sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 144. Cuồng Dã Ma Thú Dục Thành Quân

Ngày thứ hai, sau bài diễn thuyết đầy xúc động của Đoạn Vân, tất cả thành viên chiến đấu của Gia tộc đều tiến hành Ma Quỷ huấn luyện rất nghiêm khắc và tàn khốc. Hai Cuồng ngưu sư đoàn, hai Tạp bài sư đoàn, còn có một Phì Tử sư đoàn, trên năm vạn Thú Nhân Gia tộc, dưới sự đôn đốc của một trăm Thú Nhân Kiếm Thần, cả ngày hăng say huấn luyện. Còn hơn hai vạn Cuồng chiến sĩ và một vạn quân sĩ Nanh Sói sư đoàn cũng đã bắt đầu Ma Quỷ huấn luyện khủng bố dưới sự dẫn dắt của các Đội trưởng. Dưới sự tác động của họ, một vài đội quân phi chính qui Thú Nhân cũng đua nhau tổ chức huấn luyện quân sự. Đối với loại hiện tượng này, Đoạn Vân cũng không có ý kiến gì, dù sao đây cũng là chuyện tốt, hơn nữa hiếu chiến vốn là thiên tính của Thú Nhân.

Ma Quỷ thức huấn luyện lần này nếu so với lần đầu Nanh Sói đặc chủng huấn luyện thì kinh khủng hơn vài lần! Khi Đoạn Vân bắt đầu khởi nghiệp ở Thiên Long, Thú Nhân Gia tộc Hộ vệ cũng đã tiến hành loại huấn luyện này. Còn hiệu quả của Ma Quỷ thức huấn luyện thì quả là biến thái. Thú Nhân của Gia tộc có rất nhiều người trực tiếp trong thời gian không đến một tháng đã đột phá tới hai giai. Ngươi không thể coi thường việc này được đâu! Hai giai lận đó! Mặc dù một viên Tẩy Tủy Đan của Đoạn Vân có thể làm cho một võ sĩ cấp năm cấp sáu đột phá thẳng lên cấp bảy hoặc cấp tám, nhưng dù sao đó cũng không phải là thông qua sự cố gắng nỗ lực của bản thân mình! Rất nhiều người lúc đầu không thể nắm bắt được năng lượng mới của mình. Nói cách khác nếu kiếm sĩ cấp tám mà chỉ dựa vào dược lực để tăng hai giai, thì không thể đánh lại một võ sĩ dựa vào tự thân cố gắng mới đạt tới cấp bảy. Nếu không nhờ có công hiệu tẩy cân phiệt tủy và xây dựng nền móng từ Tẩy Tủy Đan của Đoạn Vân, Đoạn Vân quyết sẽ không để thủ hạ mình sử dụng với số lượng lớn!

Thế nhưng tình huống bây giờ lại bất đồng, Đoạn Vân là một tên biến thái, hắn có những viên thuốc cơ hồ còn có thể làm cho người ta bất tử. Ý định của Đoạn Vân là dùng dược vật và Ma Quỷ thức huấn luyện kết hợp lại, như vậy mới chính thức tạo ra một quân đội thiết huyết có thực lực biến thái. Do đó, lần này Đoạn Vân dự định trong khi thủ hạ của mình đánh nhau với đồng đội dở sống dở chết, hắn sẽ luyện chế một lượng lớn dược hoàn hoặc dược thủy có thể tăng lên thực lực! Chỉ có sự kết hợp hoàn mỹ như vậy mới có thể để cho thực lực bọn họ tăng lên nhanh chóng, lại vẫn có thể đề cao tiềm lực phát triển của họ. Dược hoàn để xây dựng nền móng, hơn nữa dựa vào huấn luyện biến thái mà củng cố lại. Đoạn Vân ước chừng, không bao lâu sau, việc họ trở thành Thần cũng không phải không có khả năng!

Nhìn năm siêu cấp Ma sủng của mình, Đoạn Vân cười hỏi: "Các ngươi bây giờ đều là Thần thú rồi, thủ hạ có thực lực như thế nào?"

“A, lão Đại, có phải là sắp phát thuốc không? Hắc hắc!" Phì Tử cười hí hửng hỏi.

Đoạn Vân trợn mắt: "Ngươi hỏi vậy để làm gì? Mau báo cáo thực lực của thủ hạ!"

"Rõ!" Tiểu Phì Tử cũng rất nghiêm chỉnh đứng nghiêm trước mặt Đoạn Vân, rồi nhấc tay làm một quân lễ thật buồn cười. Hình dáng tròn trịa mũm mĩm của hắn làm cho Đoạn Vân lắc lắc đầu cười to lên!

“Lão Đại, thực lực thủ hạ của ta không có biến hóa nhiều lắm! Có một trăm sáu mươi tên Ma thú cửu cấp, một ngàn hai trăm tên cấp tám, cấp bảy bây giờ đang nhanh chóng gia tăng, đoán chừng cũng trên vạn rồi!" Phì Tử bẩm báo rất ra dáng và có phong độ của một Thống soái, dù sao hắn cũng có nhiều thủ hạ như vậy, cũng phải học lấy vài tư thế uy nghiêm và oai phong chứ!

“Tốt, trừ đi lực lượng Thần thú, khoảng chừng cũng bằng với thực lực của Long tộc rồi!" Đoạn Vân khẽ gật đầu, nhìn về phía Tiểu Phi Hiệp!

“Lão Đại, thủ hạ Phi Long Vương cửu cấp trung giai trở lên vẫn là tám mươi tên như trước. Trong đó hai mươi tên có thực lực cửu cấp hậu giai, năm tên có thực lực cửu cấp đỉnh phong, còn lại đều là trung giai cả! Còn có trên năm trăm Phi long cấp tám! Theo như lão Đại phân phó, ta còn thu phục vàì đám Phi hành ma thú khác: có hơn ba trăm con cấp tám, đại khái khoảng một ngàn con cấp bảy, năm con cấp chín!" Tiểu Phi Hiệp trả lời.

Đoạn Vân nói: " Ta biết rất rõ tình huống của ngươi. À còn Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc? Các ngươi bây giờ có bao nhiêu thủ hạ rồi? Các ngươi dường như trước giờ còn chưa nói cho ta biết thì phải?"

“Hắc hắc, lão Đại, ngươi không biết huynh đệ chúng ta khổ cực thế nào đâu! Bây giờ, chúng ta có trên vạn thủ hạ. Có điều phần lớn đều là cấp bảy cả! Chúng ta chỉ có năm trăm đầu Á Long thú cấp tám cấp chín thôi, ngoại trừ mười sáu con Hắc long, thế thôi! Lão Đại, ngươi cũng bỏ bê chúng ta quá mà!" Đạt Nhĩ Ba vẻ mặt như chỉ rõ ra rằng 'ngươi không có nghĩa khí".

Kỳ thật Á Long thú trong mắt Đoạn Vân chính là Khủng long chính thức! Thân thể mấy tên gia hỏa này đều rất biến thái, có lẽ da thịt còn dày hơn cả Ma thú cửu cấp nữa!

“Lão Đại, làm sao ngươi không hỏi ta đây?" Thấy Đoạn Vân đã lâu mà không hỏi tới hắn, Ngưu Ma Vương sốt ruột vội vàng hỏi.

“Ngươi tự mình không biết nói à? Còn phải đợi ta hỏi!" Đoạn Vân quát lớn.

“Hắc hắc! Lão Đại, ta bây giờ có hai mươi lăm tên thủ hạ Ma thú cửu cấp, một trăm hai mươi sáu tên cấp tám, năm trăm bốn mươi tám cấp bảy!" Ngưu Ma Vương báo cáo với vẻ mặt dương dương tự đắc.

“Tốt! Đúng là nhỏ thì dễ quản!" Đoạn Vân cười nói.

Nhìn năm thủ hạ thân quen, Đoạn Vân chỉnh sắc nói: "Giao cho các ngươi một nhiệm vụ. Ta muốn các ngươi huấn luyện thủ hạ của mình trở thành binh lính Ma thú. Nói rõ ra là Ma thú có quân kỷ. Ta biết việc này đối với các ngươi có hơi khó khăn một chút, cũng có vẻ hơi lờ mờ. Nhưng yêu cầu của ta cũng không cao quá. Ta yêu cầu đám Ma thú có thể đạt tới mức có năng lực phối hợp tác chiến, còn nữa, ta muốn chúng có thể xếp thành đội ngũ chỉnh tề. Để đảm bảo các ngươi quán triệt tốt kế hoạch này, ta quyết định, các ngươi cũng phải tham gia huấn luyện quân sự chính quy. Đây chỉ là cho các ngươi biết cái gì gọi là huấn luyện quân sự, sẽ không khổ cực lắm đâu mà lo!"

"Lão Đại, Không phải đùa chứ? Ma thú mà cũng phải tiến hành quân huấn sao? Đại ca, ta không nghe lầm đó chứ!" Đạt Nhĩ Khắc vừa khó tin vừa kinh hoàng.

“Lão Đại có phải là bị bệnh không nhỉ?" Đạt Nhĩ Ba nối vào.

“Lão Đại à, Phi long chỉ dùng để bay thôi!" Tiểu Phi Hiệp nhắc nhở Đoạn Vân.

“Lão Đại, ta là tiểu hài tử đáng yêu thế này không chịu được huấn luyện khổ cực, không cần làm vậy đâu!"

Nhìn một đám nhố nhăng quen thuộc, Đoạn Vân thật sự là dở khóc dở cười. Lắc lắc đầu, Đoạn Vân nói rất nghiêm túc: " Ta đâu có bắt Ma thú thủ hạ các ngươi phải có quân kỷ nghiêm minh giống như Nanh Sói đâu. Ta chỉ yêu cầu các ngươi có thể xếp thành hàng, các ngươi có thể đứng trước mặt họ mà nói chuyện, họ phải đứng nghiêm chỉnh lắng nghe. Những Ma thú nào đã hóa thành hình người, phải dùng hình người để tiến hành huấn luyện. Đối với Ma thú khác ta sẽ phái chuyên gia đi chỉ đạo. Tiểu Phi Hiệp, đối với Phi long và Phi thú của ngươi, yêu cầu của ta cũng không cao lắm. Ta chỉ hy vọng trong khi họ bay trong không trung, có thể làm thành một đội ngũ chỉnh tề làm cho người ta chấn động. Còn nữa, các ngươi phải để họ học cách phối hợp chiến đấu. Phì Tử, ngươi đúng là một tiểu hài tử, nhưng ngươi cũng là Thần thú oai phong quản lý hàng vạn nhân mã thủ hạ. Nhưng cân nhắc về tuổi tác của ngươi, ta có thể chấp thuận cho ngươi không cần tham gia. Ta muốn sau khi các ngươi hoàn thành quân huấn sẽ làm cho các ngươi đột phá tới cấp mười hậu kỳ, như vậy... xem ra..., tên béo nhà ngươi có lẽ không cần nữa rồi!"

"Đừng đừng, lão Đại, ta đi, ta đi được chưa?" Phì Tử vội vàng cười nịnh nọt nói. Nói đùa, lão Đại làm cho cả đám Đạt Nhĩ Ba phát triển thực lực, mình như vậy chẳng phải là lạc hậu sao? Sau này làm sao lên mặt trước đám tiểu đệ được?

"Muốn quân huấn hả? Được! Ngươi có một vạn Ma thú thủ hạ có trí tuệ, ngươi có thể tập hợp lại thành một Ma thú sư đoàn! Danh xưng thì ta đã nghĩ ra cho ngươi rồi, gọi là Thú Vương thân binh Sư đoàn!" Đoạn Vân cười nói.

“Lão Đại, đổi tên khác được không?" Phì Tử cau mày nói.

“Sao thế? Tên Thú vương không phải dễ nghe sao? Các ngươi nói thử xem!" Đoạn Vân cười hỏi .

“Đích xác là chẳng dễ nghe gì cả!" Năm thú đồng thanh nói.

Đoạn Vân trợn trắng mắt, cái tên uy phong kêu to như mõ vậy lại nói là không dễ nghe! Đúng là đồ không có văn hóa mà!

“Vậy tên là Bách thú Sư đoàn nhé!" Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

“Tên này được đấy! Lão Đại, kêu là Bách thú Sư đoàn đi! Wow wow!" Phì Tử nhảy dựng lên rất hưng phấn.

“Lão Đại, thủ hạ của chúng ta cũng có thể tạo thành một sư đoàn rồi!" Đạt Nhĩ Ba nói.

Đoạn Vân nhìn Đạt Nhĩ Ba cười nói: " Các ngươi có thủ hạ Khủng long rất uy mãnh, đặt tên là Mãnh long Sư đoàn nhé! Đám thủ hạ của ngươi khối lượng lớn như vậy, ta nghĩ rằng, cái đám gia hỏa đó có thể đè dẹp lép toàn bộ địch nhân đó!"

"Được, kêu là Mãnh long Sư đoàn! Lão Đại, ngươi hơi bị có năng khiếu đó!" Đạt Nhĩ Ba cười nói.

Nghe Đạt Nhĩ Ba nói thế, Đoạn Vân thiếu chút nữa té xỉu - Ai dạy hắn nói "Hơi bị có năng khiếu" nhỉ?

“Lão Đại, làm sao ngươi cứ quên ta đây thế?" Ngưu Ma Vương có vẻ sốt ruột.

“Ngươi ít thủ hạ như vậy, lại toàn là trâu! Ngươi tự mình tùy tiện muốn gọi gì mà chẳng được. Sau này khi chiến đấu, chỉ cần cho đám người các ngươi ủi tới một lần, có lẽ địch nhân sẽ chết một mảng lớn. Các ngươi ít người, chỉ đủ biên chế một doanh thôi! Sau này sẽ mở rộng đội ngũ ra! Danh xưng hả, đặt tên là Thiết ngưu Doanh nhé? Thế nào? Có uy phong không hả?" Đoạn Vân cười nói. Thiết ngưu Doanh, tại sao không gọi là Quỳ Doanh nhỉ? Ha ha!

"Được! Thiết ngưu Doanh thì Thiết ngưu Doanh, sớm muộn gì ta đây cũng sẽ phát triển đội ngũ lên thành mấy vạn! Sau này á, Thiết ngưu Doanh sẽ biến thành Thiết ngưu Sư đoàn!" Ngưu Ma Vương nói rất huênh hoang(*).

(*)Nguyên văn: ngưu khí.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx