Chap 11:
ẦM...ẦM...ẦM...
-Kent ơi, sắp mưa to rồi đấy, tôi kéo rèm vào nhé- hắn lơ mơ nói
-Ừ, kéo rèm vào đi- Kent ngái ngủ- Từ từ, sắp mưa to rồi... sấm chớp ầm ầm... THÔI CHẾT TÔI RỒI...
Kent tỉnh như sáo sậu bay vèo sang phòng nó, hắn không hiểu gì cho lắm nhưng cũng lóc cóc chạy theo
-Kyo, có sao không?- Kent xông thẳng đến giường nó
-Anh Kent ơi, tự nhiên Kyo bật dậy rồi khóc nức nở, Anna dỗ mãi không được- Anna giật mình khi nhìn thấy Kent với hắn xông thẳng vào phòng
-Không sao đâu... có anh đây rồi, không phải sợ đâu, mọi chuyện qua rồi. Ngoan, ngủ đi nhé- Kent ôm chặt nó vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về. Đợi nó nín khóc, anh đặt nó nằm xuống, lau nhẹ những giọt nước mắt còn vương trên mi mắt rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nó. Kent ra hiệu cho hắn rời khỏi phòng cùng mình, nhắc nhở Anna nếu có chuyện gì với nó thì hãy gọi anh ngay
----------------------
-Này Kent, Kyo bị làm sao vậy?!- hắn thắc mắc khi thấy nó khóc nức nở. Hắn thấy nó là một cô gái tinh nghịch, vui vẻ, thỉnh thoảng lạnh lùng nhưng hắn chưa thấy nó buồn, dù chỉ một chút
Kent nhìn hắn dò xét để xem mình có nên nói ra cho hắn biết chuyện gì đã xảy ra- Chuyện xảy ra lâu rồi, từ 10 năm trước, lúc con bé 7 tuổi:
Nó là một cô bé xinh xắn, tinh nghịch, môi lúc nào cũng nở một nụ cười ngây thơ và hồn nhiên, còn tôi là vệ sĩ của nó. Một hôm, tôi đã gây ra một sai lầm cực kì nghiêm trọng, tôi rủ nó trốn đi chơi khiến mọi người nháo nhào lo lắng tìm kiếm, nhân sơ hở đó, những kẻ có thù oán trên thương trường với Vũ gia đã bắt cóc nó để đòi tiền chuộc.
Ba mẹ nó cuống quýt chuẩn bị đủ số tiền mà bọn bắt cóc đưa ra, rồi nhanh chóng đi tới nhà kho mà chúng giao hẹn. Nhưng thật không may, đó là một cái bẫy của lũ khốn nạn đó, chúng không cần tiền, chúng muốn mạng sống của ba mẹ nó.
Nó ở đó, tận mắt chứng kiến những kẻ đó ra tay sát hại ba mẹ mình, nó còn quá bé để có thể làm gì, nó chỉ đứng chết trân ở đó. Trong lúc đó, ba tôi, một sát thủ tin câỵ của ông Vũ đã kêu tôi hãy bảo vệ nó bằng cả mạng sống của mình rồi ông cũng bỏ mạng dưới tay chúng. Tôi không kịp nghĩ gì cả, kéo tay nó chạy thoát khỏi đó. Lúc đó tôi mới để ý bộ váy trắng của nó đã thấm đẫm máu tươi của những người cố bảo vệ nó, khuôn mặt nó vô hồn, ngoái nhìn lại căn nhà kho đó, nơi mà ba mẹ nó trút hơi thở cuối cùng. Bỗng dưng trời đổ mưa như trút nước, sấm rền não nề như muốn nói hộ lòng nó, có thể vì quá sock mà nó ngất lịm đi.
Trong suốt lễ tang của ba mẹ nó, nó không khóc, môi mím chặt đến bật cả máu, mắt ráo hoảnh, không dời di ảnh của ba mẹ mình dù chỉ một bước. Sau khi lễ tang kết thúc, nó được ông Hùng đón về để chăm sóc. Ông Hùng là một người tốt, dù biết tôi là người gián tiếp gây ra cái chết cho người con trai tài giỏi và người con dâu hiếu thảo nhưng ông không oán trách tôi một lời nào, ông còn đối tốt với tôi như cháu ruột.
Nó là một cô bé mạnh mẽ nhưng vẫn có những thứ khiến nó sợ hãi, đó chính là máu, sấm chớp và... sự cô đơn
Khi nghe Kent kể xong câu chuyện, hắn cảm thấy bầu không khí xung quanh mình trầm xuống. Kent và hắn chỉ trầm ngâm nhìn mưa rơi tí tách bên ngoài cửa sổ, không ai nói với ai câu nào, mỗi người theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.
----------------------------
-Ơ, chăn ở đâu vậy?- Kent tỉnh dậy và thấy một chiếc chăn đang đắp trên người mình- chẳng nhẽ lại là Kyo sao?
Kent nhẹ nhàng vén chăn lên để không làm hắn thức giấc, anh bước ra khu vườn phía sau nhà. Anh thấy nó đang ngồi trên chiếc xích đu, mắt nhìn xa xăm
-Hôm nay cô làm sao thế Kyo, tôi đi đến bên cạnh cô mà cô nhận ra à?- Kent vỗ vai nó rồi ngồi xuống chiếc xích đu
-À, không có gì, tôi chỉ nghĩ linh tinh thôi mà- nó giật mình, nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt- Mà tối qua anh có điều tra được gì không?
Dù nó cố giấu đi những giọt nước mắt của mình nhưng Kent vẫn nhìn thấy, anh biết nó nhớ lại câu chuyện 10 năm trước. Anh không trả lời câu hỏi của nó, chỉ nhẹ lắc đầu. Nó và Kent không biết rằng, trong khi hai người ở đây thì hắn đang tức giận nhìn Kent với nó thân mật với nhau.
-Haizzz, nhiệm vụ khó khăn đây- nó thở dài- Nhưng tôi không muốn làm tổn thương Anna- nó nhíu mày đắn đo
-Ừ, cô bé đó thực sự có tình cảm với hắn, bây giờ ta làm vậy cũng hơi quá đáng, nhưng đó là nhiệm vụ của chúng ta mà- Kent cũng bối rối không kém
-Dù sao đi nữa thì đây cũng là nhiệm vụ chúng ta phải làm trong thời gian dài. Mà thôi, chắc hai người họ dậy rồi, tôi vào làm bữa sáng đây- nó không muốn nói nữa, đứng dậy vào nhà làm bữa sáng
--------------------------
Sau bữa sáng, nó dẫn Anna đi mua quần áo, tất nhiên hai anh chàng của chúng ta sẽ làm osin không công. Nó kéo Anna từ hàng này đến hàng khác, mua đủ các thứ từ trên trời đến dưới đất, bắt Kent với hắn xách tất cả những đồ đó.
-Hai cái đứa này có thôi đi không hả, hai anh đây oải lắm rồi đấy, làm Culi từ sáng đến giờ, mệt muốn đứt hơi- Kent nổi đóa nhìn nó với Anna
-Kyo,Anna, hai người cũng vừa vừa phai phải thôi chứ, anh đi chết đây, phục vụ từ sáng đến giờ mà hai người đến một ngụm nước cũng không cho- hắn phàn nàn
-Anna còn không mệt mà hai anh đã mệt rồi à? Đàn ông con trai các anh yếu thế- Anna bĩu môi nhìn hai chàng đang ngồi thở hồng hộc như hai con bò tót
Nó vốn ít nói nên trả lời bằng hành động, nó xách đống túi mà Kent với hắn khổ sở kéo lê lết lên nhẹ như lông hồng rồi nở một nụ cười nửa miệng. Hắn và Anna nhìn nó không thốt nên lời, mắt trợn tròn như muốn rớt khỏi tròng. Đi được một lúc thì bốn bọn nó nghe được một vài người xì xầm "Hình như hai cậu thanh niên kia đi với bạn gái mà chả ga-lăng gì cả" hay "Đàn ông con trai gì lại để bạn gái mình tự xách đồ như vậy"
-Thôi mà Kyo, đưa cho bọn tôi xách đồ đi, bọn tôi biết lỗi rồi mà- hắn năn nỉ ỉ ôi nó để "được" xách đồ
-Được rồi, hai người có lòng thì Kyo đây cũng có dạ- nói rồi nó vứt đống túi đó lên người hắn
-Đưa tôi cầm đỡ cho- Kent cầm một nửa số túi trong đó- Kyo đúng là ác ma mà
-Muốn nói xấu thì nói xấu trước mặt đi, nói xấu sau lưng là xấu đó- nó quay lại nhìn Kent- Thôi, trả ơn hai người hôm nay làm Osin cho tôi, tôi đãi mọi người ăn trưa
-Kyo rộng lượng ghê, Anna hâm mộ đó, nếu Anna mà là Kyo chắc Anna cho hai người họ nhịn đói đi bộ về nhà mất- Anna nhìn nó mắt long lanh (chị này còn tàn bạo hơn ác ma Kyo)
Để lấp đầy cái bụng trống rỗng và ý định làm vơi bớt cái ví của nó nên hai anh đã gọi rất nhiều đồ ăn với giá trên trời. Nhưng cuối cùng thì bụng chỉ có thức ăn cầm hơi vì đã bị nó với Anna dành ăn hết còn tài khoản của nó cũng chẳng vơi đi là bao.
---------------------------
-Về nhà thật là thích- vừa vào nhà xong nó đã ngồi phịch xuống chiếc sô-pha, kéo Anna ngồi cùng luôn
-Kệ hai người muốn làm gì thì làm, CHÚNG TÔI ĐI NGỦ ĐÂY- hắn với Kent nhìn nó ngồi thẳng cẳng mà tức điên người, đồng thanh quát
-Vâng, ok, hai anh cứ đi ngủ đi, cứ để Anna với Kyo chơi với nhau, hai anh ở đây chỉ tổ vướng chân vướng tay- Anna cũng không vừa, thách thức hai người họ
-Con lạy mấy người, hai ông đi ngủ thì đi ngủ đi ở đó mà chành chọe với Anna, đàn ông đàn ang gì mà hẹp hòi thế- nó chán nản lắc đầu
Đợi hắn với Kent đi lên phòng, nó kéo Anna lên trên tầng, dừng lại trước một cánh cửa vô cùng lộng lẫy. Nó từ từ mở cánh cửa đó ra, Anna vô cùng choáng chợp khi thấy cảnh tượng bên trong.
--------------------------------
Sau cánh cửa có gì vậy?????
@by txiuqw4