sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 85

Mảnh ghép 85: Đi shopping..-..osin đẹp trai...

- Băng với Lam này, chiều đi shopping đi - Diệp Hân hí hửng. Shopping là sở thích của cô. Lâu lắm cô không đi shopping và hôm nay chủ nhật nên có hứng.

- Thì đi - Cả hai người kia đồng thanh. Lam thì cười toe toét còn Băng lại giữ thái độ lạnh lùng khó diễn tả bằng lời.

Băng là thế. Luôn tỏ ra lạnh lùng mới chiến thắng được mọi hoàn cảnh. Sau lần đó, tính cách của cô thay đổi hơn một nửa. Nhưng khi bên cạnh lũ bạn thân này. Cô không thể nào tỏ ra quá lạnh lùng được. Điều đó rất khó.

Nhưng không hiểu tại sao. Phong dùng bí kíp gì mà bên cạnh bạn thân cậu ta vẫn lạnh lùng vô đối được như vậy nhỉ???

- Đi ăn nữa - Hiểu Vĩ chen vào. Lúc này có một mình Hiểu Vĩ là con trai ở đây. Ba người kia không biết bốc hơi đi đâu rồi mà vẫn chưa thấy đến nhà Lam chơi. Hiểu Vĩ bị ba cô gái áp đảo.

- Ăn cái gì. Lằng nhằng! - Lam cốc đầu Hiểu Vĩ

- Ăn tốn tiền - Băng định cốc cái nữa nhưng Hiểu Vĩ né được, cậu lẩm bẩm '' Shopping còn tốn hơn "

- Con trai mà bày đặt ăn...như tụi tui nè...- Diệp Hân không nói nữa. Đưa mắt nhìn Lam và Băng...

- Đã ăn là phải có uống chứ - Cả ba cùng đồng thanh khiến Hiểu Vĩ tý nữa thì té ghế mà chết.

Phát này. Hiểu Vĩ khổ lâu dài với ba cô gái đây

Ba đứa nó ăn uống bày bừa ra xung quanh khuôn viên cạnh hồ bơi. Nào thì vỏ bim bim. Lon nước ngọt. Bánh trái. Bát đĩa. Ly nước vứt tả tơi

- Dọn đi Hiểu Vĩ.. - Lam lên tiếng

- Oa...no quá..!! - Diệp Hân nằm xuống thảm cỏ cùng Băng. Lam và Hiểu Vĩ cứ tranh cãi suốt

- Người làm có đấy sao không bắt họ dọn! - Hiểu Vĩ càu nhàu

- Hôm nay chủ nhật phải cho họ nghỉ ngơi chứ - Lam cãi lại. Theo quy định thì người làm nhà Lam ăn ở ở tại đây phải làm việc cả chủ nhật. Nhưng Lam lại đưa ra lý do này. Thật vô lý nhưng Hiểu Vĩ lại không biết Lam đang lừa chêu cậu. Hai người kia cũng hùa theo Lam sai bảo Hiểu Vĩ biến một đại công tử trở thành một đại ôsin..không công...

Dọn dẹp xong đống bừa bộn. Nhiệm vụ tiếp theo của Hiểu Vĩ là rửa chén đĩa và các ly nước.

Chỉ khổ cho đống bát đĩa bị Hiểu Vĩ tiêu diệt hoàn toàn. Sức tàn phá của cậu quả là cao. Hiểu Vĩ rửa đến cái nào y rằng cái đó bị cậu cho vào sọt rác hoặc bay tung toé trong phòng bếp. Cái nào cũng vỡ tan tành. Không vỡ thì mẻ. Từ bé đến giờ cậu chưa bao giờ phải động vào công việc này. Nó quả là khó khăn đối với một thiếu gia con nhà giàu như cậu. Tội nghiệp đám bát đĩa bị cậu cho lên thiên hết cùng nước rửa chén.

Chưa đầy 5 giây lại có tiếng * Xoảng * nghe nhức tai. Nếu Lam không nhanh chân chạy vào ngăn Hiểu Vĩ lại không biết cậu còn tàn phá đến bao giờ. Cảnh tượng trước mắt khiến Lam thật sự não lòng.

Đến cả bát đũa trong tủ sạch sẽ không tội tình gì mà cậu cũng lôi ra hết sạch và y rằng không còn cái nào lành lặn.

- Oh My God, cái gì đang diễn ra thế này. Lôi bát đũa sạch ra làm gì cơ chứ! - Lam không tin nổi vào mắt mình. Cảnh tượng này ngàn năm có một. Mà ngày nào Hiểu Vĩ cũng rửa bát thì ngàn năm năm nào cũng có cả.

- Xem chúng sạch như nào tôi còn rửa sạch như vậy. Ngộ nhỡ nó bẩn. - Hiểu Vĩ trả lời tình bơ. Câu trả lời này chỉ có con nít mới nghĩ được.

- AAAAAAA - Lam hét lên. Không ngờ trong việc nhà Hiểu Vĩ lại mơ hồ và có đầu óc đơn giản như thế. Nghe thấy tiếng hét cao cả này của Lam. Băng và Hân bên ngoài chạy vào xem sao.

Ôi! Thấy cảnh tượng trước mặt. Cả hai người bật cười như điên dại.

- Chết mất. Thôi không làm nữa. Tôi kêu người thu dọn, ra ngoài kia đi! - Lam ôm đầu. Hiểu Vĩ thoát nạn sung sướng chạy ra bật ti vi xem. Đám người làm nhà Lam nhìn thấy cảnh này cũng phải trố mắt nhìn qua nhìn lại đống bát bể vỡ rồi lại đảo mắt qua phía Hiểu Vĩ đang ngồi xem phim như không có chuyện gì xảy ra.

Hiện tại. Hiểu Vĩ đang gọi điện cho Khánh. Khánh ở cùng hai tên kia nên xem như gọi luôn cả hai tên kia nữa. Cậu ta đang gọi đủ bộ tứ đến mới có thể áp đảo lại được bộ ba cô gái. Vừa nghe điện Hiểu Vĩ vừa lăn qua lăn lại trên ghế cười như điên. Không biết bốn người này có kế hoạch gì đây mà vui quá vậy??

Mười phút sau..3 tên kia có mặt đông đủ tại nhà Lam. Mặt thằng nào cũng cười như trúng gió

- Hello. Đến đúng lúc quá vậy. Đưa tụi tui đi shopping nhá! - Lam vỗ vai Ken đứng gần mình nhất. Lam và Hân cũng hùa theo nói này nọ.

- Gì cơ..tưởng sang đây chơi thôi mà, sao lại shopping - Khánh nghệt mặt ra không hiểu. Cả ba nàng đều cười tươi như hoa nháy mắt với nhau rồi làm bộ mặt cún con năn nỉ họ. Ba tên kia im lặng trầm ngâm một lúc lâu nhưng mồm miệng của ba cô gái cứ liến thoắng. Cuối cùng họ cũng chấp nhận. Cùng lúc đó, Hiểu Vĩ từ bên trong nhà chạy ra hớn hở như bắt được vàng. Cứ như là cơ hội ngàn năm có một để cua gái vậy ><

Hiểu Vĩ chưa kịp nói gì thì ba tên kia đồng thanh. Mặt ỉu xìu. Giọng thều thào

- Đi shopping!

Hiểu Vĩ trố mắt rồi cũng ỉu xìu theo. Không biết kế hoạch của họ là gì nhưng đến nước này trăm phần trăm đã không thành công bước đầu.

- Đi thôi! - Lam la lớn kéo hồn bốn tên kia đang ìu xỉu trên mầy về mặt đất. Chiếc xe cadillac 7 chỗ ngồi do cha của Phong để quên ở biệt thự của Phong nên cậu ta lấy đi luôn. Phong vào vị trí lái xe.

Điểm dừng chân của họ không thể đếm xuể. Shop nào cũng dừng chân lại. Ba cô gái dắt tay nhau đi hết chỗ này đến chỗ kia bắt bốn tên kia vác đồ cho.

Băng toàn sắm những đồ đâu đâu và hầu như đồ cô mua đều có màu đen. Diệp Hân thì vẫn ham mê những bộ đồ hợp với những bài hiphop của cô học được bên Mĩ. Kỷ Lam thì toàn mua gấu ôm to rất cồng kềnh và không ai khác Hiểu Vĩ là người phải bê tất cả những thứ mà Lam mua..

Bốn tên kia khổ sở bê vác rồi lại khiêng xong xách. Hai tên không còn chỗ trống, trên cổ cũng phải đeo một vài thứ. Bây giờ trông họ không khác gì bốn chàng ôsin của ba cô gái này. Mặt tên nào cũng nhăn nhó thấy tội...nghiệp.

Vào trong siêu thị...

Một nhóm nữ đang đứng mua sắm ở khu quần áo. Thấy sự xuất hiện của ba cô gái và bốn chàng trai theo sau. Họ không ngừng bàn tán..

- Trời ơi! Bốn người kia đẹp trai thế mà lại là osin..uổng quá. Ước gì osin của mình cũng được đẹp như vậy nhỉ. À không! đẹp bằng một góc như kia cũng được - Một cô gái mắt long lanh chỉ tay vào khuôn mặt của Phong.

- Ba nhỏ kia ngu thật đấy. Đẹp thế kia mà không biết chọn một người làm bạn trai lại đi chọn làm osin mới ngu chứ. Haizz!!

- Khổ thân bốn anh ấy, hỏng hết nhan sắc rồi!

- Ba nhỏ kia xấu hoắc mà ôsin đẹp trai dữ vậy. Ông trời thật là bất công. Đáng lẽ ra ba nhỏ kia mới phải làm osin cho bốn anh ấy chứ!

Mấy người này đứng bàn tán. Người thở dài ngao ngán. Người thì mắt không dời khỏi bốn tên. Người thì chắc đang cầu nguyện...osin của mình được một phần như bốn tên đó!!

Bốn chàng đi đến đâu là bao nhiêu con mắt long lanh ngắm nhìn đến nổi cả da gà. Thỉnh thoảng một vài lời bàn tán này nọ lọt vào tai họ. Họ bị hiểu lầm là osin...

( T/giả: Này...mấy bà chị nói ai là ôsin đấy. Không biết gì cứ nói nhiều..Thích bình luận lên phây búc mà căm mừn...// Bà chị 1: Ơ con danh kia tao nói mày à..* tút dép * thích ăn không?? // T.giả: hiu hiu hao hào...oimeoi * chạy thẳng cẳng * //

- Không mua nữa! Đi ăn - Phong khó chịu vì những lời bàn tán này. Hơn thế nữa còn có những con mắt hau háu nhìn thẳng vào mặt cậu. Không chỉ những người đến mua sắm mà cả mấy chị nhân viên bán hàng nữa.

Phong đưa tay kéo Băng ra khỏi chỗ mua sắm và lôi đi. Mặc dù hai tay đều bận xách đồ nhưng cậu vẫn cầm tay Băng được. Những người còn lại cũng đi theo sau Phong và Băng. Họ lên tầng ba để ăn uống.

Nhìn khuôn mặt méo xệch của Phong mà Băng thấy buồn cười. Cô nín cười đỏ ửng cả mặt. Phong tức giận thật sự, nếu mà cười thẳng trước mặt cậu chắc cậu nổi cơn lôi đình phá tan cái siêu thị này mất.

Mọi người ăn vui vẻ. Những túi đồ bị bốn tên quẳng ra xa không thèm quan tâm đến. Họ chỉ tập trung vào công việc ăn và nói

Tiếng người nói xung quanh ồn ào khiến Phong cũng như ba chàng còn lại cảm thấy khó chịu.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx