Nó sẽ níu giữ cậu. Cậu quay đi. Và tất cả trong lòng cậu đã vỡ vụn
Nhưng!!
Một vòng tay ôm lấy cậu từ phía sau. Cậu sững lại. Rồi. Khuôn mặt mịn áp vào tấm lưng trần. Những giọt nước nóng hổi lăn, lăn dài trên má, thấm vào gia thịt. Và... Vào tim cậu
- đừng.. Đi
- anh.. - Thiên giữ lấy bàn tay đang vòng trước người cậu
- đừng đi mà. Xin anh đấy. Xin anh.. Lâm Hàn Thiên... Đừng đi. Xin anh đừng bỏ... em
Vòng tay cô chặt thêm, chặt đến nỗi nếu cậu là một con gấu bông thì có lẽ số bông ở bên trong đã dồn vào hai nửa còn lại. Cậu chỉ định quay người lại nhưng không thể gỡ nổi vòng tay đó. Hành động của cậu đã làm ai đó hiểu lầm, hiểu như cậu không muốn và... Vòng tay cô chợt buông thõng khiến Thiên tụt hứng
- anh đi đi. Em sẽ không níu giữ anh. Em.. Em xin lỗi
Cô lùi dần, lùi dần, cúi mặt xuống nhà mà nước mắt cứ thi nhau chảy ra rơi xuống nền gỗ bóng mịn, mái tóc xoã xuống trước mặt, áp lên cả chiếc áo sơ mi trắng quên thuộc. Thiên không thể ngờ trước được. Cậu chỉ nghĩ hôm nay cậu sẽ nói với nó, sẽ ra đi trong sự dửng dưng tới tận cùng của sự đau đớn, nhưng không. Cậu chưa bao giờ nghĩ đến trong những ngày qua một tình hướng như vậy. Chưa bao giờ. Không biết giờ này tâm trạng của cậu vui đến như thế nào
- anh sẽ không bao giờ từ bỏ em trừ phi em rời bỏ anh
Cậu bước lại gần, ôm lấy cơ thể cô
- thật sao
- tất nhiên. Em không tin anh
Ánh mắt hắn xoáy sâu vào đôi mắt hút hồn đầy nước đối diện, ngón tay miết những giọt nước thi nhau chảy kia
- không được khóc
Cô khẽ lắc đầu, cậu luồn tay vào tóc cô, giữ lấy không cho phản kháng rồi cúi xuống. Quả thật rất lâu rồi cậu không gần gũi cô đến như vậy. Điều đó chỉ làm cậu thêm đòi hỏi và thô bạo. Rời khỏi làn môi mềm hoặc, Thiên cưng chiều vuốt ve khuôn mặt trước mắt
- em yêu anh
Không. Cô không đáp theo lời hắn, không đáp lại bằng lời nói hay những hành động sến súa, mặt ai kia thoáng chút đỏ, chỉ khẽ gật đầu. Khoé miệng hắn vẽ nụ cười sung sướng, từ lúc chào đời cho đến nay, chưa bao giờ Lâm Hàn Thiên hạnh phúc đến như vậy còn tương lai thì chưa tính
- anh muốn nghe em nói
- em...
- Không nói sao
Trước uy quyền của người đàn ông bạn yêu thì dù bạn là ai vẫn sẽ bị khuất phục bởi đơn giản đó là tình yêu
- i love you
- không
- oppa sangrahe
vẫn lắc đầu
- vậy.. Em yêu anh
Chỉ chờ có vậy, hắn cúi xuống, ngấu nghiến đôi môi cô thêm một lần nữa. Đến khi không thể chịu nổi sự bức hôn quá đáng, cô nhẹ đẩy lồng ngực Thiên đang áp gần mình. Nhưng đối với Thiên thì như thế chưa thể coi là đủ để bù đáp đi những sự kìm chế tình cảm gần tháng qua. Cậu vòng tay giữa lấy tấm lưng nhỏ không cho thoát ra. Dù môi lưỡi không còn quấn quýt, cậu cũng không nỡ cách xa, cô tựa vào ngực hắn, thở dốc, những hơi thôi nóng phả lên da thịt trần trụi, hắn vuốt mái tóc dài, từ một nơi sâu thẳm bừng lên những khát vọng chiếm hữu
- bảo bối. Anh muốn
Gương mặt cô trong bóng với ửng đỏ lên, không cần chờ đợi câu trả lời của cô, hắn tự mình hành động, trực tiếp đẩy nhẹ cô xuống giường lớn, trên nền thảm mê hoặc, thân hình cô trong chiếc áo sơ mi càng mê người, câu dẫn dục vọng. Cô chưa thể chấp nhận nổi kiểu hành động đầy thú tính của Thiên, mắt mở căng nhìn cậu
- hai năm trước em chưa đủ tuổi, trong hai năm qua anh đã phải ép mình trong khuôn khổ, nhưng bây giờ thì em không cấm được anh nữa. Hai năm sau và cả tương lai
Một câu tuyên bố thật sự là đầy bá đạo. Thiên lên giường, cô nhanh chống lật người để tránh hắn nhưng dường như cậu đã biến thành một con thú đích thực
- anh..
Hắn giữa lấy tay cô, ấn xuống giường. Môi cậu một lần nữa tìm đến đôi môi quên thuộc. Nó dường như một chất gây nghiện làm cậu không thể cai nổi. Một tay hắn dời xuống, men theo đường ven áo, rời khỏi làm môi mềm, Thiên thở dốc, những hơi thở nóng và dồn dập phải xuống cơ thể phía dưới. Có lẽ, thân hình nhỏ bé phía dưới cũng chẳng khác con thứ đang ở phía trên là mấy. Mái tóc nâu xoã ra trên gối mềm trắng tinh, khuôn mặt ửng lên như bông hồng e thẹn dưới nắng mai trong trẻo. Hàng mi đen khép hờ. Những hơi thở thơm tho hoà quyện cùng thứ khí nóng rực đang lên men khắp phòng, lồng ngực phập phòng khiến nơi mềm mại nữ tính ẩn hiện dưới lớp áo sơ mi nhấp nhô lên xuốn, làn da trắng dưới những khe hở trên đường ven áo chỉ càng thêm tà mị. Tất cả và nhiều hơn đều thu vào đôi mắt đã nhuốm màu bản năng
Một đêm chỉ có tình yêu
@by txiuqw4