sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 61: Nguyện Ý Chịu Thua Đánh Cuộc(2)

Tần Phong cười ha ha một tiếng, nói: “Chu đại sư, Vân đại sư, sau này hai vị cần gì thì cứ tới chỗ ta. Ta không dám nói chỗ này của ta có đầy đủ tài liệu hết, nhưng tối thiểu những tài liệu thông thường vẫn có. Đều lấy giá vốn cho nhị vị.” Ở trên người Chu Duy Thanh quả thật hắn không thể kiếm tiền cái gì, nhưng trải qua một cuộc chiến Ngưng Hình Sư giữa hai người Chu Duy Thanh và Vân Ly lại là thứ then chốt giúp cửa hàng số bảy mươi bảy này của hắn kiếm tiền. Lúc này, mặc dù sắc trời đã tối, nhưng trong cửa hàng của hắn cũng không có thiếu khách nhân mua đồ, lượng tiêu thụ cũng đã tăng lên một chút. Có Ngưng Hình Sư ưu tú tới chỗ hắn mua đồ, quả thật hiệu quả hơn bất kỳ loại quảng cáo nào.

Từ biệt Tần Phong, Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan băng Nhi mang theo Vân Ly trở lại chỗ ở. Bên trong tiểu viện bọn họ thuê cũng không thiếu phòng trống, tự nhiên là có thể an bài chỗ ở cho Vân Ly.

Vừa vào cửa, Chu Duy Thanh cảm giác được Minh Hoa còn chưa trở về, hắn cũng không thèm để ý, dù sao thì Thiên Tà Giáo kia không đến tìm mình phiền toái là tốt rồi. Duy nhất làm cho hắn có chút tiếc nuối đó chính là, hôm nay tuy là lại nghe được âm thanh của Thiên Nhi, nhưng lại không được nhìn thấy lần nữa thiếu nữ tóc trắng tuyệt sắc kia, thật sự làm cho hắn có chút không cam lòng.

Vân Ly đối với ở chỗ nào cũng không thèm để ý, thậm chí ngay cả gian phòng mình ở cũng không có xem qua một chút, liền không chút khách khí chạy đến gian phòng Chu Duy Thanh, cánh cửa vừa đóng, vẻ mặt hắn hung phấn vì lại sắp được nhìn thấy Song Tử Đại Lực Thần Chuy.

Ngay cả Thượng Quan Băng Nhi nhìn bộ dạng khẩn cấp của hắn cũng không nhịn được phải bật cười. Chuẩn bị cho hai người bọn hắn một chút điểm tâm rồi trở về phòng mình tu luyện.

Quang mang màu vàng lóng lánh, Chu Duy Thanh lại lần nữa thả ra một kiện trong bộ trong bộ Ngưng hình sáo trang cấp Truyền kỳ kia, làm Vân Ly thời điểm nhìn thấy Song Tử Đại Lực Thần Chuy kia, trong mắt hiện lên đầy vẻ si mê.

“Khó trách có khả năng làm rung chuyển tên Lâm Thiên Ngao biến thái kia. Thật đẹp, trang bị này quả nhiên không làm hổ hai chữ Truyền kỳ a! Nói, như thế nào ngươi lại ngưng hình thành công? Chẳng lẽ sư môn của ngươi có một bộ Ngưng hình quyển trục này? Coi như là bảo bối do Thần Sư cấp luyện chế, cũng cần phải có mười tờ mới có thể tuyệt đối nắm chắc thành công chứ?”

Chu Duy Thanh nghi ngờ nói: “Như thế nào ta lại nghe lão sư nói, không cần nhiều đến mười tờ như vậy a! Bất quá vận khí của ta tương đối khá, một tờ này của sư môn, ta vừa thử một lần đã ngưng hình thành công.”

Vân Ly nhìn Chu Duy Thanh không khác gì đang nhìn quái vật: “Biến thái, con mẹ nó, hôm nay thật là xui xẻo, gặp ngay đúng hai kẻ biến thái. Số quá khổ rồi.” Vừa nghĩ đến mình khắc khổ tu luyện nhiều năm như vậy, rốt cục sắp hết khổ thì lại tự cấp mình cho hắn, trong lòng cũng không khỏi đau xót.

Nhìn ánh mắt bi phẫn kia của Vân Ly, Chu Duy Thanh cười ha ha một tiếng, nói: “Lại nói tiếp, đúng là ngươi đã bị ta cho vào tròng, ai bảo ngươi lại ngạo khí như vậy? Bất quá, Lâm Thiên Ngao chính là tự mình đưa đến cửa. Lực phòng ngự của hắn quả thật không phải người a! Không nói đến lực phòng ngự mạnh, lực lượng của hắn cũng tương đối kinh khủng. Rõ ràng không phải là Thể Châu hệ lực lượng, không biết tại sao hắn lại có lực lượng lớn như vậy?”

Vân Ly trầm ngâm nói: “Duy Thanh, nếu như ta đoán không sai, chỉ sợ rằng trên người Lâm huynh có huyết thống Dã Man nhân. Cho nên mới có thể có lực lượng kinh khủng như thế. Lại phối hợp với tổ hợp Ngưng hình thuẫn, quả thật chính là tuyệt phối. Nếu không phải bị hạn chế như vậy, cho dù là ngươi có Ý Châu Biến Thạch Miêu Nhãn ngịch thiên như vậy, hai chúng ta cùng tiến lên cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn. Song Tử Đại Lực Thần Chuy của ngươi tuy mạnh nhưng cũng chỉ có một kiện, không có Sáo trang gia tăng thêm hiệu quả. Cho Dù toàn lực ứng phó cũng không thể gây thương tổn cho hắn được. Huống chi, thiên lực của hắn cực kỳ hùng hậu, khí mạch kéo dài, chỉ cần làm tiêu hao hết thiên lực của chúng ta, chính diện chiến đấu, chúng ta bại không thể nghi ngờ.”

Chu Duy Thanh cười ha ha một tiếng, nói: “Chính diện chiến đấu? Ta chính diện chiến đấu với hắn mới là lạ. Đánh không lại không thể chạy sao? Mỗi một người đều có tồn tại nhược điểm, sở dĩ hắn chọn phòng ngự cực hạn đấu với chúng ta cũng bởi vì hắn không am hiểu tốc độ. Bất quấ, đây là lần đầu tiên ta chứng kiến tổ hợp sáo trang uy lực mạnh mẽ đến không ngờ. Dùng ở trên phòng ngư như thế, nếu dùng ở trên công kích thì…”

Nghe Chu Duy Thanh nói tới đây, hai người liếc mắt nhìn nhau, cũng không khỏi rung mình một chút, Vân Ly nói: “Duy Thanh, xem ra chúng ta tốt hơn nên nghiên cứu, tranh thủ thiết kế ra vài loại quyển trục tổ hợp sáo trang, đồ chơi này tuyệt đối có thể bán giá trên trời.”

Hai mắt Chu Duy Thanh liền sáng lên, vỗ mạnh đùi mạnh một cái: “Không sai, hơn nữa chúng là còn có tên gia hỏa biến thái Lâm Thiên Ngao kia làm quảng cáo nữa. hắc hắc.”

Hai gã Ngưng Hình Sư ở cùng một chỗ, hơn nữa quan hệ chủ tớ nên không có nửa điểm xa lạ, làm cho bọn họ cả đêm nay không ngủ được chút nào.

Sáng ngày hôm sau, cả hai người bọn họ đều đeo thêm một cặp kính râm hiệu Gucci đi ra ngoài.

Vẻ mặt Vân Ly hung phấn nói: “Lão bản, ta ăn một chút gì đó rồi đi ngủ đây. Trở về ta suy nghĩ bản thiết kế thật kỹ, chờ ngươi đi học về rồi chúng ta tiếp tục thảo luận.” Nói xong, hắn liền quay đầu chạy nhanh vào bếp.

Thông qua cuộc trao đổi tối hôm qua, Vân Ly đối với tình hình của Chu Duy Thanh cũng biết chút ít, làm cho Chu Duy Thanh bị buộc phải đáp ứng sau này giúp hắn chuẩn bị tài liệu luyện chế Ngưng hình sáo trang cấp Truyền kỳ. Trong nháy mắt Vân Ly liền đổi giọng, hai chữ lão bản khỏi cần tiêu xài tốn tiền, huống chi Chu Duy Thanh cũng vui vẻ khi hắn như vậy. Trải qua cuộc trao đổi tối nay, rõ ràng mối quan hệ của hai người đã gần gũi hơn rất nhiều, bọn họ đều có chung một mục tiêu, luyện chế một thân Ngưng hình sáo trang cấp Truyền kỳ, sau đó mặc ở trên người mình.

“Tiểu Béo.” Làm tốt điểm tâm, sau đó vẻ mặt Thượng Quan Băng Nhi trách giận nhìn Chu Duy Thanh.

Không đợi nàng phát tác, Chu Duy Thanh vội vàng cười trừ nói: “Ta đảm bảo, sau này nhất định sẽ không như vậy nữa.”

Thượng Quan Băng Nhi cầm đồng phục trong tay đưa cho hắn, vẻ mặt đau lòng nhìn bộ dạng mệt mỏi của Chu Duy Thanh, nhẹ nhàng vuốt ve mặt hắn,”Tiểu Béo, Ta biết ngươi cũng là vì hiện trạng của Thiên Cung đế quốc chúng ta, nhưng rất nhiều chuyện không phải chỉ làm một lần là xong. Ngươi đã làm tốt không thể hơn được nữa rồi, đáp ứng ta, sau này không nên mạo hiểm nữa có được không? Không bao giờ… lấy cuộc đời mình làm tiền vốn đánh cuộc nữa. Vạn nhất sau này ngươi gặp một người nào so với ngươi còn muốn biến thái hơn thì làm thế nào?”

Chu Duy Thanh đem nàng kéo vào trong lồng ngực, cảm thụ được thân ảnh mềm mại cùng hương thơm nhàn nhạt từ mái tóc: “Ngày hôm qua là do ta vọng động, đảm bảo sau này sẽ không có nữa, được chứ?”

Thượng Quan Băng Nhi biết điều gật đầu: “Cũng không được thức đêm nữa. Ta không muốn thấy ngươi cực khổ như vậy.”

Chu Duy Thanh đưa miệng đến gần tai nàng cười hắc hắc, nói: “Không thức đêm không phải rất đơn giản sao? Nếu mỗi đêm đều có mỹ nữ Băng Nhi ngủ cùng ta, kẻ ngu mới nguyện ý thức đêm.”

“Đáng ghét, mới được vài câu tử tế đã bắt đầu nói lung tung. Nhanh vào ăn cơm đi.” Thượng Quan Băng Nhi mặt đỏ bừng thối lui khỏi lồng ngực Chu Duy Thanh quay đầu chạy vào bếp. Nhưng ngay cả thuận miệng trêu chọc nàng, Chu Duy Thanh cũng không nghĩ tới chính là, tâm tình đề phòng của nàng đã nới lỏng hơn rất nhiều, đối với yêu cầu của hắn cũng không kháng cự lại. Dù sao thì thân thể của nàng cũng đã sớm thành của hắn.

Ăn xong điểm tâm, Chu Duy Thanh cũng không khỏi ngáp lên mấy cái, giằng co cả đêm, hắn thật sự có chút khốn đốn. Dùng nước lạnh rửa mặt, lúc này mới thanh tỉnh thêm vài phần. Thời điểm hai người ra cửa đi học, hắn nhìn thoáng quan gian phòng Vân Ly mà không khỏi hâm mộ, tối thiểu người này còn được ngủ bù a! Thật đúng là bi kịch, ta lại còn phải đi học.

Chu Duy Thanh lôi kéo bàn tay mềm mại nhỏ bé của Thượng Quan Băng Nhi, rồi cùng đi tới học viện. Dù sao quan hệ của hai người cũng đã sớm bị Chu Duy Thanh công khai, nên hiện tại Thượng Quan Băng Nhi cũng đã thích ứng được hơn rất nhiều, cũng không phải ngượng ngùng như trước.

Hai người rất nhanh đã nhìn thấy đại môn học viện, nhưng hai người cũng lấy làm kinh hãi, bởi vì lúc này có rất nhiều xe ngựa dừng trước cửa Học viện quân sự, hơn nữa còn có không ít người đứng bên ngoài học viện nhìn ngó xung quanh. Bên cạnh mấy chục cỗ xe ngựa có ít nhất hơn hai trăm người, trong đó có không ít người khí độ trầm ngưng.

“Thế này là thế nào?” Đã xảy ra chuyện gì? Làm sao có nhiều người đến đây như vậy?” Chu Duy Thanh nghi ngờ dừng bước lại.

Thượng Quan Băng Nhi đi theo phía sau Chu Duy Thanh, vẫn cúi đầu nghĩ tới tâm sự. Nàng vẫn do dự có đáp ứng yêu cầu của Tiểu Béo hay không? Nếu không cùng hắn thân mật, lại khiến cho hắn nín hỏng mất thì làm sao bây giờ?( Haha, nín mà hỏng mất thì bảo nó TS đi.) Huống chi trong nhà còn có một người so sánh với dung mạo của nàng cũng không kém hơn là bao, vóc người lại càng thêm ‘ngọt canh xương ống, đậm đà thịt thăn’ là Minh Hoa.

Đột nhiên nghe được lời nói của Chu Duy Thanh, lúc này nàng mới mờ mịt ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy tình cảnh trước của học viên, cũng hết sức ngạc nhiên nói: “Lúc chúng ta ghi danh khảo thí chỉ sợ cũng không có nhiều xe ngựa như vậy a!”

“Học đệ, Đây đều là do ngươi dựng lên đấy.” Đang lúc ấy thì, một âm thanh đột ngột xuất hiện. Chu Duy Thanh quay đầu nhìn lên, thì thấy Diệp Phao Phao đang khoác trên mình bộ đồng phục quý tộc, đang từ xa bước tới. Hôm nay, nhìn bộ dạng vô hại cùng với cả vẻ mặt anh tuấn ấy, rất khó tượng tưởng người này dĩ nhiên là thủ lĩnh của đám học viên quý tộc trong Học viện quân sự Phỉ Lệ hoàng gia.

“Bởi vì ta dựng lên?” Học trưởng, có nhiều xe ngựa như vậy thì có quan hệ gì đến ta?” Chu Duy Thanh nghi ngờ hỏi, trong lòng cũng âm thầm cảnh giác. Gã Diệp Phao Phao này hỉ nộ bất lộ, làm cho Chu Duy Thanh có loại cảm giác không cách nào nhìn thấu người này. Có thể thống nhất nhiều học viên quý tộc như vậy, làm sao có thể là nhân vật đơn giản?

Diệp Phao Phao có chút bất đắc dĩ nói: “Học đệ, ngươi đúng thật là nhanh quên. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ngày hôm qua học viên bình dân năm nhất các ngươi đánh nhiều học viên quý tộc như vậy thì không có chuyện gì sao? Còn nữa, các ngươi hạ thủ thật là độc ác a! Cả lớp năm hai kia, gãy xương cũng có một nửa, còn có mấy người gần như là trọng thương?”

Chu Duy Thanh vẻ mặt vô tội nói: “Chuyện này cũng không thể trách chúng ta được, học viện đã xử lý rất công bằng. Chuyện này đâu có liên quan gì đến ta a?”

Diệp Phao Phao ha ha cười nói: “Mặc dù ta không biết ngươi làm như thế nào, nhưng ngươi có thể làm cho học viện không truy cứu trách nhiệm của ngươi thì đã rất có bản lĩnh rồi. Bất quá, ngươi không thể quên, nơi này là Phỉ Lệ thành, phần lớn quý tộc cao đẳng của cả nước đều ở đây. Ngươi chính là kẻ khởi xướng đánh lớp học viên quý tộc kia. Đánh con bọn họ, tự nhiên bọn họ muốn tới đòi lại công đạo. Về phần những người này, đều là chờ ngươi đấy. Trên xe ngựa còn có mấy người hôm qua bị ngươi đánh, thương thế có chút nhẹ nên hôm nay đến đây để nhận mặt ngươi. Ngươi cho rằng, học viện không xử lý ngươi thì những quý tộc này sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx