Đại biệt thự.
Từ Dịch Phàm đang ngồi trong thư phòng nói chuyện với Từ lão gia. Đến giờ này mà Phùng Lộ Phi với Từ phu nhân vẫn chưa về. Quả nhiên phụ nữ mà đã đi mua sắm thì cả ngày cũng chưa xong.
- Dịch Phàm, chuyện rắc rối của tập đoàn mấy ngày trước con giải quyết đúng là rất tốt. Những kế hoạch đưa ra đều rất chu toàn, nhất là việc bán được công ty JL kia cho tập đoàn MT. - Từ lão gia vừa uống trà vừa lên tiếng khen ngợi Từ Dịch Phàm.
- Lần này bán được công ty JL đi quả thật là thành công cũng là may mắn lớn nhất của chúng ta. Và cũng may có Lộ Phi giúp đỡ, nếu không thì mọi chuyện đã đi theo hướng khác rồi.
- Lộ Phi sao? Trong chuyện của Từ Thị lần này Lộ Phi cũng tham gia vào cùng con ư?
Từ Dịch Phàm rót trà cho Từ lão gia, nói:
- Ban đầu con không biết công ty JL lại đơn phương rút khỏi ngành khai khoáng nên chẳng quan tâm nhiều lắm. Lộ Phi sau đó có nói với con, cô ấy vô tình nghe được một cuộc nói chuyện về JL nên con mới biết chuyện này thôi. Và cô ấy cũng bảo với con nên gấp rút bán ngay công ty JL, nếu không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra.
- Lộ Phi con bé này quả thật rất thông minh đấy. Không ngờ lại có thể nghĩ ra cách chu toàn như vậy.
- Nếu như không có Lộ Phi, con e rằng tình hình hiện tại của Từ Thị còn nguy nan hơn.
Từ lão gia thở dài:
- Vậy còn Tống Nhã Nhược và Mạc Kiến Huy bây giờ thế nào rồi? Vẫn chưa bắt được Mạc Kiến Huy đúng không?
- Vâng, hiện nay bên phía cảnh sát vẫn đang ra lệnh cho truy nã Mạc Kiến Huy, không rõ hắn đã chạy đến chỗ nào rồi. Còn Tống Nhã Nhược thì cũng đã nhận tội, chắc chắn không thể thoát khỏi vòng lao lý. Cô ta tự làm ra những việc đó thì cũng phải tự chịu thôi. Chỉ vì những suy nghĩ ngu ngốc mà đã lôi rất nhiều người vào việc này.
- Được rồi. Mọi chuyện đến đây cũng nên chấm dứt rồi, từ nay đừng nhắc đến nữa làm gì cho mệt. Mà chẳng biết mẹ con và Lộ Phi đã về chưa, cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi.
- Chúng ta ra ngoài thôi bố. Có lẽ mẹ và Lộ Phi cũng sắp trở về rồi, cả hai đi lâu vậy rồi mà.
- Ừ.
Nói xong, Từ lão gia sắp xếp lại một số thứ rồi cùng Từ Dịch Phàm ra ngoài chờ Phùng Lộ Phi và Từ phu nhân.
………………………………
Trên xe ô tô.
Sau cả buổi sáng mua sắm một đống đồ, cuối cùng Từ phu nhân cũng quyết định đi về. Phùng Lộ Phi cũng chẳng dám ca thán gì, cô chỉ đang đau chân vì đi quá lâu thôi.
- Lộ Phi à, dạo này Dịch Phàm cũng có vẻ thay đổi nhiều lắm rồi đấy. Mẹ thấy nó quan tâm đến con nhiều hơn trước, không còn cái vẻ thờ ơ như khi hai đứa mới kết hôn nữa.
Từ phu nhân bất ngờ lên tiếng nói về Từ Dịch Phàm khiến cho Phùng Lộ Phi cảm thấy bối rối.
- Con nghĩ thế nào? Mẹ biết hai đứa trước đây bằng mặt không bằng lòng. Nhưng bây giờ thì có vẻ tốt hơn.
- Mẹ, con cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện này.
- Bây giờ suy nghĩ cũng chưa quá muộn đâu con. Lộ Phi à, không phải mẹ nói hộ cho Dịch Phàm đâu, nhưng mẹ nghĩ rằng hai đứa cũng nên hiểu rõ bản thân mình một chút. Mẹ biết Dịch Phàm có tình cảm với con, và con chắc cũng có, đúng không?
- Con…
Phùng Lộ Phi lại ấp úng. Cô bỗng nhớ đến nụ hôn với Từ Dịch Phàm hôm ở thư phòng. Quả thật nếu Từ Dịch Phàm không có tình cảm gì với cô thì đã chẳng tùy tiện hôn cô.
- Trước đây mẹ mong muốn Dịch Phàm lấy Nhã Nhược bởi thấy hai đứa nó rất hợp. Nhưng Dịch Phàm cứ khăng khăng không thừa nhận. Nó bảo Nhã Nhược làm bạn gái thì được, nhưng kết hôn thì không phù hợp. Dịch Phàm nói rằng sẽ tìm người khác. Nào ngờ một ngày kia, nó lại đồng ý kết hôn với con. Mẹ cũng ngạc nhiên lắm.
- Vâng.
- Mẹ chỉ muốn hai đứa nhìn nhận lại vấn đề, hiểu rõ tình cảm thật sự của bản thân thôi.
- Con hiểu ý mẹ.
Đúng lúc này điện thoại của Phùng Lộ Phi vang lên. Là Trương Uyển Tâm gọi đến.
- Uyển Tâm, có chuyện gì vậy?
Không biết Trương Uyển Tâm nói những gì. Nhưng sau khi nghe xong thì cô rất lo lắng. Tắt máy, Phùng Lộ Phi quay sang nói với Từ phu nhân:
- Mẹ, con xin lỗi, nhưng bạn của con bị ốm, con muốn đến nhà xem cô ấy thế nào. Có được không ạ?
- Để mẹ bảo tài xế đưa con đi.
- Thôi, không cần đâu ạ. Đây là đường về đại biệt thự, nếu quay lại thì lâu lắm.
Cuối cùng tài xế dừng xe lại, Phùng Lộ Phi xuống xe, bắt taxi đến chỗ Trương Uyển Tâm. Từ phu nhân về nhà một mình.
@by txiuqw4