sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 214: Hạo Nguyệt Giáng Thế

Dịch giả: Tinh Vặn

“Hạo Thần…” Chỉ kêu lên hai chữ này thì giọng Dương Văn Chiêu đã nghẹn ngào, thoáng chốc không nói nên lời. Trăm mối cảm xúc ngổn ngang, gã cúi đầu không muốn thấy khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ của Long Hạo Thần.

Dương Văn Chiêu, Hàn Vũ, Long Hạo Thần đều là con dòng cháu giống trong Kỵ Sĩ Thánh Điện. Long Hạo Thần bởi vì thưở nhỏ sống với mẹ nên gặp phải tình cảnh khác xa họ. Dương Văn Chiêu, Hàn Vũ thì hơi giống nhau, điểm đó là kiêu ngạo.

Kỵ Sĩ Thánh Điện là đứng đầu Lục Đại Thánh Điện, gia đình họ có thân phận đặc biệt, từ nhỏ đã dưỡng thành sự kiêu ngạo thấm sâu vào xương máu. Cho nên Dương Văn Chiêu mới vô tình chọc giận Trần Anh Nhi. Hàn Vũ bởi vì sự kiêu ngạo này mà lúc vòng loại thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn thua thảm dưới tay Long Hạo Thần.

Hai người kiêu ngạo giống nhau, khác là Hàn Vũ càng biểu hiện rõ ràng, nên sớm chịu hậu quả của sự kiêu ngạo đó. Dương Văn Chiêu so với Hàn Vũ thì trầm ổn hơn. Là cháu của minh chủ Liên Minh Thánh Điện, nói gã là thái tử Liên Minh Thánh Điện cũng không quá đáng. Nhưng gã chưa bao giờ dùng thân phận chèn ép người khác, ngược lại càng cố gắng hơn người bình thường, để có một ngày nối tiếp huy hoàng ông cố.

Nếu như không có Long Hạo Thần bỗng nhiên xuất hiện, chỉ cần gã còn sống, thuận lợi trưởng thành, vậy rất có khả năng sẽ trở thành người thừa kế Kỵ Sĩ Thánh Điện. Chính vì Long Hạo Thần đem đến áp lực lớn lao nên gã mới càng thêm cố gắng.

Nhưng tài năng của Long Hạo Thần thật sự vượt xa gã, lại thêm bản thân hắn trả giá còn nhiều hơn gã, vậy nên gã chỉ có thể trơ mắt nhìn khoảng cách giữa mình và Long Hạo Thần ngày càng xa. Loại cảm giác này luôn chặn trong lòng Dương Văn Chiêu, khiến gã thường có cảm xúc không ổn định.

Lần này Săn Ma Đoàn của gã và Đoạn Ức cùng nhau hành động, gặp phải Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức hủy diệt, đối với Dương Văn Chiêu đả kích thật quá nặng nề. Lúc gã bị A Tư Mạc Đức bắt, cũng từng muốn tự sát nhưng bị A Tư Mạc Đức chặn lại. Lúc đó Dương Văn Chiêu biết mình tiêu rồi, dù Săn Ma Đoàn bị diệt toàn quân có phải lỗi của gã hay không, chắc chắn gã phải gánh trách nhiệm. Dù lúc này sống sót, gã biết mình vĩnh viễn không thể đi lên vị trí cao tầng Kỵ Sĩ Thánh Điện, thế thì sao không nản lòng cho được?

Nếu không phải hai ngày nay luôn có Trần Anh Nhi ở bên chăm sóc, có lẽ cảm xúc của gã càng tệ hơn. Trần Anh Nhi tha thứ cho gã can đảm sống tiếp. Nhưng lúc này gặp Long Hạo Thần, các loại cảm xúc trong lòng gã đan vào nhau, tinh thần thoáng chốc dao động mạnh.

“Cảm ơn cậu, Hạo Thần. Ơn cứu mạng khắc ghi trong lòng.” Dương Văn Chiêu điều chỉnh cảm xúc, chân thành nói.

Khoảnh khắc này gã đã hoàn toàn đánh mất ý muốn so tài với Long Hạo Thần. Gã từ chỗ Trần Anh Nhi biết được Long Hạo Thần là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng. Cấp tám, không ngờ hắn đã tới cấp tám!

Dương Văn Chiêu cảm ơn phát ra từ tận đáy lòng. Tuy có lẽ gã vĩnh viễn không thể vượt qua Long Hạo Thần, nhưng lần này hắn không chỉ cứu mạng gã, càng khiến gã gặp lại Trần Anh Nhi, còn được cô tha thứ.

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Anh nên cảm ơn Anh Nhi mới đúng. Từ khi biết anh bị bắt đi thì cô ấy đã đứng ngồi không yên. Chúng tôi chỉ là may mắn gặp đúng thời cơ mà thôi.”

Dương Văn Chiêu thở dài một tiếng.

“Là tôi, là tôi chôn vùi mạng sống đồng bạn. Nếu không phải quyết định của tôi thì sẽ không có hành động lần đó. Tôi không còn mặt mũi gặp ông nội, không còn mặt mũi quay lại tháp nhiệm vụ Săn Ma Đoàn. Hạo Thần, chờ vết thương của tôi tốt hơn chút thì sẽ rời khỏi đây. Mạng tôi giao cho ma tộc đi.”

“Anh nói bậy bạ gì đó?” Trần Anh Nhi ở một bên tức giận nói. “Mạng anh rẻ tiền lắm sao? Hai ngày nay tôi nói sắp rách miệng rồi mà anh vẫn cứng đầu, cứng cổ như vậy. Nên nói anh làm sao đây hả? Anh đi chết đi, chết đi!!!”

Nói xong Trần Anh Nhi quay đầu bỏ chạy, nhào vào ngực Vương Nguyên Nguyên ở không xa, khóc rống.

Nhìn cô như vậy, mắt Dương Văn Chiêu biến ảm đạm nhưng không kêu gọi cô, chỉ im lặng.

Long Hạo Thần nhíu mày, trầm giọng nói.

“Dương huynh, tôi biết chuyện lần này đả kích rất lớn với anh. Nhưng anh có nghĩ đến không, mạng sống của anh không thuộc về mình anh. Chúng tôi hao hết sức cứu anh và Đoạn huynh là vì cái gì? Không phải vì để anh lần nữa chịu chết. Các người đều là thiên tài tuổi trẻ trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, tương lai tiềm năng vô hạn. Chẳng lẽ bởi vì một lần thất bại khiến anh từ đây ngã gục sao? Anh xứng với Dương gia gia, xứng với Anh Nhi không? Anh muốn chết tôi sẽ không cản, nhưng anh định cứ thế chết đi, vậy từ đầu đến cuối anh chỉ là người yếu đuối!”

“Tôi không phải người yếu đuối!” Dương Văn Chiêu hét lớn một tiếng, bởi vì quá kích động khiến vết thương nứt ra, đau đến mặt trắng bệch.

Nghe Long Hạo Thần giận dữ quát, Trần Anh Nhi không khóc nữa, ngoái đầu nhìn Dương Văn Chiêu bị nứt miệng vết thương, cô kiềm không được muốn đi qua nhưng bị Vương Nguyên Nguyên kéo lại. Vương Nguyên Nguyên nháy mắt với cô, lắc đầu.

Long Hạo Thần cười lạnh.

“Anh không phải người yếu đuối? Nếu anh không phải người yếu đuối vậy sao anh muốn kết thúc mạng sống của mình? Trốn tránh là biểu hiện yếu đuối nhất. Anh thử ngẫm lại, đồng bạn của anh đã chết như thế nào? Anh muốn chết thì được thôi, nhưng anh trốn tránh thì có xứng với họ không? Anh không sợ sau khi chết tới thế giới khác bị bọn họ đánh sao? Thù lớn của đồng bạn chưa trả, anh đã muốn chết rồi? Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức thậm chí không nhớ đến anh, gã thậm chí sẽ vui mừng không giết anh người nhu nhược không dám cả báo thù.”

“Tôi biết, trong lòng anh luôn muốn vượt qua tôi, trở thành người đứng đầu trẻ tuổi trong Kỵ Sĩ Thánh Điện. Đến đây đi! Tôi đang chờ anh đây! Hiện giờ anh chuẩn bị từ bỏ? Chẳng lẽ Kỵ Sĩ Thánh Điện chỉ có một kỵ sĩ sao? Nguyên Nguyên, cô giữ chặt Anh Nhi, hiện giờ tôi lập tức quăng Dương Văn Chiêu ra, để hắn tự sinh tự diệt! Nếu hắn đã muốn chết thì không cần chờ vết thương lành đâu!”

Ai đều không ngờ tới Long Hạo Thần sẽ nói ra lời tàn nhẫn như vậy, nên mấy người nghe trợn mắt há hốc mồm, thoáng chốc nói không ra lời.

Thanh âm lạnh lùng của Long Hạo Thần tựa như lưỡi dao sắc bén đâm sâu vào ngực Dương Văn Chiêu.

“Không!!!!” Dương Văn Chiêu hét to một tiếng. “Tôi muốn sống! Tôi phải sống! Tôi còn chưa trả thù cho đồng bạn, tôi không thể chết như vậy được! Mắt gã đã biến thành đỏ rực. “Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức, hắn là của tôi! Tôi nhất định phải xé hắn thành trăm mảnh, báo thù cho đồng bạn, để linh hồn họ được an nghỉ!”

“Còn có tôi nữa.” Đoạn Ức trước đó luôn im lặng chậm rãi mở miệng. “Một nửa mạng sống A Tư Mạc Đức là của tôi.”

Long Hạo Thần thấy tình thế đã tới lúc, hừ lạnh một tiếng, chuyển hướng đồng bạn, trầm giọng nói.

“Các người nhìn gì nữa? Không phải kêu mọi người đi chuẩn bị sao?” Nói xong hắn nháy mắt với mọi người.

“Vâng!”

Bao gồm Trần Anh Nhi, thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, tính cả Trương Phóng Phóng đều đồng thanh. Ở vị trí Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức không nhìn thấy, Tư Mã Tiên và Lâm Hâm giơ ngón cái hướng Long Hạo Thần. Trần Anh Nhi thở ra, cảm kích liếc Long Hạo Thần một cái, không quay lại bên người Dương Văn Chiêu mà đi tới một bên, ngồi xuống tu luyện.

Hiện giờ hiển nhiên không phải lúc để ý Dương Văn Chiêu, khiến gã tự mình bình tĩnh lại mới là tốt nhất.

Thải Nhi theo Long Hạo Thần đi tới phía xa ngồi xuống, cười khẽ nói.

“Lần đầu tiên tôi biết anh có thể nói chuyện cay nghiệt như vậy.”

Long Hạo Thần có chút bất đắc dĩ nói.

“Không còn cách nào khác, cô không thấy mắt của họ sao? Ảm đạm không ánh sáng, đồng bạn chết khiến họ chịu đả kích quá lớn. Đóng kín tâm hồn là khó trị nhất. Nếu không dùng thuốc mạnh thì không thể khơi dậy đấu chí của họ. Tuy đây chỉ là dùng thù hận kích phát dũng khí sống sót, nhưng ít ra khiến họ sống, sau này từ từ tính tiếp. Họ không phải một người, chắc sẽ nghĩ thông.”

Thải Nhi gật đầu, nhìn Long Hạo Thần sắc mặt mỏi mệt, nói.

“Anh mau nghỉ ngơi đi. Chúng ta có thể hành động chậm chút không? Anh quá mệt mỏi rồi.”

Long Hạo Thần dứt khoát lắc đầu.

“Không được, bên chúng ta lâu hơn một phút đồng hồ, thì bên ông cố đối mặt thế công của Ma Thần Hoàng càng lớn một phần. Nhất định phải mau chóng để Ma Thần Hoàng biết chúng ta đã xâm nhập ma tộc. Hơn nữa ở trong Già La Thành tối đa chỉ có ma thần xếp hạng năm mươi bảy, sẽ không đem lại uy hiếp quá lớn.”

Nói xong câu đó hắn liền nhắm mắt lại, bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng.

Dù Thải Nhi biết Long Hạo Thần làm vậy đa số là vì Liên Minh, vì cả nhân loại, nhưng tại Khu Ma quan dù sao có người thân của nàng! Mắt thấy Long Hạo Thần mệt như vậy mà không chịu nghỉ lâu hơn, sao lòng nàng không cảm động được? Cùng lúc đó, nàng thầm cầu nguyện cho ông cố và cha mẹ, Ma Thần Hoàng tuyệt đối đừng công kích Khu Ma quan!

Nếu nàng biết bên ngoài lều Ma Thần Hoàng có ít nhất ba Săn Ma Đoàn cường đại truyền kỳ hợp thành nhìn chằm chằm thì sẽ không khẩn trương như vậy. Sao Liên Minh Thánh Điện không kiềm chế Ma Thần Hoàng được? Có lẽ cộng ba Săn Ma Đoàn lại đều không phải đối thủ của Ma Thần Hoàng và đám ma thần bên cạnh y. Nhưng nếu họ liều mạng dốc sức công kích Ma Thần Hoàng, coi như Phong Tú là Ma Thần Hoàng mạnh nhất trong lịch sử cũng phải cẩn thận.

Bốn tiếng đồng hồ rất nhanh qua đi, khi Long Hạo Thần lần nữa mở mắt ra thì đồng bạn đã tụ tập lại. Không nói nhiều thêm, Long Hạo Thần lên tiếng.

“Xuất phát.”

Nói rồi mắt hắn liếc hướng Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức phía xa. Bây giờ họ đang ngồi xếp bằng minh tưởng, hiển nhiên là thông qua tu luyện hồi phục vết thương, đây đúng là sự bắt đầu tốt đẹp.

Trên mặt Long Hạo Thần lộ nụ cười, phát động truyền tống Giai Điệu Vĩnh Hằng.

Ánh sáng vàng lấp lóe, ngay sau đó, họ lại xuất hiện trong Già La Hành Tỉnh. Con ngươi vàng trong suốt của Long Hạo Thần khuếch tán tầng ánh tím nhạt. Ngay sau đó, vầng sáng tím lan tràn trước mặt hắn.

Ánh sáng tím nhu hòa rất nhanh bao phủ phạm vi hơn mười mét, một thân hình khổng lồ hiện ra.

Sáu đôi mắt tràn ngập lạnh lùng, sắc màu khác nhau chậm rãi mở ra. Yên tịnh, sát khí phát ra từ thân thể khổng lồ màu tím. Trừ Long Hạo Thần, những người khác thấy ánh mắt lạnh lùng của nó lập tức cảm giác toàn thân lạnh giá, như rơi vào hồ băng.

Mãi đến khi sáu đôi mắt rơi vào người Long Hạo Thần, ánh mắt mới thay đổi, rõ ràng biến thân thiết, hưng phấn. Chỉ khoảnh khắc, sáu cái đầu to liền đưa tới trước mặt Long Hạo Thần, cọ người hắn như đang làm nũng.

Trần Anh Nhi hít sâu, rung động nói.

“Hạo Nguyệt thay đổi khí chất thật lớn! Cao quý, cao ngạo, lạnh lùng, vảy nó thật đẹp, rất mê người!”

Khi Long Hạo Thần đấu với ông nội Trần Hoành Vũ của cô, triệu hoán ra Hạo Nguyệt thì Trần Anh Nhi đã hôn mê. Cho nên đây là lần đầu tiên từ khi mọi người chia tay cô thấy Hạo Nguyệt. Là triệu hoán sư, cô hiểu rõ ma thú nhất. Nhưng nhìn Hạo Nguyệt, cô là Linh Hồn Thánh Nữ mà không cảm giác Hạo Nguyệt thân thiết gì với mình. Chính là nói, làm sứ giả Thần Thú tại nhân gian nhưng cô không thể giao lưu cùng Hạo Nguyệt, chứ đừng nói là được nó chấp nhận. Linh Hồn Thánh Nữ không thể giao lưu với ma thú, ý nghĩa như thế nào? Hơn nữa tu vi của Hạo Nguyệt mới chỉ vào cấp tám! Còn chưa phải ma thú cao cấp nhất!

Nhưng Trần Anh Nhi không cảm thấy kỳ lạ. Chính ông nội còn không biết cực hạn của Hạo Nguyệt ở đâu, thì càng đừng nói tới trí thức hiện tại của cô. Hơn nữa Hạo Nguyệt càng mạnh thì càng tốt cho đội họ. Cô sẽ không vì Hạo Nguyệt không để ý mình mà thấy khó chịu.

Nhẹ vỗ đầu Hạo Nguyệt, Long Hạo Thần nói.

“Chúng ta đi thôi, mọi người cùng tôi lên lưng Hạo Nguyệt nào!”

Hàn Vũ giật mình nói.

“Đoàn trưởng, thế này chỉ sợ sẽ lộ ra Hạo Nguyệt?”

Hạo Nguyệt toàn thân vảy tím quá bắt mắt, coi như là ở trên trời, có ánh nắng phản xạ cũng rất dễ dàng bị phát hiện.

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Đúng là muốn ma tộc phát hiện, nếu không thì sao hấp dẫn Ma Thần Hoàng trở về? Sau này một đoạn thời gian dài, e rằng chúng ta sẽ cùng Ma Thần Hoàng chơi trốn tìm.”

Khi nói ra câu này, hắn tràn đầy tin tưởng. Chơi trốn tìm với Ma Thần Hoàng, là loại kiêu hùng cỡ nào.

Sau khi Hạo Nguyệt tiến hóa sáu đầu, tuy thân thể không to hơn nhưng đã dài vượt qua mười lăm mét. Tám người Long Hạo Thần leo lên lưng nó cũng không chật chội.

Hạo Nguyệt nâng lên sáu cái đầu to, đôi cánh to lớn giang rộng, tứ chi chắc khỏe bỗng giậm đất, đẩy thân thể khổng lồ bay lên. Thoáng chốc mặt đất bị đôi cánh vỗ mang theo gió lốc thổi bay cát đá. Ngay sau đó, thân hình thủy tinh tím mỹ lệ đã xông lên trời, theo Long Hạo Thần chỉ huy bay hướng phương nam.

Hạo Nguyệt mới bay qua thì một luồng sáng xanh từ đầu Tiểu Thanh khuếch tán ra, đem thân thể Hạo Nguyệt và đám Long Hạo Thần đều bao phủ vào trong.

Phiêu Phù Thuật, một loại thuật giảm bớt phần lớn trọng lượng. Vốn đây là ma pháp phong hệ đơn thể lại bị Tiểu Thanh dùng làm hiệu quả quần thể. Sau khi giảm trọng lượng, Tiểu Thanh vỗ đập cánh, tăng nhanh tốc độ, ở trên trời như sao băng tím xẹt hướng phương xa.

Ngồi trên lưng Hạo Nguyệt, thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều cảm thấy rất vững vàng nhưng không thoải mái. Bởi vì từ người Hạo Nguyệt tỏa ra khí thế độc đáo cho họ có cảm giác ức chế lạ lùng. Thỉnh thoảng còn tỏa tia lạnh giá khiến họ cực kỳ khó chịu. Loại cảm giác này trước kia không xảy ra, dù lúc Hạo Nguyệt tiến hóa cái đầu thứ năm cũng không có.

Thải Nhi vội báo cho Long Hạo Thần loại cảm giác này. Hắn suy nghĩ chốc lát lập tức hiểu ra. Đây chắc là liên quan rất lớn đến lực lượng huyết mạch của Hạo Nguyệt.

Tiến hóa cái đầu thứ sáu xong, lực lượng huyết mạch của Hạo Nguyệt rõ ràng bị kích phát nhiều, đây là biến hóa rõ nhất trừ mọc cái đầu thứ sáu có thêm một thuộc tính ra. Vậy nên mọi người khó chịu có thể nguyên do là vì đây.

Nhưng vì lần đánh lén bất ngờ này, mọi người chỉ có thể nhẫn nhịn. Long Hạo Thần khiến Hạo Nguyệt cố gắng thu lại khí thế huyết mạch, không ảnh hưởng quá lớn đến mọi người.

Hạo Nguyệt bay tốc độ cực nhanh, mới đầu Long Hạo Thần còn tưởng nó không nhanh bằng Tinh Vương, nhưng Long Hạo Thần mau chóng phát hiện mình đã sai. Có ma pháp phong hệ của Tiểu Thanh hỗ trợ, Hạo Nguyệt càng ngày càng nhanh, hoàn toàn vượt qua Tinh Vương. Bay với độ cao mấy ngàn mét, chỉ một tiếng đồng hồ là họ đã đến Già La Thành.

“Mục tiêu của chúng ta là ma thần điện tại Già La Thành. Chờ lát nữa Hạo Nguyệt đáp xuống, chúng ta cố gắng phá hủy kiến trúc ma thần điện và ma tộc bên trong. Nhưng đừng ra khỏi phạm vi ma thần điện. Anh Nhi, Lâm Hâm, hai người đừng rời khỏi lưng Hạo Nguyệt. Anh Nhi, trước tiên cô đừng ra tay, nếu kẻ địch quá nhiều thì cô dùng ma pháp triệu hoán đoạn hậu.”

Đơn giản dặn dò vài câu, Long Hạo Thần vỗ cổ Hạo Nguyệt, hắn và Hạo Nguyệt tâm linh tương thông. Chỉ thấy thân thể màu tím khổng lồ chợt hóa thành sao băng tím lao xuống Già La Thành.

Bất cứ một ma thần nào trong ma tộc đều có tư cách xây dựng ma thần điện, chẳng qua quy cách khác nhau. Mỗi mười hai hạng thì tăng quy cách một cấp. Ma Hoàng cung của Ma Thần Hoàng không thể nghi ngờ là ma thần điện hùng vĩ nhất.

Tuy Long Hạo Thần không chắc chắn Báo Ma Thần Âu Tắc có phải ở Già La Thành hay không. Nhưng dù gã có mặt hay không, làm ma thần trấn giữ một phương, ma thần điện của gã nhất định sẽ xây dựng trong Già La Thành. Hơn nữa chắc chắn là kiến trúc đẹp nhất Già La Thành. Thế nên dù lần đầu họ tới đây, trong quá trình Hạo Nguyệt lao xuống, trực tiếp hướng mục tiêu ma thần điện của Báo Ma Thần.

Tòa ma thần điện này ở trung ương Già La Thành, cung điện to lớn cao mấy chục mét, chiếm diện tích ít nhất hơn một vạn mét vuông. Đằng trước cung điện to lớn có đầu báo làm cửa vào. Đầu báo màu lửa đỏ há to miệng, mặt trên có ma văn đen từ trán lan tràn ra sau.

Đây chính là ma thần điện của Báo Ma Thần Âu Tắc, Báo Ma cung!

Tất cả ma thần điện đều xây dựng dựa theo yêu cầu của ma thần đó. Bên trong có pháp trận do ma thần tiền bối lập nên, để tu luyện tăng cường thực lực. Bởi vậy, có thể nói, ma thần ở trong chính ma thần điện của mình là mạnh nhất. Trừ các tình huống đặc biệt như chiến tranh, Trụ Ma Thần của chúng luôn ở trong ma thần điện của mình.

Trên trời đột nhiên xuất hiện sao băng tím lao xuống khiến Báo Ma tộc trong Già La Thành chú ý.

Báo Ma trên cấp sáu có năng lực bay. Hơn mười bóng dáng vàng từ trong Già La Thành bay lên trời, lao thẳng tới đoàn sáng tím đột nhiên xuất hiện.

Báo Ma cao khoảng hai mét, trên cấp sáu thì sau lưng có thể mọc cánh, tiến hóa thành Đại Báo Ma. Dáng người giống nhân loại nhưng là đầu báo, toàn thân mọc lông vàng. Đại Báo Ma càng mạnh thì lông càng nhiều, mềm mại.

“Grao!!!”

Vang lên một tiếng gầm rung trời. Ngay sau đó, có thể thấy sáu ánh sáng màu khác nhau gần như cùng lúc phát ra từ đoàn sáng tím. Đại Báo Ma bay lên trời điều tra bỗng chốc hóa thành từng đợt mưa máu, linh lực khủng bố từ trên trời giáng xuống.

Một mảng hỏa cầu, tên băng, đao phong, lưỡi dao ánh sáng, đá rơi và quả cầu độc tím đậm từ trên trời rơi xuống, tựa như gió lốc mưa rào quét hướng Báo Ma cung. Chính là Hạo Nguyệt phát uy.

Tuyệt đối đừng coi thường các ma pháp cấp thấp của nó. Cùng là ma pháp được nó sử dụng thì tăng uy lực cường đại hơn nhiều. Mỗi ma pháp áp súc gấp ba lần bình thường.

Nhưng Báo Ma cung dù sao là ma thần điện của Báo Ma Thần Âu Tắc, công kích đột ngột bỗng chốc kích động pháp trận phòng ngự của Báo Ma cung. Một tầng sáng màu đen bỗng từ trong Báo Ma cung lan tỏa ra, hóa thành màn sáng đen to lớn bao phủ cả Báo Ma cung.

Ma pháp dày đặc đánh vào màn sáng đen gợi lên từng đợt sóng các sắc màu, nhưng không thể phá hư lồng chụp.

Báo Ma trong Già La Thành phản ứng khá nhanh. Nếu từ trên cao nhìn xuống có thể trông thấy rất nhiều Báo Ma đang từ bốn phương tám hướng chạy nhanh tới đây. Trong Báo Ma cung cũng xuất hiện bóng dáng Báo Ma.

Các Săn ma giả Liên Minh Thánh Điện không phải chưa từng tấn công Già La Thành, nhưng giống như vậy quang minh chính đại đánh chính diện thì là lần đầu tiên. Nên biết, công kích không chỉ là một Báo Ma cung mà là cả Báo Ma tộc trong Già La Thành.

Tộc nhân Báo Ma tộc tuy số lượng không nhiều nhưng cũng trên vạn. Già La Thành là bản địa của Báo Ma tộc, Báo Ma mạnh nhất đều ở tại đây. Chỉ riêng cường giả trên cấp tám đã tới mười mấy tên. Bình thường còn có Báo Ma Thần Âu Tắc trấn giữ. Hơn nữa Già La Thành không phải thành thị biên cảnh! Dù ngay mặt tấn công thắng lợi cũng sẽ đối diện cường giả ma tộc từ bốn phương tám hướng ập đến bao vây tiêu diệt.

Thân hình Hạo Nguyệt lao xuống sắp tới đỉnh Báo Ma cung, lúc trước ma pháp công kích của nó không thể phá hư vòng bảo hộ Báo Ma cung. Lúc này hình dạng nó cũng bị Báo Ma bên dưới thấy rõ ràng.

Rồng có sáu đầu? Khi Hạo Nguyệt sinh ra đôi cánh, hình dạng đầu và sừng biến hóa, hiện tại nó không còn giống thằn lằn mà càng tựa tộc rồng.

Khi các Báo Ma đều tự tin vào vòng phòng ngự Báo Ma cung, cho rằng Hạo Nguyệt sẽ bị hất ra thì Hạo Nguyệt sáu cái đầu to lần nữa phát ra tiếng gầm.

Tầng ánh tím chớp mắt từ người nó lan tràn va chạm với vòng bảo hộ Báo Ma cung.

Hình ảnh kỳ lạ xuất hiện. Dưới ánh mắt kinh khủng của đám Báo Ma, vòng bảo hộ va chạm với ánh tím tựa như tuyết tan, hòa tan. Sau đó thân thể khổng lồ của Hạo Nguyệt đụng vào đỉnh Báo Ma cung.

*Ầm đùng!*

Tiếng chấn điếc tai và bụi đất bay tứ tung, cả Già La Thành đều vì tiếng chấn nhức óc này mà run rẩy. Hạo Nguyệt cứ thế rơi vào trong Báo Ma cung.

Đỉnh Báo Ma bị lủng một lỗ to, tứ chi to khỏe đạp đất đại sảnh Báo Ma cung. Lực chấn mạnh mẽ khiến mặt đất cứng rắn xuất hiện vết nứt, Hạo Nguyệt lại tựa như không có việc gì. Sáu cái đầu to tựa như sáu Ma Đạo đại pháo, điên cuồng bắn ma pháp công kích hướng xung quanh.

Thành lũy vững chắc vĩnh viễn dễ bị tấn công từ bên trong nhất, Báo Ma cung cũng như thế. Bên ngoài vòng bảo hộ cường đại nhưng ai sẽ làm phòng ngự bên trong? Sáu hệ ma pháp như gió thét mưa gào của Hạo Nguyệt liên tục bắn phá, trong Báo Ma cung một mảnh hỗn loạn.

Các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trợn tròn mắt. Hạo Nguyệt thật quá khủng khiếp. Vốn họ đã sẵn sàng ra tay chọc thủng vòng bảo hộ Báo Ma cung, nhưng ai ngờ Hạo Nguyệt rống to một tiếng, sau đó thật sự đụng vào. Lúc này trong lòng họ có cảm giác đã ghiền, cách tấn công của Hạo Nguyệt quá sướng tay.

Đặc biệt là Trần Anh Nhi, cô hưng phấn nhảy cẫng trên lưng Hạo Nguyệt. Dương Văn Chiêu bị thương nặng, tuy hiện giờ vết thương dần tốt hơn nhưng muốn lành lặn phải mất một, hai tháng, thù hận này dĩ nhiên tính trên đầu ma tộc. Lúc này họ trực tiếp công kích một tòa thành thị ma tộc, còn là thủ phủ cả hành tỉnh, còn dùng cách này, thật là quá sướng.

Hạo Nguyệt đánh ra một chuỗi ma pháp bão táp khiến các cường giả Báo Ma tộc không dám xông lên. Kiến trúc Báo Ma cung coi như vững chắc, tuy trong tiếng nổ xuất hiện nhiều tổn hại nhưng không hoàn toàn sụp đổ.

Đúng lúc này, vài bóng vàng từ tám hướng nhảy vào. Hơi thở hắc ám mãnh liệt chớp mắt hóa thành từng tầng sáng đen chống đỡ ma pháp của Hạo Nguyệt.

Mắt Hạo Nguyệt biến nghiêm nghị, sáu cái đầu to lại rống gầm. Thoáng chốc ánh tím hiện ra, các cường giả Báo Ma tộc phóng ra màn sáng đen từng tên đông cứng người, ma pháp phòng ngự theo đó tạm ngừng. Hạo Nguyệt sáu đầu lại phóng ra một chuỗi ma pháp, đám Báo Ma từ cấp sáu trở lên thân thể bị ma pháp xé rách thành mảnh vụn.

Lâm Hâm nuốt nước miếng, nhìn Long Hạo Thần, nói.

“Đại ca, sao tôi thấy hình như không cần chúng ta ra tay? Một mình Hạo Nguyệt đủ giải quyết rồi!”

Đích thực, Hạo Nguyệt sáu đầu phát huy hết sức không có chỗ cho họ chen chân. Ma pháp của Hạo Nguyệt gần như bao phủ cả đại sảnh Báo Ma cung, chỉ sợ họ nhảy xuống lưng Hạo Nguyệt thì sẽ bị ngộ thương.

Trong mắt Long Hạo Thần ngàn đầy sợ hãi và vui mừng. Sau khi tiến hóa thành sáu đầu, uy lực ma pháp của Hạo Nguyệt tăng lên nhiều, hơn nữa linh lực dường như vô tận. Khi nó phóng ra ma pháp, Long Hạo Thần cảm nhận được thật nhiều nguyên tố ùa đến rót vào người Hạo Nguyệt, mau chóng hồi phục linh lực cho nó. Chỉ chốc lát sau, cả tòa đại sảnh Báo Ma cung thoạt nhìn đổ nát, nào có phong cách ma thần điện?

“Đừng vội vàng, sẽ có Báo Ma tộc mạnh hơn tiến đến. Mọi người chuẩn bị nghênh chiến!” Long Hạo Thần trầm giọng quát.

Khi Long Hạo Thần nói thì bỗng nhiên một bóng vàng tựa như tia chớp xẹt tới nhào hướng Hạo Nguyệt. Bóng vàng này thật quá nhanh, chỉ khoảnh khắc đã tới trước mặt Hạo Nguyệt. Hơn nữa lúc nó tăng tốc trên không trung còn tránh hết ma pháp của Hạo Nguyệt, chui qua khe hở, sau lưng để lại bóng ảnh vàng vặn vẹo.

Đó là một Báo Ma, toàn thân bộ lông lóe ánh vàng, mượt mà sáng bóng. Đôi mắt vàng thủy tinh lộ ra sát khí lạnh lẽo. Phần đầu cánh tay vạm vỡ bắn ra móng vuốt dài hơn mét. Khoảnh khắc nó tới trước mặt Hạo Nguyệt, cánh sau lưng đột nhiên gập lại, thay đổi phương hướng, vọt lên cao, đôi vuốt móc mắt Hạo Nguyệt.

Dù là tốc độ, lực lượng, phản ứng, Báo Ma này mạnh hơn đám trước đó nhiều. Khí thế hắc ám lãnh liệt tựa như thực chất, vuốt nhọn trên không trung mang theo tiếng rít chói tai, uy lực gần với linh cương.

Khuyết điểm của Báo Ma tộc là yếu phòng ngự, nhưng tốc độ và lực công kích thì cực giỏi. Báo Ma này phát huy hết ưu điểm của mình.

Đối mặt đánh lén bất ngờ, Hạo Nguyệt giống như không trông thấy, nên phóng ma pháp thì vẫn phóng, chẳng thèm quan tâm.

Một luồng sáng da cam đột nhiên quét ngang lúc công kích của Báo Ma sắp đánh vào đầu Tiểu Quang.

*Đinh!*

Trong tiếng nổ giòn vang, thân thể Báo Ma bắn ngược ra. Đôi vuốt vung ra hai bên, phát ra lưỡi dao ánh sáng đen quét hướng Long Hạo Thần đã chặn công kích của nó.

Trên người Long Hạo Thần lấp lóe ánh sáng vàng, đó là Thần Ngự Thuẫn xong đến Quang Báo Thù. Mới rồi hắn nhận lấy một kích của Báo Ma, thân thể nhẹ chấn động, lập tức đoán ra Hoàng Kim Báo Ma này tu vi khoảng cấp tám.

Mũi chân nhẹ nhún trên lưng Hạo Nguyệt, một lưỡi dao ánh sáng da cam quét tới. Dao ánh sáng xuất hiện mang theo kiếm quang sáu mét. Chỉ thấy ánh sang da cam ở trên không trung thành vòng tròn, tất cả lưỡi dao ánh sáng đen bị phá nát. Ngay sau đó, thân thể Long Hạo Thần đột nhiên ngừng giữa trời, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chém tới trước.

Một kiếm này tựa như chân trời góc biển không thể tìm kiếm. Kiếm ý không lãnh liệt, thậm chí có chút nhu hòa. Nhưng Hoàng Kim Báo Ma cấp tám lại hoảng sợ cảm nhận được nó không thể tránh né, thậm chí không thể lùi ra sau. Tốc độ như nó nhưng hoàn toàn không thoát được kiếm ý bao phủ.

Trầm thấp gầm lên, đôi vuốt nhọn của Hoàng Kim Báo Ma chớp mắt biến thành màu hoàng kim, thân thể nhanh chóng xoay tròn một vòng, đôi vuốt chém hướng Long Hạo Thần. Vuốt phóng ra linh lực hiện ra màu ám kim.

*Keng!*

Vang lên tiếng giòn tan và tiếng hét thảm của Hoàng Kim Báo Ma.

Long Hạo Thần đối mặt bao nhiêu cường giả ma tộc rồi? Chỉ riêng cấp ma thần thì hắn đã khiêu chiến hơn năm tên. Tuy không phải mỗi lần đều chiến thắng, nhưng hắn từng chiến đấu với nhiều cường giả như vậy thì sao Báo Ma cấp tám có thể cản được?

Kiếm ý nhìn như nhu hòa, khi va chạm với vuốt nhọn của Hoàng Kim Báo Ma, tiếng keng giòn vang kia chính là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chớp mắt chém vỡ vuốt.

Nhưng Hoàng Kim Báo Ma này đích thực mạnh. Sau khi Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán chém vỡ vuốt của nó, uy lực còn dư tuy để lại vệt máu dài từ ngực đến đùi nó nhưng không thể một kiếm giết chết. Nên biết, đây chính là kiếm ý do thần kiếm phóng ra. Có thể sống sót chặn một chiêu kia, Báo Ma này khá là mạnh.

Cảm nhận được độ thân thiết giữa mình và Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán ngày càng sâu, Long Hạo Thần không thèm nhìn Báo Ma bị chém bay. Lưỡi dao ánh sáng da cam lại lóe lên, lần này kiếm quang mạnh bộc phát. Quang Trảm Kiếm mang theo hình bán nguyệt chém vào thân thể Báo Ma tiếp tục đuổi theo, chớp mắt chẻ nó thành hai nửa. Cường giả ma tộc cấp tám đã chết vào tay Long Hạo Thần cùng là cấp tám.

Đây là chênh lệch thực lực cùng với trang bị. Trên người Long Hạo Thần toàn là trang bị trên cấp sử thi. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn tùy lúc có thể chuyển biến thành cấp thần khí. Lại thêm hắn lĩnh ngộ kiếm ý. Coi như là Long Kỵ Ma Thần A Tư Mạc Đức cẩn thận ứng đối, cuối cùng còn bị thương vào tay Long Hạo Thần, chứ nói chi là Hoàng Kim Báo Ma bình thường.

Chẳng qua khi Hoàng Kim Báo Ma tấn công thì từng bóng vàng cũng theo đó xông vào. Lưỡi dao ánh sáng đen ở trên không trung đan vào nhau, phần lớn chặn lại ma pháp của Hạo Nguyệt. Ma pháp bị ngăn cản, rất nhiều Báo Ma cũng từ bên ngoài tràn vào.

Ngăn chặn ma pháp công kích của Hạo Nguyệt ít nhất có tám Hoàng Kim Báo Ma ở trong đại sảnh. Nhìn Báo Ma cung hỗn loạn, đám Báo Ma phát ra tiếng hét giận dữ. Nhưng chúng chỉ bao vây đám Long Hạo Thần chứ không nóng nảy công kích.

Hạo Nguyệt tạm ngừng ma pháp, ánh mắt lạnh lùng nhìn Báo Ma xung quanh. Thanh âm trầm thấp ngâm xướng chú ngữ bắt đầu có tiết tấu phát ra từ miệng sáu cái đầu to.

Đương nhiên Long Hạo Thần biết Hạo Nguyệt định làm gì. Hắn lập tức đáp xuống trên đầu Tiểu Quang, âm thầm ngăn nó tiếp tục ngâm xướng chú ngữ.

Hạo Nguyệt muốn thi triển hỗn loạn nguyên tố bác ly sáu thuộc tính! Đừng nhìn có mặt rất nhiều Báo Ma, nếu bị Hạo Nguyệt dùng hỗn loạn nguyên tố bác ly sáu thuộc tính, chỉ sợ trừ vài Hoàng Kim Báo Ma cấp tám không chết ra, các Báo Ma khác đều không còn tồn tại.

Nhưng loại hỗn loạn nguyên tố bác ly này tổn thương rất nặng đến Hạo Nguyệt. Nơi này là trong lãnh địa ma tộc, Long Hạo Thần không định tại đây phát động truyền tống. Thế nên nhất định phải để Hạo Nguyệt giữ sức lực. Hơn nữa hắn có trực giác, trong Báo Ma cung còn có kẻ địch hắn phải đụng độ.

“Ra tay!” Long Hạo Thần vung tay lên, dẫn đầu nhảy xuống lưng Hạo Nguyệt.

Tiến vào trong ma tộc, hắn không cần che giấu thân phận của mình nữa. Bốn linh cánh vàng giương ra sau lưng, tựa như mũi tên vàng xông hướng kẻ địch.

Trừ Trần Anh Nhi và Lâm Hâm ra, mấy người khác lần lượt nhảy xuống lưng Hạo Nguyệt. Có Hạo Nguyệt bảo vệ, hai chức nghiệp giả pháp hệ không cần lo lắng vấn đề an toàn.

Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên, Trương Phóng Phóng, Hàn Vũ, Thải Nhi, năm người chia năm hướng khác với Long Hạo Thần. Sau lưng mỗi người đều mở ra linh cánh, phóng thích khí thế uy nhiếp cường đại.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx