sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 6

Mảnh ghép 6: Không cãi nhau thế giới không hoà bình

6h45'............ tiếng chuông báo thức của Băng reo lên ( chưa thấy ai thích ngủ nướng như pà này ) băng méo xệch đạp bay cả đồng hồ báo thức xuống đất. Em đồng hồ đau quá đến chuông vẫn cứ reo inh ỏi. Với bộ dạng của 1 con mèo xù lông, Băng hất chăn ra và la lết xuống đất tắt luôn cái chuông quỷ quái đó đi và lặn lội xuống dưới nhà

Mẹ đang chuẩn bị đồ ăn sáng, vẫn trong tình trạng ngái ngủ nó chào người

- Ào, mẹ - Nó ngáp dài ( xấu quá đi >< )

- Mau ăn sáng đi con - Mẹ nó cười vì bộ dạng rất ư là vô duyên của nó

- Trễ học rồi đó - Mẹ nó nói tiếp,

- thôi hôm nay con muộn học rồi con không ăn nữa đâu, đến trg zô căng-tin rồi con ăn sau, con đi học đây, bye mẹ nhoa, iu mẹ - Băng chụt lên má bà ( iu mẹ lắm )

Nghĩ lại cảnh trèo cổng trường, Băng tự khâm phục bản thân sao có thể trèo cao như vậy được nhỉ? Rồi cười đắc ý

Đến trường, cùng lúc vào lớp, băng ào ào chạy về chỗ và không quên nhìn chằm chằm vào tên ngồi cạnh " Hôm nay đi học sao, tưởng nghỉ luôn chứ " Băng nghĩ

Phong đang trong tình thế rất ư là dễ thương và dễ nhìn đó là 1 chân gác lên mặt bàn và 1 chân đút trong ngăn bàn 1 cách bất lịch sự ( lạnh lùng đây hả trời, mất hình tượng quá )

Mắt Băng cứ đơ ra nhìn tư thế đẹp đẽ của Phong thầm nghĩ " Ta mà có máy ảnh ở đây chụp post lên Facebook thì mi nổi tiếng hơn rồi "

Haha, tự nhiên băng không nhịn được cười mà cười lớn lên như một con thú điên, điệu cười bất ngờ khiến ai đó giật mình, nhăn nhó nhìn bản mặt khó ưa kia. Băng thấy mình hơi dở liền tắt ngúm nụ cười ho ho vài cái lấy giọng

- Ngồi gọn vào, tôi còn ngồi

Nhếch mép cười 1 nụ cười hiểm. Phong vươn tay ra như tập thể dục rồi từ từ chống cằm hé môi lạnh lùng

- Đây là bàn của tôi

- Thế ngồi lên mặt bàn luôn đi - Đá đểu

Máu sôi ở nhiệt độ 2000•C

- Đồ vô duyên, con trai ngồi mất hình tượng bộ thích khoe hàng lắm hả mà ngồi vậy, được, cứ ngồi đấy đi, tí nữa tôi xin cô cho bạn lết luôn chỗ khác, chướng cả mắt

Băng xả một chàng ra mà không để ý xung quanh đang chú ý đến nó bằng ánh mắt hình ♥ vỡ đôi. Cả lớp đang chờ đợi câu trả lời từ ai đó. Khi chả ai dám đả động đến Phong kể cả bố của hiệu trưởng thế mà ai kia lại dám nói Phong là vô duyên...thích khoe hàng...^^

Ngạc nhiên với con nhỏ gan to bằng trời trước mặt mình.Phong thờ ơ phán 1 câu

- Cứ việc

Cùng lúc đó cô giáo bước vào lớp, cả lớp ổn định chỗ ngồi, Băng cười nhẹ xin ai đó ngồi dẹp vào cũng may Phong ngồi dịch vào trong không thì nó đức cổ vì tức luông:((. Nó cười đáp lại rồi "Tung trưởng" dẫm nghiến bàn chân hắn làm đôi giày hàng hiệu màu đen kia bị thương. Phong trừng mắt nhìn Băng, đáng sợ

- Cô.........

Không muốn gây sự chú ý trong lớp dồn về hướng mình nên Phong nói nhỏ, anh mắt chết chóc ghê sợ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx