sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 582: Tập Kích Nơi Phường Thị

Bất quá đại chiến lưỡng tộc sắp nổ ra, thêm một kiện bảo vật cường đại là thêm một phần hy vọng sống sót.

"Phu nhân, có thể giảm một chút hay không?"

"Tiền bối hẳn là hiểu thiếp đưa ra giá này rất công đạo. Không dấu người, nếu không phải hiện tại thời thế khẩn trương, bổn điếm đang cấp bách cần một số lượng lớn tài liệu thì bảo vật này chỉ xuất hiện ở đấu giá hội, mà nếu đem giao dịch tại đó thì giá trị của Đảo Hải Mâu này chắc chắn không chỉ ba trăm vạn trung phẩm tinh thạch"

Lâm Hiên khẽ gật đầu, lời này cũng không sai. Phỏng chế Linh Bảo Sơn Thủy Phiến đã có giá hai trăm bảy mươi vạn trung phẩm tinh thạch. Phẩm chất cùng uy lực của Đảo Hải Mâu này còn hơn một bậc, giá tiền rõ ràng là hợp lý.

Lâm Hiên cũng có chút tâm động, bất quá suy nghĩ một thoáng thì thấy không cần thiết phải nó.

"Sao, nếu đạo hữu chê mắc thì chúng ta còn có một số cổ bảo tương đối uy lực, đương nhiên giá cá thấp hơn..."

"Không cần, Mạc mỗ quyết định mua vật này." Thư sinh chần chờ một chút rồi quyết định giao dịch: "Chỉ là trên người ta không mang nhiều tinh thạch như vậy, không biết có thể thay thế bằng một số tài liệu khác hay không?"

"Không sao, nếu đạo hữu xuất ra tài liệu thay thế, bổn điếm sẽ cho giám định sư định đoạt giá trị, tuyệt không để ngươi thiệt thòi mảy may." Quý phụ nhân mỉm cười nói.

Thư sinh nghe xong thì gật đầu, đem túi trữ vật bên hông lấy ra. Quang hà cuốn qua thì một đống lớn tinh thạch cùng không ít hộp gấm cùng chai bình hiện ra. Lúc này trên mặt thư sinh mơ hồ lộ vẻ đau lòng, lần này thực khiến hắn táng gia bại sản.

"Tiểu Thanh, ngươi mang những vật phẩm này đến để Ông lão định giá xem rốt cuộc bao nhiêu."

"Vâng " Thị nữ nọ lại thi lễ, thu lấy đống vật phẩm rồi bước nhanh lui xuống.

"Còn nhờ đạo hữu đợi một chút."

" Không sao" Thư sinh điềm nhiên gật đầu.

Theo sau quý phụ nhân lại quay sang hai người Lâm Hiên: "Hai vị đạo hữu, không biết đạo các ngươi muốn mua cái gì?"

"Lão phu không thiếu bảo vật, hiện tu luyện đến bình cảnh Ly Hợp trung kỳ, muốn mua một số dược vật trợ giúp đột phá bình cảnh, ta được nghe đại danh của quý các thông qua một lão bằng hữu. Vừa rồi phu nhân có thể lấy ra phỏng chế Linh Bảo, hẳn là không để lão phu thất vọng về yêu cầu này chứ?" Thanh âm khàn khàn truyền vào tai, trên mặt lão đạo sĩ lộ tia nóng bỏng.

Có điều trung niên phụ nhân nghe xong thì lộ phần ngượng nghịu: "Yêu cầu này của tiền bối thật không dễ. Bổn điếm cũng có một số đan dược tăng tiến pháp lực cảnh giới Ly Hợp, nhưng còn trợ giúp đột phá bình cảnh thì… "

"Chẳng lẽ quý điếm không có sao?" Trên mặt lão đạo sĩ lộ vẻ thất vọng:"Lão phu đã đặc biệt chuẩn bị một số lượng lớn tinh thạch."

"Cũng không hẳn là không có, chỉ là..."

"Sao?"

"Đan dược thì có một viên nhưng rất đặc biệt. Ma La Đan này hàm chứa kịch độc, bất quá có hiệu quả kích thích kinh mạch đột phá bình cảnh, song thiếp cũng phải nói thẳng. Dùng đan dược này rất nguy hiểm, chín phần không an toàn, dùng để đột phá bình thật sự mất nhiều hơn được."

Lâm Hiên nghe đến đây thì trong mắt mơ hồ hiện dị quang. Mà lão đạo thì nhíu mày.

"Phu nhân có thể đem đan dược cho lão phu xem qua một chút được chăng?"

"Đương nhiên có thể." Quý phụ nhân lại lấy một hộp gấm tinh xảo, nắp hộp mở lộ ra một viên đan dược đen tuyền.

Một mùi khí cay độc khiến người ngửi phải mê muội không thôi bay ra, đương nhiên độc tính mãnh liệt rất rõ ràng.

Vẻ mặt lão đạo sĩ càng trở nên khó coi, tiếp nhận viên đan dược thì lật qua lật lại nhìn tới chau mày nhăn mặt, chỉ sợ nhất thời khó mà đưa ra quyết định.

"Vị đạo hữu này, không biết muốn mua thứ gì?" Quý phụ nhân lại mỉm cười quay sang Lâm Hiên.

"Ta sao, tại hạ muốn mua hai món vật phẩm, một là Linh Khí..."

"Linh Khí?"

Lời này thật khiến mấy người kinh ngạc. Lâm Hiên biểu hiện ra ngoài có tu vị Nguyên Anh kỳ, mua Linh Khí để làm gì. Cho dù mua cho hậu nhân thì lầu một lầu hai cũng có, chạy tận lên đến đây làm cái gì?

"Linh Khí, đạo hữu đang nói giỡn chăng?" Quý phụ nhân nhíu đôi mi thanh tú, có điểm không vui mở miệng.

"Đương nhiên là không, tại hạ muốn mua Linh Khí nhưng phải là trân bảo hiếm thấy trải qua thiên chuy bách luyện, tốt nhất là băng thuộc tính"

Lâm Hiên đã sớm có dự liệu. Trên mặt không chút dị sắc nghiêm nghị nói.

"Trân bảo qua thiên chuy bách luyện? Khẩu khí của đạo hữu thật lớn, bổn điếm không có vật nghịch thiên như vậy. Bất quá có một số cực phẩm Linh Khí, đạo hữu có hứng thú chăng?"

Lâm Hiên khẽ gật đầu, xem qua sẽ không tổn thất cái gì.

Quý phụ nhân vỗ vỗ tay, lại có hai tên thị nữ đi xuống mang lên hai cái khay phủ nhiễu đỏ. Là một đao một kiếm cùng một bộ phi châm.

"Những thứ này là cực phẩm Linh Khí mà ngươi nói?"

"Không sai, đạo hữu có hứng thú chăng?"

Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua liền lộ vẻ mất hứng, mấy thứ này phẩm chất cũng khá nhưng hắn nhìn không thuận mắt.

"Tạm thời không đề cập tới Linh Khí, Lâm mỗ muốn mua một kiên Pháp khí phi hành." Lâm Hiên thở dài.

" A, riêng vật phẩm này thì bổn điếm có không ít" Không hoàn thành cuộc giao dịch đầu tiên nhưng trên mặt quý phụ nhân không chút nào bất mãn, mỉm cười nói.

"Không cần quá lớn nhưng cũng không thể quá nhỏ, đại khái có thể chứa được năm trăm người, tốc độ phải nhanh, có hiệu quả phòng ngự cùng ẩn nấp nhất định." Lâm Hiên chậm rãi nói.

"Không thành vấn đề, bất quá giá tiền hơi cao một chút"

Nữ tử này vừa nói vừa đưa tay vỗ vào bên hông, một chiếc Linh thuyền liền xuất hiện trước mắt.

Linh thuyền này có kiểu dáng như thượng cổ chiến thuyền, thân thuyền hình bầu dục như giọt nước. Lầu các ở trên chia làm ba tầng, mà thuyền mặt ngoài còn điêu khắc cấm chế phù triện.

"Mời đạo hữu xem qua, cấm chế phòng ngự cùng hiệu quả ẩn ặc trên thuyền đều là kiệt tác của các đại sư, tốc độ cũng rất nhanh."

Lâm Hiên bất động thanh sắc. Tay áo bào phất một cái, đem linh thuyền thu về rồi đem thần thức đảo qua. Sau một lúc thì trên mặt hắn lộ vẻ vừa lòng: "Cũng không tệ, xin mời phu nhân ra giá."

"Một trăm vạn trung phẩm tinh thạch."

"Được!" Giá này chấp nhận được. Lâm Hiên nhanh chóng lấy ra một cái túi trữ vật: "Mời phu nhân kiểm tra."

Thấy hắn sảng khoái như thế. Quý phụ nhân có điểm ngạc nhiên mà hai tu sĩ bên cạnh cũng bất ngờ. Một trăm vạn trung phẩm tinh thạch cũng không phải con số nhỏ đối với tu sĩ Ly Hợp Kỳ.

Qua một lát, Ông lão cũng kiểm kê tài liệu xong, vừa đúng là ba trăm vạn trung phẩm tinh thạch, vì vậy thư sinh kia cũng hoàn thành giao dịch.

Hiện tại liền chỉ còn lại lão đạo sĩ đang chần chừ, đáy mắt quý phụ nhân mơ hồ hiện vẻ không kiên nhẫn, tuy nhiên mặt ngoài vẫn cười dài: "Tiền bối, rốt cuộc người có cần Ma La Đan này chăng?"

" Ta..."

Lão giả vẫn đang do dự thì Lâm Hiên mở miệng: "Nếu tiền bối không cần vật này, chi bằng để lại cho ta"

"Để cho ngươi, ta sao có thể để cho ngươi? Được rồi, ta mua nó"

Bị Lâm Hiên kích động, lão giả cắn răng hạ quyết tâm. Dù sao nếu không đột phá cảnh giới, chỉ sợ sẽ không độ qua được lần Nguyên Khí Chi Kiếp sắp tới, đã đến bước này không bằng đánh cuộc một phen.

"Năm trăm vạn tinh thạch, đương nhiên là hạ phẩm."

"Đắt như vậy?" Lão giả nhướng mày: "Đan dược này có chứa kịch độc, hơn nữa chỉ có một viên"

"... Hừ." Trên mặt quý phụ nhân lộ vẻ khó coi: "Thiếp đã ra giá rất công đạo, bất kể ra sao thì đây vẫn là thánh dược đột phá bình cảnh, tiền bối tưởng nhiều như cải trắng mọc bên đường sao, nếu ngươi ngại đắt thì thiếp tuyệt không cưỡng cầu."

"Lão phu nói không mua lúc nào, ngươi …."

Không ngờ đối phương không chút khách khí, trên mặt lão giả có điểm tức giận cùng xấu hổ. Kỳ thật giá tiền này không đắt, chỉ là lão có thói quen keo kiệt. Quý phụ nhân này tu vị thấp nhưng nghĩ đến thế lực sau lưng cửa tiệm thì lão cũng không dám lỗ mãng.

Quý phụ nhân tiếp nhận túi trữ vật của lão giả. Thần thức đảo qua thì lại tỏ vẻ ôn hòa: "Đa tạ tiền bối, số lượng đã đủ, các vị đạo hữu còn mua vật phẩm khác nữa chăng?"

Vốn là nàng chỉ tiện miệng hỏi thêm, Lâm Hiên lại bất ngờ mở miệng: "Ma La đan chỉ có một viên thôi sao?"

"Không sai, chỉ có một viên." Quý phụ nhân khẳng định nhưng trong lòng ngạc nhiên. Đối phương chỉ là Nguyên Anh kỳ, hỏi đan dược này làm gì?

Lâm Hiên đương nhiên sẽ không giải thích, thản nhiên mở miệng: "Vậy có đan phương điều chế hay không? Tại hạ nguyện trả giá cao thu mua nó."

"Đúng là có đan phương nhưng bổn điếm không bán, có bao nhiêu tinh thạch cũng vô dụng." Nữ tử này khẳng định.

"Thật sao? " Lâm Hiên cười: "Nếu như tại hạ có đan dược trợ giúp tu sĩ Ly Hợp Kỳ đột phá bình cảnh thì đạo hữu thấy thế nào?"

"Cái gì?"

Quý phụ nhân chưa còn mở miệng thì lão đạo sĩ đã kích động đến mặt mày đỏ bừng, vội quay sang hỏi: "Tiểu hữu, ngươi nói thật sao, có đan dược trợ giúp đột phá bình cảnh cho tu sĩ Ly Hợp Kỳ?"

Thư sinh kia nghe thì cũng lộ vẻ chú ý.

Lâm Hiên đưa tay vỗ vào bên hông lấy ra một hộp ngọc ánh. Mở nắp thì lộ ra một viên đan dược cỡ mắt rồng, tản ra hương khí làm người ta toàn thân thư thái.

"Thượng Thanh Chính Nguyên Đan!"

Lão giả chợt kinh hô, vì chuẩn bị cho đột phá bình cảnh mà mấy trăm năm nay lão đã tra qua không biết bao nhiêu tư liệu.

Đan dược trước mắt đúng là thánh vật đột phá bình cảnh nhưng phương pháp luyện chế đã sớm thất truyền, sao ở trong tay một tu sĩ Nguyên Anh?

Bất quá không có vấn đề gì, ngữ khí của lão tràn ngập vui mừng:"Đạo hữu có thể trao đổi đan dược này cho ta chăng, lão phu nguyện ý trả giá thật cao khiến ngươi hài lòng."

Cũng khó trách lão giả kích động. Khác với Ma La đan, Thượng Thanh Chính Nguyên Đan không có độc mà tỷ lệ trợ giúp tu sĩ đột phá lên tới ba thành.

Tuy nhiên câu trả lời của Lâm Hiên lại làm cho lão như rơi vào trong hầm băng:"Tiền bối thứ lỗi, Lâm mỗ chỉ muốn trao đổi đan phương của Ma La Đan "

Lão giả khẩn trương, theo sau như nhớ ra cái gì:"Không phải mới rồi đạo hữu muốn Linh Khí sao, trên người lão phu còn có một kiện trân phẩm. Hẳn là sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi."

Lão vừa nói vừa đem Linh Khí xuất ra.

Là một bộ phi kiếm gồm chín thanh chớp lóe hàn khí. Lâm Hiên vừa thấy thì ánh mắt tỏa sáng. Dù không thể so sánh với Cánh Lôi Hạc nhưng cũng là Linh Khí cực phẩm trong hàng cực phẩm. Hơn nữa còn là băng thuộc tính.

"Đạo hữu cảm thấy bộ Thiên Âm Hàn Băng Kiếm này thế nào, chính là dùng Thiên Sơn Tuyết Tinh luyện chế mà thành. Một mẫu kiếm và tám tử kiếm uy lực phi phàm."

"Cũng không tệ, nhưng đạo hữu cảm thấy một bộ Linh Khí có thể so sánh với đan dược trong tay tại hạ sao? " Lâm Hiên tuy có điểm tâm động nhưng với tính cách của hắn, sao có thể chịu thiệt thòi đây?

Lão đạo sĩ nghe xong thì vẻ mặt âm trầm đến cực điểm, theo sau quay đầu: "Phu nhân, ngươi ra giá đi, rốt cuộc sao mới bằng lòng trao đổi đan phương Ma La Đan cùng ta?"

Nửa canh giờ sau Lâm Hiên rời khỏi Thiên Nguyên các.

Đương nhiên hắn là thắng lợi trở về, không chỉ mua được pháp khí phi hành mà còn thu được đan phương của Ma La Đan.

Ma La Đan tuy kịch độc với các tu sĩ khác nhưng hắn có Huyễn Linh Thiên Hỏa, thân thể chứa đựng kỳ độc nên không sợ. Hơn nữa muốn gia tăng độc tố trong Linh Hỏa thì cần luyện hóa thêm đan dược kịch độc.

Ma La đan có độc tính mãnh liệt bá đạo, với hắn quả thực là bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Ngoài ra hắn cũng thu được bộ Thiên Âm Hàn Băng Kiếm kia. Là do lão đạo sĩ nỗ lực táng gia bại sản đổi lấy đan phương Ma La đan. Sau đó mới dùng hai vật này đổi lấy một viên Thượng Thanh Chính Nguyên Đan. Như vậy trong tay Lâm Hiên vẫn còn tới mười bảy viên nữa.

Mục đích chuyến đi đã đạt, bất quá hắn không lập tức rời khỏi phường thị. Chỉ sợ sắp tới sẽ loạn lạc nên không có thời gian. Hiện tại cần thu thập thêm một phen.

Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua, theo sau lại tới một cửa tiệm khác.

Tới cửa tiệm này hắn còn phát hiện thư sinh cùng lão đạo sĩ cũng chưa rời đi. Điều này thật có điểm kỳ quái, tinh thạch trên người bọn họ hẳn không còn bao nhiêu, lưu lại còn có mục đích gi?

Bất quá ngạc nhiên thì ngạc nhiên, Lâm Hiên cũng không có ý định tìm hiểu. Tự quét tuyết trước cửa nhà mình, không cần quản sương rơi trên mái nhà kẻ khác.

Lúc này màn đêm buông xuống, bầu trời đêm mọc không ít những vì tinh tú lấp lánh, nhà nhà trong phường đã treo lên đầy những lồng đèn ánh nến rực rỡ sắc màu.

Đột nhiên một trận thanh âm quái dị truyền vào tai, Lâm Hiên ngẩng cao đầu. Chỉ thấy tại nơi xa trên mặt biển ào ào sáng lên vô số quang điểm.

Nương theo còn có một trận tù và trầm bổng xa gần. Tròng mắt Lâm Hiên co lại, vội đem thần thức thả ra đến cực hạn.

Những chiếc chiến thuyền xuất hiện trong tầm mắt. Có chiếc thì bay trên trời cao, còn có chiếc thì bơi trong nước, kích cỡ không đồng nhất nhưng kiểu dáng khác xa chiến thuyền của Nhân tộc.

"Là Hải tộc, bọn họ đã đánh tới"

"Xuất động ngay cả chiến thuyền! Hải tộc hành sự thật không chỗ nào cố kỵ, chuẩn bị dấy lên đại chiến giữa lưỡng tộc"

"Cái gì mà dấy lên, thế này khác nào đánh lén"

Những tiếng nghị luận truyền vào tai, vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi. Nghe nói những lần diệt trừ mấy chục tông môn gia tộc nhân tộc khi trước. Sa tộc còn chưa xuất động đến chiến thuyền.

Bất hạnh là đảo này vị trí gần Sa tộc, trở thành vật hy sinh đầu tiên.

Chúng tu trên đảo còn đang hỗn loạn thì trong những tiếng nổ đùng đùng như sấm, đủ loại cột sáng cùng lôi hỏa đã như mưa bắn tới khắp toàn đảo.

Chiến thuyền Hải tộc có hình trăng non sắc nhọn, công phòng nhất thể. Ở trên có số lượng pháp khí tiến công khá lớn.

Lại dùng thượng phẩm tinh thạch làm động lực nên uy lực vô cùng. Thanh thế quả thực như cả vạn tu đồng loạt ra tay.

Không ổn!

Đối mặt với cả trên trăm chiếc chiến thuyền cùng bắn. Vẻ mặt Lâm Hiên đại biến, thân hình chợt lóe liền thi triển Cửu Thiên Vi Bộ biến mất.

Đoành! Đoành! Đoành!

Tiếng nổ bạo liệt truyền vào ra, cả hon đảo đã biến thành một khối hỏa cầu khổng lồ, Đám tu sĩ nhân tộc sắc mặt trắng như tờ giấy. Đại chiến lưỡng tộc quả nhiên kinh người. Chiến thuyền của Hải tộc uy lực cường đại, số lượng lại tới hơn trăm chiếc. Tin rằng dù là tu tiên giả Động Huyền Kỳ ở đây cũng tuyệt không dám đứng chịu đòn.

Phường thị vừa mới rồi còn cả vạn tu tiên giả hỗn loạn mà trong thời nháy mắt bạo nổ thành một tràng diện tu la, thi thể đám tu sĩ cùng nguyên thần đều tan thành khói bụi trong đống đổ nát.

Chỉ có khoảng trên trăm lão quái tu vị Nguyên Anh kỳ trở lên là thoát được. Nếu không phải phản ứng linh hoạt thì cũng am hiểu độn thuật thần diệu nào đó.

Nhìn những chiến thuyền phía trước, trên mặt đám người đầy vẻ cừu hận cùng giận dữ. Phường thị này phòng ngự kém cỏi. Đối phương lại xuất kỳ bất ý đánh lén, ngay cả đại trận hộ sơn còn chưa kịp mở ra.

Nếu như là một tòa Tiên Thành có cấm chế cùng bẫy rập khắp nơi. Với số lượng tu tiên giả Nhân tộc ở đây, Hải tộc muốn công phá chỉ sợ cũng tổn thật thảm trọng.

"Đối phương có tới hơn trăm chiếc chiến thuyền, ở trên có mấy vạn Hải tộc. Động Huyền Kỳ thì chưa thấy nhưng khẳng định không ít tồn tại Ly Hợp Kỳ, chừng này người chúng ta liều mạng còn chưa đủ nhét kẽ răng cho đối phương."

"Không sai, quân tử báo thù mười năm không muộn. Mạc mỗ sẽ nhớ kỹ món nợ này của Hải tộc, một ngày nào đó ta phải bắt chúng trả đầy đủ." Một hắc bào tu sĩ nghiến răng nghiến lợi nói, hắn tuy chạy thoát nhưng toàn bộ môn nhân đệ tử đã ngã xuống.

"Cuồng Sa Vương làm như vậy không phải báo thù cho nhi tử, quả thực muốn tuyên chiến với toàn Nhân tộc chúng ta, phải nhanh đem tin tức báo về.."

"Yên tâm, đã có Thánh Thành làm chủ, triệu tập tu sĩ Nhân tộc đối kháng Hải tộc. Chúng ta sẽ có cơ hội báo được mối hận này"

Tuy phẫn nộ nhưng chúng tu cũng biết song phương mạnh yếu cách xa. Vừa la mắng không ngớt vừa bôi mỡ nơi gót giày, rất nhanh liền chạy tan tác như điểu thú chạy loạn.

Mà Hải tộc còn chưa dừng tay, từ trên các chiến thuyền lại bay ra những chiếc linh thuyền cỡ nhỏ. Ở trên có ba đến năm gã Hải tộc thực lực không kém, tốc độ cực nhanh truy theo đám tu sĩ Nhân tộc đang bỏ chạy.

Không ngờ Hải tộc tính đuổi tận giết tuyệt, một Nhân tộc sống sót cũng không buông tha.

Rất nhanh liền có tiếng kêu thảm thiết truyền vào tai.

Lâm Hiên nhướng mày, đang độn quang với tốc độ cực nhanh nhưng vẫn cảm ứng được một chiếc linh thuyền cỡ nhỏ truy theo.

Không biết sống chết! Khóe miệng Lâm Hiên lộ nụ cười băng hàn. Thân hình chợt lóe liền tiêu tán không thấy, chỉ chốc lát liền chạy tới cả ngoài vạn dặm.

Bất quá chiếc thuyền kia vẫn như âm hồn bất tán theo đuổi không rời.

Lâm Hiên dừng độn quang, khoảng cách này đã tương đối xa đại quân Hải tộc.

Rất nhanh chiếc thuyền cũng ngừng lại, lộ ra hai nam một nữ Hải tộc. Cả ba nhìn qua chỉ hơn hai mươi nhưng là đều tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ.

Hai nam tử vóc người khỏe mạnh, nhìn qua tựa như tu luyện Luyện Thể Thuật. Còn nữ tử thì xinh xắn lanh lợi, trong tay cầm một viên Hải Lam Châu.

" Không chạy nữa sao?" Nữ tử lên tiếng cười duyên nhưng trên mặt đầy vẻ lạnh lùng: "Bó tay chịu trói còn đỡ chịu khổ sở, để cho cô nãi nãi truy theo khổ cực như vậy, ta phải cho ngươi nếm qua nổi khổ luyện hồn."

"Nổi khổ luyện hồn, ngươi nói muốn hành hạ ta sao?"

Lâm Hiên cười nhạt rồi giơ tay phải lên, đầu ngón tay điểm nhẹ một cái. Tức thời trên đỉnh đầu ba tu sĩ Hải tộc chợt lóe hào quang. Thiên địa nguyên khí chung quanh ngưng kết thành bàn tay khổng lồ, năm ngón tay to như cột đình. Thế như thái sơn áp đỉnh hung hăng vỗ xuống ba người.

Đồng thời Lâm Hiên hít vào một hơi, linh áp trên người bạo tăng nhanh chóng.

"A... Ngươi là tu tiên giả Ly Hợp Kỳ?"

Hai gã nam tử Hải tộc thất sắc mà vẻ đắc ý trên mặt nữ tử cũng lập tức đông cứng. Lúc này mới hiểu truy theo tới đây căn bản là tới Quỷ Môn Quan.

Thợ săn biến thành con mồi, bất quá ba người không ngồi chờ chết. Nữ tử há miệng nhỏ phun ra một đạo tinh huyết. Hải Lam Châu hấp thu thì tỏa ra một quầng sáng xanh thẳm, lại có không ít phù văn đỏ như máu như ẩn như hiện bên trên.

Hai nam tử cũng hét lớn tế xuất bảo vật phòng ngự. Ba người liên thủ muốn hóa giải nguy cơ trước mắt, đồng thời một gã đánh ra một đạo pháp quyết vào trận pháp ở đuôi thuyền, muốn thao túng nó nhanh chóng chạy khỏi nơi nguy hiểm này.

Ý định của bọn họ vốn không sai, bất quá chỉ nghe thanh âm thanh thúy như tiếng pha lê vỡ truyền ra, quầng sáng đối mặt bàn tay khổng lồ thì không chút tác dụng. Ngay sau đó là tiếng gào thét, pháp khí phòng ngự của hai nam tử cũng bị đánh thành sắt thường, từ trên bầu trời rơi xuống.

Ba tu sĩ Hải tộc sắc mặt trắng bệch. Quanh thân nữ tử chớp động linh quang, hóa thành một đạo kinh hồng bay lên không. Hai nam tử phản ứng cũng không chậm, phốc một tiếng nhảy vào làn nước biển.

" Hừ, Độn thuật cũng không tệ, bất quá muốn chạy thoát trước mắt Lâm mỗ sao, quá ngây thơ rồi."

Tiếng cười lạnh truyền vào tai, tay áo Lâm Hiên rung lên. Một đạo kiếm khí trong từ ống tay áo bay vút ra, tốc độ cực nhanh làm người trừng mắt le lưỡi, chớp lóe vài cái liền đuổi tới phía sau đạo kinh hồng.

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, nữ tử muốn tránh cũng không được, bị kiếm khí chém rụng thủ cấp, Nguyên Anh cũng bị trảm đến thất linh bát lạc, hóa thành những điểm tinh quang phiêu tán theo gió.

Còn hai nam tu sĩ nhảy vào trong biển. Hải tộc tu sĩ thì sao? Lâm Hiên giơ tay phải lên, năm ngón tay co lại rồi chụp về phía trước.

Không chút dấu hiệu, mặt biển đột nhiên gió nổi mây phun, cuồng phong gào rít giận dữ. Theo sau một cơn sóng biển khổng lồ cuộn trào lên, nước biển hóa thành những sợi xích đem hai tu sĩ trói lại.

"Tiền bối tha mạng....Hạ thủ lưu tình"

"Hiểu lầm…tất cả đều là hiểu lầm."

Trên mặt hai người đầy vẻ hoảng sợ, lời cầu xin tha thứ cũng trở nên run rẩy. Bất quá mới rồi có không biết bao nhiêu tu sĩ Nhân tộc ngã xuống, cũng nào có thấy đối phương có hạ thủ lưu tình gì chứ.

Năm ngón tay Lâm Hiên khẽ bóp, nước biển nhất thời đông cứng. Vô số băng đao băng tiễn xuất hiện trước mắt, theo sau là tiếng kêu thảm thiết vang lên. Kết cục của hai tên nam tử đương nhiên cũng là hồn phi phách tán.

Chỉ thoáng chốc đã diệt trừ địch nhân, toàn thân Lâm Hiên thanh nổi quang, muốn mau chóng rời khỏi nơi này.

Bất quá thân hình hắn chợt ngưng như phát hiện cái gì. Quay đầu nhìn thì ánh mắt nheo lại. Chỉ phía chân trời phương xa có một quang đoàn màu vàng nhạt đang chớp lóe liên tục.

Thuấn Di!

Chỉ một thoáng quang đoàn đã đến gần chỉ cách trăm trượng. Là một Nguyên Anh cao hơn một tấc, mặt mày có điểm quen mắt.

Thì ra là gã thư sinh từng gặp qua ở Thiên Nguyên Các, hắn từng tốn trăm vạn trung phẩm tinh thạch mua được Đảo Hải Mâu.

Là tu sĩ Ly Hợp trung kỳ nhưng lúc này bộ dáng đầy vẻ chật vật, Nguyên Anh đã thoát ra chứng tỏ thân thể đã bị hủy.

Thấy Lâm Hiên thì Nguyên Anh lộ vẻ kinh ngạc, từ linh áp thì không ngờ đối phương cũng là Ly Hợp Kỳ.

Bất quá rất nhanh nó liền mở miệng nhỏ, thanh âm bập bẹ tràn ngập vẻ hoảng loạn: "Lâm đạo hữu chạy mau, là Hồng Phấn Sa Ma. Chúng ta đánh không lại yêu nữ này, đã có không ít đạo hữu ngã xuống, nếu không chạy mau thì lại gặp độc thủ."

"Hồng Phấn Sa Ma, chẳng lẽ là lão quái vật Động Huyền Kỳ?"

Lâm Hiên rùng mình nhưng thấy suy đoán này có điểm hoang đường, dõi mắt cả Đông Hải không có bao nhiêu tồn tại Động Huyền Kỳ, chẳng lẽ hành trình lần này đi cũng gặp mà về cũng gặp?

Ý nghĩ còn chưa chuyển thì một thanh âm lãnh đạm truyền vào tai, bên trong lại mang theo vẻ yêu dị: "Còn muốn chạy, ngươi nghĩ có thể chạy đến đâu. Mắt thấy không địch lại liền chủ động để Nguyên anh xuất khiếu, kể ra có sự quyết đoán. Ồ, còn có một con cá lọt lưới."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx