sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 36

Natasy ê ẩm đứng dậy. Cậu nhìn xung quanh, không thấy ai cả. Khỉ thật mình bị văng đi đâu thế này? Nat im lặng, tập trung vào mặt đất. Oh my gods! Tất cả mọi người mỗi người đều văng một nơi và những chuyển động hầu như rất nhanh, cậu không thể theo dấu ai cả. Tuy nhiên, sự hiện diện trên mặt đất gần cậu nhất cách đây cũng không xa và người đó cũng chưa di chuyển. Natasy chạy đến nơi đó, và thấy Swayne đang nằm bất động ở đó.

“Swayne! Tỉnh dậy đi!”_Nat lay lay vị hôn thê của mình. Mắt cô ấy nhắm nghiền, mái tóc vàng xõa dài, lấp lánh phản chiếu màu tím của những ngọn lửa xung quanh.

“N…Natasy….?”_Swayne hé mắt, đôi mắt xanh thẳm nhìn Natasy dịu dàng.

“Phù may quá! Cậu có sao không?”_Nat mừng rỡ.

“Nếu cậu cho rằng không sao là việc đau ê ẩm cả người và trầy trật khắp nơi thì mình không sao.”_Swayne lẩm bẩm.

Natasy cười và đỡ Swayne dậy. Họ bắt đầu rảo bước tím kiếm chung quanh.

“Mọi người có vẻ không sao, mình vẫn cảm nhận được chuyển động ở nhiều nơi.”_Nat lẩm bẩm.

“Không ngờ từ một người mà có thể phá hủy chừng này. Cậu nghĩ chúng ta đang ở nơi nào?”

Natasy im lặng, đưa ngón tay lên như xác định hướng gió.

“Khoảng phía trái của thành phố, khá xa vùng lâu đài đấy!”

Swayne thở dài. Hai người bắt đầu bước đi và tìm cách để làm sao đánh bại được tên đó. Tuy nhiên, mặc dù với chỉ số IQ 200 của Swayne, cô bé cũng không biết cách gì nữa. Thế giới vampires như một cuộn chỉ rối mò không thể tìm thấy đoạn bắt đầu hay kết thúc.

“Hình như muốn đánh bại ai đó phải biết được rõ nguồn gốc của hắn. Ta đã nắm được sơ lược về Yuuki-san, chỉ cò tên Death thì có ít thông tin quá. Hắn tên là Nero nhỉ?”_Natasy nhướng mày.

“Uhm…..nhưng có lẽ sẽ hơi khó khăn đây. Chúng ta bị văng đến phần xa nhất của thành phố rồi mà…..”

Hai người lại tiếp tục bước đi. Bầu trời bị bao bọc hoàn toàn bởi màu tím nên Natasy không thể biết được rốt cuộc đó là ngày hay đêm. Khung cảnh này làm Nat sợ hãi, cậu nhớ lại hồi nhỏ cũng đã từng run sợ trong bóng tối của ngôi nhà đổ nát và chờ người đến cứu. Đó thật sự không phải một trải nghiệm vui vẻ gì. Swayne đột nhiên dừng lại.

“Cậu có nghe thấy tiếng gì không?”_Cô ấy cau mày.

“Tiếng gì cơ?_Natasy lắn tai nghe nhưng không cảm nhận được gì.

Rồi tiếng động đó vang lên mỗi lúc một rõ hơn, tiếng bước chân đang chạy một cách vội vã. Cho dù đó là cái gì hay là ai thì nó cũng không lớn lắm và có vẻ đang bị truy đuổi. Nat cảm nhận được xét theo những âm thanh trong đất thì thứ đó khá nhanh, và không hề có dấu hiệu dừng lại. Và ngay sau đó, thứ đó đã đâm sầm vào ngay Natasy, gần như hất cậu ngã ngửa. Swayne hét lên trong ngạc nhiên tột độ. Natasy gượng đứng dậy, không hiểu chuyện gì đã xảy ra với cô ấy. Và cậu nhìn thấy thứ đã đâm sầm vào mình.

Yuuki.

À không, Yuuki’s small version chứ! Cậu nhóc đó chỉ khoảng năm tuổi, tuy nhiên, từ khuôn mặt đến mái tóc trắng như tuyết đó đều giống Yuuki-san như đúc! Thậm chí bộ đồ nó đang mặc cũng là bộ mà Yuuki đã mặc khi đến Anh. Natasy và Swayne há hốc mồm. Thằng bé có vẻ nhận ra bọn họ, nó hoảng sợ lùi lại nhưng có vẻ cũng đang sợ hãi một thứ gì đó phía sau. Swayne và natasy chưa kịp hỏi chuyện thằng nhóc thì nó lại chạy biến đi, từ phía sau một tiếng tru rợn người vang lên. Nat quay lại và nhận ra mình đang gặp rắc rối rồi!

Hãy lật cuốn Percy Jackson: The Lightning Theif ra, bạn sẽ thấy một đoạn miêu tả chó ngao địa ngục Cerberus của Hades – một con Rottweiller to lớn và có ba đầu, hung dữ và tất nhiên có mùi khó chịu. Đó chính xác là những gì mà Natasy và Swayne đang nhìn thấy. Đó là một con chó khổng lồ với một ngọn lửa màu tím cuồn cuộn quanh người nó. Hades chắc chắn sẽ muốn một con như vậy. Nó nhìn Nat và Sway với ánh mắt hung dữ màu đỏ, như thể nhận ra con mồi, nó vung chân, hai người phải né sang hai bên khác nhau để tránh bị con chó đè nghiến.

“Được rồi!!! Nếu mình gặp lại được phiên bản nhỏ của Yuuki, mình sẽ giết thằng bé vì đã đưa theo thứ này!!!”_Natasy hét lên.

Con chó quay về phía cậu ấy và phun ra một tràng lửa. Lúc này, năng lực của Natasy thật sự rất hữu dụng. Cậu lập một bức tường bằng đất và nó ngăn chặn được ngọn lửa của con chó….một phần nào. Natasy hạ bức tường xuống khi không cảm nhận được sức nóng nữa. Quyết định sai lầm! Cậu bị đuôi của con chó quét qua, đập đầu xuống đất.

“Asino!”_Natasy lầm bầm, cảm thấy khá ngớn gẩn khi chửi một con chó là đồ con lừa.

Con chó đó bắt đầu chuyển sự chú ú sang Swayne. Cô bé lụm một thanh sắt dài từ đống đổ nát lên, thủ thế. Móng vuốt của con chó phập xuống nhưng Swayne né được, cô bé vung tay, đâm thẳng thanh sắt vào ngón chân con chó đó. Nó rú lên thảm thiết.

“Càng lớn té càng đau đó cưng à.”_Swayne nói và nhảy lên chân trước của nó, lấy đó làm đà, phóng qua các chân khác, mỗi lần đến chân nào, cô bé lại dùng cây sắt đâm thẳng vào đó. Con chó đau đớn ngã khủy xuống, đôi mắt đỏ rực sáng lên đầy giận dữ. Nó không phải là một loại chó có thể yêu mến được.

“Natasy!”_Swayne hét và cậu lập tức hiểu ý.

Nat đưa tay lên, hướng về phía con chó và nhắm mắt. Mặt đất dưới chân con chó dâng lên, tạo thành một lớp vỏ bằng đất và đá xung quanh nó. Con chó giẫy giụa cố thoát ra nhưng mặt đất càng ngày càng rắn lại. Nat cau mày, tập trung sức lực, mặt đất tiếp tục dâng lên và chẳng bao lâu, nơi đó hiện lên bức tượng một con chó khổng lồ. Nat rùng mình khi tiếng tru cuối cùng của con chó bị tắt lại sau mặt đá xù xì.

Natasy thở dốc, khụy xuống, những điểm vàng bắt đầu nhảy múa trước mắt cậu. Swayne vội chạy lại đỡ Nat dậy. Cô bé lấy ra một chiếc khăn tay và thấm mồ hôi trên trán Natasy, vén những lọn tóc vàng của Nat qua một bên.

“Cậu cừ lắm!”_Swayne mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt xanh của cô ấy lấp lánh niềm tự hào.

“Cậu cũng vậy mà!”_Natasy cười.

Sau một hồi ngồi nghỉ, cậu đã cảm thấy khá hơn. Natasy bắt đầu đứng dậy và cảm nhận bản sao bé hơn của Yuuki.

“Có lẽ thằng nhóc ấy chưa đi xa! Chúng ta cần đuổi theo và hỏi nó chuyện gì đã xảy ra và nó có thật là Yuuki-san không.”_Natasy lầm bầm. “Và mình còn muốn bẻ cổ cậu ta vì bắt chúng ta phải đánh nhau với một con chó cỡ đại như vậy!”

“Có lẽ cậu bé đó sẽ biết cách đánh bại Nero chăng?”_Swayne nói, giọng đầy hy vọng.

“Có lẽ…..”

Hai người họ bắt đầu bước đi trên hành trình tìm kiếm bản sao của Yuuki. Xa xa, một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ngai đen của dòng họ Bonatrate, mỉm cười theo dõi mọi việc. Bọn chúng sẽ không bao giờ có thể tìm lại được thằng nhóc đó nữa. Kimihiro Yuuki đã chết rồi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx