sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chap 21: Trẻ Con Mà!

Chap 21: Trẻcon mà!

---- Khuvuichơivùngnémphitiêu ----

Shuu cầm lấy phi tiêu rồi ngắm vào nhữn quả bóng ở trước mặt. Ném phi tiêu là sở thích và cũng là sở trường của Shuu. Cậu rất giỏi chơi trò chơi này. Cậu thường chơi lúc chán đôi khi là chơi với các anh em mình

" Bụp " - Quả bóng đầu tiên trúng. Sau đó lần lượt là quả thứ 2 rồi 3 trúng. Cứ thế đến quả thứ 10 " Bụp "

- Giỏi lắm cậu bé!! Đây là phần thưởng của cháu! - Chủ quán đưa cho Shuu một con gấu bông màu trắng và có điểm đặc biệt là nó có tư thế...khá giống với của cậu...

Zen nhìn Shuu với vẻ mặt khó hiểu. Cô đi đến đẩy Shuu một cái - Sao vậy?

-.... - Shuu im lặng chỉ đưa cho Zen phần thưởng mà mình vừa nhận được. Zen cầm lấy nó.

Con gấu bông màu trắng, mặc vest màu đen, ở cổ được gắn một chiếc nơ màu đỏ, cánh tay phải của nó khá đặc biệt, nó được gắn thêm một quyển sách...úp vào mặt...

- Tư thế của nó giống với của ông lúc ngủ. - Zen nhìn Shuu trả lời

-...

Đây là lần đầu tiên Shuu rời khỏi nhà và được đi chơi công viên. Hồi còn bé cậu được biết đến thê giới ngoài kia qua lời của mẹ và cha cậu. Sau khi nhìn thấy và tiếp xúc với nó rồi Shuu thấy thế giới bên ngoài này thật thú vị

Zen đưa con gấu bông đó cho Shuu. Shuu cầm lấy rồi hỏi Zen:

- Mấy giờ rồi?

Zen lôi đồng hồ ra xem - Bây giờ là 11: 30 phút, hẹn gặp ở chỗ cũ lúc 12: 00. Cũng khá muộn rồi nên đi nhanh thôi.

Shuu gật đầu rồi sải bươc. Zen đi theo đằng sau. Cả hai người đều không nói gì mà chỉ im lặng. Tạo nên một bầu không khí khá nặng nề.

- Ahh!!!!

Một tiếng hét lớn vang lên làm phá vỡ bầu không khí đó. Zen và Shuu dừng chân lại.

- Lần sau tao mà thấy tụi mày lảng vảng ở gần chỗ này thì tụi mày chết với tao nghe chưa??? Thật là...không thể nào mà ưa được mây đứa như tụi mày! - Một người phụ nữ tuổi trung niên với khuôn mặt đầy tức giận và khó chịu chĩa một chiếc gậy về phía cô bé gái.

- Ly!!! Không sao chứ?? - Một cậu nhóc chạy qua phía đứa bé gái đó.

- Ừm... Mình không sao...- Cô bé cười gượng

- Bà ta thật quá đáng mà!!! - Cậu nhóc nắm chặt tay.

- Không sao chứ? - Zen đưa khăn lau tay cho cậu bé.

- Cảm ơn chị tụi em không sao! - Cậu bé tươi cười nhận lấy chiếc khăn tay.

- Cả hai đứa có đói không?

- Tụi em không....Ọc ọc...ọc... - Bụng của cả hai đứa bé reo ầm lên vì đói...

-....

----- Quánăn ----

- Ahahaha...haha thật ngại quá! Tụi em mấy ngày nay không có gì bỏ bụng rồi!! - Cậu bé vừa ăn vừa gãi đầu cười.

- Tại sao vậy?

-... Tụi em là trẻ mồ côi, sinh ta đã không có bố mẹ. Ngày ngày chúng em phải đi lục lọi đồ ăn để sống qua ngày... - Nói đến đây cậu bé dưng dưng nước mắt.

- Len... - Cô bé lo lắng cho bạn mình

- À...xin lỗi đáng lẽ không nên hỏi.

- Dạ không sao đâu ạ!! Mà chúng ta cũng phải đi thôi Ly! Phải giao hàng kịp cho người ta không thì hết ăn tối luôn đó!! - Cậu nhóc nhảy xuống bàn rồi xách cặp lên.

- Ưm!! - Cô bé lau miệng rồi chạy theo cậu nhóc.

- Khoan đã - Zen nắm lấy vai cậu bé rồi nhét vào tay cậu bé một túi nhỏ. - Đây là chút tiền! Hai đứa cầm lấy mà mua đồ ăn.

- Oa nhiều quá!! Cảm ơn chị. Chị đúng là tốt bụng. Cơ mà hai người là 1 cặp ạ?? - Len chỉ tay về phía Zen và Shuu

-... - Shuu im lặng

- Không là bạn thôi.

- Hihi!! Hôm nay là bạn ngày mai là nguời yêu nhau đấy ạ!! Vậy tụi em không làm phiền cặp đôi này nữa!! Chúng ta đi thôi Ly!! - Cậu nhóc nắm tay cô bé rồi chạy đi - Hẹn ngày gặp lại nha chị tốt bụng.

Vẫy tay chào tạm biệt nhóc Zen cất lời - Đúng là trẻ con mà...

- Chúng ta nên đi thôi chắc mấy người đó đang đợi đấy! - Shuu sải bước

- Được rồi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx