Chap 1:
Vù...Vù...Vù...
"Gió mùa đông bắc về rồi, lại một năm nữa chuẩn bị trôi qua, một năm đau khổ cũng sắp trôi qua rồi... Nhưng chỉ cần vài bước nữa thôi, tất cả đau khổ sẽ qua nhanh thôi"
Trên nóc của một tòa nhà cao tầng, không một ai có thể thấy bóng dáng mảnh khảnh với đôi mắt nâu buồn xa xăm,cũng không ai biết cái bóng đó đang tiên dần đến bờ vực của cõi chết...
"Chỉ còn một bước nữa thôi..."
Vụttttttttttttttttttttt................
----------------------------------------
4 NĂM SAU
Đoàng...Đoàng...Đoàng...
Ba phát súng lạnh tóc gáy vang lên trong một căn biệt thự sang trọng ở ngoại ô thành phố.
-Ê Kyo, cô không cần lạnh lùng như thế chứ?
-Hừ, tôi đã cho chúng ra đi một cách nhẹ nhàng nhất rồi, thế ngươi có cách gì khác nhẹ nhàng hơn chắc.
-Nè, ít nhất tôi cũng hơn tuổi cô đấy, cô phải gọi tôi là anh đấy!
-Nhưng cấp bậc của ngươi còn kém xa ta đấy. Đi thôi,đừng lải nhải nữa, ông chủ gọi rồi đấy.
Hai bóng người, một ột thấp, hai tính cách trái ngược nhau bước đi, bỏ lại ba cái xác lạnh lẽo đằng sau lưng
--------------------------------------------
-Ông chủ.
-Thôi nào, sao mà gọi ta xa cách thế, đằng nào ta cũng là ông cháu mà- chiếc ghế đen sang trọng quay lại, một người đàn ông với khuôn mặt tươi cười phúc hậu.
-Vâng ạ... Vậy...ông... có gì cần gọi...cháu...ạ?
-À à, ta định bảo hai cháu là mai hai cháu sẽ đi học ở trường cấp 3 Moon Star.
-CÁI GÌ?! ĐI HỌC?- Đồng thanh
-Nhưng mà, ông ơi, bọn cháu du học ở Anh đã lấy được bằng thạc sĩ rồi mà.
-Thôi nào Kent, để ta nói đã chứ, còn Kyo, cháu hiểu tại sao phải đi học rồi chứ? - Khuôn mặt nhân hậu lúc nãy đã nhanh chóng thay vào khuôn mặt nghiêm nghị của một người từng trải.
-Vâng ạ, umh, vậy người đó là ai ạ?
-Lúc đấy cháu sẽ biết là ai.
-Dạ, cháu xin lui- một nụ cười thích thú hiện lên trên khuôn mặt lạnh lùng như băng ngàn năm của nó-"một nhiệm vụ thú vị"
@by txiuqw4