuộc. Nhưng dù là vậy hắn vẫn không thể hoàn toàn tiêu trừ uy lực một kích kia.

Lực phản chấn kịch liệt khiến Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phát huy uy lực chân chính. Long Hạo Thần chỉ thấy linh lực trong người điên cuồng tăng. May mắn hắn có Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn do Tinh Quang Thần Thú biến thành, trời sinh có năng lực khắc chế linh lực hắc ám, mới không khiến vuốt rồng lửa đen ăn mòn quá rộng đã bị quang minh thanh tẩy. Nhưng chỉ một lần đụng độ thăm dò, Long Hạo Thần đã đoán ra đối thủ mạnh hơn mình.

Khi thực lực hai bên không chênh lệch bao nhiêu, Thánh Dẫn Linh Lô có thể hữu hiệu hạn chế đối thủ. Nếu thực lực hai bên cách quá xa vậy biến thành chết chắc!

Một chiêu đánh lui Long Hạo Thần, Địa Ngục Long chớp mắt tăng tốc, đuổi theo Long Hạo Thần bị bắn ra xa. Gã tới gần, trường thương quét một vòng hướng tới Long Hạo Thần ở trên lưng Tinh Vương.

Trên trường thương kèm tia chớp đen lãnh liệt. Từ xa nhìn lại bây giờ Long Hạo Thần chỉ là đoàn sáng vàng nhỏ xíu, Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức tựa như mấy đen che trời áp hướng hắn.

Cùng lúc đó, Long Hạo Thần làm ra hành động A Tư Mạc Đức không ngờ nổi. Ánh sáng da cam thu lại, không ngờ hắn cất đi Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn lực phòng ngự mạnh nhất, sửa thành đôi tay nắm Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán. Đối mặt một thương của A Tư Mạc Đức, trọng kiếm trong tay hắn chém xéo xuống làm động tác quét lên.

Muốn chết! A Tư Mạc Đức thầm hừ lạnh. Đầu bò bên phải cần cổ điên cuồng hét lên, uy lực cây thương tăng mạnh, dù có một ngọn núi ở trước mặt gã cũng sẽ bị quét ngã.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx