sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chap 17: Du Lịch Nha Trang 1

Đang còn tới ba môn nhưng tác giả vẫn phải vác cái xác ngồi viết trước một chap, chap còn lại các bạn đợi ba ngày nữa nhé!

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•

~Trước sân trường, có một đôi trai gái nói chuyện với nhau khá vui vẻ. Người con gái mang một cái áo phông rộng màu trắng và một chiếc quần ôm màu đen trông rất đáng yêu. Người còn trai lại đầy vẻ năng động với chiếc quần rin và áo phông có mũ. Bỗng, có một cô gái,với ánh mắt đầy ánh lửa, tiến tới hai người:

_ Con Trâu kia!!! Dám theo bồ bỏ bạn hử? - Ngư bóp cổ Trâu, dây lui dây tới. Cân thấy thế liền bay vào giúp đỡ,nhưng gặp phải sức con Cá này quá dữ,nên anh cũng bị đập tới tấp luôn. Cuối cùng, Trâu đành hi sinh thân mình để cố hết sức đá anh ra để giải thoát cho anh. Cuối cùng chúng ta đã có màn "Mĩ nhân cứu anh hùng.".

_ Đừng nóng,đừng nóng! Hạ hỏa đi Trâu! - Cừu từ đâu xuất hiện nhảy vào can ngăn.Theo sau là Kết và Cua.

Cá cuối cùng cũng ngừng oánh, nhưng cả suốt chuyến đi, cô vẫn nhìn với ánh mắt đó làm cả hai lạnh cả xương sống...

_ Người ta có bồ có bịch thì phải cho người ta đi riêng chứ! Đâu thể cứ bám theo cậu được! - Cua nói như vừa mình oan cho Trâu mà vừa mình oan cho chính mình.

_ Đúng đó!

Mọi người quay qua nơi phát ra tiếng nói - Là Yết. Theo sau anh là Nhân Mã và Sư Tử. Vừa thấy Cua,anh đã nôn nao chạy tới trước, hôn chầm lấy cô mãnh liệt.

_ Hồi... hồi nào vậy? - Ngư, Ngưu đồng thanh.

_ Một tuần rồi! - Kết, Cừu, Mã, Sư bình thản.

Khuôn mặt của Ngưu ngạc nhiên hơn bao giờ hết,nhưng rồi,cô khẽ nhìn qua người bên cạnh thì bỗng thấy anh ta nhếch miệng thì ngơ ngác hỏi:

_ Sao Cân không ngạc nhiên vậy?

_ Cân biết, vì bọn họ lúc nào cũng mang không khí giống tụi mình mà! - Cân nháy mắt tinh nghịch nhìn cô.

_ Chuyện gì vậy? - Xử, kẻ cùng cảnh ngộ với Ngư đến. Nhưng,khác với cô, anh chỉ nhẹ nhàng vẫy tay chào hai người rồi quay lưng đi.

Thấy cảnh đó Ngư khá là sốc. Cô chạy tới chỗ anh, ngơ ngác hỏi:

_ Cậu không giận à?

_ Chuyện gì chứ?

_ Chuyện là bạn thân của cậu bỏ bạn theo gái?

_ Không, sao phải giận chứ? Mai sau tôi có bạn gái cũng sẽ như vậy thôi!

_ Cậu tốt bụng thiệt! - Ngư cười nhẹ nhàng - Mà chắc cậu mong người đó là Ma Kết lắm nhỉ?

_ Sao cô biết?

_ Hứ! Đừng coi thường mắt quan sát của tôi!

...

Họ vui vẻ trò chuyện với tư cách là một người bạn mà không biết có hai người đang nhìn đôi mắt khác lạ về họ:

"...Hình như mình bị đau tim rồi! Chút về phải đi khám mới được... "

"Sao mình lại thấy ghen nhỉ? Mình luôn cảm thấy hạnh phúc khi ở gần Kết mà? "

10 phút sau, đoàn xe bắt đầu chuyển bánh. Trên xe, mỗi người làm một việc. Nhân Mã lấy playboy ra chơi game. Sư Tử thì lấy dán karaoke ca bài ca không ngưng của mình. Song và Bảo ngồi Tám. Ngư gầm gừ với Cân và Ngưu. Kết đọc sách, Xử ngồi ngắm Kết ( có điều em ấy chú ý vào sách quá nên không biết ).Giải+Yết +nghe nhạc +dựa vào nhau +Yết ngủ trên vai Giải. Còn Cừu á? Em ấy đang nghiêm túc làm việc trên máy tính (và nghe head phone với âm lượng cực đại nên chẳng nghe thấy gì đâu! )

_ Bạch Dương bị gì vậy? Bình thường cậu ta đâu như thế? - Bảo quay xuống hỏi Giải và Kết.

_ Việc đó tốt mà! Con Cừu này là ít làm việc trong nhóm nhất á! - Cua cười tươi cứ như bớt được một gánh nặng.

_ Mà việc này là phải cảm ơn Mã à nha! - Kết dù đang chăm chú đọc sách cũng phải mở lời.

_ Liên quan gì đến tôi? - Nghe nhắc đến tên mình, Mã quay xuống.

_ Cái đó á? Là vậy nè...- Cua bắt đầu hồi tưởng.

*Tối buổi văn nghệ:

_ Bạch Dương? Sao chừ mới về? -Kết tức giận nhìn cô, nếu Cua không tới ngăn thì có vẻ gây ra nội chiến rồi.

Bạch Dương bước vào nhà. Cô vẫn chưa thay chiếc váy lúc nãy, khuôn mặt thì đơ lại, miệng luôn lẩm bẩm hai từ:

_ Ngựa ngốc... ngựa ngốc...

"Chát "

Kết vẫn chưa hiểu gì Bạch Dương bỗng lao thẳng vào người vừa tặng ình cái tát, ngồi khóc ngon lành

_ Tỉnh rồi hả? Có chuyện gì? - Cua ngồi dỗ cô,khuôn mặt không một chút hối lỗi.

Và thế là "sự thật " đã từ từ sáng tỏ. *

_ Thế là tụi tôi đã biết Cừu nhỏ trong sáng, đáng yêu của mình đã mất nụ hôn đầu ột tên "biến thái ".

Một nhát cho anh Mã. Cả đám thì im lặng với lời lẽ vô cùng" đáng yêu" của Cua.

Sau một hồi ca hát mệt mỏi,Sư cuối cùng cũng về chỗ của mình bên cạnh Ngư.

_ Nãy cô nói gì với hắn vậy?- Anh hỏi cô với âm lượng khá nhỏ,dường như chỉ đủ hai người nghe.

_ Hắn là ai? - Ngư ngơ ngác,hỏi

_ Là tên Xử Nử ẻo lả kia kìa!- Sư tỏ vẻ giận

_ Hứ! Ít nhất người ta còn lịch sự hơn anh! - Ngư bào chữa - Ủa mà sao anh quan tâm đếm chuyện này vậy!

_ Không có...Không có gì cả! - Sư bỗng đỏ mặt.

"Không lẽ anh ta... ghen... "

"Sao mình lại như vậy chứ? "

Và cứ thế là hai trái cà chua cứ thế mà nở rộ!

Đi được nửa đường bỗng xe của cả đám bị chiếc xe phía sau tông. Qua chiếc gương chiếc gương chiếu hậu, ta có thế thấy đó là chiếc xe màu đỏ rực cùng tiếng hú hét của đám con gái:

_ Chào mọi người! - Tiếng của người cầm lái vang lên, xung quanh là đám hay theo chân.

_ Lục Anh? Lại là cô sao? - Không phải là người mọi người thường nghĩ đâu nha là...

_ Chào anh yêu!- Lục Anh cười khá nhạt nhẽo khi nhìn thấy Song Tử.

_ Chúng ta đã chia tay rồi đấy! Cô đừng nói bậy! -Song lạnh lùng

_ Đúng đấy! Bây giờ Song Tử là của tôi! Mà cô đang làm gì vậy? - Bảo Bình bây giờ mới ló mặt ra, cô vẫn nắm chặt tay Song.

_ Làm gì á? Chỉ là đùa giỡn chút thôi! - Nói rồi một đứa còn gái trong đám đó rút ra một khẩu súng, dù chỉ là một khẩu rẻ tiền nhưng cũng đủ để sát thương một ai đó.

"Pằng "

Nạn nhân đâu tiên của khẩu súng đó là... chiếc máy tính chị Cừu.

_ Chuyện gì vậy hả? Trời ơi tôi chưa lưu dữ liệu mà! - Cừu nổi xung. Nói rồi cô mới ló đầu ta khỏi cửa, nơi viên đạn xuất hiện - Ủa... hình như là... ai nhỉ?

Cả đám như té nhào vì trí nhớ "cực tốt " Cừu. Sau một hồi suy nghĩ,cô búng tay:

_ Là cái đám... Mà thôi! Làm hư đồ bà là phải chết hết! - Nói rồi cô ra hiệu cho Cua đưa khẩu súng cô bỏ dưới chân ình. Tuy nhiên người dựt lấy khẩu súng đó không phải là cô.

_ Cho tôi mượn nhé! -Song nở nụ cười tán gái của mình - Tôi phải dạy cho cô ta cách cư xử cho đúng! - Nói rồi anh đứng lên, chỉ với một phát súng, anh đã khiến khẩu súng kia phải văng xa.

_ Hãy đợi đấy! -Lục Anh cắn môi rồi phóng xe đi trước.

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•

Dành cho các bạn thắc mắc: Tại sao tụi này làm vậy mà chả ai biết.

Mình từng nói đây là ngôi trường bậc nhất về công nghệ trong các chap trước phải hông? Vậy nên, xe tụi này đi cũng vậy, xe không người lái! Còn cô giáo thì phải tới trước sắp chỗ chứ! Là vậy đó!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx