sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 377: Trở Mặt - Bạo Quân Cao Ngạo

Khi Cơ Động tiễn Bình Đẳng Vương và thái tử Cơ Dạ Thương ra đến cửa. Một đám nhân viên quản lý đang đứng phía ngoài liền vội vã hành lễ với hắn.

Cơ Động thản nhiên nói:

- Không cần đa lễ, ta cũng chưa phải là hội trưởng của các ngươi!

Lão giả dẫn đầu mỉm cười nói:

- Mặc dù ngài bây giờ còn chưa phải là hội trưởng, nhưng cũng không có nghĩa là sau này không phải! Thẳng thắn mà nói, ta rất hi vọng ngài có thể trở thành hội trưởng đời tiếp theo.

Cơ Động nhìn vị lão giả này, trong mắt không khỏi toát ra một tia kinh ngạc.

Lão giả dẫn đầu này tuyệt nhiên không có vẻ sợ sệt giống như những người khác, mà ngược lại trên mặt còn lộ ra nụ cười ấm áp. Người này thoáng nhìn cũng không có gì quá đặc biệt, nhưng Cơ Động lại không cho là như vậy. Bởi vì, hắn rõ ràng cảm giác được ba động ma lực cực lớn trên người vị lão giả này. Có thể làm cho hắn kinh ngạc, tự nhiên không thể nào là kẻ vô danh tiểu tốt. Vị lão giả trước mắt này, rõ ràng là một cường giả có tu vi Bát quan.

- Các ngươi cũng ra ngoài đi!

Lão giả phất phất tay, cho đám nhân viên quản lý lui ra, sau đó mới nói với Cơ Động:

- Cơ Động tiên sinh! Ta là Tổng quản của tửu điếm Ngốc Có Tiền tại Trung Nguyên thành, tên là Cách Thương, đồng thời cũng là một trong 128 thành viên của Thương hội Nghị Sự Đoàn. Cho nên, ngài không cần kinh ngạc khi ta biết chuyện của ngài. Rất mong có thể sớm được thấy ngài tiếp nhận khảo hạch ở Nghị Sự Đoàn.

Cơ Động lạnh nhạt nói:

- Thương hội Ngốc Có Tiền quả nhiên là nội tình thâm hậu, khó trách lại có một địa vị siêu nhiên như thế. Mỗi một thành viên Nghị Sự Đoàn đều có tu vi Bát quan như ngài sao?

Cách Thương khẽ mỉm cười, từ đáy mắt hiện lên một tia ngạo khí nhàn nhạt:

- Đường đi bất đồng nhưng ai cũng có sở trường riêng. Cơ Động tiên sinh, người của ngài đã được tửu điếm sắp xếp xong xuôi theo phân phó của ngài. Nếu như ngài cần thêm gì cứ cho người nói để ta thu xếp, thương hội sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của ngài. Dĩ nhiên, mọi việc đều có điểm giới hạn của nó, ta cũng chỉ có thể làm hết sức mình mà thôi!

Câu nói sau cùng của Cách Thương hiển nhiên là để nhắc nhở Cơ Động không nên quá phận. Dù sao, việc hắn đòi một lúc tám phòng Hoàng Đế cũng đã làm cho Cách Thương hơi bất mãn. Tuy sau đó Cơ Động tiếp xúc tới Cơ Dạ Thương và Cơ Vân Sinh - hai nhân vật có thực lực lớn nhất Trung thổ đế quốc đã làm hắn phải thay đổi cách nhìn với Cơ Động. Nhưng hắn vẫn không nhịn được mà "dạy dỗ" Cơ Động một câu. Dù sao trong mắt hắn, tuổi tác của Cơ Động vẫn còn quá trẻ.

Việc Cơ Động nói thẳng ra tu vi của hắn làm hắn có chút giật mình, đối với người trẻ tuổi này, hắn thực nhìn không thấu. Tiểu tử này thật sự là có tu vi Thất quan như lời Hội trưởng đã nói với Nghị Sự Đoàn sao? Hơn nữa còn có thể chống đỡ công kích của hội trưởng trong thời gian một nén nhang, điều này tựa hồ có chút bất khả tư nghị a!

Ý nghĩ của Cách Thương cố nhiên là không sai, nhưng hắn đã quên một điều, đó chính là tính tình Cơ Động. Cơ Động không chỉ là người cao ngạo mà còn cương liệt đến nỗi người thường khó thể sánh bằng. Hắn sở dĩ đồng ý đáp ứng với Chu mập mạp hoàn toàn là bởi vì Liệt Diễm. Giờ đây, vị Tổng quản trước mắt này rõ ràng là cực kỳ xem thường hắn, không những mang nhiều người như vậy xông vào chỗ ở của hắn, lại còn cố ý "dạy dỗ" hắn. Lấy tính tình của Cơ Động, như thế nào lại có thể dễ dàng nhẫn nhịn cho được?

- Tổng quản Cách Thương, hiện tại ta có chuyện nhờ ngài. Hãy mời tất cả nhân viên của tửu điếm và đám học viên của ta xuống dưới đại sảnh!

Cách Thương nhìn ánh mắt lạnh lùng của Cơ Động, hắn tựa hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng yêu cầu của Cơ Động không có gì là quá phận nên hắn vẫn gọi nhân viên phục vụ tới, phân phó bọn họ làm theo lời Cơ Động.

Cơ Động đứng bất động tại chỗ, Cách Thương thủy chung vẫn giữ nụ cười trên miệng đứng bên cạnh hắn, đồng thời âm thầm quan sát người thanh niên tóc trắng này. Chỉ có điều hắn căn bản nhìn không ra được gì, bởi từ trên thân của người thanh niên này luôn phát ra một cỗ khí tức lạnh lẽo khiến người khác có cảm giác khó tiếp cận.

Một lát sau, các học viên của Nhật Nguyệt học đường cùng với Trần Tư Tuyền đã nhanh chóng tập hợp, đại đa số bọn họ đều lộ ra sự hưng phấn khó tả trong mắt. Đây là lần đầu tiên bọn họ được ở trong một tửu điếm sang trọng như vậy, có quá nhiều đồ vật mà bọn họ chưa từng thấy.

Thấy các học viên tụ tập đầy đủ, Cơ Động nói với Trần Tư Tuyền:

- Lấy hai khỏa cấp Thất tinh hạch cho ta!

- Vâng!

Trần Tư Tuyền lấy từ trong trữ tồn ma khí của mình hai khỏa Thất cấp tinh hạch đưa cho Cơ Động. Cơ Động đón lấy, rồi mới quay sang nhìn Cách Thương, lạnh lùng nói:

- Cách Thương Tổng quản! Đầu tiên, ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi không xứng để nhắc nhở hoặc là giáo huấn ta. Học viên của ta vừa mới vào đây, thiết nghĩ hai khỏa Thất cấp tinh hạch này cũng đủ để trả tất cả những tiêu phí của chúng ta rồi. Nhờ ngươi nhắn lại với Chu Tiểu Tiểu, lời của hắn nói giống như đánh rắm vậy. Nói hắn sau này đừng tới tìm ta nữa!

Vừa nói, Cơ Động vừa đem hai khỏa Thất cấp tinh hạch ném cho Cách Thương, đồng thời tiện tay lấy ra tấm huy hiệu mà Chu Tiểu Tiểu đã đưa cho hắn lúc trước. Chỉ trong phút chốc, hỏa diễm vàng rực chói mắt đã bốc cao trong tay hắn, thuộc tính áp chế trong nháy mắt khuếch tán. Cách Thương biến sắc, theo bản năng thúc dục ma lực tự thân chống cự. Hắn rõ ràng thấy trên đỉnh đầu Cơ Động đã ngưng tụ ra hắc bạch song sắc Âm Dương Miện.

Tấm huy hiệu màu tím trong tay Cơ Động mặc dù bị nung đỏ nhưng lại hoàn toàn không hề tan chảy. Điều đó khiến Cơ Động thoáng kinh ngạc, nhưng sau một khắc, một ngọn hỏa diễm khác màu đen nhánh đồng thời bốc lên từ trong tay của hắn. Song sắc hỏa diễm trong nháy mắt hòa quyện thành một đoàn hỏa diễm kỳ dị. Bàn tay của Cơ Động đột nhiên nắm chặt lại, chỉ nghe một tiếng "Phù" nhẹ vang lên, huy hiệu màu tím kia đã tan chảy thành chất lỏng rồi biến mất không thấy gì nữa.

Cách Thương hoảng sợ kinh hô:

- Cực hạn song hỏa!

- Chúng ta đi!

Cơ Động vung tay ra hiệu, rồi xoay người đi ra ngoài.

Đám học viên mặc dù không hiểu đầu cua tai nheo gì cả, nhưng ai cũng không dám bất tuân mệnh lệnh của Cơ Động. Thi hành mệnh lệnh sớm đã trở thành thói quen của bọn họ. Chỉ có Trần Tư Tuyền là thoáng kinh ngạc, nàng là người rõ ràng nhất giao kèo giữa Cơ Động và Chu Tiểu Tiểu. Mặc dù không tận mắt chứng kiến, nhưng nghe Cơ Động nói như thế, nàng cũng mơ hồ có thể đoán được vị Tổng quản này đã nói những gì với Cơ Động. Nộ quang nhất thời lóe lên trong mắt nàng. Nàng nán lại đi sau cùng đoàn người, khi đi ngang qua Cách Thương lúc này còn đang bị kinh sợ do thuộc tính áp chế từ Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, nàng lạnh lùng nói:

- Ngươi tưởng ngươi là ai mà cũng dám dạy dỗ Cơ Động!

Cách Thương không thể nào nghĩ ra mọi chuyện lại phát triển thành cái bộ dáng này. Một câu "gõ nhẹ" của mình không ngờ dẫn tới việc Cơ Động phản ứng kịch liệt như thế, sắc mặt hắn nhất thời trở nên trắng bệch. Hắn lúc này đã hiểu, Chu Tiểu Tiểu không hề khuếch đại về Cơ Động, thậm chí còn giấu giếm vài điều, ví như không nói ra hắn sở hữu Cực Hạn Song Hỏa. Đúng vậy! Một gã Thất quan Ma sư bình thường làm sao có thể ngăn cản được công kích của hội trưởng trong thời gian một nén nhang chứ? Nhưng nếu hắn có Cực Hạn Song Hỏa thì lại là một tình huống hoàn toàn khác rồi. Cách Thương biết rõ mình đã phạm vào một sai lầm không thể tha thứ. Phải biết rằng quy tắc nội bộ của thương hội Ngốc Có Tiền rất hà khắc, ngay cả hội trưởng cũng phải tuân thủ.

- Cơ Động tiên sinh, xin chờ một chút!

Cách Thương bước nhanh đuổi theo:

- Ngài hiểu lầm rồi, ta không có ý đó!

Cơ Động thậm chí cũng không quay đầu lại nhìn, hắn vẫn ngẩng đầu bước ra ngoài. Tính tình cao ngạo này khiến ánh mắt các học viên phía sau không khỏi trở nên nóng bỏng, nhất là các nữ đệ tử, lại càng sinh ra những ý nghĩ "mờ ám" trong đầu.

Cách Thương chuyển mình tiến lên phía trước chặn Cơ Động lại:

- Cơ Động tiên sinh, xin ngài nghe ta giải thích. Ta…ta…!!!

Cơ Động dừng bước thản nhiên nói:

- Nghe ngươi giải thích cái gì? Giải thích tại sao muốn dạy dỗ ta à? Thương hội Ngốc Có Tiền không phải là sợ ta chiếm tiện nghi sao? Ngươi có thể yên tâm, sau này ta vĩnh viễn không bao giờ chiếm chút tiện nghi nào của quý thương hội đâu. Về phần ngươi, chờ tu vi của ngươi đạt đến Cửu quan đi đã, hoặc nói một cách khó nghe là nếu ngươi có thể đột phá tới Cửu quan thì hãy vác mặt đến tìm ta.

Vừa nói hắn vừa tiếp tục sải bước đi về phía trước. Mắt thấy hắn sắp đụng vào mình, Cách Thương không thể không nhường đường. Sự áp chế của thuộc tính trong nháy mắt vừa rồi, đã làm hắn hiểu mình không phải là đối thủ của người trẻ tuổi này. Mặc dù ma lực cao hơn một quan, nhưng dưới tình huống bị thuộc tính áp chế, mình có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực? Huống chi Canh Kim hệ của mình lại còn bị Hỏa Hệ tương khắc.

- Cơ Động tiên sinh, xin ngài không nên vọng động. Ngài làm như vậy tất sẽ phải hối hận!

Cách Thương đi theo bên cạnh Cơ Động, vội vàng nói.

Trong lòng hắn lúc này đang cực kỳ tức giận. Thân là một thành viên trong Nghị Sự Đoàn của thương hội Ngốc Có Tiền, chấp chưởng tửu điếm này, hơn nữa lại là người nắm giữ những địa vị quan trọng trong thương hội, trước giờ làm gì có ai dám trách mắng hắn như vậy?

- Hối hận? Ở trong từ điển của ta cho tới bây giờ cũng chưa từng có hai chữ này!

Kiếp trước không có, kiếp này lại càng không có. Hắn vì thưởng thức một loại mỹ tửu mà bỏ cả tánh mạng, sau khi sống lại cũng không có nửa phần hối hận. Lúc này, Cơ Động đã mang các học viên ra khỏi tửu điếm Ngốc Có Tiền.

- Cơ Động, ngươi có biết ngươi làm như vậy chính là đang tuyên chiến cùng thương hội hay không? Ngươi tự tiện hủy hoại huy chương của hội trưởng, còn dám nói năng bừa bãi, thương hội nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Lúc nói ra những lời này, quả thật Cách Thương đã thẹn quá hóa giận rồi.

Lời nói của hắn còn chưa dứt thì thân ảnh của Cơ Động đã bắn ngược trở lại với khí thế lôi đình vạn quân, kèm theo đó là sát khí bén nhọn của Bạo Quân như phô thiên cái địa phóng thẳng về phía Cách Thương. Không có bất kỳ quang mang ma lực nào chớp hiện, nếu có thì cũng là do quyền đầu của Cơ Động đã hóa thành một vệt sáng màu đỏ dưới tốc độ nhanh như tia chớp. Quyền đầu ấy trong nháy mắt đã đập thẳng tới mặt Cách Thương.

Cách Thương thất kinh trong lòng, nhưng hắn dù sao cũng là Bát quan Ma sư. Trong tình huống gặp phải nguy hiểm như vậy, trước tiên hắn đề tụ ma lực bản thân, hai tay chắn ở trước ngực, Canh Kim ma lực màu trắng chói mắt nhanh chóng tuôn ra.

Trong tiếng nổ ầm ầm, quả đấm của Cơ Động cùng song chưởng của Cách Thương hung hăng va chạm vào nhau. Ma lực màu trắng của Cách Thương trong nháy mắt bị tán đi, cả người giống như đạn pháo bay ngược về phía tửu điếm Ngốc Có Tiền, trực tiếp phá vỡ cửa lớn, rơi thẳng vào trong đại sảnh. Lúc này trong tai hắn vẫn còn quanh quẩn thanh âm của Cơ Động.

- Nếu muốn trả thù ta, tùy thời có thể tới!

Không phải vì thực lực của Cách Thương quá kém so với Cơ Động, hắn dù sao cũng là một gã Bát quan Ma sư. Đây chính là do phương thức chiến đấu của Cơ Động đã quyết định thắng bại. Cho dù là Chu Tiểu Tiểu với ma lực chín mươi sáu cấp khi đối mặt với lực bộc phát của Cơ Động cũng phải dốc hết sức mới ngăn được một chiêu của hắn, huống chi chỉ là Cách Thương.

Công kích của Cơ Động bao giờ cũng mạnh mẽ như lôi đình vạn quân, chỉ cần trong khoảnh khắc là có thể quyết định thắng bại. Chỉ có chống đỡ được thế công của hắn mới có thể chiến thắng hắn, nhưng có bao nhiêu người có thể chân chính ngăn cản được công kích của Cơ Động chứ?

Một quyền này của Cơ Động đã tổng hợp giữa sát khí của Hỏa Thần kiếm và Hỗn Độn Hỏa, hơn nữa lại kèm theo ma lực của bản thân hắn cùng với thuộc tính áp chế, như thế làm sao Cách Thương có thể ngăn cản nổi. Nếu như không phải là Cơ Động nhân từ, thì chỉ cần hắn cộng thêm tám phần uy năng của Diệt Thần Kích, lúc đó Cách Thương tối thiểu cũng bị trọng thương. Với cấp bậc Thất quan của Cơ Động thì những Ma sư Bát quan bình thường đã không thể chống lại.

Nhân viên ở tửu điếm nhanh chóng đỡ Cách Thương dậy, cả người hắn ghim đầy những mảnh thủy tinh của cửa lớn. Phải biết rằng, cửa chính của tửu điếm chính là dùng một khối thủy tinh thiên nhiên điêu khắc mà thành. Bất quá, lúc này hắn đã không còn thời gian để xót của nữa. Một quyền của Cơ Động chẳng khác nào một gáo nước lạnh làm hắn nhanh chóng tỉnh lại. Không nói thương hội Ngốc Có Tiền có đi trả thù Cơ Động hay không, ít nhất cuộc sống của hắn tuyệt sẽ không dễ chịu. Thân là người phụ trách của thương hội tại Trung Nguyên thành, hắn đành phải bụng làm dạ chịu thôi.

- Tổng quản lý, chuyện gì đang xảy ra?

Nhận được tin tức, một nhóm nhân viên quản lý chen chúc xông tới, thấy sắc mặt khó coi tới cực điểm của Cách Thương thì không khỏi kinh ngạc. Nhất là khi họ nhìn những mảnh thủy tinh vỡ trước cửa chính, chẳng lẽ có người dám đến thương hội Ngốc Có Tiền gây chuyện?

Cách Thương thật vất vả mới đem sát khí và khí tức của Cực Hạn hỏa diễm đang xâm nhập vào thể nội mạnh mẽ bức ra ngoài. Trong lòng hắn lúc này còn thống khổ gấp vạn lần so với thân thể. Chuyện này nếu như xử lý không tốt, sợ rằng sẽ gây ra nhiều bất lợi cho địa vị của mình ở thương hội. Tuy nhiên, lúc này hắn vẫn chưa hoàn toàn ý thức được sự tình nghiêm trọng này. Dù sao, vây cánh của hắn ở trong thương hội Ngốc Có Tiền cũng chiếm cứ những vị trí tương đối chủ chốt. Cho dù là hội trưởng Chu Tiểu Tiểu cũng phải có vài phần cố kị.

"Bất luận như thế nào, chuyện này cũng phải nhanh chóng báo lên trên, còn việc xử lý như thế nào thì phải xem ý tứ của cấp trên, trước đó mình không nên nói thêm gì nữa."

Cách Thương tự cho là mình không có gì sai. Theo hắn thì phản ứng của Cơ Động là quá mức cao ngạo.

Cơ Động tự nhiên sẽ không quản Cách Thương nghĩ như thế nào. Rời khỏi tửu điếm Ngốc Có Tiền, trong lòng hắn đang nghĩ làm thế nào mới có thể lấy được bốn loại danh tửu từ trong tay thương hội Ngốc Có Tiền. Nếu không được có lẽ sẽ phải dùng vũ lực thôi. Dĩ nhiên, hiện tại thì chưa cần.

Nghĩ tới đây, trong mắt Cơ Động toát ra hàn quang lành lạnh, sát khí nhàn nhạt lưu chuyển ở đáy mắt.

Trần Tư Tuyền yên lặng đi bên cạnh Cơ Động, đối với biến hóa tâm tình của hắn, nàng là người nhạy cảm nhất. Hai người đã từng dung hợp linh hồn cho nên nàng rất quen thuộc tính cách của hắn. Nhất thời trong lòng nàng cả kinh, chỉ cần dùng mũi chân nàng cũng đoán được Cơ Động đang suy nghĩ gì? Một cảm giác ngọt ngào nhất thời dâng lên trong lòng nàng. Vì ta… Chuyện gì hắn cũng dám làm a!

Vì đã rời khỏi tửu điếm Ngốc Có Tiền nên Cơ Động tùy tiện tìm một tửu điếm an bài cho đám học viên nghỉ ngơi. Sau bữa cơm tối đơn giản, hắn cho bọn họ trở về phòng riêng của mình tu luyện. Còn hắn thì lặng lẽ rời đi, hướng thẳng đến nơi tọa lạc của Ma Sư công hội. Trong lòng hắn sớm đã lên một kế hoạch chu toàn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx