Từ Dịch Phàm nói xong, Đàm Lệ Linh đặt trước mặt anh bộ hồ sơ mà cô đã chỉnh lý lại mấy hôm trước.
- Anh thử đọc bộ hồ sơ này xem sao.
Anh mở bộ hồ sơ ra, vừa đọc vừa nhìn Đàm Lệ Linh. Tuy nhiên anh không đọc hết cả bộ, chỉ đọc có vài trang. Nhưng dù chỉ đọc có ngần ấy thôi anh cũng đủ hiểu cả hồ sơ này.
- Thật không ngờ ý kiến mà tôi đưa ra lại trùng khớp với những điều mà cố vấn Đàm đã chỉnh lý lại.
- Chính tôi cũng bất ngờ.
Những ý kiến mà Từ Dịch Phàm đưa ra không khác là mấy so với những gì mà Đàm Lệ Linh đã chỉnh sửa lại trong hồ sơ vừa rồi. Có thể nói là "tâm ý tương thông."
- Vậy cũng không nói nhiều về bộ hồ sơ này nữa. Cô có ý kiến gì nữa không cố vấn Đàm?
- Bên anh đã chuẩn bị bản thiết kế Quảng trường Thế Kỷ chưa? Bản thiết kế này rất quan trọng đấy.
- Cố vấn Đàm, tôi nghĩ rằng bên cô nên cử kiến trúc sư sang bên Từ Thị chúng tôi. Chúng ta sẽ cùng xem xét và đưa ra bản thiết kế hợp lý nhất. Tôi nghĩ đó là ý kiến hay nhất.
- Tôi cũng thấy vậy.
Châu Kiến Thành lên tiếng sau một hồi im lặng. Bản thân anh cũng thấy ý kiến mà Từ Dịch Phàm đưa ra rất hợp lý.
- Từ Tổng, chúng ta sẽ bắt đầu khởi công vào thời gian nào đây? Không phải là 2 tháng sau như mấy bài báo mạng đấy chứ? Nhưng tôi lại thấy thời gian đó là hợp lý nhất.
- Cố vấn Đàm cũng hay đọc mấy bài báo lá cải thật. Và cô cũng tin những điều đó hay sao? Thời gian khởi công không phải vào 2 tháng sau mà là 1 tháng sau.
- 1 tháng sau?
Cả Châu Kiến Thành và Đàm Lệ Linh đều rất bất ngờ khi nghe Từ Dịch Phàm nói. Đàm Lệ Linh cho rằng nó quá gấp gáp và thời gian 2 tháng sau thì có vẻ hợp lý hơn. Vốn là người có tính thẳng thắn nên cô cũng hỏi luôn:
- Anh có nghĩ 1 tháng là quá gấp gáp hay không? Về bản thiết kế dự án chúng ta thậm chí còn chưa đi đến thống nhất nữa là. Tôi thấy thời gian 2 tháng sau sẽ tốt hơn.
- Đúng đấy Từ Tổng. Tôi e rằng trong thời gian 1 tháng chúng ta sẽ không chuẩn bị kịp.
- Không phải là không kịp. Tôi cũng đã nghĩ đến rồi, chắc chắn thời gian 1 tháng sẽ kịp.
Lời nói của Từ Dịch Phàm đầy chắc chắn. Đàm Lệ Linh ngồi đối diện anh cũng chỉ có thể thở dài mà không nói được gì.
- Các vị thấy thế nào? Tháng 9 thời gian tốt nhất rồi còn gì, tháng 10 sẽ mưa nhiều, ảnh hưởng không tốt cho việc khởi công.
Nghe vậy Đàm Lệ Linh tự nhiên bật cười:
- Thật không ngờ Từ Tổng giám đốc nổi tiếng của Từ Thị lại là một người "trên thông thiên văn dưới tường địa lý" cơ đấy. Anh khiến cho tôi càng ngày càng khâm phục rồi. Từ Tổng này, tôi chắc phải cắp sách theo anh học thêm mới được.
Cả Từ Dịch Phàm và Châu Kiến Thành đều bật cười khi nghe Đàm Lệ Linh nói vậy. Từ Dịch Phàm uống chút cafe rồi nói:
- Nếu cô muốn cắp sách theo học tôi thì tôi đồng ý ngay. Ai mà chẳng muốn có một học trò như cô.
- Thôi, tôi biết là anh chỉ đùa.
Không khí trong phòng có chút thoải mái hơn. Nói chuyện với Đàm Lệ Linh, Từ Dịch Phàm dường như nói khá thoải mái, không lạnh lùng như khi nói chuyện với những người khác.
- Từ Tổng, hôm khởi công chắc chắn người của chính quyền thành phố cũng sẽ đến, người dân cũng sẽ có mặt và sẽ có rất nhiều cánh nhà báo phóng viên xuất hiện. Vì đây là dự án lớn nên chúng ta càng phải thêm cẩn thận.
- Châu Tổng nói rất đúng, chúng ta đúng là cần phải cẩn thận hơn. À, tôi còn một điều muốn nói.
- Anh cứ nói.
- Tôi muốn cố vấn Đàm sẽ là người đại diện của Thiên Thành trong khi chúng ta hợp tác. Hai vị thấy thế nào?
Châu Kiến Thành nhìn sang Đàm Lệ Linh, còn Đàm Lệ Linh thì nhìn thẳng vào Từ Dịch Phàm. Người đại diện?
- Tôi tin là cố vấn Đàm sẽ là người hiểu rõ dự án này nhất, thậm chí hiểu rõ hơn cả tôi. Cách làm việc của cố ấy khiến cho mọi người đều tin tưởng. Một cách làm rất chắc chắn và kết quả hoàn hảo.
Một lời yêu cầu dưới danh nghĩa một lời khen!
- Nhưng mà tôi...
- Lệ Linh, Từ Tổng nói rất đúng đấy. Em là người suy nghĩ luôn thấu đáo nên dự án này anh tin tưởng em và muốn em làm người đại diện của Kiến Thành.
Châu Kiến Thành thuyết phục Đàm Lệ Linh.
- Cố vấn Đàm, cô thấy thế nào?
- Thôi được.
Sau đó bọn họ tiếp tục bàn luận thêm một số điều nữa. Đến khi kết thúc cũng là 10 giờ 30.
@by txiuqw4