sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Anh sẽ nhuộm đỏ tình yêu bằng máu-Chương 09: Chuẩn bị

“Vâng thưa quý vị và các bạn. Buổi đấu giá viên ngọc mắt mèo của Tập đoàn đá quý Hoàng thị chính thực bắt đầu vào 7 giờ tối ngày mai. Nếu bạn là một người đam mê đá quý thì tất nhiên không nên bỏ qua cơ hội để được sở hữu viên ngọc mắt mèo quý giá này. Hãy nhớ phiên đấu giá bắt đầu vào 7h tối ngày mai ngay tại đại sảnh của Hoàng thị.” Trên ti vi người dẫn chương trình đang quảng cáo nhiệt tình đến nỗi tưởng chừng như nước bọt của anh ta bắn cả vào màn hình.Trong một phòng ngủ thuộc kí túc xá nữ, Quốc Minh dán chặt mắt vào màn hình ti vi, mê mẩn ngắm viên ngọc mắt mèo.“Phụt”Màn hình ti vi đột nhiên bị tắt. Quốc Minh tức tối quay lại, trừng mắt, đang định mắng kẻ nào dám tắt ti vi nhưng khi cậu nhìn thấy người cầm điều khiển là Đêm thì thu hồi ngay lại ánh mắt, gãi đầu cười hì hì.“ Ngắm đủ rồi chứ?” – Đêm khoanh tay, nhìn thẳng vào mắt Quốc Minh cất giọng hỏi.“ Tất nhiên là chưa đủ rồi” – Quốc Minh kéo dài giọng “ Viên ngọc đó quả thật là hết sức, hết sức đẹp, màu xanh nước biển trong vắt, khi ánh sáng chiếu vào lại còn tạo nên một đường sáng lấp lánh ở giữa viên ngọc nữa chứ. Haizz nói tóm lại một từ “đẹp” – Quốc Minh hào hứng miêu tả có phần hơi khoa chương nhưng cuối cùng lại thở dài đầy tiếc rẻ vì có nằm mơ cậu cũng chẳng thể nào chạm được vào viên ngọc ấy.“ Này thì đẹp” – Dạ Thảo đang ngồi bên không tiếc tặng cho cậu ta một cái cốc đầu đau điếng “ Gọi cậu đến đây không phải là để đánh giá xem nó có đẹp hay không nhá! Cứ cẩn thận cái miệng của cậu đấy.”Quốc Minh cay cú ôm đầu, bắn tia nhìn căm ghét về phía Dạ Thảo. Nếu ánh mắt có thể giết người thì cậu đã cho cô ta chết đi sống lại nhiều lần rồi.“ Thôi đủ rồi! Mấy đứa đừng cãi nhau nữa, quay lại với việc chính đi.” – Phan Linh chọn một vị trí ngồi xuống rồi lên tiếng giảng hòa. Cuộc chiến tranh giữa hai người họ, Phan Linh luôn là người phải đứng ra kết thúc.Mặc Cầm luôn cảm thấy hâm mộ Phan Linh vì ở cô có một nét dịu dàng, trầm ổn, làm người đối diện rất thoải mái. Nếu cô là đàn ông thì chắc chắn sẽ chọn Phan Linh làm vợ.“ Quốc Minh, thiết bị tôi giao cho cậu làm đã xong chưa?” –Đêm đứng một bên khoanh tay hỏi.“ Tất nhiên rồi, thứ mà anh đã giao em đây đương nhiên phải hoàn thành.”Cậu cười hề hề, vui vẻ đưa ra trước mặt mọi người năm vật nho nhỏ hình chữ thập trông giống như khuyên tai.“ Đây là thiết bị liên lạc đời mới nhất do thiên tài Quốc Minh sáng tạo ra.” –Quốc Minh vỗ ngực tự hào khoe. “ Cách sử dụng vô cùng đơn giản, chỉ cần đeo lên tai như khuyên tai ấy rồi bấm vào cái nút này.” – Quốc Minh đưa đẩy gọng kính rồi chỉ cho mọi người thấy một cái nút nhỏ xíu phía sau. “ Điều đặc biệt của thiết bị này là sử dụng năng lượng ánh sáng mặt trời, ngoài ra chỉ có năm thiết bị này kết nối được với nhau thôi, không hề tương tác ra bên ngoài nên có máy dò tìm cũng chẳng thể phát hiện ra.”“Làm tốt lắm! Sau này tiếp tục phát huy.” – Đêm vỗ vai cậu ta động viên làm cậu ta phổng cả mũi.Sau khi mỗi người đã nhận xong thiết bị của mình, Đêm quay ra hỏi Dạ Thảo“ Em đã chuẩn bị xong trang phục cho mọi người rồi chứ?”Cứ mỗi lần, nói chuyện với Đêm là Dạ Thảo đều không giữ được bình tĩnh, khuôn mặt cô sẽ ửng đỏ lên nhìn rất đáng yêu.“ Vâng đã xong rồi ạ.” – Dạ Thảo dùng giọng thục nữ vô cung dịu dàng để trả lời Đêm khác hẳn với giọng nói đanh đá lúc cãi nhau với Quốc Minh, rồi đặt lên bàn một chiếc túi to đùng.“ Đây là trang phục cho mọi người, em, Mặc Cầm và chị Phan Linh sẽ đóng giả làm phục vụ còn anh Đêm và Quốc Minh sẽ làm bảo vệ.”- Nói rồi cô lôi từ trong túi ra đưa cho mỗi người một bộ đồ.“ Tốt lắm! cảm ơn em.” – Đêm trìu mến nhìn Dạ Thảo làm cho cô sướng điên lên, tim nhảy loạn xạ trong lồng ngực.“ Rồi vậy chúng ta cứ theo kế hoạch mà làm. Mọi người có thể ra về.” – Giọng Đêm nhẹ nhàng vang lên kết thục cuộc họp mặt bí mậtKhi mọi người chuẩn bị ra về thì đột nhiên Mặc Cầm kéo tay Phan Linh lại thì thầm“ Chị có thuốc xổ không?”Phan Linh hơi ngỡ ngàng trước câu hỏi của Mặc Cầm: “ Có nhưng em cần làm gì?”Mặc Cầm mỉm cười, cố tình lảng tránh câu hỏi nguyên nhân của Phan Linh: “ Vậy mai chị mang cho em một ít nhé!”Phan Linh cũng biết Mặc Cầm có điều khó nói nên cô cũng không muốn hỏi thêm chỉ gật đầu rồi ra về.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx