sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

The Silmarillion - Chương 04 phần 06

Những người nơi ấy đều thừa biết rằng những lời Thingol vừa nói ra chẳng khác nào đưa Beren vào con đường chết vì không một sức mạnh nào của Noldor có thể chiếm lại những viên ngọc Silmarils bởi chúng đang được đặt ngai trên vương miện sắt của Morgoth, báu vật quý báu nhất của Angband. Balrogs bả vệ chúng, vô số gươm đao, những rào chắn khó bề vượt qua, những bức tường thành khó lòng xâm nhập cùng với tà phép kinh hồn của Morgoth.

Nhưng Beren cười và bảo rằng: “Có phải đức vua Elf muốn bán con gái mình để đổi lấy một viên ngọc, những thứ do bàn tay tạo ra. Nhưng nếu ngài mong muốn tôi sẽ mang nó về cho ngài. Và khi chúng ta gặp lại, trên tay tôi sẽ nắm giữ một viên Silmaril từ trên vương miện sắt, ngài sẽ không còn xem thường Beren con trai cua Barahir.”

Chuyện kể rằng Beren rời khỏi Doriath và chàng đến vùng đầm lầy Sirion, trèo lên những ngọn đồi, băng qua con thác Sirion cuồn cuộn sóng trào. Chàng nhìn về hướng tây qua đám sương mù dầy đặc là vùng đất Tslath Dirnen, vùng đất nằm giữa Sirion và Narog. Phía xa kia là cao nguyên Taur-en-Farroth, ngự trị trên đó là đức vua Finrod Felagund của vương quốc Nargothrond.

Vào thời điểm đó Nargothrond được canh phòng cẩn mật, mỗi ngọn đồi đều được phòng thủ với vô số cung thủ, họ vươn cung và sẵn sàng xạ tiễn giết chết kẻ lạ dám đột nhập lảnh địa, và mũi tên họ vô cùng chuẩn xác. Khi Beren đến từ phía xa, chàng cảm nhận được có mối nguy hiểm đang chờ phía trước, cầm chiếc nhẫn Felagund trong tay, chàng hô to: “Ta là Beren con trai Barahir bạn của đức vua Falagund, hãy mang ta đến gặp ngài.”

Các cung thủ nghe thấy đã không xạ tiễn, tuy nhiên họ chặn lối chàng và ra lệnh cho chàng chờ đợi, nhưng khi thấy được chiếc nhẫn họ quỳ trước chân chàng. Dưới ánh trăng mờ nhạt, họ đưa chàng băng qua các khu rừng, vượt qua các cổng đen và tiến vào vương quốc Nargothrond.

Beren đến diện kiến đức vua Finrod Felagund, ngài không cần nhìn đến chiếc nhẫn cũng biết được chàng thanh niên trước mặt mình là hậu duệ của Barahir. Beren kể cho ông nghe về cái chết của Barahir và định mệnh gì đã khiến xui chàng đến Doriath và nhiệm vụ chàng đang mang trong mình. Felegund nghe câu chuyện và trong lòng cảm thấy bất an, ông biết rằng lời mình hứa khi xưa giờ đã đến lúc thực hiên.

Trong lòng nặng trĩu, ngài bảo với Beren rằng: “Rất rõ là Thingol muốn ngươi chết, nhưng có lẽ những gì diễn ra sẽ ngoài mong muốn của ông ta, lời thề Feanor năm xưa giờ đây một lần nữa sẽ dậy sóng, Silmarils đã bị nguyền rủa bời những lời thề độc, những đứa con của Feanor bằng mọi gía dù có làm suy sụp toàn bộ các vương quốc Elf họ cũng phải chiếm lại bằng được Silmarils. Giờ đây Celegorn và Curufin con trai Feanor đang ở nơi đây, tuy ta là con trai Finarfin đồng thời là vua cai trị vương quốc này nhưng quyền lực của họ cũng không kém ta bởi họ có được rất nhiều người hậu thuẫn. Họ tỏ ra tôn kính và sẵn sàng giúp đỡ khi ta cần đến, nhưng đối với ngươi ta chỉ e rằng họ sẽ không có một chút lòng thương mà thay vào đó là sự câm thù một khi ngươi chiếm được Silmarils.

Felagund trước mặt thần dân kể cho họ nghe lời ông hứa khi xưa khi Barahir đã cứu mạng ông trong trận chiến khi xưa và bằng mọi cách ông phải giúp đỡ Beren hoàn thành sứ mệnh. Ngài tìm kiếm trong đám đông sự giúp đỡ của các vị tướng lĩnh. Nhưng Celegorn tiến đến, hắn rút gươm và hét: “Hắn là bạn hay thù, là những con quái vật của Morgoth, là Elf hay người, hay bất kỳ sinh linh nào ở Arda, bất cần luật lệ, bất cần tình thương, dù cho là địa ngục hay sức mạnh của Valar vẩn không thể giúp hắn chống lại sự săn đuổi của những đứa con Feanor một khi hắn chiếm lấy và giữ Silmarils, chỉ có bọn ta những đứa con Feanor mới có quyền giữ chúng.”

Sau đó Curufin cũng lên tiếng nhưng giọng điệu nhẹ nhàng hơn, hắn nhắc nhỡ mọi người về mối nguy hại và sụp đổ của Nargothrond, và trận chiến Kingslayer sẽ diễn ra một lần nữa ngay trên mãnh đất này.

Họ bàn tán với nhau rằng con trai Finarfin không phải là Valar để có thể ra lệnh cho họ, những đứa con Feanor nhớ lại lời thề khi xưa và trái tim họ trở nên đen tối, họ nghĩ rằng hành động của Felagund chỉ có con đường diệt vong và đang toan tính âm mưu chiếm đoạt ngai vàng Nargorond.

Lời kêu gọi của mình không ai đáp ứng, Felagund cảm thấy thất vọng và như đang bị bỏ rơi. Ngài tức giận ném vương miện xuống đất và thốt lên rằng: “Những lời các ngươi hứa rằng sẽ trung thành với ta các ngươi có thể quên, nhưng với ta những gì ta hứa ta nhất định phải làm dù cho ta phải chết.” Vào lúc ấy có mười người đã đứng ra và quyết theo ông lên đương, đứng đầu trong số họ là một người tên Edrahill. Edrahill nhặt vương miện lên và bảo rằng nên trao nó lại cho một vị nhiếp chính để cai quản vương quốc khi đức vua đi xa. Felagund trao vương miện lại cho em trai là Orodreth, trong khi Celegorn và Curufin không nói lời nào tuy nhiên họ mừng thầm trong bụng.

Một buổi tối mùa thu, Felagund cùng Beren và đoàn đồng hành rời khỏi Nargothrond, họ tiến đến Nargod, vượt qua con thác Ivrin. Bên dưới chân núi trong bóng tối họ trông thấy liều trại của một tóm binh Orc. Trong bóng tối họ tấn công bất ngờ và giết chết bọn chúng, chiếm lấy trang phục và vũ khí. Bằng vào tài phép của mình Felagund đã biến đổi hình dạng mọi người với hình hài như bọn Orc, theo con đường họ tiến về phương bắc. Vượt qua giao lộ nằm giữa Ered Wethrin và vùng cao nguyên Taur-nu-fui. Vào lúc ấy Sauron trên toà tháp thấy có những biểu hiện bất thường khi hắn trông thấy nhóm Orcs vượt qua lãnh địa của hắn nhưng lại không dừng chân trình báo nên đã đưa binh chặn đường và thế là diễn ra trận chiến nổi tiếng giữa Sauron và Felagund. Felagund tấn công Sauron với bài hát đầy quyền năng, nhưng Sauron vốn là bật thầy về tà thuật, trận chiến của họ được diễn tả qua sử thi Lay of Lethian như sau:

Sauron hát lên một bài ca ma quỷ

Xuyên thấu, mở tung, dối trá

Bại lộ, không hồi phục và phản bội.

Nhưng bất ngờ Felagund chống trả

Hát vang một bài hát kiên định

Đề kháng, mạnh mẽ trên chiến trường

Giữ lấy bí mật, sức mạnh như toà tháp,

Niềm tin, tự do, và tẩu thoát.

Thay đổi và dịch chuyển hình dạng,

Vượt khỏi tù đày, phá tan rào chắn

Mở toan cửa tù, chặt đắt xiềng xích.

Tấn công, phòng thủ, một tiến, một lùi

Liên tục và ngày càng quyết liệt

Thần thông Sauron càng mạnh mẽ, Felangund càng phản kháng

Tận dụng tất cả phép thuật

Và thanh kiếm của Elven

Trong tâm tối họ nghe tiếng chim hót êm ái

Tiếng hót xa xa từ vương quốc Nargothrond

Cảnh vật từ xa bên kia bờ biển

Theo hướng tây, vượt xa thế giới

Những hòn ngọc trên bãi cát Elvenland

Lạnh lẽo bao vây, bóng tối bao trùm

Trên Valinor, dòng máu đỏ đã chảy

Trên bờ biển, nơi Noldor đã chết

Tiếng sói tru, tiếng quạ réo

Băng đá phủ đầy cửa biển

Nỗi u sầu khi bị giam cầm nơi Angband

Sấm chớp liên hồi, lửa đỏ bốc cháy

Và Finrod Felangund thất thủ trước ngai vàng.

Đoạn Sauron tước bỏ bùa phép của họ, họ hiện nguyên hình trước mặt hắn trần trụi và sợ hãi. Nhưng sauron vẫn không biết được họ là ai, đến đây với mục đích gì.

Hắn đẩy họ vào hố sâu đen tối lạnh lẽo. Từ giây phút ấy luôn luôn có hai con mắt đỏ như lửa luôn theo dõi họ, một người trong số họ bị bị con sói dữ ăn thịt nhưng không ai phản bội đức vua.

Khi Beren bị giam trong hang tối, Lúthien cảm thấy bất an, trong lòng nặng trĩu nàng tìm đến Melian để xin dạy bảo. Từ Melian nàng biết được Beren hiện bị giam trong ngục tối Tol-in-Gaurhoth và không còn cơ hội nào để giải thoát. Lúthien biết rằng không còn ai trên đời này có thể đến để giải cứu chàng nên đã quyết định lên đường. Nàng tìm đến Daeron để xin hắn giúp đỡ, nhưng một lần nữa hắn đem mọi chuyện thuật lại cho đức vua Thingol. Sau khi nghe những lời của Daeron, Thingol lo lắng không yên nên đã ra lệnh cho xây một căn nhà gỗ giam giữ Lúthien.

Không xa từ cổng chính Menegorth, một cây sồi khổng lồ đứng sừng sững, nó là cây to nhất, có tuổi thọ lâu đời nhất trong khu rừng Neldoreth. Cây sồi khổng lồ này có tên gọi Hírilorn, nó có ba thân cây, tất cả đều cứng cáp, trơn trượt và cao chót vót. Phía trên những thân cây, một căn nhà gỗ được xây và đó là nơi giam giữ Lúthien. Thang đã bị lính canh tháo xuống và họ chỉ sử dụng nó khi mang những vật cần thiết cho nàng.

Chuyện kể rằng Lúthien đã dùng phép thuật biến tóc mình dài ra, nàng dùng nó đan thành một chiếc khoác đen tàn hình, một chiếc áo che giấu vẻ đẹp của nàng như một chiếc bóng, nó đồng thời cũng chứa đựng câu thần chú gây mê. Những mãnh tóc còn lại nàng đan thành một sợi dây đôi, dùng nó cùng với chiếc áo nàng chốn thoát khỏi Doriath.

Vào lúc đó Celegorn và Curufin đi săn, họ đi săn vì Sauron lúc nào cũng cảnh giác và hắn cho nhiều sói đến dọ thám khu đất của người Elf. Vì thế họ cũng mang theo những con chó săn. Thủ lĩnh của bầy chó săn theo Celegorn có tên gọi Huan. Nó không sinh ra ở Trung Địa mà đến từ cõi thiên đường Aman. Vị thần Orome đã ban tặng nó cho Celegorn từ thời xa xưa trước khi ma quái đến tàn phá Valinor. Huan đã theo chủ nhân tha hương đến Trung Địa và nó một lòng trung thành với Celegorm. Vì thế nó cùng chung số phận với Noldor và chịu lời nguyền của vị thần Mandos: “Cái chết sẽ đến với nó nhưng phải đến khi trên thế giới xuất hiện loài sói hùng mạnh nhất.”

Chính Huan đã phát hiện ra Lúthien, nàng mặc trong người chiếc áo khoác, bay lững lờ như một chiếc bóng dưới đám cây khi Celegorn và Curufin đang nghĩ chân gần biên giới phía tây Doriath. Không vật gì có thể thoát khỏi ánh mắt cũng như khướu giác của Huan, không một phép thuật nào có thể qua mặc được nó vì nó không bao giờ ngủ dù ngày hay đêm. Nó mang nàng đến cho Celegorm, và Lúthien biết được người đối diện mình là hoàng tử của Noldor, kẻ thù của Morgoth nên trong lòng mừng thầm. Nàng xưng danh tánh và cỡi bỏ áo khoác. Vẽ đẹp của nàng biểu lộ dưới ánh nắng mặt trời làm cho Celegorm trở nên ngớ ngẩn. Hắn dùng lời lẽ mật ngọt để nói chuyện cùng nàng, hứa sẽ giúp nàng bằng mọi cách nếu như nàng đồng ý theo hắn về đến Nargothrond. Hắn không biểu lộ chút gì hay biết về cuộc hành trình của Beren và tỏ ra ngạc nhiên khi nghe nàng kể về câu chuyện của Beren.

Họ ngừng săn bắn và trở về Nargothrond, và cũng nơi ấy Lúthien cũng biết rằng mình bị lừa gạt. Họ chiếm lấy áo khoác của nàng, và không cho phép nàng vượt khỏi những cánh cổng nếu không có sự đồng ý của Celegorm và Curufin. Giờ đây tin rằng Beren và Felagund đã trở thành tù nhân và khó lòng tẩu thoát, chúng âm mưu xưng vương bằng cách chiếm đoạt Lúthien và buột đức vua Thingol phải gã nàng cho Celegorm. Điều đó đồng thời làm tăng sức mạnh cho họ và họ sẽ trở thành những vị hoàng tử hùng mạnh nhất của Noldor. Họ không muốn lấy lại Silamrils bằng vũ lực hay chiến tranh nếu chưa thâu tóm tất cả các vương quốc Elf. Orodreth không có đủ sức mạnh để chống đối họ vì họ đã âm thầm đầu độc trái tim mọi người nơi ấy.

Nhưng Huan con chó săn lại có một trái tim nhân hậu, nó thương mến Lúthien ngai từ lần đầu gặp gỡ và u buồn vì nàng bị giam cầm. Nó thường đến thăm nàng và thường nằm trước cửa, nó cảm nhận được tà ma đang đến gần Nargothrond. Lúthien thường nói chuyện với nó trong lúc cô đơn, kể cho nó nghe về Beren vị hoàng tử của loài người, làm bạn cùng muôn thú và các loài chim; và Huan hiểu hết những gì nàng nói bởi nó có khả năng hiểu tất cả các ngôn ngữ của muôn loài. Tuy nhiên nó chỉ được phép nói chuyện đúng ba lần trước khi chết.

Giờ đây nó lên một kế hoạch nhầm giải cứu Lúthien, khi đêm đến nó trộm lấy chiếc áo khoác và mang đến cho nàng. Lần đầu tiên nó nói chuyện, đưa ra lời chỉ dẫn để nàng tẩu thoát. Cùng nhau trong bí mật nó đưa nàng thoát qua con đường bí mật, họ chạy cùng nhau tiến về hướng bắc. Bỏ qua sự kiêu hảnh, nó cho phép Lúthien cỡi trên người. Do đó họ đi với tốc độ kinh hoàng bởi Huan nhanh nhẹn và không biết mệt mỏi.

Trong hang tối Beren và Felagund nằm đấy, tất cả mọi người trong đoàn đồng hành giờ đã chết, nhưng Sauron muốn giữ lại Felagund vì hắn thấy được ông có khí phách phi phàm. Nhưng khi con sói tấn công Beren, còn sức lực còn lại Felagund làm đứt dây trói và chiến đấu cùng nó. Ngài giết nó bằng tay không nhưng bản thân mình cũng bị thương trầm trọng. Ngài nói với Beren lời sau cùng: “Giờ ta sẽ đi và yên nghĩ rất lâu ở phía xa bờ biển Aman. Và không biết bao giờ ta mới có thể trở lại trong hình hài Noldor, và cũng có nghĩa là cho đến sau này dù sống hay chết chúng ta sẽ không còn gặp nhau bởi định mệnh người và Elf rất khác biệt. Xin tạm biệt! Ngài chết trong bóng tối, trong toà tháp Tol-in-Gaurhoth, toà tháp vĩ đại mà khi xưa chính bản thân ngài đã xây. Thế là đức vua Finrod Felegund, vị vua yêu quý của của dòng dõi Finwe đã ra đi, nhưng ngài đã hoàn thành tâm nguyện, giữ trọn lời thề. Beren ngồi bên xác chết ngài trong đau khổ.

Vào lúc ây Lúthien đã đến, đứng trước chiếc cầu dẫn vào hòn đảo của Sauron, nàng hát vang bài hát, một bài hát mà không có bức tường đá nào có thể ngăn chặn. Beren nghe thấy, cư ngỡ mình trong mơ, những vì sao chiếu sáng trên đỉnh đầu chàng, và trên cành cây chim sơn ca đang hót líu lo. Chàng hát trả lời bằng một bài hát thử thách, chàng cầu nguyện cho Bảy Vì Sao trên bầu trời, bảy vì sao hình trăng khuyết của Valar đang treo lơ lững ở phương bắc như một dấu hiệu cho sự sụp đổ của Morgoth. Tất cả sức lực rời bỏ chàng, chàng rơi vào bóng tối.

Nhưng Lúthien nghe thấy, nàng hát vang một bài hát khác mạnh mẽ hơn. Tiếng sói tru, hòn đảo rung chuyển. Sauron đứng trên toà tháp, đầu ốc hắn suy tính trong đen tối và hắn mĩm cười độc ác khi nghe được tiếng hát của nàng vì hắn biết được nàng chính là con gái của Melian. Huyền thoại về sắc đẹp và giọng hát của nàng đã vượt xa biên giới Doriath, và hắn nghĩ rằng sẽ bắt sống nàng và dâng hiến cho chúa tể hắc ám Morgoth.

Hắn sai một con sói vượt qua cầu tìm bắt nàng, nhưng Huan đã âm thầm giết nó. Và lần lượt Sauron gởi những con sói khác, chúng đều bị Huan giết sạch. Cho đến khi Sauron ra lệnh cho Draugluin, một con dã thú hung tàn, già nua và tàn ác, chúa tể các loài sói của Angband. Và thế là diễn ra trận đấu kịch liệt, tàn khóc giữa Huan và Draugluin, trận đấu diễn ra rất lâu nhưng cuối cùng Draugluin chạy thoát trở về toà tháp và chết dưới chân chủ nhân nó. Trước khi chết nó nói;: “Huan đang ở đây!” Giờ Sauron đã biết rất rõ những gì đã xảy ra, về sự xuất hiện của chó săn chốn Valinor, và hắn nghĩ rằng sẽ đích thân hắn ra đối phó.

Hắn biến hình thành một con sói khổng lồ, một con sói hùng mạnh nhất đã từng bước đi trên trái đất. Hắn tấn công như vũ bảo, như một bóng ma. Nỗi kinh hoàng chợt đến với Huan và nó nhảy sang một bên. Sauron nhảy đến tấn công Lúthien và nàng bất tỉnh khi nhìn vào đôi mắt như lửa đỏ của hắn. Nhưng trước khi ngả xuống nàng quăng chiếc áo trước mắt hắn làm cho hắn choáng váng, một cơn mê thoáng qua trong đầu ốc hắn. Đoạn Huan phóng đến, và đó là trận đấu giữa Huan và con sói Sauron, tiếng sói tru vang dội cả các ngọn đồi, vượt qua các bức tường thành Ered Wethrin đến các thung lũng ở phía xa.

Nhưng không ma thuật, không thần chú, cũng không nanh vuốt, nọc độc, hay sức mạnh của dã thú nào có thể khuất phục được Huan chó săn từ Valinor. Nó cắn kẻ địch ngay cuống họng và giữ không cho hắn trốn thoát. Sauron chuyển đổi hình dạng từ sói sang rắn hổ mang, từ quái vật sang hình dáng ban đầu nhưng tuyệt nhiên không thoát khỏi nanh vuốt của Huan trừ khi hắn rời khỏi thể xác. Và không lâu nữa linh hồn hắn sẽ rời khỏi thể xác đen tối, nhưng Lúthien đến và bảo với hằn rằng: “Ngươi sẽ bị lột trần từ thể xác bằng xương thịt này, linh hồn sẽ run rẫy trở về bên Morgoth, và nơi đó linh hồn trần trụi sẽ bị tra tấn bởi sự khinh miệt và cơn thịnh nộ của Morgoth, sẽ bị đốt cháy bởi đôi mắt của hắn trừ khi ngươi trao lại cho ta quyền năng thống trị hòn đảo này.”

Sauron cuối cùng đã chịu khuất phục, và Lúthien lấy quyền năng thống trị hòn đảo và tất cả sinh linh nơi ấy, Huan đã thả Sauron ra. Ngay lập tức hắn biến thành hình dạng ma cà rồng, như một đám mây đen lướt dưới ánh trăng, khi hắn bỏ chạy những giọt máu đen chảy từ cổ họng nhỏ từng giọt trên đám cây, hắn trốn và ẩn thân nơi Taur-nu-Fuin trong nỗi kinh hoàng.

Đoạn Lúthien đứng trước cầu, nàng đọc thần chú làm lung lay những bức tường đá, cánh cổng mở tung. Tất cả tù nhân trong hang tối được giải thoát, mắt họ nhoè nhạt dưới ánh sáng của mặt trăng bởi họ bị nhốt trong hang tối từ rất lâu. Nhưng nàng vẫn không tìm thấy Beren, nàng cùng Huan tìm chàng khắp hòn đảo và cuối cùng thấy chàng bên xác chết của Felagund. Nỗi khổ đau vẫn còn đấy, và chàng không nghe thấy tiếng bước chân của Lúthien. Nghĩ rằng chàng đã chết, nàng chạy đến ôm lấy chàng và rơi vào bóng tối của lãng quên, nhưng Beren đã trở lại với thực tại, họ nhìn nhau đấm đuối và ánh sáng mặt trời cũng bắt đầu ló dạng.

Họ chôn xác đức vua Felagund trên ngọn đồi cao ngay trên hòn đảo của ngài khi xưa, Ngôi mộ xanh của đức vua Finrod con trai Finrarfin, thánh thiện nhất trong tất cả các vị hoàng tử Elf. Cho đến khi mãnh đất được làm lại, đại dương bị phá huỷ, nhưng Finrod cùng với cha là Finarfin sẽ một lần nữa bước đi dưới những đám cây trên vùng đất Eldarmar.

Beren và Lúthien được tự do một lần nữa, họ đi cùng nhau dưới những đám cây, hạnh phúc bên nhau và dù mùa đông đang đến nhưng vẫn không làm họ buốt giá, những bông hoa nở rộ dưới bước chân Lúthien, bầy chim đang hót líu lo dưới ngọn đồi tuyết. Nhưng Huan vẫn trung thành với chủ nhân và quay về bên Celegorm, tuy nhiên tình cảm giữa họ không còn được như xưa.

Có nhiều thay đổi lớn đang diễn ra ở vương quốc Nargothrond. Rất nhiều tù nhân Elf được giải cứu từ hòn đảo của Sauron. Họ than khóc cho cái chết của đức vua Felagund và bảo rằng một người con gái dám làm những chuyện mà những người con của Feanor không dám nghĩ đến. Nhiều người đã đổi thay ý nghĩ, họ câm phẫn anh em nhà Feanor hơn là sợ hãi họ, trái tim họ dần hướng về dòng dõi gia đình Finarfin và tuân theo mệnh lệnh đức vua Orodreth. Nhưng Orodreth không muốn thấy thêm máu đổ, không muốn chứng kiến dòng tộc chém giết lẫn nhau nên đã tha mạng cho Celegorm và Curufin nhưng lại đuổi họ khỏi vương quốc. Ông thề rằng sẽ không còn chút tình thương nào nữa giữa Nargothrond và những đứa con Feanor từ đây và mãi mãi về sau.

“Thì cứ như thế đi!” Celegorm nói, một sự hờn căm trong đôi mắt hắn nhưng Curufin chỉ mĩm cười. Họ lấy ngựa và bỏ đi như một ngọn cơn bảo. Nhưng không ai muốn đi cùng họ, kể cả những người thuộc dòng dõi Feanor. Vào lúc đó con trai Curufin là Celebrimbor cảm thấy xấu hổ trước hành động của cha nên quyết ở lại Nargothrond, nhưng Huan lại trung thành đi theo chủ nhân của nó. Họ cưỡi ngựa theo hướng bắc và dự định nghĩ chân khi đến gần Dimbar, dọc theo biên giới phía bắc Dorath tìm đường đến Himring nơi Maedhros anh trai họ đang sống. Giờ đây Beren và Lúthien đang lang thang trong rừng Brethil và họ đang đến gần biên giới Doriath. Nhưng Beren chợt nhớ đến lời mình đã hứa, Lúthien giờ đã an toàn cũng là lúc họ chia tay. Lúthien không muốn phải xa Beren thêm một lần nào nữa và bảo rằng: “Chàng phải chọn giữa hai con đường Beren ạ: từ bỏ lời hứa và cùng nhau chúng ta sống cuộc đời phiêu bạc khắp nơi trên trái đất này; hoặc chàng giữ trọn lời hứa và thử thách cùng số phận, chống đối lại thế lực hắc ám dưới ngai vàng đen tối của hắn. Nhưng dù chàng chọn con đường nào, em vẫn theo chàng và chúng ta sẽ sống chết có nhau.”

Vào lúc đó, Celegorm và Curufin đã đến gần, từ xa họ đã trông thấy Beren và Lúthien. Celegorm giục ngựa tiến về hướng Beren với mục đích đẩy chàng xuống ngựa. Nhưng Curufin thúc ngựa theo hướng khác và đoạt lấy Lúthien lên yên của hắn. Trước tình hình trên Beren nhanh chóng đuổi theo Curufin và lôi hắn ngược lại từ phía sau khiến cho cả hai lăn lộn dưới đất. Con ngựa té nhàu và Lúthien bị văng sang một bên và nằm lăn lốc trên bãi cỏ.

Beren đã khống chế Curufin nhưng cái chết đang đến gần chàng bởi Celegorm đang phóng ngựa đến với ngọn giáo trong tay. Vào giờ khắc đó Huan từ bỏ phục vụ cho Celegorrm và nó nhảy đến tấn công khiến cho ngựa kinh hoàng bỏ chạy. Celegorm nguyền rủa cả ngựa và con chó săn, nhưng Huan vẫn đứng yên bất động. Cái chết đã gần kề Curufin nhưng Lúthien đã ngăn lại bởi nàng biết được hậu quả thật khó lường một khi Curufin bị giết. Beren chiếm đoạt vũ khí của Curufin, trong đó có con dao Angrist một con dao được làm bởi Telchar vùng Nogrod chém sắt như chém gỗ. Chàng lại nói: “Con ngựa của ngươi, ta sẽ giữ nó để phục vụ cho Lúthien, và ta tin rằng nó sẽ vô cùng vui mừng khi không còn phục vụ một tên chủ nhân đê hèn như ngươi.”

Curufin nguyền rủa Beren dưới mây và bầu trời: “Ngươi đi đi, và tìm cho ngươi một cái chết đầy đắng cay.” Celegorm mang em trai bỏ đi trên cùng một con ngựa, nhưng khi họ phóng đi Curufin cảm thấy nhục nhã và câm phẫn, lấy cung tên của Celegorm hắn giương cung bắn lại họ với mục đích giết chết Lúthien. Huan nhảy đến đợp lấy một mũi tên trong miệng, nhưng Curufin bắn thêm một lẫn nữa và Beren hứng trọn mũi tên thay cho Lúthien.

Và chuyển kể rằng Huan đuổi giết anh em nhà Feanor, họ bỏ chạy trong kinh hoàng. Khi nó trở về mang theo một lá thảo dược mà nó tìm thấy trong rừng cho Lúthien. Với lá cây cùng và tài phép của mình Lúthien đã chữa lành vết thương cho Beren và cùng nhau họ quay về Doriath. Nhưng khi đến đó, một lần nữa Beren bị chi phối bởi lời thề và tình yêu, biết được rằng Lúthien giờ đã an toàn dưới sự chăm sóc của Huan nên ngày hôm sau trước khi mặt trời mộc chàng đã lẻn ra đi khi Lúthien còn say ngủ trên bãi cỏ.

Chàng chạy về hướng bắc với tất cả sức lực, đến ngọn đèo Sirion, biên giới Taur-un-Fuin và nhìn sang vùng đất hoang Anfauglith và thấy phía xa kia là đỉnh đồi Thangorodrim. Chàng giờ đơn độc và biết rằng thời khắc của số phận đã đến, chàng hát vang một bài hát trong giờ phút biệt ly, cầu nguyện cho Lúthien và ánh sáng của thiên đường, chàng tin rằng đã là lúc chàng xa rời cả tình yêu và ánh sáng. Đây là một phần trong lời bài hát:

“Tạm biệt trái đất ngọt ngào và bầu trời phương bắc

và nơi đây mãi mãi yên lành

và nơi đây với vòng tay âu yếm

dưới mặt trăng, dưới mặt trời,

Lúthien Tinúviel

Xinh đẹp hơn những gì người đời có thể diễn tả

Dù thế giới có bị tàn phá

Tất cả chôn vùi vào chốn hư không

Trở về cát bụi, bình minh, trái đất, đại dương

Nhưng tình yêu ta dành cho Lúthien là vĩnh cửu.”

Chàng hát thật to, không màn đến ai nghe nhưng Lúthien đã nghe bài hát của chàng và hát lại trả lời. Nàng vượt qua khu rừng tìm kiếm trong tuyệt vọng. Huan một lần nữa cho nàng cưỡi trên người và họ lần theo dấu vết của Beren. Huan biến đổi hình dạng thành con sói Draugluin, và Lúthien biến thành con dơi Thuringwethil kẻ đưa tin của Sauron, cùng nhau họ tiến về hướng bắc. Những móng vuốt sắt kinh dị của họ, họ chạy đi trong hình hài ma quái vượt qua Taur-nu-Fuin và vạn vật kinh hải bỏ chạy trước mặt họ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx