sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tuấn Hồ - Chương 04

Tuấn HồChương 4

“Gì nha?” La Ẩn nhướng mày lên.

“Tôi nhìn thấy...” Cô lại lần nữa cúi đầu nhìn kỹ, mới phát hiện bóng hồ làm cô hoảng sợ bất quá là bóng cây lần lượt thay đổi tạo thành hình đạng đó thôi.

“Cô lại nhìn thấy cái gì?”Tầm mắt của La Ẩn theo cô nhìn đến mặt đất.

“Không có, không có gì, tôi... Tôi lại hoa mắt.” Cô xấu hổ nói.

“Hướng tiểu thư nên đi kiểm tra mắt một chút.” La Ẩn trêu chọc nói.

Cô cúi đầu không dám nhìn hắn,cả khuôn mặt hồng nóng lên, trong lòng vang lên liên tiếp tiếng tự trách.

Hướng Uyển Thanh, ngươi điên rồi sao?Đầu ngươi có vấn đề sao? Thế nhưng đem La Ẩn trở thành yêu quái, rất buồn cười nha!

Cô nhất định là phơi nắng đến choáng váng, trên đời này làm sao có thể có cái loại quái vật này? Tất cả từ đầu tới đuôi đều chính là ảo giác của cô mà thôi, cô làm sao có thể xem nó là sự thật nha?

“Rất xin lỗi...” Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.

“Tôi nghĩ chắc là thời tiết quá nóng, hay là vào phòng hoa uống một chén nước, nghỉ ngơi một chút đi!” La Ẩn mỉm cười.

Nụ cười dịu dàng thân thiết, thái độ tao nhã, người đàn ông tuấn mỹ như vậy làm sao có thể là yêu quái nha?

Cô lại một lần nữa vì liên tưởng hoang đường của mình cảm thấy mất mặt.

“Được, cám ơn.” Cô chán nản gật gật đầu rũ hai bả vai đi theo La Ẩn vào phòng hoa.

Vừa tiến vào phòng hoa, một khí lạnh mang theo hương hoa cỏ liền ập tới trước mặt,cô hít thật sâu hấp một hơi, cả người lập tức thần thanh khí sảng.

Một người cô gái tuổi còn trẻ quỳ gối trước cửa kính cẩn đưa dép lê,cô khách khí nói cảm ơn, bắt đầu đánh giá hoa trong phòng được trang hoàng theo phong cách Nhật, cùng với bài trí mười vị ngồi thiền.

Lấy gỗ thô, trúc, vật liệu thiên nhiên xây dựng làm chủ thể, cả phòng hoa tràn đầy một sự yên tĩnh tự nhiên, cho dù là một cái bàn, một cái cửa sổ cũng đều chú ý tao nhã và giản dị, nhìn ra được mỗi đồ dùng trong phòng đều được chủ nhân tỉ mỉ chọn lựa mới có thể vững vàng như thế.

Hoa mắt nhìn kiệt tác của hắn, cô sửng sốt một lúc lâu mới nói cho chính mình,cô sai lầm rồi.

Sự hấp dẫn của La Ẩn không chỉ có bề ngoài của hắn, hoa nghệ của hắn đồng dạng có mị lực kinh người, hoa cỏ này trải qua tay hắn dường như càng thêm rực rỡ sáng lạn làm người ta say mê, hắn giống như hoa ma thuật sư, chỉ động tay một chút cho dù là một đóa không hợp mắt cũng có thể biến thành tuyệt sắc...

“Mời ngồi.” La Ẩn xoay người nhìn cô cười cười, mời cô ngồi xuống ghế.

“Cám ơn.”Cô ngồi xuống một cái ghế theo kiểu trung quốc, một cô gái trẻ tuổi khác liền bưng tới một chung trà.

Nơi này dường như có rất nhiều cô gái, hơn nữa mỗi người đều tuổi trẻ xinh đẹp...

Đa số đều đến tìm La Ẩn học hoa nghệ sao?

Cô nâng chung trà sứ lên,vừa uống trà vừa thầm nghĩ ở trong lòng.

Trà có mùi hoa quế hương thơm ngọt ngào lành lạnh chảy vào cổ họng,cô lại một lần nữa tinh tường xác nhận La Ẩn là một người vô cùng hưởng thụ cuộc sống,cả tòa kiến trúc lớn, đến ngay cả một chung trà cũng tỉ mỉ đến nỗi làm cho người khác không thể nào soi mói.

“Tốt hơn chút nào chưa?” Hắn quan tâm hỏi.

“Ừm, tốt hơn nhiều...” Nhớ tới hành động liều lĩnh của mình mặt cô lại nóng lên.

“Vậy là tốt rồi.” La Ẩn nhìn cô mỉm cười, tiếp theo quay đầu nhìn cô gái trẻ tuổi bưng trà kia nói:“Cúc Nhi, đi lấy hoa Lưu phu nhân đặt đến đây.”

“Dạ,lão sư.” Cô gái biết điều thối lui, chỉ chốc lát sau liền cầm lấy một bó hoa hồng kỳ dị đi ra ngoài.

Hướng Uyển Thanh ngẩn ra,cô chưa từng thấy qua hoa hồng đặc biệt như vậy, mỗi cánh hoa cánh hoa giống được vẩy mực nhiễm màu đỏ tươi, bắt đầu từ đáy mỏng đến dọc theo cánh hoa dường như hóa thành nhàn nhạt phấn hồng, xinh đẹp không giống đóa hoa thật sự.

La Ẩn tiếp nhận bó hoa hồng kia,nhìn cô giới thiệu nói:“Lưu phu nhân đã đặt một loại hoa vô cùng hiếm có, loại hoa hồng này gọi là 『 xử nữ chi thần』, xinh đẹp lại không mất hồn nhiên vô cùng thích hợp đặt trên bàn tiệc tối.”

“Ack... đúng là rất đẹp...” Xử nữ chi thần? Đây là cái tên quái gì nha? Ở trong lòng cô âm thầm cau mày, nhưng ở mặt ngoài lại cố gắng mỉm cười với mọi người.

“Đây chính là hoa tôi vừa mới hái xuống, xem, tiên diễm ướt át lại có mùi hương hợp lòng người sao!” Hắn nói xong đem hoa đưa cho cô

Một cỗ nhiễu loạn lòng người đánh úp lại,cô vội vàng ổn định tâm thần đưa tay nhận lấy hoa, không ngờ không cẩn thận một cái lại bị gai hoa đâm vào đầu ngón tay.

“Ai nha!” Cô nhíu mày một chút rút tay về liền thấy, chỉ tay xuất hiện một vết thương nho nhỏ, trên đó còn chảy ra một giọt máu.

“Làm sao vậy? Đâm bị thương sao? Để tôi xem.” La Ẩn một phen kéo tay cô,dịu dàng kiểm tra vết thương của cô, tiếp theo không khỏi phân trần đã bắt tay cô, cúi đầu mút đầu ngón tay của cô.

Động tác đường đột này dọa cô sợ ngây người,cô kinh hoảng lập tức rút tay về, trừng lớn hai mắt, ngực như nổi trống cấp tốc nhảy thình thịch.

“Làm sao vậy?” Hắn trêu chọc nhìn chằm chằm cô, khóe miệng ác liệt gợi lên dường như giễu cợt ngạc nhiên của cô.

Cô linh hoạt tránh khỏi tầm mắt của hắn, trong lòng cô dâng lên bất an cùng bối rối và một loại xôn xao không biết tên.

Giống như ở chỗ sâu trong thân thể có cái gì bị hắn đụng vào trong nháy mắt đột nhiên thức tỉnh.

“Tôi... Tôi cần phải trở về, mẹ chồng tôi đang chờ bó hoa này để dùng.” Cô phòng bị ôm lấy bó hoa hồng thật chặt, vội vã rời khỏi.

“Đi vội vả như vậy à? Cũng tốt thừa dịp hoa mới hái nhanh chóng cắm vào, mới có thể bày ra tư thế đẹp nhất.” Hắn cười cười.

“Đúng a! làm phiền rồi.”Cô không quên duy trì đáp lại có lễ phép,nhìn hắn gật đầu thăm hỏi,sau đó xoay người bước đi,nhưng mà mới đi đến cửa trước, La Ẩn lại gọi cô.

“Chờ một chút, Hướng tiểu thư.”

Tim cô cả cả kinh từ từ quay đầu lại.

“Lâm phu nhân còn mượn tôi dụng cụ cắm hoa, nhờ cô mang về chung!” La Ẩn nói xong chỉ thị một cô gái không biết khi nào xuất hiện ở bên người hắn cầm trong tay dụng cụ cắm hoa giao cho cô.

“Được,cám ơn...” Cô mới nói cảm ơn ánh mắt vừa thấy, đột nhiên biến sắc tim suýt nữa nhảy đến yết hầu.

Cô gái này... chính là cô gái phóng đãng cuồng dã làm tình với yêu quái kia!

“Nhớ cẩn thận, đừng làm hư nha.” Cô gái kia nhìn cô cười quyến rũ.

Lưng cô chợt lạnh không có tiếp nhận, ngược lại lui về phía sau từng bước, theo bản năng nhìn về phía La Ẩn.

Chỉ thoáng nhìn thôi lại làm hồn của cô sợ tới mức lủi bay, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của La Ẩn không biết khi nào đã biến thành mặt hồ dữ tợn, nhe răng trợn mắt nhìn cười lạnh...

“A...” Cô bạt thanh thét chói tai, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người tông cửa xông ra.

Đây là ác mộng! Một ác mộng đáng sợ!

Cô phải mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx