sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 68: Chém Giết!

"Thiếu chủ! Hai người đi mau, chúng ta ở đây giữ chân ba con súc sinh này!"

-"Không!" Thảo Thanh Hà ở giữa không trung hét lớn một tiếng, tuy rằng Kiếm Nguyên toàn thân hắn bị kiềm chế, nhưng vẫn cố giãy dụa.

"Nhị đệ, không thể để ba vị thúc thúc phải chết oan uổng được!" Thảo Thanh Lưu giận dữ kêu lên một tiếng, đánh một chưởng lên đầu làm Thảo Thanh Hà hôn mê. Ít nhất thì như vậy có thể làm cho tay chân hắn có thể hoạt động thoải mái hơn một chút. Thảo Thanh Hà đối với hắn mà nói chỉ là gánh nặng, tuy có tu vi mà lại không hiểu được cách vận dụng, thật sự còn đánh không hơn được hai ba con sói .

Thanh Thủy kiếm màu lam nhạt trên tay hắn kêu lên một tiếng nho nhỏ rồi phun ra một đường Kiếm Khí sắc bén dài chừng sáu tấc. Thân kiếm uốn lượn, tạo ra từng đạo bóng kiếm liên miên như dòng nước. Khi mới đâm ra một nửa, lại bỗng nhiên kịch liệt vũ động, bóng kiếm giống như hóa thành trường giang cuồn cuộn, khiến cho vài con sói ở gần biến thành đống thịt vụn. Thảo Thanh Lưu phát huy kiếm pháp gia truyền Thanh Hà Thập Kiếm đến cực hạn, tiến vào giữa bầy sói.

Hơn nữa vừa rồi được ba gã hộ vệ ném ra một khoảng cách dài, Thảo Thanh Lưu chân đạp lên mấy đầu sói, rốt cục cũng thoát ra. Hai chân hắn di chuyển cực nhanh, mỗi một bước đều bước ra một trượng dài, Kiếm Nguyên trong khắp cơ thể vận chuyển không ngừng, bỏ chạy về phía Thanh Hà thành.

- Ngao ô ——

Bầy sói phát ra những tiếng tru mãnh liệt, mấy trăm con sói thoát ly khỏi bầy sói, hướng về phía hai người Thảo Thanh Lưu đang bỏ chạy đuổi theo.

Một tiếng động giống như ngọc thạch vỡ vụn, quanh quẩn trên bầu trời đêm. Thảo Thanh Hà nhịn không được quay đầu lại nhìn, nhất thời nhìn thấy quầng sáng kiếm trận mà ba gã hộ vệ thi triển như bọt nước bị đánh vỡ nát. Trường kiếm trong tay ba người trong nháy mắt hóa thành mảnh nhỏ, bắn ngược về toàn thân ba người.

"Ba vị thúc thúc!" Đôi mắt Thảo Thanh Lưu đỏ ngầu, khẽ quát lên một tiếng, bắt buộc chính mình phải quay đầu đi. Bởi vì hắn biết, chỉ có thoát được tánh mạng, mới có thể báo thù được.

- Rống ——

Lang Vương ngẩng cao đầu rống lên một tiếng. Hiển nhiên, nó cảm thấy hưng phấn vì đã bắt được ba tên địch nhân này. Con ngươi to lớn lộ ra sắc thái điên cuồng, Lang Vương quyết định phải làm cho ba con mồi này thịt nát xương tan .

"Đại ca! Nhị ca! Lần này, chúng ta xem như đồng sinh cộng tử ." Ba gã hộ vệ nằm trên mặt đất, cố gắng quay đầu, nói với hai người bên cạnh.

"Đúng vậy, hy vọng Thiếu chủ có thể thuận lợi chạy thoát khỏi kiếp nạn này. Yên tâm, gia chủ sẽ vì chúng ta mà báo thù."

"Không sai, đàn súc sinh này sẽ tồn tại không được bao lâu nữa." Ánh mắt hai người kia lộ ra vẻ kiên định.

- Ô ——

Thân hình to lớn của Lang Vương xuất hiện ở trước mặt ba người. Bên cạnh nó hai con Tốn Phong Lang nhất giai vẫn đi theo. Huyết khí dày đặc tràn ngập cả mấy trượng không gian. Trong vòng mấy trượng, tất cả bầy sói đều lui ra ngoài, cùng đợi vương của chúng nó đến xé xác con mồi.

Lợi trảo lóe lên phong mang nhàn nhạt giơ lên, hai mắt Lang Vương tràn ngập vẻ hung dữ vô cùng.

- Hưu ——

- Hưu ——

- Hưu ——

Đột nhiên, một tiếng Kiếm khí xé gió cuồng bạo vang lên, Lang Vương sửng sốt, quay đầu lại nhìn. Trong ánh mắt kinh hãi của nó cùng ba gã hộ vệ, ở vùng đất nơi Lục Thanh đứng lúc nãy bỗng hiện lên vô số đạo kiếm khí xanh tím.

Mỗi đạo kiếm khí đều trong suốt như ngọc, dài đến bảy trượng, mặt trên có khí Phong Lôi màu xanh tím lưu chuyển. Gần trăm con sói lúc nãy tấn công Lục Thanh, hiện giờ đã chết sạch không còn một con. Xác chết chất chồng thành núi, bị kiếm khí đánh cho huyết vụ bay đầy trời. Tử Điện lóe lên, cùng với Tốn Phong khí sắc bén, tản ra bốn phương tám hướng.

Đây là kiếm khí gì vậy?

Trong mắt ba gã hộ vệ hiện lên một tia mê hoặc. Đồng thời, bọn họ cũng mơ hồ nhìn thấy Lục Thanh ở giữa đống xác sói trên người không dính một hạt bụi. Tuy rằng quần áo của hắn có chút nhàu nát, nhưng từng đạo kiếm khí xanh tím trong suốt dài đến bảy trượng đã thuyết minh được hai điểm.

Kiếm khí không thuộc Ngũ Hành, Kiếm Sư đại thiên vị!

Khóe miệng cười khổ, một người hộ vệ nằm giữa nói: "Không nghĩ tới chúng ta đúng là có mắt không thấy Thái Sơn. Đường đường một Kiếm Sư đại thiên vị, mà lại bị chúng ta xem nhẹ ."

Ai nói không phải đâu? Hai người khác cũng cười khổ lắc đầu. Cũng không có thể trách bọn họ được, kiếm giả tuổi trẻ như thế mà đã có tu vi cao như vậy, bọn họ rất ít khi nhìn thấy. Hơn nữa lúc trước Lục Thanh mặc quần áo lam lũ, khí tức lại nội liễm, không gây sự chú ý cho bọn họ. Tuy rằng cũng thấy Lục Thanh có chút bất phàm, nhưng là không có quá mức chú ý đến. Nếu không hiện giờ chỉ cần ở bên người hắn, thì tình huống đã khác.

Nhưng lập tức ba người lại cùng lắc đầu. Nếu cho họ lựa chọn một lần nữa, bọn họ vẫn sẽ lựa chọn như cũ. Tính mạng của hai người Thiếu chủ, bọn họ thật sự không thoải mái mà giao cho một người xa lạ.

Lúc này trong ánh mắt của ba người, Lục Thanh chậm rãi bước đi, nhưng thân hình lại giống như vượt qua không gian, trong nháy mắt khi hiện ra đã tiến về phía trước ba mươi trượng. Tốc độ giống như là quỷ mị, chỉ có bước ra ba bốn đã đi tới trước mặt bọn họ hơn mười trượng .

- Ngao ô ——

Lang Vương ngửa mặt lên trời tru lên một tiêng phẫn nộ, một làn khí thế mạnh mẽ của Linh Thú Nhị giai bộc phát. Khí Tốn Phong màu xanh rất nhanh ngưng kết. Đồng thời, bên cạnh nó hai con Tốn Phong lang nhất giai cũng thấp giọng phát ra một tiếng rống.

- Hô ——

Hơn mười đạo Phong Nhận do Lang Vương cùng hai con sói bên cạnh thi triển rất nhanh ngưng tụ, lao về phía Lục Thanh vừa xuất hiện. Phong Nhận sắc bén vô thanh vô tức cắt vỡ không khí, ở không trung hiện lên từng đạo tàn ảnh.

Trong ánh mắt lộ vẻ kinh hãi, ba gã hộ vệ trợn mắt há hốc mồm. Chỉ thấy ngón tay Lục Thanh khẽ điểm nhẹ, đầu ngón tay vẽ ra từng đạo quỹ tích mơ hồ không nhìn rõ. Đồng thời, trên đầu ngón tay hiện lên một chút ánh sáng Kiếm Khí, trong đêm tối giống như lưu tinh xẹt qua bầu trời .

Mỗi một chỉ, đều chuẩn xác đánh trúng vào giữa mũi Phong Nhận đang công kích tới.

- Phốc ——

- Phốc ——

- Phốc ——

Thanh âm giống như tiêng xé vải, Phong Nhận màu xanh trong suốt bị ngón tay Lục Thanh điểm trúng, bỗng nhiên bị phá ra một lỗ thủng lớn, khí Tốn Phong thoát ra ngoài khiến cho Phong Nhận cũng đồng thời tán loạn, tiêu tán vào trong trời đất .

Trong nháy mắt đã hóa giải được thế công như thế, ở trong trí nhớ của ba gã hộ vệ, tựa hồ cũng chỉ có gia chủ của bọn họ, đồng thời cũng là thành chủ của Thanh Hà thành, thành chủ Thảo Ngôn Tâm mới có thể làm được. Hơn nữa thời khắc này, bọn họ nhận thấy, tựa hồ kiếm pháp của Lục Thanh rất thoải mái tự nhiên, không hề có chút ngập ngừng. Tuy rằng nói tu vi chênh lệch kém hơn gia chủ bọn họ, nhưng mà sự lĩnh ngộ cảnh giới kiếm pháp, bọn họ đêu có cảm giác như ngước nhìn một tòa núi cao nghìn trượng. Điều này cho dù là Thảo Ngôn Tâm, bọn họ cũng chưa bao giờ thấy qua.

Đột nhiên, ánh mắt Lục Thanh lóe lên ánh sáng khiến cho người ta không thể nhìn thẳng. Hai đạo kiếm khí bạo phát ra ngoài, đồng thời chậm rãi bước đi.

- Hưu ——

Tựa hồ là theo bản năng, đang đối mặt với Lục Thanh, lông trên người Tốn Phong Lang Vương dưng đứng mà xoay người lại. Nhưng đợi nó kịp quay đầu lại, chỉ kịp cảm thấy một đạo hào quang lóe lên, lát sau liền kinh ngạc phát hiện thân thể không đầu của chính mình đang ngơ ngác đứng thẳng tại chỗ. Đồng dạng hai con nhất giai Tốn Phong Lang, đều có một kết cục như thế.

Ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm về phía Lục Thanh đang đứng bên cạnh thân thể chúng nó, ý thức bắt đầu chậm rãi tán đi. Mặc dù như thế, thân là Linh Thú, dĩ nhiên đã mở ra linh trí nên ý thức còn có thể bảo trì trong thời gian nửa nén hương mà không bị tiêu tan. Tất nhiên, phải với điều kiện là không ai di động thân thể chúng nó.

Há mồm muốn phát ra một tiếng tru bi thương, nhưng Lục Thanh lại không có để cho chúng có cơ hội, tùy ý phất tay đánh ra ba đạo Phong Lôi Kiếm Khí, nhất thời đánh tan luôn ý thức cuối của ba con Tốn Phong lang.

- Ngao ô ——

Mà sau khi ba con sói đầu đàn chêt, đàn sói phát ra tiếng kêu hoảng sợ. Có con còn nhớ lại, khí thế làm chúng hoảng sợ bỏ chạy lúc chạng vạng tối, tựa hồ còn có của người trước mặt này.

Không khí tràn ngập sợ hãi, ánh mắt Lục Thanh nhìn quét qua một cái, mấy trăm con sói đều không kìm được hoảng sợ run lên, quay đầu hướng về Kiếm Khí hạp bỏ chạy.

Có một con đi đầu, đàn sói nhất thời loạn cả lên. Mặc dù có con còn thèm nhỏ dãi thi thể của Lang Vương cùng Lang Vệ, bởi vì chúng nó biết, nếu ăn thịt được ba con Linh Thú đồng loại, Linh Huyết có thể giúp chúng nó đột phá hạn chế, mở ra linh trí, tiến hóa thành Linh Thú. Đây là bản năng ý thức của chúng, nhưng sau khi nhìn Lục Thanh vài lần, rốt cục đành chấp nhận bỏ qua cái ý tưởng không thực tế này, đuổi theo bầy sói mà chạy.

Trong lúc nhất thời, trên cả thảo nguyên tiếng sói tru nổi lên bốn phía, nhưng so với lúc mới đến hùng hổ thì lại khác hẳn. Giờ phút này trong tiếng tru tràn đầy bất an cùng hoảng sợ, nguyên bản hơn trăm con sói đang đuổi theo hai huynh đệ Thảo Thanh Lưu, cũng mau chóng buông tha. Bầy sói nhanh chóng tập trung rồi chạy về phía Kiếm Khí hạp.

Trong cơ thể Lục Thanh Kiếm Ý bắt đầu khởi động. Lục Thanh giơ tay ra, nhưng mảnh kiếm vỡ trên cơ thể ba gã hộ vệ bị Kiếm Ý hấp dẫn, nhất thời tụ tập đến lòng bàn tay Lục Thanh. Sau đó, bị hắn nắm chặt một cái, liền biến thành một quả cầu sắt mầu đen, rơi lên mặt đất. Đồng thời, Lục Thanh phất tay bắn ra ba đạo Phong Lôi Kiếm Nguyên, che lại miệng vết thương đang đổ máu trên cơ thể ba người. Sau đó, hắn đi về phía Thanh Hà thành, mỗi bước chân vượt qua khoảng cách hơn hai mươi trượng.

Cố gắng ngồi xuống xếp bằng, ba gã hộ vệ liếc nhau, trên mặt đều lộ ra thần sắc phức tạp, nhớ lại tình huống lúc trước.

- "Người này thật là người phi thường, khó trách nhị Thiếu chủ hôm nay vừa mới gặp, liền quan tâm đến sự sống chết của hắn." Ba người trong lòng có cùng ý tưởng.

Nhưng mà kỳ thật bọn họ lại không biết, nguyên nhân của chuyện ngày hôm nay chính là do Lục Thanh gây lên. Hôm nay hắn đã gieo nhân, thì quả cũng phải do chính hắn kết thúc, liên lụy đến người vô tội không phải là tác phong của hắn. Ngoài ra, cứu ba gã hộ vệ cũng là do hắn tình nguyện. Có thể trung thành hộ chủ như thế, khiến cho hắn nảy sinh sự kính trọng. Đặc biệt là hiện giờ hắn đang kế nhiệm chức vụ gia chủ, càng nhận thức được người trung thành đối với một gia tộc quan trọng tới mức độ nào.

Lúc này, hắn không có vội vã mở ra Kiếm Trì để bồi dưỡng thực lực cho gia tộc. Số hộ vệ lúc trước tuyển mộ cho gia tộc, đều tập trung ở Triêu Dương trấn. Mà trong thời gian nửa năm hắn đi ra tặng kiếm thiếp, thì cũng là giai đoạn khảo nghiệm cuối cùng để tuyển hộ vệ .

Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 2: Ngũ phong luận kiếm


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx