sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 172

“Nhìn như thế này tôi làm gì cũng không được, tôi không thể tiếp tục suy sụp tinh thần nữa” Mộ Bạch bước về hướng phòng ngủ, tìm bộ quần áo sạch sẽ thay, lại chạy vào nhà vệ sinh cạo bỏ bô râu 2 ngày không cạo rồi, Lãnh Mạc đi vào nhà về sinh cùng, đứng dựa vào cửa, “Mộ Bạch, trước đây tôi không phát hiện ra cậu là một thánh tình nhỉ.”

“Không phải thánh tình.”

“Cậu nói như thế cậu không phải thánh tình thật có lỗi với hai từ thánh tình.”

Mộ Bạch dùng khăn bông ướt lau khô cằm, nhìn bản thân trong gương hồi phục lại hình tượng trước đây mới vừa ý, anh ngoảnh đầu chân thành nhìn Lãnh Mạc, “Tớ không phải thánh nhân, biết được cô ấy có con tớ cũng do dự qua, cũng để tâm qua. Nhưng tớ phát hiện... so với việc cô ấy biến mất khỏi cuộc sống của tớ, tớ càng tự nguyện tiếp nhập mọi thứ của cô ấy.”

Lãnh Mạc, “...”

Còn nói không phải thánh tình, câu nói này với thánh tình đâu có khác biệt nào đâu.

Anh nhìn Mộ Bạch chỉnh đốn lại bản thân, nghiêng người qua cho anh ta đi, “Vậy cậu bây giờ là muốn anh hùng cứu mỹ nhân rồi? Cứ để Tiêu Lăng giúp đỡ được rồi, Tô Tố đó không phải ký hợp đồng công ty của Tiêu Lăng rồi sao, anh ta ra mặt giúp chắc sẽ tốt lên rất nhiều.”

“Không, tớ muốn dựa vào năng lực của bản thân giúp cô ấy.”

Lãnh Mạc không hiểu lắc đầu, đối với anh mà nói, chỉ cần biện pháp có hiệu quả, thủ đoạn đơn giản thô bạo tốt nhất, lòng vòng lòng vòng anh cảm thấy rắc rồi phiền hà, cũng không có tính nhẫn nại để làm.

Nhưng nhìn thấy Mộ Bạch hồi phục lại tinh thần, không còn giống 2 ngày trước suy sụp tinh thần, anh cũng có thể yên tâm rồi.

Anh không giống Mộ Bạch, lớn lên từ trong rượu, mười mấy chai rượu uống sắc mặt cũng không đổi, anh đi vào trong phòng khách, chộp lấy trên ghế so-pha áo choàng đen và chìa khóa xe, “Nếu cậu đã nghĩ thông suốt rồi vậy thì tớ cũng không nói nhiều nữa, tớ vẫn còn có việc đi trước đây. Đợi đến ngày cậu giải quyết xong chuyện của Tô Tố chúng mình hẹn Tôn Tử và Tiêu Lăng cùng tụ họp, lần trước Tiêu Lăng nói đưa bạn gái đến cho chúng mình gặp, mấy hôm nay cũng không thấy đâu, chẳng có đứa nào đáng tin.”

Tiêu Lăng đã mấy ngay nay không có liên lạc với huynh đệ bọn họ rồi, lần trước anh gọi điện thoại cho cậu ta, giọng của tên đó phải nói là xung, mùi thuốc súng cách cả thành phố cũng ngửi thấy.

Nói không chừng thật sự bị Tôn Tử nói trúng rồi, bị phụ nữ bỏ rồi.

Lãnh Mạc lắc lắc đầu, “Tớ đi đây.”

“Ừm, lần sau tụ họp nhớ gọi theo người nhà đó” Mộ Bạch nghĩ thông rồi tinh thần cũng tốt hơn, anh nhìn Lãnh Mạc, “Cô bạn gái cậu giấu suốt mấy năm nay cũng đến lúc đưa ra cho chúng tớ gặp rồi chứ.”

Nhắc đến điều này khuôn mặt của Lãnh Mạc giựt giựt, anh một lời không nói tựa vào so-pha cau mày

Mộ Bạch ngạc nhiên nhìn anh ấy, “Đây là có chuyện gì rồi, cậu và bạn gái xảy ra vấn đề rồi sao?”

Khuôn mặt của Lãnh Mạc giật giật một chút ít, không có phủ nhận.

“Các cậu đã bên nhau bao nhiêu năm rồi, nếu như không thích cầu cũng không giao du lâu như thế, nếu đã thích rồi thì tốt nhân nên trân trọng.”

Khuôn mặt của Lãnh Mạc duy trì không được lâu nữa, cắn răng tức giận, “Cô ấy một minh tinh điện ảnh còn bận rộn hơn tớ nữa, 2 tháng trước cứ muốn chạy đến Hàn Quốc để quay chương trình thực tế, một khi đi thì đi lâu như thế này, bây giờ may mắn quay trở lại rồi, cả ngày đều không nhìn thấy người. Ngày ngày bí bí mật mật chạy ra bên ngoài, người phụ nữ này... nếu tiếp tục không thành thực tớ không thể không đành gãy chân cô ấy.”

Ngày ngày nói muốn báo thù cho chị em của cô ấy, báo cái thù gì.

Người đã chết rồi, xác cũng đã hỏa táng thành bụi rồi, báo thù có ích gì.

Còn hơn thế...

Chuyện này anh trong lòng biết rõ, chuyện này nước sâu như thế, là cô ấy có thể chen tay vào được sao

...

Mộ Bạch cũng ra khỏi cửa, anh trực tiếp đến phòng làm việc, tìm đạo diễn Trịnh Đông của phim {Nhất Tiếu Nại Hà}.

Tiến vào phòng làm việc, Trịnh Đông nhing thấy anh lập tức đến đón chào.

“Mộ Bạch cậu đến rồi à, cậu mà không đến nữa tôi thật sự phải đến nhà tìm cậu mất.”

Sắc mặt của Mộ Bạch lạnh như băng, “phát sinh chuyện gì rồi.”

“Còn không phải là chuyện thay diễn viên” Trịnh Đông là người đàn ông đầu 30 tuổi, nhìn có chút nghiêm nghị, nhưng biết nội tình Mộ Bạch ông một chút cũng không dám ra oai với anh, ông lấy điện thoại ra mở mấy tấm hình cho anh xem, “fan của Đường Sảng đều điên rồi, nhìn xem khiến cửa lớn phòng làm việc bên này của tôi thành ra hình dáng gì rồi hàng này nửa đêm chạy đến văng sơn, báo cảnh sát rồi cũng chỉ là tóm về giáo huấn một chút, 2 ngày nay còn có người gửi chuột chết đến phòng làm việc, nói là nếu tiếp tục không thay đổi diễn viên thì sẽ thế này thế này, tôi thật sự sắp chịu không nổi rồi.”

Mộ Bạch nhìn những tấm hình trong điện thoại, bên trên là cửa kính bị văng đầy màu sắc, còn có ảnh chụp màn hình giám sát, còn có cả thư đe dọa của fan gửi đến.

Anh lặng lẽ đẩy điện thoại ra, trong lòng có chút lo lắng.

Đến cả chỗ này của Trịnh Đông đều tình trạng thế này, bên đó Tô Tố là người đương sự, tình hình có phải càng xấu thêm không?

Mộ Bạch bực mình 2 ngày nay mơ mơ màng màng như người say rượu, thế mà cũng quên còn một vụ này.

Trịnh Đông nhìn sắc mặt của Mộ Bạch, cẩn thận nhắc nhở, “Mộ Bạch, hay là... chúng ta hãy thay nữ diễn viên chính đi, trong học viện điện ảnh diễn xuất tốt lại xinh đẹp không hề ít, cũng không nhất định tìm không được người phù hợp. Bây giờ danh tiếng của Tô Tố không tốt, thật sự kiên định dùng cô ấy làm nữ chính, sợ rằng đối với bộ phim cũng không được tốt. Thuận theo ý dân thay rồi tiếp đó phát đi lời giải thích ngăn chặn diễn viên như thế này, nói không chừng còn có thể kiếm thêm chút tiếng tăm.”

Nếu như nữ diễn viên chính không phải là Tô Tố, Mộ Bạch cũng sẽ làm như thế, vì trước mắt đây được xem như phương án hợp lý nhất rồi.

Nhưng nếu như anh từ chối dùng Tô Tố, vậy thì tương đương nói với quần chúng, họ cũng cảm thấy Tô Tố không phải là người phụ nữ tốt.

Anh sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra.

“Không được” Mộ Bạch một lời từ chối luôn, “Tôi hôm nay đến tìm ông, chủ yếu chính là nói với ông, bộ phim này chỉ có thể do Tô Tố diễn.”

Trịnh Đông thở dài

Thế nhưng ai bảo Mộ Bạch là nhà đầu tư, người ta nói muốn dùng Tô Tố, đạo diễn như ông có biện pháp gì đâu

“Vậy bộ phim này tỉ xuất xếp hạng về sau...”

Dùng Tô Tố diễn viên gây nhiều tranh cãi rồi, tỉ xuất xếp hạng của bộ phim ông không dám đảm bảo. Trịnh Đông có chút tinh thần phàn nàn, ông là người rất tin tưởng người may mắn. {Nhất Tiếu Nại Hà} còn chưa bấm máy quay, cuộc họp báo công khai đã trở thành một mớ hỗn loạn rồi, như ông xem thì, bộ phim này cho dù mở máy quay tiếp sau đó cũng không thể thuận lợi rồi,

“Cái này ông không phải lo lắng, còn với hình tượng của Tô Tố, cái này ông càng không cần quan tâm nữa” anh sẽ nghĩ biện pháp thu thập căn cứ đảo ngược lại hình tượng của cô

Mà cho dù bị lỗ anh cũng không quan tâm.

“Vậy thì được thôi...” Trịnh Đông hít một hơi, “Thế còn ngày khởi quay?”

Vốn dĩ là ngày 20 tháng 8 mở máy, ngày 21 tháng 8 chính thức quay, bây giờ đã kéo dài mấy ngày rồi, rõ ràng không thể quay như thường được nữa.

“Cái này tạm thời chưa giải quyết, đợi tin tức của tôi.”

“Vâng.”

Mộ Bạch ra khỏi văn phòng làm việc, ngay lập tức gọi điện thoại cho Lãnh Mạc

“Có việc?”

“Lãnh Mạc, giúp tớ một việc, tớ muốn từ trong tay cậu điều động vài người, giúp tớ bảo vệ hoa viên Xuân Giang, nếu như có người quấy rối Tô Tố, để họ trong góc khuất giúp đỡ.”

“Ok.”

Dập máy, Mộ Bạch đi nhanh không ngừng đến hoa viên Xuân Giang.

Anh lúc này, bắt buộc phải xác nhận một chút Tô Tố có được an toàn!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx