sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 8: Lục Mang Chiến Trận

Thánh khiết quang mang từ thân Hải Đình Tư phát ra, Lâm Lôi như đi trong đầm lầy, tốc độ giảm đi. Thánh khiết quang mang này chính là Nguyên tuyền Thánh kinh, từ trong cơ thể Hải Đình Tư bay ra.

“Chết đi!” Gương mặt Lâm Lôi lãnh khốc, Tử Huyết nhuyễn kiếm tốc độ chậm lại nhưng tuyệt không phải là Hải Đình Tư có thế tránh né.

“Không!” Hải Đình Tư cố gắng tránh.

“Phập!” Tử Huyết nhuyễn kiếm lướt từ trên người y xuống, nửa người của Hải Đình Tư liền bị cắt ra, nửa người kể cả cánh tay phải đang nắm giữ pháp trượng cũng bị chặt đứt rơi xuống.

“A ~” Tiếng kêu thảm thiết từ miệng Hải Đình Tư phát ra. Lập tức nửa người của y lui về rất nhanh, trên đỉnh đầu Thánh kinh phát ra Thánh khiết quang mang rất nhanh chóng chữa trị thương thế, thân thể hắn nhanh chóng được khôi phục. Kỳ thực Hải Đình Tư am hiểu Quang Minh trị liệu ma pháp nhưng có Thần khí Thánh kinh, tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn.

“Hải Đình Tư, không ngờ là ngươi không chết… nhưng cũng sẽ cho ngươi chứng kiến cảnh Quang Minh giáo đình sụp đổ.”

Lâm Lôi trải qua Chúng thần mộ địa bản thân có Sinh mệnh nguyên châu, lĩnh ngộ Tốc độ áo nghĩa thực lực so với trước khi đến Chúng thần mộ địa mạnh hơn nhiều lắm, hắn không hề để cao thủ Quang Minh giáo đình vào trong tầm mắt.

“Lâm Lôi, ngươi chuẩn bị chịu chết đi.” Thanh âm hùng hậu của Lôi Minh vang lên. Chỉ thấy xa xa kể cả Lôi Minh, Lạc Diệp ba mươi sáu Thánh vực đang hướng tới bao vậy đám người Lâm Lôi.

“Thật là buồn cười, các ngươi cũng không hề tránh né.“ Lôi Minh cười lạnh.

Đám người Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi cũng cười, làm sao họ lại không biết đám Quang Minh giáo đình toả ra là muốn bao vây họ lại, có vẻ như là muốn tạo thành một chiến trận kỳ lạ. Nhưng họ hiểu được đạo lý ‘Chiến Trận Có Lẽ Lợi Hại Nhưng Phải Xem Người Thi Triển Là Ai’.

Đột Lệ Lôi lạnh lùng nói: “Đám người này phần lớn là sơ nhập Thánh vực, trọng yếu là bị bao vây không phải là một người, mà là hai mươi lăm vị Thánh vực chúng ta, hai mươi lăm người công kích không biết chiến trận này có chịu nổi không?”

“Vù…” Hải Đình Tư lúc này đã lui lại cửa Thần điện, hắn nhìn thấy hai mươi lăm người Lâm Lôi đang bị bao vây bởi chiến trận không khỏi kinh hãi như điên, càn rỡ lớn tiếng hô: “Lâm Lôi, các ngươi quả là muốn chết, Lôi Minh mau mau giết chúng.”

Vừa rồi suýt chút nữa thì bỏ mạng khiến y cũng nổi lên sát khí, chỉ tiếc là bản thân thực lực không đủ.

“Vâng! Thưa Giáo hoàng.” Lôi Minh lúc này chính là tự tin đủ mười phần.

Hải Đình Tư hít sâu một hơi, có chút khẩn trương, y đối với ‘Đại Lục Mang Chiến Trận’ tự tin một cách phi thường, chỉ có điều y đang đối mặt với Lâm Lôi - một kỳ tích sáng tạo….

Lâm Lôi liếc mắt nhìn Đại lục mang chiến trận đã nhận ra chiến trận này được phát triển từ Thiên sứ chiến trận. Thiên sứ chiến trận do sáu người hợp lại mà thành. Đại lục mang chiến trận này có ba mươi sáu người trước tiên chia làm sáu bộ phận, sáu Thánh vực hình thành một Thiên sứ chiến trận chỉnh thể. Ba mươi sáu người hình thành sáu chỉnh thể, sáu chỉnh thể này dựa theo Thiên sứ chiến trận thống nhất lại hình thành Đại lục mang chiến trận.

“Chẳng lẽ chúng không biết lúc trước ta đã đối mặt với Thiên sứ chiến trận? Chiến trận lúc trước ta há lại quan tâm?” Lâm Lôi tin tưởng mười phần.

…….

Hoặc là tứ dực Thánh vực Thiên sứ, hoặc là Thánh vực Cuồng tín giả, hoặc là khuôn mặt lãnh khốc của Đặc cấp chấp sự… ba mươi sáu người như hợp thành một thể, Thánh lực đáng sợ không ngừng được lưu chuyển. Chủ trận là Lôi Minh còn mạnh hơn.

Lôi Minh thân hình cao hai thước năm tựa như một ma thú bỗng gầm lên một tiếng, cầm trường côn được bao quanh bởi Thánh lực.

“Rầm!” Trường côn trực tiếp hướng tới. Một đạo Thánh lực chừng mấy chục thước đánh xuống, mục tiêu chủ yếu là Lâm Lôi. Lâm Lôi vừa động, Thánh lực tới gần chỉ còn một thước hắn đã tránh thoát được.

Lâm Lôi tốc độ quá nhanh! “Mọi người đừng tiếp xúc với quang trụ này.” Thanh âm Lâm Lôi vang lên trong đầu mọi người. Mặc dù không chạm vào quang trụ, nhưng cách chừng một thước, Mạch động phòng ngực của Lâm Lôi đã bị chấn động. Ba mươi sáu người thành lập đại trận chấn động này tuyệt đối hơn hẳn trăm vị Thánh vực.

“Ầm!” "Ầm!" "Ầm!"……

Từng đạo quang trụ không ngừng đánh xuống, quang trụ sau khi tan đi, Thánh lực lập tức trở về trong đại trận.

“Như vậy thì lực lượng của chúng tựa hồ như vô cùng tận.” Lâm Lôi thầm nghĩ.

“Ha ha, chúng ta đồng thời tấn công đi.” Đột Lệ Lôi quát vang một tiếng, lập tức một đạo huyết hồng đao mang bay lên không.

“Hống!” Phách vương long, Lôi long, Hoàng kim long huy vĩ hung hăng quật tới.

“Chết đi!” Vốn chất chữa mối bi phẫn trong lòng, năm huynh đệ Ba Khắc đã biến thân thành Thánh vực Bất tử chiến sĩ, điều đáng sợ của năm huynh đệ họ chính là những đại phủ mang theo lực lượng phá sơn vô tận đánh tới đại lục mang chiến trận.

Tái Tư Lặc gọi về tám gã Thánh vực vong linh, ánh mặt hắn trở nên xanh biếc màu lục. Những người còn lại cũng hướng tới đại trận mà công kích, thêm Thánh vực vong linh nữa là hơn ba mươi người.

“Ầm!” "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!"……

Giống như điện xà, khe nứt không gian lúc thì xuất hiện lúc thì mất đi, nhưng bạch sắc quang mang vẫn cứng cỏi trước mắt. Đợt công kích cuồng bạo nhưng đại trận chỉ rung lên kịch liệt rồi lại nhanh chóng ổn định. Trong ba mươi sáu tên đã có mấy tên sắc mặt tái nhợt nhưng Thánh khiết quang mang bao quanh thân thể chúng đã nhanh chóng điều trị khôi phục.

“Phù!” Không có điều gì xảy ra, Hải Đình Tư cảm thấy vui mừng.

Chống được, thực sự chống được, Hải Đình Tư lo lắng đại trận này không chống nổi công kích liên thủ của đông đảo cường giả.

“Lâm Lôi, ngươi hẳn là phải chết!” Hải Đình Tư đã cảm thấy yên tâm.

Nếu ngay cả Lâm Lôi cùng một đám người liên thủ công kích cũng không làm gì được thì còn sợ gì? Mà Đại lục mang chiến trận này năng lượng vô cùng tận, cho dù có yếu cũng không có sợ.

“Ha ha…” Lôi Minh hùng hậu cười vang, Quang Minh giáo đình một phương cũng kích động bật cười.

“Đúng! Thật là lợi hại, chúng ta toàn lực công kích đại trận đã rất nhanh vận chuyển khiến một nửa lực công kích cũng tiêu tan, chánh thức công kích ba mươi sáu gã Thánh vực cũng chỉ có một hai thành thôi.“ Đức Tư Lê than thở.

Bọn họ toàn lực công kích dù chỉ một hai thành cũng khiến những kẻ thực lực tiểu nhược bị trọng thương, thực lực chênh lệch với nhau đích xác là rất lớn. Đại trận này hiệu quả điệp gia chấn phúc cũng thật là mạnh mẽ, hơn nữa lại còn có tác dụng của Quang Minh trị liệu.

“Đức Tư Lê, các người để ta.” Đảo tay một cái, trong tay Lâm Lôi đã xuất hiện Hắc Ngọc trọng kiếm.

Liếc mắt nhìn Lôi Minh, Lạc Diệp: “Ta phải thừa nhận rằng đại trận của Quang Minh giáo đình các ngươi lực phòng ngự rất mạnh, nhưng… các ngươi không biết đại trận này đối với ta vô dụng sao?”

“Vù!” Thân hình Lâm Lôi loé sáng hướng lại chỗ Lôi Minh.

“Chết đi!” Ánh mắt sắc bén của hắn chợt xạ lên. Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay khinh phiêu phiêu tựa như lá rụng rơi nhưng tốc độ lại là nhanh như chớp, trong nháy mắt đã chạm lên trên quang mang Thánh khiết, một cỗ trấn động đáng sợ không kể Thánh lực dễ dàng xuyên thấu tấn công về phía Lôi Minh.

Đại địa áo nghĩa - Đại địa mạch động 64 trọng.

“A!” Lâm Lôi đột nhiên nhướng mày, hắn cảm nhận chắc chắn được là chấn động chỉ tác động rất ít đến tay Lôi Minh, tay y nhanh chóng bị vỡ vụn nhưng dưới tốc độ chữa trị của Thánh lực y đã nhanh chóng hồi phục.

“Không ổn!” Lâm Lôi cảm nhận được Đại lục mang chiến trận này cùng với Thiên sứ chiến trận hoàn toàn khác nhau.

Thiên sứ chiến trận sáu người là sáu bộ phận, Lâm Lôi công kích vào một bộ phận, Hắc Ngọc trọng kiếm bổ vào người, chấn động chắc chắn có thể công kích vào trong cơ thể, chiến trận ngày đó người bày trận căn bản không cách nào né tránh.

Nhưng có điều Đại lục mang chiến trận này bất đồng, nó có sáu bộ phận mà sáu người lại hợp thành một bộ phận, một chỉnh thể đó. Hắc Ngọc trọng kiếm cũng không hề tiếp xúc chuẩn xác, kỳ thực một kiếm của Lâm Lôi công về phía sáu người một cái chỉnh thể này thì công kích là theo đường thẳng, đánh ai?

Lực công kích theo đường thẳng này bọn người Lôi Minh có thể cảm nhận lực lượng kỳ lạ xuyên thấu qua Thánh lực, tự nhiên lựa chọn phương hướng né tránh, chấn động mặc dù nhanh nhưng cũng chỉ làm bị thương Lôi Minh.

“Lâm Lôi, đây là nhất chiêu trong truyền thuyết Đại địa áo nghĩa của ngươi à?” Lôi Minh hai mắt sáng lên: “Ha ha..nếu đây là Thiên sứ chiến trận thì ngươi có thể thành công, nhưng giáo đình bọn ta há lại có thể lại phạm sai lầm?”

Trên mặt Lạc Diệp cũng xuất hiện nét cười: “ Đại lục mang chiến trận bộ phận chỉnh thể cấu thành là do sáu người, Đại địa áo nghĩa của ngươi xuyên qua Thánh lực bọn họ lập tức có thể cảm nhận, lập tức di động né tránh, ngươi khó có thể giết họ.”

“Lâm Lôi, không phải vừa rồi ngươi rất tự tin sao?“ Tiếng một gã Đặc cấp chấp sự lạnh lùng vang lên.

Lâm Lôi cười, đám người Địch Lỵ Á, Đức Tư Lê cũng cười.

“Lão đại, huynh thật là mất thể diện a.” Bối Bối cười nói.

Lâm Lôi cười cười: “Ta đã xem thường chiến trận này rồi.”

Quang Minh giáo đình một phương đều cảm thấy nổi giận, bởi vì bọn người Lâm Lôi đang cười đùa đàm tiếu với nhau tựa hồ như không để đại trận này vào mắt. Nhưng Lôi Minh, Lạc Diệp cảm thấy bất an, bọn họ tự tin như thế là có ý gì?

“Bọn chúng có biện pháp gì để phá đại trận?” Lôi Minh cảm thấy lo lắng.

“Lôi Minh thu nhỏ đại trận lại, dày đặc công kích để giết chết chúng.” Thanh âm Hải Đình Tư từ xa vọng đến.

“Được!” Lôi Minh cũng không hề suy nghĩ nhiều.

Ba mươi sáu tên Thánh vực cường giả nhanh chóng thu nhỏ phạm vi đại trận lại.

“Lâm Lôi, đừng đùa với bọn chúng nữa!“ Đức Tư Lê truyền âm.

Lâm Lôi khẽ gật đầu: “Địch Lỵ Á, động thủ đi.” Thanh âm Lâm Lôi vang lên trong đầu Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á mỉm cười, sau đó cực nhanh hướng tới chỗ Lôi Minh, nhưng hắn không thèm để ý tới.

“Còn dám tới gần, muốn chết?” Lôi Minh cười lạnh. Nếu Lâm Lôi tới gần bọn chúng còn lo lắng, Địch Lỵ Á tới gần sao phải phòng bị.

Nhưng khi Địch Lỵ Á tới gần Lôi Minh chừng mười thước, khí thế đột nhiên thay đổi.

“Oong!” Phương viên mấy chục thước không gian hoàn toàn bị ảnh hưởng, nhất là sáu người Lôi Minh ở gần Địch Lỵ Á trong nháy mắt không thể động đậy. Ngay cả Thánh lực lưu chuyển cũng bị áp bức đình trệ, bởi vì sáu người Lôi Minh không thể động đậy, Thánh lực trong cơ thể hoàn toàn bị cắt đứt, Đại lục mang chiến trận nhất thời phá khai.

“Ả, ả là Thần cấp cường giả.” Lôi Minh trong mắt lộ vẻ kinh hãi nhưng cái chính là y không thể động đậy, không chỉ y mà ba mươi lăm tên còn lại cũng cảm thấy mờ mịt cực kỳ.

“Lôi Minh, các người sao vậy?” Bọn chúng không hiểu tại sao Lôi Minh cùng bọn chúng đình trệ, Thánh lực cũng không thể vận chuyển được.

“Bùm!” Móng vuốt của Bối Bối trực tiếp đánh vào đầu một tên lập tức nát như bùn.

“Ha ha, không nghĩ ra sao, Thần chi lĩnh vực mặc dù chỉ là bán điếu tử nhưng trong nháy mắt cũng có thể áp bức hành động của đối phương.” Hai vợ chồng Lâm Lôi nhìn nhau mỉm cười.

Thần chi lĩnh vực này tuyệt đối là ‘Thần’ cao cao tại thượng, cho dù là Thánh vực tối cường, Thần chi lĩnh vực của Địch Lỵ Á mặc dù là bán điếu tử nhưng cũng có thể áp bức đối phương trong một hai lần nháy mắt, dù là Lâm Lôi cũng bị đình trệ như vậy.

Thánh vực chiến đấu, chỉ một hai cái nháy mắt là có thể quyết định sinh tử.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx