sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1278-1279 Trung Châu, Trung Đô

Tuy không phải loại Đạo khí hạ phẩm đặc biệt công kích, phòng ngự, nhưng cũng có một chút công năng, cực kỳ quý giá.

Hơn nữa nhìn lực lượng bên trên, cộng với danh xưng này liền biết, lệnh bài này ở bên trong Linh Sơn cũng bị liệt vào cao cấp nhất, Thiên Tôn lệnh bài. Thiên tôn bài này là Thiên Tôn bên trong Tứ phương lâu luyện chế mà thành, ở Cửu Châu đại địa tuyệt đối không vượt qua hai mươi khối. Cửu Châu đại địa biết bao rộng lớn, mười mấy vạn năm qua bao nhiêu anh kiệt, nhưng xưa nay không có vượt quá hai mươi khối Thiên Tôn bài, có thể tưởng tượng được Thiên Tôn bài này có bao nhiêu giá trị.

Dựa vào Thiên Tôn bài này. Dưới năm mươi triệu Thuần Nguyên đan bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra, các loại chỗ tốt khác nhiều không kể xiết, nếu như không phải tham dự đến trong chiến tranh của Cửu Châu đại địa, thời khắc mấu chốt thậm chí có thể nhờ Thái Tôn của Tứ phương lâu đứng ra hỗ trợ cũng không có vấn đề gì.

Có thể được khối Thiên Tôn bài này, toàn bộ đều là tồn tại siêu cấp bên trong Cửu Châu đại địa, coi như Thuần Dương bình thường cũng không có tư cách này. Gia chủ mấy thế lực lớn trên Cửu Châu đại địa nắm giữ một khối, nhưng phải là gia chủ chủ đạo một châu, cấp độ như Tư Mã gia tộc kia là không có tư cách, sau đó chính là sáu thế lực lớn Trung Châu trường kỳ nắm giữ một khối truyền xuống, đại diện cho một loại thân phận cùng địa vị. Không tính những người bọn họ, lạc ra bên ngoài không tới năm khối.

Còn có truyền thuyết, bên trên lệnh bài kia sẽ có một ít cảm ngộ của Thiên Tôn đối với thiên đạo, đối với Thuần Dương tu luyện cũng có trợ giúp, đương nhiên, đây chỉ là một truyền thuyết. Nhưng Thiên Tôn bài là Thiên Tôn của Tứ phương lâu ở trong Linh Sơn tự tay luyện chế thành cũng không phải giả, tượng trưng cho thân phận, địa vị cũng không giả.

Đương nhiên, Vạn Vô Nhất giao Thiên Tôn bài này cho Trình Cung, nhưng không nói nhiều cái gì, bởi vì cho tới bây giờ loại trình độ này đã không cần nói thêm cái gì.

- Được.

Trình Cung tiếp nhận thu vào Thiên Tôn bài, trực tiếp để Vạn Vô Nhất mang theo hai người bọn họ tiến vào một Truyền Tống trận.

Từ nơi này thông qua Truyền Tống trận, lúc này mới trực tiếp tiến vào Trung Đô, thành thị trọng yếu nhất của Trung Châu. Trung Châu lấy trung tâm mà xưng, còn thượng tầng chân chính đều rõ ràng nguyên nhân, cùng với tình huống đặc biệt của Trung Châu, đều là bởi vì Trung Châu cách Linh Sơn gần nhất, là địa phương gần Linh Sơn nhất.

Trung Châu không giống Cửu Châu đại địa, cũng không phải là thuộc về thế lực bất đồng nắm giữ. Trong các Đại thành thị của Trung Châu, sáu thế lực lớn đều có, trong bọn họ tự nhiên cũng không thể nào thuận buồm xuôi gió. Bằng không cũng sẽ không xuất hiện Nhạc Uyển Uyển, Thiết Thiên Chuy, Vạn Ngạo ủng hộ Trình Cung, Hách Liên Thiên Long, Thiên Ngữ, Đường Hạo Nhiên muốn đối phó Trình Cung.

Từ tổng bộ Tứ phương lâu ở Trung Đô đi ra, chính là vị trí phồn hoa nhất Trung Đô, ngay cả trên đường phố, tùy tiện đi lại yếu nhất cũng là Thoát Tục kỳ, Vạn Tượng Nhất Long cùng Nhân Anh cũng có thể thấy được khắp nơi, thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy một ít Địa anh bay qua.

Đình đài lầu các xa hoa vạn phần, giống như tiến vào bên trong tiên cảnh vậy, nếu như người bình thường lần đầu tiên tới đây sẽ vì phồn hoa của Trung Đô mà kinh thán, dù sao Trung Châu là địa phương gần Linh Sơn nhất. Nguyên khí sung túc hơn so với những nơi khác, mà Trung Đô là trung tâm của toàn bộ Trung Châu, sáu thế lực lớn cộng với vô số gia tộc nhỏ, các thế lực trên Cửu Châu cũng đều có phân chi ở nơi này, thêm vào vô số tán tu lang bạt, điều này làm cho Trung Châu cực kỳ phồn hoa.

Từ rất sớm Trình Cung đã đến qua Trung Đô này, thậm chí ở lúc đó hắn suýt nữa lộn tung toàn bộ Trung Đô lên, nhưng đây đã là chuyện rất lâu trước đó. Sau đó đứng ở đỉnh Linh Sơn, giờ khắc này đi tới Trung Đô lần thứ hai tự nhiên không có khả năng có phản ứng quá to lớn.

- Ngươi thật không giống người tới Trung Đô lần đầu tiên, lần đầu tiên ta tới phải sau mười mấy ngày mới từ từ bình tĩnh lại, cảm giác giống như mình tiến vào Tiên cảnh.

Quả nhiên, nhìn dáng vẻ Trình Cung tùy ý hờ hững, Nhạc Uyển Uyển rất là cảm khái.

Nhưng sau đó Nhạc Uyển Uyển lại tự nhủ:

- Loại chuyện này đặt ở trên người người khác chính là quái sự khó mà tin nổi, nhưng thả ở trên người ngươi cũng không tính cái gì.

Trình Cung cười nói:

- Theo ý của nàng mà nói, ta cũng không phải người bình thường.

- Ngươi còn tưởng rằng ngươi là người bình thường sao?

Nhạc Uyển Uyển hé miệng cười, sau đó khoát tay áo nói:

- Được rồi, nhìn ngươi rất sốt ruột đi gặp bạn cũ, nhanh đi, nếu như không có vộ rời khỏi thì nhớ tới tìm ta, ta mang ngươi đi dạo Trung Đô.

- Ân.

Trình Cung gật đầu một cái, vừa sải bước người đã biến mất ở trong tầm mắt Nhạc Uyển Uyển.

Đổi thành những nam nhân khác, muốn như vậy cùng mỹ nữ Nhạc Uyển Uyển, lại là Đan Đạo đại sư nổi danh nhất Trung Châu, sắp kế nhiệm minh chủ Đan sư liên minh, nhất định sẽ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng Trình Cung lại không có một chút phí lời cùng do dự nào. Điều này làm cho Nhạc Uyển Uyển cũng nhịn không được hai tay nâng cằm, nhìn phương hướng Trình Cung ly khai, trong lòng nói lẽ nào mình không có sức hấp dẫn?

Không đúng, mình không thành vấn đề, là hắn không bình thường. Nhạc Uyển Uyển nghĩ đến hai người đối thoại cuối cùng, không nhịn được đứng ở nơi đó cười ra tiếng lần thứ hai.

Nhạc Uyển Uyển vừa mới đi ra, bản thân liền đưa tới vô số ánh mắt, lúc này nở nụ cười xinh đẹp càng làm cho vô số người thất hồn lạc phách, trong đó có hai thanh niên đang đi dạo phố, phía sau có một nhóm người rất là uy phong lập tức dừng bước lại muốn tới đây.

- Ầm!

Sau một khắc, trên thân thể Nhạc Uyển Uyển tản mát ra một đạo quang mang, tiêu chí đặc biệt của Đan sư liên minh lóng lánh cực kỳ, lực lượng mạnh mẽ để hết thảy người muốn tới gần ra xa xa.

Hầu như thời điểm khí tức, lực lượng trên người Nhạc Uyển Uyển bộc phát, một cánh cửa không gian trực tiếp mở ra, quần thể kiến trúc hùng vĩ của Đan sư liên minh xuất hiện ở trước mắt, đông đảo trưởng lão thậm chí vài tên Thái Thượng trưởng lão đều cung kính đứng thẳng hai bên nghênh tiếp Nhạc Uyển Uyển trở về.

- Oa...

- Đan sư liên minh, trời ạ, đó là tiêu chí minh chủ của Đan sư liên minh, sao còn trẻ tuổi như vậy, lẽ nào...

- Nhạc Uyển Uyển, là Nhạc Uyển Uyển, không trách được xinh đẹp như vậy, mỹ lệ như vậy.

- Trời ạ, dĩ nhiên là Nhạc Uyển Uyển, nàng đã được Đan sư liên minh tán đồng rồi.

...

Trong thanh âm vô số người khiếp sợ, kinh thán, Nhạc Uyển Uyển đã trực tiếp cất bước tiến vào cánh cửa không gian này, mà mấy tên mới vừa rồi muốn tiến lên đều đổ mồ hôi, người sắp hư thoát, chân cũng mềm nhũn, tu chân giới so với thế tục càng thêm thực tế, có lực lượng có thế lực mới có thể càng thêm tùy ý, nhưng ở đây cũng có vài người tuyệt đối không thể đắc tội cũng không dám đắc tội, mà Nhạc Uyển Uyển chính là một người trong đó.

Giờ khắc này Trình Cung đã ở bên ngoài mấy trăm dặm, nhưng cũng lưu ý lấy Nhạc Uyển Uyển, từ khi thần niệm của Trình Cung khôi phục đến Thuần Dương trung kỳ, thần niệm của hắn đừng nói là tồn tại cùng cấp bậc, coi như Lô Quân Hạo một chân bước vào Thiên Tôn cũng đã mặc cảm, huống hồ những người khác.

Vì lẽ đó cho dù cánh cửa không gian của Đan sư liên minh mở ra, Trình Cung dùng thần niệm lưu ý cũng không ai phát hiện, nhìn thấy Nhạc Uyển Uyển có khí thế rời đi như vậy, khóe miệng của Trình Cung cũng nổi lên một nụ cười.

Có thể trở thành người thừa kế Đan sư liên minh, sao có thể là người đơn giản, chỉ bất quá Nhạc Uyển Uyển thẳng thắn đối đãi, lấy chân tình cùng tương giao chính mình, tuy rằng không hẳn thật sự là muốn theo đuổi mình, nhưng có hảo cảm đối với mình là thật.

Về phần lúc đó nói những lời kia, chính như bản thân nàng từng nói, thành phần báo ân, trợ giúp Trình Cung càng to lớn hơn, còn sau này có thể như thế nào thì không biết được.

Nhạc Uyển Uyển rất ưu tú, cũng rất đặc biệt, rất thẳng thắn, cũng chính vì như thế Trình Cung bất tri bất giác cũng thích trêu chọc nàng, mới có thể nói ra một ít chuyện của sư tôn Băng Diễm Thiên Tôn, lại hàn huyên với nàng rất nhiều chuyện khác.

Về phần hiện tại Trình Cung vẫn không nghĩ qua có nên theo đuổi Nhạc Uyển Uyển hay không, tất cả thuận theo tự nhiên, bất quá Trình Cung không khỏi nhớ tới đám lão gia hoả của Đan sư liên minh kia, kiếp trước hắn có không ít liên hệ cùng với bọn hắn, tuy bên trong có mấy người quan hệ với hắn cũng không tồi, cùng Băng Diễm Thiên Tôn cũng coi như quen thuộc, nhưng đối với chỉnh thể hoạt động của Đan sư liên minh cùng đám người kia hắn rất không thích.

Kiếp trước không ít lần phát sinh mâu thuẫn với bọn hắn, chỉ là sau đó Trình Cung đứng ở đỉnh phong, những người kia đều không dám đi trêu chọc Trình Cung, nhưng đời này mình còn cách kiếp trước rất xa, nếu như thật có chút gì cùng Nhạc Uyển Uyển, đầu tiên chính là đám lão gia hoả kia muốn nhảy ra ngoài.

- Ha ha... tại sao mình lại nghĩ đến cái này nhỉ.

Trình Cung tự mình nghĩ đến chỗ này, đột nhiên không nhịn được cười lắc lắc đầu, nghĩ tất cả thuận theo tự nhiên, nhưng lại nghĩ tới phía sau nên đối phó đám lão gia hoả của Đan sư liên minh kia như thế nào.

Đã lâu không có đi trên đường phố như vậy, tuy Trình Cung vừa sải bước ra, tất cả chung quanh đều lóe lên trôi qua, nhưng tất cả đều tiến vào tầm mắt của hắn.

Bây giờ Trung Đô càng thêm phồn hoa, nhưng so với mình tới lúc đó, hình như càng ngày càng... yếu đi.

Không sai, chỉnh thể đều yếu đi không ít, lúc này mới mấy trăm năm a, tại sao có thể có cảm giác rõ ràng như thế.

Tuy cũng biết nguyên khí đất trời từ từ mỏng manh, nhưng Trung Đô là địa phương gần Linh Sơn nhất, điều này cũng quá nhanh đi, lẽ nào bên trong thời gian mười mấy năm này lại xảy ra chuyện gì.

Nếu như nơi này cũng như vậy, vậy khẳng định Linh Sơn cũng có một chút biến hóa.

Qua một thời gian ngắn thời điểm để Lý Dật Phong, Lô Dực Thiên tiến vào Linh Sơn tiếp ứng ông ngoại, ngược lại là bảo bọn họ lưu ý phương diện này một chút.

Tuy hiện tại đã để Sắc Quỷ bắt đầu thâm nhập tình báo vào Trung Đô, thậm chí bắt đầu phát triển về Linh Sơn, nhưng dù sao còn kém rất nhiều, thật muốn thành lập một hệ thống tình báo khổng lồ hoàn chỉnh còn kém quá xa, chí ít không thuận tiện bằng tự mình đi hiểu rõ tất cả những thứ này.

Hơn nữa ngày hôm nay mình sẽ biết được một ít, bởi vì lập tức sẽ gặp vị lão bằng hữu này, lần này nếu không có hắn hỗ trợ, Nam Chiêm Bộ Châu cùng trận chiến yêu tộc kia còn không biết sẽ lấy cục diện nào kết thúc đây.

Thầm nghĩ, Trình Cung đã dần dần rời khỏi phạm vi chủ thành Trung Đô, đã càng ngày càng ít gặp dòng người đông đảo, chỉ là tình cờ có một ít người từ trời cao bay qua.

Ở chỗ này Trình Cung cũng chưa quen thuộc phương vị, không thể dễ dàng xé rách không gian, chỉ có thể không ngừng gia tốc dựa theo ký ức đại khái đi tìm.

Ở một nơi sơn dã cách Trung Đô ba vạn dặm. Rừng rậm nơi này không có yêu thú nào. Chỉ có từng mảng từng mảng thanh trúc, thậm chí thanh trúc có vạn dặm, hình thành một biển trúc xanh, nơi này cũng là một thắng cảnh của Trung Châu. Bởi vì mảnh rừng trúc này là một trong những cấm địa nổi danh nhất Trung Châu, là Luyện khí sư liên minh cùng Tứ phương lâu đồng thời hạ lệnh tuyên bố biến nơi này thành cấm địa, tuy nơi này cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào, quanh năm đều là thanh trúc đặc biệt, nhưng hầu như không ai dám tiến vào bên trong.

Hai trong sáu thế lực lớn Trung Châu là Luyện khí sư liên minh cùng Tứ phương lâu đồng thời tuyên bố thành cấm địa, so với những địa phương nguy hiểm có yêu thú hoành hành, tùy thời có thể mất mạng còn đáng sợ hơn trăm lần.

Giờ khắc này Trình Cung đã đến Thanh Trúc Hải, xa xa nhìn thấy Thanh Trúc Hải, Trình Cung đã lộ ra ý cười, xem những thanh trúc này giống như gặp phải việc vui, như người sung sướng nhìn vào liền biết, vị lão bằng hữu kia của mình còn chưa đi.

Thầm nghĩ như vậy, lần này Trình Cung trực tiếp xé rách không gian xông qua Thanh Trúc Hải này, mục tiêu là trực tiếp tiến vào trung tâm Thanh Trúc Hải.

- Tứ phương lâu tuyên bố cấm địa, lại dám xé rách không gian tiến vào, muốn chết.

Đột nhiên, một tiếng gầm vang lên, một tia kiếm quang vọt thẳng nhập vào hư không, mạnh mẽ oanh kích Trình Cung đang từ trong không gian đi ra.

- Ầm!

Trình Cung trực tiếp vồ một cái, lập tức vồ nát ánh kiếm kia.

- Trình Cung... là ngươi?

Sau một khắc trong hư không xuất hiện một người, chính là Vạn Ngạo trước đó rời khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, Vạn Ngạo nhìn thấy Trình Cung cũng có vẻ rất kinh ngạc, không rõ vì sao Trình Cung lại đi tới nơi này.

- Thanh Trúc ngạo kiếm quyết. Ngươi chỉ học được da lông, không có học được tinh túy a!

Trình Cung nhìn ánh kiếm bị mình bóp nát, từ từ tán đi nhẹ giọng cảm thán nói.

Thần tình Vạn Ngạo khẽ biến, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, lời này... lời này không phải là sư tôn đã nói cùng mình sao, làm sao hắn cũng nói như vậy.

Đáng ghét, nhất định là gia hoả này trùng hợp phô trương nói ra loại lời nói này, làm sao hắn có khả năng biết tình huống của mình như sư tôn.

- Ngay cả Thanh Trúc ngạo kiếm quyết ngươi cũng biết, xem ra ngươi đến có chuẩn bị, bất quá Vạn Ngạo ta tu luyện như thế nào không cần ngươi đánh giá. Lập tức rời khỏi nơi này, bằng không, giết không tha.

Vạn Ngạo lạnh giọng nói.

- Nói ngược lại rất đáng sợ, bất quá ngươi có thể giết được rồi hãy nói, nói thật, ngươi có chút quá để ý chữ ngạo này, tuy cũng có quan hệ với tính cách của ngươi. Nhưng Thanh Trúc ngạo kiếm quyết, ngạo là ngông nghênh, tuyệt đối không phải ngạo khí, càng không phải loại người kiêu căng như ngươi, hiểu không hài tử!

Trình Cung vừa nói vừa cất bước đi về phía trước.

Hiểu không?

Hài tử!

Hắn đang giáo huấn mình, tên khốn kiếp này, hắn cho rằng hắn là ai, ở Nam Chiêm Bộ Châu phô trương thì cũng thôi, lại chạy đến Thanh Trúc Hải của sư tôn phô trương.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx