Sau khi đặt Lệ Băng nhẹ nhàng vào xe, Min Yeon chở Lệ Băng một mạch về nhà mình. Tim của 2 người vẫn còn đập rất mạnh vì nụ hôn tình cờ lúc nãy. Lệ Băng nói với Min Yeon
- Anh, lát nữa về, anh cứ đi ngủ trước đi. Ko cần qua phòng em đâu. Em ổn mk.
- Nhưng lỡ em lại gặp ác mộng nữa thì sao. Anh ko yên tâm.
- Em ổn mk. Anh ko cần lo đâu. Zậy đi, nếu em cần gì sẽ nói vs anh ha.
- Umk. - Min Yeon suy nghĩ rất lâu rồi mới đưa ra quết định này.
Về đến nhà Min Yeon.
- Thưa thiếu gia.Cậu mới về. Chào tiểu thư.
- Quản gia.Ông chuẩn bị một phòng ngủ cho cô ấy và tôi muốn đổi phòng sang kế bên phòng của cô ấy.
- Vâng thưa thiếu gia.
- Em lên vs quản gia đi. Lát nữa anh sang xem lại vết thương cho em. - Min Yeon nhẹ nhàng vs Lệ Băng
- Umk. Em bík rồi.
Khoảng 30 phút sau, Min Yeon sang phòng Lệ Băng băng bó lại vết thương của Lệ Băng.
- Lệ Băng, nghe anh nói đây. Em nhắm mắt lại được ko để ko thấy máu.
- Umk. ( Tay vẫn run )
- Xong rồi đây. Mở mắt cho nào. Hết rồi. Thôi trễ rồi em ngủ sớm đi.
- Cảm... ơn anh. ( Thêm một bất ngờ dành cho Min Yeon vì cậu là người đầu tiên nghe tiếng "Cảm ơn" từ Lệ Băng)
- Ngủ ngon nhé!! Mèo con của anh. - Min Yeon kéo người Lệ Băng lại và dành tặng một nụ hôn trên trán kiến cho Lệ Băng đỏ mặt.
Vừa bước ra đến cửa, Lệ Băng nói vs Min Yeon
- Anh ngủ ngon.
- Đừng quên những gì anh nói ngày hôm nay nhé!!
Lệ Băng chìm vào giấc ngủ rất say nhưng Min Yeon vs bản tính thík lo xa nên lén vào phòng Lệ Băng nằm cùng một giường vs cô ấy. Anh đặt đầu của Lệ Băng lên tay anh vào ngủ. Cô ấy tưởng anh là gối ôm nên ôm Min Yeon chặt đến nỗi anh nghĩ mình chắc sắp chết. Gần đến sáng.
- Áaa...anh Min Yeon.Sao anh ấy lại ở đây.
- Lệ Băng, em sao thế, sao lại hét toáng lên thế???
- Tại anh nằm chung vs em. Sao anh ko ở bên phòng anh đi.
- Em nên cảm thấy biết ơn anh vì đã chịu đựng để em xem anh là một cái gối ôm, em ôm đến nỗi anh sắp chết rồi.
- Ờ..ờ..em bík rồi. Chuẩn bị đi đến giờ đi học rồi kìa.
Đã 6h cả hai đã xuống ăn sáng cùng nhau. Nói chuyện vs nhau rất vui vẻ và ngày hôm nay Lệ Băng phải có câu trả lời cho Yeon.
- Tôi đi học đây. Lệ Băng lên xe đi. Sao em cứ đứng ở đó hoài zậy. Hay em muốn anh bế em lên xe giống tối qua.
- Ko,..ko..ko em ko muốn. Cháu cảm ơn vì đã chăm sóc cho cháu tối qua.Món ăn rất ngon ạ.
- Vâng cảm ơn tiểu thư.Mong tiểu thư đến chơi thường xuyên vs chúng tôi.
Trên đường chạy đến trường
- Này ại sao em lại có thể nói như zậy. Anh là người chăm sóc cho em tối qua mk.
- Em đâu có nhờ anh đâu. Giờ em mới bík anh là người tùy tiện đến cỡ nào.
Cả hai nói chuyện vs nhau rất vui vẻ.
HẾT
@by txiuqw4