sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 85: Chính Chủ Nhi Lại Lạp

Đinh Hạo nói xong nhấc chân bước đi, hắn vừa mới nhấc chân bước ra khỏi cửa, sau rèm cửa lão bà của Lưu Minh Tuấn Ny liền xuất hiện, cái bụng này bây giờ đang phình lên, hiện giờ nàng đang có bầu, việc ở trên phái xuống cũng không nhiều lắm, không có việc gì thì nằm ở trong nhà nghỉ ngơi.

Vẻ mặt hèn mọn của Lưu Minh vừa nhìn thấy bóng dáng Đinh Hạo biến mất lộ ra nụ cười đắc ý, Tuấn Ny liền nhéo cái lỗ tay hắn quở trách nói: “Ngươi hôm nay thật là ngu ngốc mà, nói linh tinh đầu lưỡi cái gì thế, đắc tội với Liễu quản sự, đối với ngươi có chỗ tốt gì...”.

“Nói bậy bạ gì đó!”. Lưu Minh che mồm vợ mình lại, nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói: “Nữ nhân trong nhà thì biết cái gì, không đắc tội với Liễu Thập Nhất ta đổi lại được cái gì tốt? Mọi đồ vật sổ sách hắn làm ngoại viện cũng độc chiếm con mẹ nó rồi, thứ tốt hắn chiếm hết, không lưu lại cho ta nửa điểm ưu đãi gì, nàng cam tâm? Hắn không đi, nam nhân của nàng vĩnh viễn cũng không có ngày ngóc đầu lên được”.

Tuấn Ny vừa nghe thấy thế thanh âm cũng nhỏ lại nói nhỏ: “Người ta làm quản sự ngoại viện nhiều năm như vậy, dưới tay có nhiều nhân thủ, cùng với các quản sự khác xưng huynh gọi đệ, tình cảm vô cùng tốt, ngươi có thể cam đoan làm cho hắn đi xuống sao? Cho dù hắn thật sự suy sụp, dựa vào nhân mạch nhiều năm như vậy, cũng thu thập được một tiểu quản sự phòng bếp như ngươi”.

“Lợi hại trong đó chẳng lẽ ta không rõ? Cái này không phải có người thay ta xuất đầu sao? Hắc! Lão gia chúng ta là người coi trọng thể diện nhất, nếu đã biết hắn gièm pha, cho dù hắn là quản sự ngoại viện cũng xong rồi, nhưng là ai biết là lão Lưu ta đánh đổ hắn chứ? Đi đi, nói nhiều như vậy cũng vô dụng, quay về trong phòng đi, lão gia nói chuyện nàng chen miệng vào làm gì”.

Tuấn Ny trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, hung hăng đâm vào ót hắn một cái nói: “Bạo ngược gia đình hả, tối nay ta tính toán với ngươi sau”.

“Hắc hắc thật ra ta rất muốn bạo ngược gia đình, nhưng hiện giờ nàng như thế này, ta làm sao dám động tay chân, chẳng may khí lực lớn một chút, lại đả thương tới đứa con bảo bối của mình”.

“Phi! Ngươi đúng là chủ nhân gia đình thiếu đạo đức mà, còn muốn sinh con trai, sinh ra đại a đầu cho ngươi thất vọng coi!”. Tuấn Ny tức giận liếc mắt nhìn hắn, uốn éo thân thể đi vào nhà.

Lưu Minh đi tới cửa, thò đầu ngó ra bên ngoài nhìn xem một chút rồi lẩm bẩm: “Trông cái tình hình này, hình như tin đồn cũng không phải vô căn cứ nha, Đinh Hạo cùng với Đổng tiểu nương tử kia, hay là thật sự có thân mật?”.

*

* *

Đinh Hạo ra khỏi phòng bếp, vội vào đi tới, lý trí dần dần tỉnh táo lại: “Không được à, nếu ta cứ như vậy, đi tới làm cái gì? Chuyện này không thể vội vàng được à, ta chạy tới nhà người khác tróc gian? Chuyện này vốn chỉ nghe từ một phía Lưu Minh, còn chưa có chắc chắn, nếu Liễu Thập Nhất căn bản không ở nhà nàng, hoặc là đã rời đi, ta không phải tự đặt mình vào tình thế khó xử sao, người đàn bà chanh chua kia chỉ biết càng thêm tra tấn Đông nhi...”.

Đinh Hạo cẩn thận cân nhắc một hồi, đột nhiên nảy ra ý tưởng hay, quay lại đi tới nơi ở của Tao Trư Nhi, nói nhỏ vào trong tai Tao Trư Nhi, Tao Trư Nhi vội vàng trở về phòng chụp lấy một cái áo khoác đi theo hắn rời khỏi Đinh gia đại viện.

Đinh Hạo đứng ở một giao lộ nhìn chung quanh một phen hỏi: “Liễu Thập Nhất nhà ở đâu?”.

Tao Trư Nhi nhức đầu nói: “Ta cũng chưa bao giờ đi tới nhà hắn, đại khái nhớ rất rõ... Hình như ở tại dưới một tàng cây hòe phía đông thôn thì phải, chúng ta đi qua hỏi một chút sẽ biết”.

Ngã tư đường phía đông thôn có mấy cây hòe già, hiện giờ cành lá còn chưa dài ra, một trái du, mùi thơm mát tỏa ra bốn phía. Ngõ nhỏ chỉ có một gia đình, chính là một bờ tường dài bao một sân rộng bên trong, trên mặt sân trước cửa một tiểu đồng ngồi chồm hỗm, đầu buộc hai bên, mặc quần yếm ngắn, chính là bên trên đầy đất và bùn.

Tao Trư Nhi thật xa nhìn thấy đứa nhỏ, nhất thời vui vẻ nói: “Đúng rồi, đây nhất định là nhà của Liễu Thập Nhất, đứa bé kia ta nhận được, nó là con của Liễu Thập Nhất, Liễu Thập Nhất đã từng đưa nó tới Đinh gia đại viện rồi”.

Đinh Hạo nghe xong vội hỏi: “Ngươi lùi lại đi, theo kế hành sự”. Nói xong bước nhanh đi qua, hỏi: “Thiết đản nhi, mẹ của con có nhà không?”.

Đứa nhỏ kia trên tay trên mặt đều toàn là bùn đất, nghe thấy có người hỏi nó, giơ bàn tay bẩn cùng khuôn mặt nhỏ nhắn nói: “Ở nhà ạ!”.

“Nga...”. Đinh Hạo nghe xong trong lòng vui vẻ, bước vài bước lên bậc thang, nắm tay đập đập vài cái lên cửa.

Đinh Hạo gỡ cửa nửa ngày không thấy có người ra mở, nghi hoặc quay đầu lại hỏi đứa bé: “Thiết Đản nhi, không phải con nói nương con có ở nhà sao, sao không ai trả lời thế?”.

Thiết Đản hợp tình hợp lý nói: “Ta cũng không biết thế nào, đó không phải là nhà của ta”.

“Ách... Vậy nhà của ngươi ở cánh cửa nào thế?”.

Thiết đản nâng tay đầy bùn lên chỉ lóng tay vào bên cạnh, thì ra đúng là tiếp giáp cái sân này còn một cánh cửa nữa. Đinh Hạo đầu hiện lên hắc tuyến, đi tới gõ cửa, một lá sau một phụ nhân trung niên đi tới mở cửa, nhìn thấy Đinh Hạo không khỏi cười nói: “A ôi, thì ra là A Ngốc à... ách hiện giờ phải gọi là Đinh quản sự mới đúng, chớ trách chớ trách, đại tẩu quen gọi như vậy rồi, ha ha ha... Đinh quản sự sao rảnh tới nhà của ta thế, ngươi tìm cha của Thiết Đản nhi sao?”.

Đinh Hạo cười nói: “Đúng vậy, Liễu đại tẩu, ta tìm Liễu quản sự có chuyện quan trọng”.

“Hắn không có ở nhà nha”.

“Không ở nhà? Kỳ quái, Liễu quản sự vừa mới hết trưa đã rời khỏi Đinh gia đại viện, vậy có thể đi đâu nhỉ?”. Đinh Hạo tự nhủ nói xong, nói với Liễu gia bà nương “Vậy được rồi, ta đi tìm hắn ở chung quanh đây xem”.

Liễu bà nương nghe xong gật gật đầu, thuận tay đóng của nhà lại, đúng lúc này Tao Trư Nhi từ thật xa đi tới, hô với Đinh Hạo: “A Ngốc, ngươi tới đây làm gì thế?”.

Đinh Hạo cao giọng đáp: “Ta tới tìm Liễu quản sự thương lượng một chút sự tình, đáng tiếc hắn không có nhà”.

Tao Trư Nhi lớn giọng nói: “Ngươi tìm Liễu quản sự hả, hình như hắn ở nhà Đổng gia quả phụ thì phải”.

Liễu gia bà nương vốn định đóng cửa nhà lại quay về trong phòng, vừa tới giữa đình viện, nghe những lời này nhanh chóng chuyển mình quay trở lại, rón ra rón rén dán tai lên cánh cửa nghe lén.

Đinh Hạo đi xuống bậc thang hỏi: “Hắn đi tới Đổng gia quả phụ làm cái gì?”.

Lời này đúng là Liễu gia bà nương muốn hỏi, nàng nín thở dán tai vào cánh cửa nghe lén, chợt nói chuyện thanh âm càng lúc càng xa: “Ta cũng không biết gì mà, chẳng qua đúng lúc nhìn thấy hắn đi vào cửa nhà Đổng gia mà thôi...”.

Liễu gia bà nương sắc mặt hơi hơi có chút thay đổi, nàng đứng một chỗ tính toán hồi lâu, càng nghĩ càng thấy không hợp lý, trong lòng đột nhiên có một tia ngờ vực vô căn cứ, ngờ vực kia tựa như một cái gai nhọn đâm vào trong thịt vậy, chỉ biết càng ngày càng đâm sâu vào, một khi không bỏ ra thì rất khó chịu không yên. Càng nghĩ nàng càng không yên tâm, rốt cục không kìm chế được mà rời khỏi cửa, vội vã chạy tới nhà Đổng gia quả phụ.

Đứng ở một góc tường đằng xa, Đinh Hạo cùng Tao Trư Nhi ánh mắt nhìn nhau, lén lút đi theo.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx