Nói rồi, hắn phóng xe đi, khói bụi phế thải của chiếc xe ngoại tấp thẳng vào mặt của evil phía sau
chiếc ôtô lao vào lòng đường trong đêm vắng vẻ, chỉ còn ánh đèn đường vẫn soi dọi, vệt sáng lướt đều trên màu đen bóng loáng. Hắn quay sang nhìn cô
- em ổn chứ. Nhìn sắc mặt em không được tốt
cô tựa người vào cửa, sắc mặt nhợt nhạt, hai tay ôm lấy bụng như đang bảo tên thứ gì đó, mồ hôi đọng lại trên trán
- bệnh viện. Nhanh lên
- sao? - hắn cau mày nhìn xuống phía dưới, máu một phần thấm ra chiếc váy trắng
- tại sao lại có máu. Em bị thương sao?
- nhanh đi - cô gắt lên
- - -
bệnh viện
cô nheo này tiếp thu ánh sáng đèn điện và mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi
- em tỉnh rồi sao- hắn vội đỡ lấy cô
- ừ. Con..
- hàn phong không sao. Thằng bé vừa gọi điện cho anh, anh nói là em đang ở bệnh viện trong bệnh viện
- không phải.. - cô tựa vào lòng hắn
- mẹ - phong chạy vào, leo lên giường nhưng
- nhóc cẩn thận. Mẹ đang mang thai đấy
- mang thai nghĩa là có em bé sao
- ừ - hắn đáp
- em bé có thông minh không
giờ phút này cô thật sự muốn đánh lâm hàn phong. Tại sao đứa bé này lại muốn chọc điên cô như thế
- tất nhiên là thông minh
- con không thích em gái đâu. Con thông báo trước đấy nhé
- tại sao?
- con gái rất phiền phức
- rồi sau này con cũng phải lấy vợ thôi. Lúc trước ba cũng nghĩ như con
- anh dám- cô trừng mắt
- nhưng trừ mẹ con ra
- - -
phụ nữ mang thai thường rất nóng tính và bây giờ thì lâm hàn thiên mới nhận ra. Cô thường cằn nhằn về việc hắn ngủ, ăn, ôm hay thậm chí là hôn cô. Đôi lúc còn nổi nóng vô cớ với lâm hàn phong. Tiêu biểu là một buổi tối đẹp trời như hôm nay. Cô nằm trên giường, hắn vừa bước ra khỏi phòng tắm, người còn vương nước, cô lập tức ngồi dậy nhìn hắn chằm chằm
- lâm hàn thiên. Anh sao lúc nào cũng không mặc áo vậy hả. Em biết body của anh đẹp rồi nên anh không cần lúc nào cũng bắt em nhìn như vậy chứ
- anh... - hắn cứng họng
- anh hết lý rồi sao?
- người ta nói khi mang thai phụ nữ ngắm người đàn ông nào sẽ sinh con như vậy
- tên nào nói với anh. Lúc em có thai hàn phong, em nhìn đàn mở khác, kết quả vẫn sinh ra một bảo bối giống anh
- là con anh mà
- tấm ảnh dưới gối em
- không biết. Em không ngủ giường này nữa
- tại sao?- hắn kéo cô ngồi vào lòng mình
- giường này cứng chết đi được, nằm đau lưng lắm
- cứng sao- lâm hàn thiên nhăn mặt- giường ngoại đấy
- không biết. Anh mau thay đi
- được rồi. Anh sẽ thay. Khuya rồi, em ngủ đi - thiên ôm cô nằm xuống trên người mình
- em không thích
- nằm trên người anh, thoải mãi hơn chứ. Bằng da thịt đấy- hắn ép đầu cô xuống ngực mình
- cũng thoải mãi. Nhưng người anh ướt lắm
- ừ - thiên với tay tắt điện
- da anh trắng nhỉ- tay cô lần trên cánh tay rắn chắc
- hả???- thiên chết đứng trước lời khen của cô
- lúc gặp anh, em đã nghĩ da anh còn trắng hơn cả bạch tuyết. Em nghĩ anh dùng mỹ phẩm hay đi lột da đấy
- em
- còn nữa, nụ hôn của anh với em có phải là đầu đời không đấy
- tất nhiên?
- em còn nghĩ với kỹ thuật ấy, anh phải hôn cả chục cô chưa không phải ít
- em nghĩ anh như vậy
- không. Em chỉ hỏi thôi
- sao em không hỏi lần đầu tiên của chúng ta?
- hả?? Không. Không bao giờ- cô dụi đầu, người không ngừng cự quậy bên trên cơ thể thiên làm hắn nhăn mày, từng đường cong dán lên người hắn, nơi mềm mại không ngừng cọ xát với bờ ngực rắn chắc, khuôn mặt mịn áp vào da ngực. Cô thể hắn gần như căng lên vì phải chịu một nguồn nhiệt đang tập trung
- anh ốm sao. Sao người anh nóng vậy
cô ngẩng đầu nhìn thiên, mái tóc dài xoã xuống, bốn mắt nhìn nhau, cơ thể ở một tư thế mờ ám trong đêm. Hắn mím môi rồi bất ngờ kéo cô xuống, ép lên đôi môi nhỏ nụ hôn kéo dài, tay còn lại lần theo từng đường cong. Hắn bất ngờ ép cô xuống dưới, chống tay thôi dốc
- anh thật sự là không thể nào kìm chế được nữa
giọng nói đục đi vì dục tình làm cậu thêm yêu nghiệt
- - -
sau một hồi ân ái không ngừng nghỉ, thiên kéo cô vào lòng mình
- em mệt không- hắn vén những lọng tóc xoã trước mặt
- em thấy cái giường này cũng không khó nằm lắm
- có lẽ tại vì lăn lộn nhiều quá
- tại anh lăn lộn nhiều quá
- ừ. Anh xin lỗi. Anh khó kìm chế được - thiên đặt môi lên trán cô
- không sao. Anh cũng mệt mà. Em rất khó kiềm chế được cảm xúc, anh còn phải đi làm nữa
- anh biết. Em nghỉ đi- hắn ôm lấy cô
@by txiuqw4