sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Ai bảo chỉ hoàng tử mới là ''chân mệnh thiên tử'' - Chương 64

Chương 64: Vướng bận khảo đề

Trên bàn điệp ba cây táo, một gã tuyển thủ kéo cung nhắm mục tiêu, bắn tên. Tiễn bắn ra ngoài, bắn trúng cây táo, nhưng đồng thời phía dưới 2 trái táo cũng lăn xuống bàn, tuyển thủ nản địa đi ra ngoài

Một tuyển thủ khác kéo cung nhắm mục tiêu, kết quả cả ba trái táo cùng rơi

Khang Hy lắc đầu, xoay mặt nhìn Tâm Di, Tâm Di thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần.

“Nha đầu, như thế nào không xem?” Khang Hy hỏi

Tâm Di mở mắt: “Không có gì hay để xem, ta còn cần tinh thần để buổi tối ra đề mục!”

Khang Hy hỏi lại: “Hạng mục này xác suất thắng cao không?”

“Không cao, nhưng không phải không được, ta đã cho Đại Hổ, Nhị Hổ thí nghiệm qua”

“Úc, nguyên lai ngươi đã thử trước làm cho ngự thiện phòng đưa một khuông cây táo lớn chính là này a? Quá lãng phí đi?”

“Như thế nào là lãng phí đâu? Táo này chúng ta đều ăn” Tâm Di có thể không lãng phí thì sẽ không lãng phí

Khang Hy không tin nói: “Nơi đó có bao nhiêu người a, nhiều như vậy sao ăn?”

“Mỗi người mỗi bữa dều có thêm một trái táo, không có việc gì liền đem táo ra ăn vặt, táo có thể tối thái, bạt ti táo, táo xào thịt bò, canh cá với táo tuyết lê, bánh táo, táo làm nước uống…”

Tiểu Trúc Tử sáp một câu: “Hoàng thượng, nô tài hiện nhìn thấy táo là sợ”

Khang Hy cười ha hả: “Cách cách các ngươi tối tinh quái, các ngươi là sợ nàng gây sức ép đi! Ha ha, trẫm xem không phải sợ ăn táo mà là sợ cách cách”

Tâm Di cũng cười: “Bọn họ mới không sợ ta!”, sau đó tiếp tục nói: “Trừ bỏ ăn, còn đem táo cắt thành phiến, phu ở trên mặt. Táo có tác dụng tốt, dưỡng dung nhan, đào thải độc tố trong người, hoàng thượng, người xem người của Di Uyển, mỗi người sắc mặt cùng táo giống nhau đều hồng nhuận nhuận, còn không có mụn, so với đồ cái gì cao a sương a đều dùng được, trong suốt, sáng bóng, nộn như trứng bóc vỏ”

Dư phi nghe được bảo dưỡng dung nhan tối hăng say: “Thật vậy sao, trở về ta cũng muốn thử”

“Ngươi vẫn là chú ý đệ đệ đi!” Khang Hy thấy Phất Dực trên sàn đấu liền nói.

Phất Dực nhắm mục tiêu, dương cung, nhắm bắn. mặt tối trên cây táo rơi xuống. Phía dưới không nhúc nhích, hắn hưng phấn giật mình nắm tay.

Dư phi vui vẻ nói: “Hoàng thượng, thần thiếp nói không sai chứ, Phất Dực nhất định làm được”

Khang Hy hơi vuốt cằm: “Ngô, coi như không tồi, không làm ngươi mất mặt”

Dận Chân liếc mắt nhìn Dận Tự chỉ thấy hắn nghiêm mặt, nhìn không thấy vẻ cười

Đến phiên Kỳ Duệ dương cung, tay có chút chiến, hắn buông cung, hít thầm một hơi sâu, lại thử cung, chậm dãi đem cung rớt ra, nhắm, bắn tên, mặt tối trên cây táo rơi xuống, phía dưới hơi hơi lung lay một chút, rốt cục không có gì rơi xuống, Kỳ Duệ thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa mồ hôi trên trán.

Hoàn thân Vương nâng chung trà lên, đem trà uống hết. Dận Tự khóe miệng nhếch lên, điểm một viên nho trên đĩa đưa vào miệng

Rất nhanh, hạng mục đã xong, Nạp Lan Đức Duật qua cửa.

“Hạng mục thứ ba, song nhân vật lộn. không được dùng vũ khí, ám khí, hai người ở trong vòng tròn quy định tỷ thí, ai ra ngoài vòng tròn trước lập tức bị đào thải” vẫn là Ngô Phủ Tề la.

Khang Hy với hạng mục này hứng thú ngày càng ít, “Tâm Di a, trẫm rất muốn biết ngày mai ngươi ra đề gì?”

“Hoàng thượng, ta đối xử rất công bằng a, người cũng không có ngoại lệ, nếu muốn khảo đề thì chờ ngày mai đi, dù sao, không có trung thi khoa kì phát sinh tình huống làm rối kỉ cương”

“Ngươi ngụ ý khoa kỳ của trẫm thập phần hắc ám?”

“Hoàng thượng, tự người đăng cơ đến nay, những trung thi khoa kì trước đây có mấy lần không làm rối kỉ cương, chỉ cần người đem khảo đề viết xuống, không được bao lâu đã có người biết, cho nên, phương pháp giữ bí mật tốt nhất chính là đem đề cất trong đầu, không dối hoàng thượng, này khảo đề, ta muốn chờ tới tối nay mới mở ra, ta cũng không tin còn có người dám đến thâu đề” câu cuối Tâm Di có ý nói lớn như muốn dụ dỗ.

Dận Tự chút biểu tình cũng không có, ý trí ở hành động. Cho dù Tâm Di không dụ dỗ, hắn cũng nổi ý niệm này trong đầu.

Làm mọi người đem ánh mắt nhìn về phía sân giữa, chỉ thấy trên mặt đất rất nhiều vòng, trong mỗi vòng có hai tuyển thủ đang tương đối.

Nạp Lan Đức Duật nhìn thấy đối thủ không khỏi sửng sốt: “Đại Hổ!”

Đại Hổ nhếch miệng cười: “Thống lĩnh nhất định không nghĩ tới đi ;)) “

Nạp Lan Đức Duật dở khóc dở cười: “Ngươi tới xem náo nhiệt sao? “

“Ta chính là đến góp vui ;)) ”

“Cách cách rất sủng các người, làm các người tính tình hổ nháo” Nạp Lan Đức Duật biết bọ họ đều bị Tâm Di làm hỏng rồi.

Đại Hổ cười hắc hắc: “Không phải, ta cùng đệ đệ vẫn muốn hướng thống lĩnh lãnh giáo, khả lão cũng không có cơ hội, lần này muốn thử thời vận, thời điểm rút thăm chúng ta liền vẫn địa niệm bồ tát phù hộ, vận khí ta không tồi, bồ tát phù hộ ta!”

Nạp Lan Đức Duật bất đắc dĩ cười cười: “Hai anh em các người a, bảo ta nói cái gì cho phải, bắt đầu đi!”

“Chúng ta trước tiên cũng tốt, đánh đâu, ta khẳng định đánh không lại thống lĩnh, tuy vậy, nếu ta có thể đánh quá 30 chiêu, thống lĩnh phải đáp ứng tương lai làm sư phụ ta”

“30 chiêu? Có thể quá ½ chắc không sai!” Nạp Lan Đức Duật xem qua thân thủ Đại Hổ liền biết hắn có mấy lượng”

“ta không tin, tiếp chiêu” Đại Hổ dẫn đầu triển khai thế công. Nạp Lan Đức Duật nghiêng người né qua, hai người ở trong vòng tỉ thí phi lên.

Trên khán đài, Tâm Di giơ kính viễn vọng, trong chốc lát buông 1 câu: “Đại Hổ rốt cục cũng được đền bù như mong muốn”

Tiểu Mai Tử pha giác ngoài ý muốn: “Cách cách, đối thủ của Đại Hổ thật là…?”

“Đúng vậy, quay lại ta hỏi hắn một chút, bao nhiêu chiêu rồi?” Tâm Di giơ kính viễn vọng lên, vừa vặn thấy Đại Hổ đặ mông ra ngoài vòng trong.

Nạp Lan Đức Duật thu tay kéo hắn, cười nói: “13 chiêu, ta còn nhường ngươi một chiêu”

Đại Hổ đứng lên, “Thống lĩnh, ngươi chừng nào mới dậy ta vài chiêu đây? “

“Nếu ta có thể lấy cách cách nhà ngươi, ta sẽ dạy ngươi ”, Nạp Lan Đức Duật không nắm chắc phần thắng nên đành nói vậy.

Thí võ liền như vậy trôi qua, đoàn người rời đi, vừa đi vừa nghị luận về trận đấu, nhưng nhiều nhất chính là thảo luận ngày mai thi văn.

Trong quán trà, mọi người cũng thu được tin tức, “Vẫn là Nạp Lan Đức Duật phần thắng cao”

“Thông qua nhị hạng cùng tam hạng có gì khác nhau, mấu chốt, vẫn là xem ngày mai Kỳ bối lạc có thể thắng” người tự xưng là có tin từ bên trong vẫn hướng về Kỳ Duệ

Khiếu Tuyền cùng người này đọ sức: “Ngươi thế nào biết ngày mai Kỳ Duệ nhất định thắng? Khảo đề do Tâm Di cách cách tự mình ra, nghe nói cả hoàng thượng cũng không biết!”

“Ngươi không tin tin tức của ta từ bên trong, ta mua Kỳ Duệ 3k2, chính là tất cả gia sản của ta. Nếu không chắc thắng mười phần, ta dám sao?” ha ha, người này cùng người hiện đại chơi xổ số cũng không sai biệt là bao =))

“Ha ha, ta xem a, ngươi là muốn đem người nhà bồi hết” Khiếu Tuyền đứng dậy rời quán trà.

Đi ra ngoài cửa, Tần Phong vẻ mặt không nghĩ ra, “Đà chủ, người cần gì cùng loại người này, bọn họ muốn mua ai thì mua đi a! Thâu hết mới tốt!”

“Ta cũng mua, ta không nghĩ muốn thâu!” Khiếu Tuyền hiện cũng nổi lên tính hiếu thắng, phi thường hy vọng Nạp Lan Đức Duật thắng, dường như Nạp Lan Đức Duật thua thì hắn cũng thua.

Tâm Di hồi Di Uyển, liền kêu vài tùy tùng dặn dò một phen, sau đó bọn họ liền ấn Tâm Di nói đi làm việc.

Tâm Di cùng Tiểu Cúc Tử mang bao tay thật dày, cầm kéo đi đến ngự hoa viên.

“Tiểu Cúc ngươi cẩn thận”

“Không có việc gì,bao tay dày như vậy. Cách cách, chiêu này thật lợi hại!”

“Hắc hắc, muốn đánh nhau, bọn họ sẽ thật tốt” Tối nay xem ra có trò hay đễ xem a ;))

Những người khác không rảnh, Tiểu Trúc Tử ở trên tường hạ xuống đất một lớp nhựa cao su. Tiểu Lan Tử ở cửa phòng đỡ lại. Đại Hổ ở trên nóc nhà quan sát. Tú Nhi cùng Tiểu Mai Tử ở sau cửa sổ viết tự.

Tú Nhi viết chữ “không”, sau đó hỏi Tiểu Mai: “Mai tỷ tỷ, ngươi xem đủ lớn chưa?”

Tiểu Mai lùi lại mấy bước nhìn: “Không sai biệt lắm, chữ phía dưới phải nhỏ một chút”

Đến giờ nghỉ sau bữa chiều, bọn họ lập tức báo cáo công tác.

“Thật tốt, chúng ta sẽ ở đây chờ xem trò hay!” Tâm Di vừa lòng nói: “Đúng rồi, nói với mọi người trong Di Uyển nếu tối nay nghe thấy gì cũng không được ra xem”

Tiểu Trúc không nín được hỏi: “Cách cách, thật sẽ có người đến thâu đề?”

Tâm Di cười cười không trả lời hắn, tiếp ma mặc từ Tiểu Lan, sau đó cầm bút lông cắn ;))

Người bên ngoài đều nghĩ đến lúc Tâm Di ra đề, nào biết nàng vác bút lông lên vẽ cái rổ, đem cấp cho Tiểu Trúc: “Chờ mực khô rồi cuộn lại, làm kí hiệu đặt ở một bên, đây chính là khảo đề”

Tiểu Trúc dùng hai tay đỡ lấy, hỏi: “Đây là ý gì?”

Tiểu Mai giễu hắn: “Nếu ngươi cũng đoán được thì mọi người cũng đoán được!”

Tâm Di trên tờ giấy khác vẽ mấy cái gậy trúc.

Tiểu Mai chỉ tay: “Uy, Tiểu Trúc, ngươi cũng có trên khảo đề”

“Cách cách là muốn đem sáu chúng ta ra làm khảo đề” Tiểu Lan đoán (tên của Tiểu Trúc đồng âm với cái gậy, tên của Tiểu Lan (Tiểu Lam) đồng âm với cái giỏ ;)) )

Tâm Di cũng không phản ứng, trên giấy vẽ một con chuột, sau đó hỏi mọi người: “Giống cái gì?”

“Là con chuột sao? Hảo đáng yêu!” Tiểu Cúc nói.

“Con chuột của chúng ta chưa hết đâu, cùng nó còn có…” Tâm Di nói 1 nửa, “Chờ ta hoàn thành bức tranh”. Không bao lâu bức tranh hoàn thành, Tâm Di giơ lên chỉ, trên còn có một chích đường lão áp

“Ta xem cũng là khảo đề?” Tiểu Trúc hồ nghi

“Còn thật nhiều phim hoạt họa động vật, ta thật lâu không vẽ, hôm nay vẽ một cái đã nghiền, dù sao thì mặc kệ ta vẽ gì, người khác đều đến thưởng, làm cho bọn họ đoán không được!”

Không nói đến bức tranh của Tâm Di, đên coi xem những người khác đang làm gì ;))

Liêm vương phủ, trong đại sảnh bừa bãi, khắp nơi đều là thư, ngay cả chỗ để chân cũng không có. Bốn, năm sư gia đang lật xem các loại sách, rồi thi thoảng lại viết viết cái gì lên giấy. Bát a ca, cửu a ca,thập a ca cùng Hòa thân vương, Kỳ bối lạc ngồi ghế uống trà.

“Kỳ Duệ, ngươi hôm nay hiểm thật a, thiếu chút nữa không vào được vòng 3” Dận Tự trong lòng còn sợ hãi

Khả Kỳ Duệ không nghĩ như vậy: “Vương gia yên tâm, nếu ta vào vòng 3, ngạch phu liền là của ta”.

“Duệ nhi, ngàn vạn lần không thể khinh thường Nạp Lan Đức Duật, hắn hôm nay rất nổi bật” Hòa thân vương nhắc nhở tôn nhi

“Hòa thân vương, Nạp Lan Đức Duật chính là dũng của thất phu, luận tài trí, hắn không bì kịp Kỳ Duệ, huống chi, nơi này còn có người vì Kỳ Duệ bầy kế” thập a ca xem thường Nạp Lan Đức Duật.

“Các người là ‘Tam đại thần tượng’ đều đã vào vòng 3, ngày mai mọi người chính là xem 3 ngươi thi đấu, đối thủ của ngươi không phải Phất Dực mà là Nạp Lan Đức Duật” cửu a ca nói.

Thập a ca có điểm ngây thơ: “Không thể nào!”

Dận Tự đồng ý nói: “Lão cửu nói đúng, Phất Dực ngày thường chỉ là tiểu thông minh, mà Nạp Lan Đức Duật hôm nay biểu hiện chính là ngoài dự đoán của mọi người, từ đua ngựa đã thấy được hắn động não thế nào, trước kia thế nào không phát hiện ra hắn thông minh như thế, Kỳ Duệ ngày mai ngươi phải tranh với hắn, làm hắn không có cơ hội.

“Không biết ngày mai sẽ ra đề mục gì?” Hòa thân vương luôn tự hỏi vấn đề này

“Quỷ nha đầu nghĩ nhất định là một đề cổ quái, hôm nay chướng ngại vật trong màn đua ngựa đã được lĩnh giáo rồi” Dận Tự đối với Tâm Di cũng coi như hiểu biết vài phần

“Thì phải nói là, đề càng cổ quái càng có khả năng thi” Thập a ca hiểu ý, hắn nhanh chân chạy đi chỉ huy nhóm gia sư: “Ai… ta nói, các ngươi tìm xem có quái đề, đề hiếm, càng quái càng tốt”. đột nhiên hắn hỏi: “Có hay không sách dậy nấu ăn?”

Cửu a ca kỳ quái: “Sách dạy nấu ăn làm gì? Nan đề không phải có kì thi nào nấu ăn?”

“Rất khó nói a, nói không chừng nha đầu kia tâm huyết dân trào hỏi a? Bọn họ toàn cậu ấm, ăn thì giỏi, làm thì…” bát a ca lắc đầu

“Nếu biết được cách cách ra đề gì thì tốt” Hoàn thân vương nói.

“Sợ là mọi người đều nghĩ vậy a!” bát a ca đã sớm có suy nghĩ, chính là không nói ra

Cửu a ca tiếp lời ca ca: “Vậy chạy trước người khác đi”

Dận Tự nhìn hắn, nén giận: “Ngươi ra sửu ý, lần trước cũng vậy, kết quả thì sao, hoàng a mã biết chùng ta thầm làm việc này, may ta ứng biến nhanh”

“Lần này khác a, ngươi sẽ không trơ mắt nhìn người khác chiếm tiện nghi đi?” cửu a ca nói.

Thập a ca phụ họa: “Đúng, chuyện này không thể để người khác chiếm tiên cơ”

“Hảo, ta đi chọn ra hai người đi” Dận Tự cũng muốn khảo đề.

Vướng bận khảo đề không chỉ có bọn họ, Khang Hy cũng rất nhớ thương, tuy vậy cũng có ý tưởng khác: “Trẫm thực do dự, có nên hay không phái người đi giám thị Nạp Lan Đức Duật… còn có tiểu nha đầu kia nữa, không phải trẫm không nên quan sát bọn chúng không buông, thật sự là làm trẫm không thể buông được mà”

“Gia, cách cách luôn rất đúng mực, sau khi biết ngài biết chuyện bọn họ, cách cách không hề gặp qua Nạp Lan Đức Duật, ngay cả nô tài cũng không xuất môn” Lý Đức Toàn đỡ Khang Hy ngồi vào nhuyễn tháp.

“Trẫm biết rõ thái độ làm người của Tâm Di a!” không ai có thể thoát, nha đầu kia tâm niệm trong đầu mong Nạp Lan Đức Duật thắng, nhìn thấy hôm nay đua ngựa, Nạp Lan Đức Duật chạy hết vòng đua, trên mặt tiểu nha đầu như nở hoa, làm trẫm không giúp thành toàn không được, trẫm sợ vạn nhất, vẫn là câu nói đấy, không thể bí mật, chỉ cần bọn họ không liên hệ, ngày mai trẫm hội ý làm cho hữu tình nhân thành thân nhân”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx