Tiêu Lăng nhíu mày, anh không khẳng định.
Nhưng anh có thể khẳng định là, anh quan tâm Tô Tố. Chỉ cần nghĩ đến việc Tô Đại Khuê đã từng mang cô đi bán, anh liền không nhịn được muốn chỉnh chết ông ta. Bàn tay háo sắc của Lý Vệ đụng phải cô, anh liền đi tìm Lãnh Mạc, để cậu ấy tìm người chặt đôi tay sờ qua Tô Tố của hắn. Mà người phụ nữ trước mắt này, cô ta đã từng đi cảnh cáo Tô Tố, cho nên anh muốn để cô ta biến mất khỏi cuộc sống của anh ngay.
Anh thích Tô Tố
Điểm này có thể khẳng định.
Nhưng có tới mức yêu chưa, anh không dám nói.
Nhưng mà...
khóe môi anh cong lên, nhàn nhạt nhìn vào Đường Sảng.
“Ta rất khẳng định, ta giờ phút này, chỉ muốn mình cô thôi!”
...
Tiễn Đường Sảng đi, thư ký Trương liền bước vào phòng làm việc.
Lão gia đâu?
Thư ký Trương thẹn thùng, “Tổng giám đốc, lão gia ở đại sảnh dưới lầu, nói muốn anh đích thân xuống dưới đón, nếu không...”
“Nếu không đánh gãy chân của tôi đúng không?”
Thư ký Trương gượng cười gật đầu, tổng giám đốc vẫn còn hiểu lão gia mà.
Với ông nội, Tiêu Lăng cũng không biết phải làm sao, “Đi, tôi biết rồi.” Anh vừa muốn bước ra phòng làm việc, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay người lại, dặn dò thư ký Trương, tắt máy lạnh trong phòng làm việc đi, lão gia không thể thổi máy lạnh...”
Thư ký Trương liền gật đầu, “Dạ”.
Tiêu Lăng ngồi thang máy chuyên dụng xuống lầu, trong sảnh có không ít xem náo nhiệt vẫn chưa đi, ánh mắt lạnh lẽo của Tiêu Lăng quét qua một cái, mọi người liền như đàn chim thú tản ra.
Trò cười, Tổng tài đại nhân rất ghi thù, xem xong trò cười của anh, sau này chết như thế nào cũng không biết.
Tiêu Lăng nhìn thấy lão gia ngồi trên ghế sofa trong đại sảnh.
Lão gia mặt đen dọa người, có thể nhìn ra tâm trạng rất tệ.
Tiêu Lăng sờ sờ mũi.
Chẳng phải chỉ là không xuống đón thôi sao, cần chi giận như vậy sao. Anh lại nhìn về phía lão Trần, lão Trần nở nụ cười yêu mến với anh.
Tiêu Lăng đành chịu, ông nội này của anh ha, còn không có sự vui tươi như Bác Trần đối với anh.
Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, vẫn là bước dài tới đó.
“Ông nội...”
“Hừ, trong lòng ngươi còn ông nội như ta à “. Lão gia cầm cây gậy hướng vào trên người Tiêu Lăng chào hỏi, “Tên tiểu tử thối này, ngươi thật tức chết ta rồi...”
Tiêu Lăng cũng không có tránh, nhận lấy hai cây gậy của lão gia.
Lão gia mặc dù nói năng khá hung dữ, nhưng sức của cây gậy lại không mạnh.
Cuối cùng vẫn rất thương hắn, nhưng mà bình thường lão gia không giận như thế, nên không chỉ đơn giản là việc hắn không có xuống đón.
“Ông nội ông sao thế?”
Lão gia mặt đen trừng hắn, không chịu nói.
Tiêu Lăng lại nhìn về phía lão Trần, “Bác Trần...”
Lão Trần bất đắc dĩ buông tay, cười tủm tỉm, chính là không chịu nói.
Tiêu Lăng không ngừng đau đầu. Hắn cong người, đưa tay đỡ lão gia, hạ giọng nói, “Ông nội, chúng ta lên lầu nói, bằng không không phải để người ngoại chế nhạo sao...”
Lão gia nhìn nhìn cô gái nhỏ bàn lễ tân, cô gái nhỏ mặc dù bề ngoài đang làm việc, nhưng lỗ tai chỉ còn thiếu chút là chưa có dựng lên.
Nơi này dù sao cũng là công ty, tiểu tử thốii cũng cần có hình tượng.
Bởi vậy ông hừ hừ, cuối cùng cũng phải giả bộ chối từ mà theo Tiêu Lăng đi lên lầu.
Lão Trần đem hộp giữ ấm trên ghế sofa nhấc lên, cũng đi lên lầu.
Vừa vào nhà, Tiêu Lăng liền dặn thư ký Trương, “Đi pha ly trà cho lão gia, nhớ kỹ lấy trà Long Tĩnh thượng hạng...”
Lão gia tử nghe xong, sắc mặt tốt hơn xíu, ngồi trên ghế sofa, vẫn không để ý tới hắn.
Tiêu Lăng cười khổ, ngồi xổm trước mặt lão gia, “ông nội, có phải là cháu làm gì sai khiến ông giận không?
Ở trước mặt người khác anh có thể làm mặt lạnh, ở trước mặt ông nội lại không thể.
Cha mẹ anh ở nước ngoài, trong trí nhớ số lần ông nội xuất hiện còn nhiều hơn ba mẹ, bởi vậy, tình cảm của anh đối với ông nội rất khác.
“Ông nội, nếu như ông giận thì lấy gậy đánh cháu hai cái, cho hả giận?
“Hừ!” Lão gia lập tức dựng râu trừng mắt, “Cháu đừng cho là ông không nỡ, tiểu tử thối, gan của cháu bây giờ to rồi, không trở về nhà thì thôi, thậm chí ngay cả ông cũng không gặp, cháu có phải chê ông già như ông sống quá thư thái, muốn kiếm chuyện cho ông không!”
Tiêu Lăng nhìn lão gia giận thật rồi, cũng không giả ngu nữa, nhanh chóng nhận lỗi, ông nội, hôm qua cháu mới đi công tác nước ngoài trở về, tính là đi thăm ông, nhưng hôm qua bận tới hơn nửa đêm...” Tiêu Lăng vừa nói vừa lén nhìn sắc mặt của ông nội, thấy trong mắt lão gia tràn đầy quan tâm, trong lòng biết là ải này đã qua rồi, hắn ngẩng mặt lên, “ông nội không thấy cháu gầy đi rồi sao?”
“Thật sự đi công tác sao?”
“Thật, không tin ông hỏi thư ký Trương...”
“Cô ta là thư ký của cháu, cùng phe với cháu, ông hỏi cũng như không. “Lão gia hừ nhẹ một tiếng, trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, “Cô gái vừa rồi vừa là chuyện gì thế?”
“Ách?”
“Nữ sao?”
“Ai?”
Tiểu tử thối, còn muốn gạt ông sao? Vừa rồi trong đại sảnh dưới lầu, nhìn thấy một cô gái từ trong thang máy đi ra, hình như là... Lão gia không nhớ nổi, nhìn về phía lão Trần, “Trên TV gặp qua, tên là gì đó?”
Lão Trần tốt bụng nhắc, “Đường Sảng...”
“Đúng, chính là Đường Sảng.” Lão gia giận dữ nhìn Tiêu Lăng, tiểu tử thối ngươi còn chưa cắt đứt quan hệ với cô ta sao? Ông nói cho cháu biết, cháu bây giờ có bạn rồi, còn dám có quan hệ bừa bãi nữa, xem ông có đánh gãy chân cháu không...”
Bạn gái? Tiêu Lăng cười như không cười nhìn lão gia, đây là nghe ai nói?
Lão gia nhìn thấu được suy nghĩ của anh, hừ lạnh một tiếng, “Cháu đừng quản ông nghe ai nói, chỉ cần nói có hay không thôi?”
“Còn chưa chắc ạ.” Tiêu Lăng thở dài, hôm qua cháu đi tìm cô ấy rồi, kết quả người ta nói muốn thời gian ba ngày để suy nghĩ...”
Lão gia nhất thời vui vẻ, “Thật sao?”
Tiêu Lăng mặt tối sầm, “ông nội, cháu của ông sắp bị người ta từ chối rồi mà ông còn vui đến thế?”
Đây là ông nội ruột sao!
“Ha ha, đương nhiên vui, cô gái nhỏ này có cá tính, ông thích!”
Lúc này đến phiên Tiêu Lăng mặt lạnh.
Lão gia vui, vỗ vai của anh cảnh cáo, “Nếu đã gặp phải người mình thích thì tranh thủ ra tay, những người phụ nữ kia thì mau chóng cắt đứt đi, nghe không?”
Tiêu Lăng ngồi xổm đến chân đau, dứt khoát ngồi kế lão gia, ta cùng “Cháu với Đường Sảng sớm đã cắt đứt rồi...”
Lão gia lông mày dựng ngược, “Còn tính lừa ông à, cắt đứt rồi mà cô ta còn tới tìm cháu làm gì?”
“Lúc cháu đi công tác cô ta đi tìm Tô Tố, kết quả Tô Tố cho rằng cháu với cô ta có quan hệ, hôm qua lúc cháu đi tìm cô ấy, xém chút bị cô ấy đá rồi. Nên hôm nay nhanh chóng gọi Đường Sảng tới, nói rõ với cô ta sao...”
“Vậy còn tạm được.” Lão gia cuối cùng đã hài lòng.
Lão Trần sẵn tiện đưa hộp giữ ấm cho lão gia, lão gia tiện tay ném cho Tiêu Lăng, “Nà, sáng sớm hôm nay Trương tẩu không cẩn thận làm nhiều một phần sườn kho, mang cho cháu một phần đó...”
sườn heo kho sáng sớm?
Còn không cẩn thận làm thêm một phần?
Tiêu Lăng vừa cười vừa mở hộp cơm, không có vạch trần lão gia.
Lão gia mỗi lần tới thăm anh đều sẽ mang sườn kho cho anh, cho nên buổi sáng hôm nay anh cố tình không ăn cơm, hộp cơm vừa mở ra, cơm cùng xương sườn còn bốc hơi nóng, khiến anh rất muốn ăn.
Tiêu Lăng cầm đũa, bắt đầu vui vẻ ăn.
“Ai, cháu chậm một chút, này là bao lâu rồi chưa ăn cơm vậy, đã nói với cháu rồi đừng lo nghĩ đến công việc, mỗi ngày ba bữa cơm phải ăn đúng giờ, nhưng cháu vẫn không nghe lời, sau này già rồi cháu sẽ chịu khổ dài dài...”
Tiêu Lăng cho cơm vào miệng, không nói lời nào.
Lão gia đột nhiên nhớ tới hôm nay trên đường nhìn thấy Tô Cảnh Thụy, sắc mặt nghiêm túc, tiểu tử thối, ngươi thành thật nói cho ta biết, “Có ở bên ngoài lưu qua loại?”
@by txiuqw4