~Đôi lời của tác giả
Sau 1 thời gian lừa các đọc giả rằng truyện đã hết thì tác giả đính chính lại rằng truyện còn rất nhiều chương. Xin lỡi nhé, lâu lâu phá 1 chút thôi.Mong các đọc giả không giận
~
~~ Tua lại thời gian khi bác sỹ bước vào phòng mổ
"Trong căn phòng mổ ấy một có gái với gương mặt nhợt nhạt không chút biểu sắc đang ngồi trên ghế cùng vết thương đã được băng bó, thấy bác sỹ vừa bước vào liền cất tiếng:
_Mọi chuyện như thế nào rồi?
_Thưa cô,chúng tôi đã nói chuyện với người bên ngoài còn chuyện tìm kiếm một cái xác thay cô thì chúng tôi đang làm ạ-bác sỹ cúi đầu trước nó
_Hãy làm sao cho anh ta không thể nào nhận ra đó là giả, chi phí gấp 10-Nó lạnh nhạt bước ra sau phòng mổ rồi bước lên sân thượng, bóng dáng nó khuất dần...một tấm bi thương của nó đã được gửi lại đất nước này.Nghĩ lại có thể lần này là lần cuối nó ở đây.
~~Quay trở lại
Tony ôm xác nó đi ra ngoài, mặc cho mọi sự ngăn cản của hắn,Sam,và bác sỹ.Tony rơi 1 hàng lệ dài,ôm cái xác ấy chạy như điên.Đi tới chỗ Sylvie, còn Sylvie thì ngồi thờ thẫn trong nhà như một người mất hồn...nghe tiếng động cô liền chạy xuống lầu, vừa mở cửa liền trợn tròn mắt
_Chuyện gì đang xảy ra?-Sylvie nhìn Tony ướt nhẹp trên tay bế nó nằm bất động mà không khỏi giật mình
_Nhờ cô mà Linda đã....-cổ Tony như bị ai đó bóp chặt không nói nên lời
_Rốt cục cô ấy bị làm sao?gương mặt tại....sao...-Sylvie đưa tay lên gương mặt nó liền cảm nhận được người đã không còn hơi thở
_Tại sao cô lại làm vậy?Tại sao?-Tony gào thét quỳ xuống,ôm chặt lấy cái xác, Còn Sam cùng với hắn thì đứng đó mà rơi lệ
_Linda...mở mắt ra nhìn tao đi, mày không thể chết, mày hứa luôn bên tao và Sam cơ mà...huhuhu,Linda ơi-Sylvie ôm xác nó khóc không thôi
Khiến cho ai nấy đều không muốn trách Sylvie nữa nhưng điều này làm sao ăn nói với ba nó và Celvin đây
_Lại đây nào Sylvie không nên khóc nữa, Ken cũng đừng quá thương tâm-Sam lôi 2 người ngồi xuống ghế,Tony ôm Linda đặt trên đùi mình
_Chúng ta không thể dấu mãi,phải an táng cho cô ấy mới được-Sam nói với khuôn mặt đỏ hoe
_Tôi...không thể chấp nhận...hức..Ken anh đã làm mất đi 2 người quan trọng nhất đời tôi-Sylvie nấc lên.Đúng vậy,cô luôn xem Linda là người thân của mình,còn Lancelot là anh trai vừa chỉ dạy vừa giúp đỡ cô.Bây giờ tất cả biến mất
_Sylvie nếu Linda còn thì cô ấy không muốn chúng ta ủ rũ, chúng ta hãy đối mặt với sự thật,hãy cho mọi người biết đi-Sam nhìn vào Sylvie tay vuốt mái tóc dài của nó đang nằm bất động
_Bây giờ chúng ta sẽ qua nhà cô ấy đúng không?-hắn im lặng nãy giờ,mắt không hề rời khỏi nó
_Ừ -đồng thanh
10p sau cả đám đã có mặt tại nhà nó.Bọn hắn lái xe vào trong nhà,Celvin hớn hở ra đón tiếp
_Ai da, ngọn gió nào đưa mấy âm binh đến đây-Celvin bỡn cợt
_Ngọn gió độc-Sylvie thẳng thừng
_Celvin có ông Nguyễn ở nhà không?-Ken đượm buồn
_Ba tôi à, có chứ
_Vào kêu ông ấy đi,tụ hợp tất cả người trong nhà lại-Sam cũng nói vắn tắt
_Ừ
Bọn hắn bế xác đã che khăn vào trong nhà, dọn hết tất cả thứ trên bàn đặt xác xuống..một cảm giác thê lương
_Tụi con kím bác có chuyện gì-ông Dũng đi xuống
_Bác cứ ngồi đi ạ-Ken lễ phép
_Rốt cục có chuyện gì mà ai cũng có mặt như đưa đám vậy-Celvin bực
_Thì chúng tôi....chúng tôi-Tony nghẹn lại
_Mấy người làm sao-Celvin hỏi
_Chúng tôi đang tiễn đưa 1 người-Sylvie bỗng nhiên chịu không nổi òa lên
_Đưa...đưa..a..i..-ông Dũng lấp bấp khi mà thấy thứ j đó nằm trên bàn
_Li....d..a....-Sam ấp úng nhưng vẫn nói ra
_Sao.?-mọi người trong nhà đều hét toáng lên
_Không thể nào,em ấy đâu?-Celvin mất bình tĩnh
_Cô ấy ở đây-Hắn chỉ vào người đang nằm trên bàn
Celvin hốt hoảng chạy lại, kéo tấm khăn trăng kia ra,anh hét lên
_Lindaaaaa, em làm sao vậy,mở mắt ra cho anh,Linda à, không thể nào, em gái của tôi...TRỜI ƠI.....-Celvin khóc thét ôm xác nó vào.lòng...
.....Rầm...bịch...-ông Dũng ngã khụy ngất đi
_Mau,mau gọi cấp cứu-Celvin hét liền đỡ ông
Một đêm có quá nhiều chuyện đau thương xảy ra.Nhưng còn nó bước vào S một cách bí mật và trong một căn phòng mật đạo ấy,không ai biết nó tồn tại..Và nó đang làm nên 1 cuộc điều tra và trả thù......
~End chap
@by txiuqw4