Sau khi nghe xong lời của Bạch Linh, Mạc Oanh Oanh có chút sợ hãi, cô nuốt nước bọt, không xác định nhìn Bạch Linh, “chị dâu, thật, thật sự được không?”
Bạch Linh vỗ vỗ cánh tay cô, “biện pháp này tuyệt đối khả thi.”
“Nhưng, nhưng mà em sợ.”
Bạch Linh thở dài, “Oanh Oanh, thực tế chị cũng là không có chiêu gì, chỉ có thể giúp em nghĩ ra biện pháp này thôi, em thử nghĩ kỹ xem, so sánh 2 điều này em càng sợ mất Tiêu Lăng hay là cái này? Oanh Oanh, chúng mình chỉ có một cơ hội này thôi, nếu như không nắm chặt lấy, vậy thì em chỉ có thể dâng Tiêu Lăng vào tay của Tô Tố thôi.”
“Không không không, em tuyệt đối sẽ không nhường Tiêu Lăng, càng sẽ không nhường cho con tiện nhân đó” Mạc Oanh Oanh cắn răng, sắc mựt kiên định hẳn, “chị dâu, em nghe lời chị, em nhât định sẽ không để con tiện nhân đó được yên.”
“Tốt.”
...
Mạc Oanh Oanh ngay tức thì như người bị gãy cổ tay quay lại phòng.
Cô bây giờ ở tại nhà tổ của Mạc gia, cùng ông nội bố mẹ sống với nhau, người giúp việc rất nhiều, vậy nên... chắc sẽ không có chuyện.
Mạc Oanh Oanh trong phòng khách dưới lầu gặp phải bố mẹ của cô.
“Oanh Oanh, nhanh đến đây xem mẹ hôm nay ra ngoài dạo phố mua cho con một chiếc váy đặc biệt đẹp” Mạc phu nhân là điển hình của quý phụ, ăn mặc trang điểm xinh đẹp, bảo dưỡng cũng không tồi, nhìn dáng vẻ thì chỉ khoảng hơn 30 tuổi, cô nhìn thấy Oanh Oanh thì vậy gọi, “nahnh đem về trong phòng mặc thử xem.”
Mắt của Mạc Oanh Oanh cũng không ngẩng lên, uể oải nói, “mẹ, mẹ giúp con giữ trước, con mệt rồi, muốn về phòng nghỉ ngơi một chút.”
Cô nói mà đầu cũng không ngẩng đầu lên tđi lên tầng vào phòng rồi.
Mạc phu nhân có chút không rõ chuyện gì, cô nhìn Mạc Đào, “đứa trẻ này hôm nay sao thế nhỉ, bình thường nghe thấy có quần áo mới đều phấn khích không được, hôm nay làm sao ue rũ vậy.”
Mạc Đào đặt tờ báo trong tay xuống, không có để tâm chuyện này, “con gái lớn rồi, cũng có chuyện riêng trong lòng, mình đừng chuyện gì cũng động tay vào.”
“Được được được, tôi không đọng tay vào được chưa.”
Mạc Oanh Oanh vào trong phòng thì ở trong phòng cả buổi chiều, đến giờ ăn cơm tối vẫn không có ý muốn xuống lầu.
Cả nhà đều ngồi ở bàn ăn đợi chờ cô, Mạc lão gia rõ ràng có chút không vui, “các người ai chọc giận Oanh Oanh rồi, đang yên ổn làm sao đén cơm cũng không ăn hả.”
Mạc phu nhân thở dài, “ai biết được ạ, hôm nay từ bên ngoài về đến nơi đã như thế rồi” bà dặn người làm đằng sau, “lên lầu gọi tiểu thư xuống ăn cơm.”
“Mẹ, con đi cho” Bạch Linh đứng dậy cười nói, “đr người làm đi Oanh Oanh tâm trạng không tốt sợ lại không xuống, thôi để con đi gọi cho.”
“Được được được, con đi đi.”
Bạch Linh rời khỏi bàn ăn lên lầu, cô đưa tay lên gõ cửa phòng của Mạc Oanh Oanh, hạ thấp giọng điệu xuống, “Oanh Oanh, là chị.”
Cửa phòng lập tức từ bên trong mở ra.
“Chị dâu...”
“Oanh Oanh em chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi” Mạc Oanh Oanh từ sau lưng giơ ra một con dao sắc bén, sắc mặt có chút trắng bệch, “em, em chuẩn bị xong rồi.”
“Oanh Oanh em hiện giờ hối hận vẫn còn kịp.”
“Không, tuyệt đối không hối hận.”
Mạc Oanh Oanh nằm lên trên giường, cắn răng, một dao cắt lên cổ tay.
Máu tươi phút chốc ào ra.
Bạch Linh phối hợp hét lên, “a... người đâu mau đến người đâu, Oanh Oanh tự sát rồi.”
...
“hắc xù...”
Tô Tố đang xem kịch bản bõng không có dấu hiệu báo trước hắc xì một cái, cô nặn mũi âm thầm lẩm bẩm, “không phải có người đang nói xấu mình chứ.”
Nhớ đến hôm nay gặp Mạc Oanh Oanh, Tô Tố cảm thấy tính khả năng có thể cô ta ở đằng sau lưng nói xấu cô vô cùng lớn.
Cô nằm trên ghế so-pha, bên ngâm ca hát bên xem kịch bản.
“Hey, hai đứa các con có cảm thấy hôm nay mẹ các con đặc biệt hào hứng không? Tiểu Hy giơ tay gọi Tiểu Thất và Cảnh Thụy lại, 3 cái đầu chụm lại một chỗ, “cô ấy hôm nay một ngày làm những cái gì rồi, làm sao bỗng nhiên hào hứng như vậy, trúng số rồi?”
“Mẹ từ trước tới giờ không mua xổ số” Cảnh Thụy chỉ ra.
“Cũng đúng ồ, hai đứa các con hôm nay không phải ở cùng với mẹ các con sao, cô ấy hôm nay đã làm gì?”
“Mami nhận được một cuộc điện thoại rồi gấp gấp đi ra ngoài, sau đó ki quay về thì hưng phấn như thế rồi” Tiểu Thất chọc một thìa vào kem ăn vô cùng hoan vui, “sau khi quay về thì biến thành như vậy rồi.”
Tiểu Hy xoa cằm, “xem ra cuộc điện thoại này là mấu chốt, biết được ai gọi không?”
Tiểu Thất chỉ Cảnh Thụy, “hỏi anh trai.”
“Một số điện thoại là” lúc mẹ nhận điện thoại cậu bé không cẩn thận nhòm được chút, “vả lại là của nữ.”
Nữ?
Tố Tố hình như ngoại trừ cô không quen biết bạn giới tính nữ nào nữa à, vả lại số điện thoại trước đây của cô ấy đã đổi rồi, đám fan cuồng nhiệt Đường Sảng và nhà báo chắc cũng không biết số điện thoại của cô ấy mới đúng, Tiểu Hy nghĩ không thông, gãi gãi đầu, “thôi đi thôi đi, quản cô ta là ai, ngược lại có thể khiến mẹ các con vui vẻ là được rồi.”
Từ sau khi Tiêu Lăng gây ồn ào, Tố Tố giống như xác sống không có linh hồn vậy, ban ngày giả vờ rất vui vẻ, nhưng có lần cô nửa đêm ra phòng khách tìm nước uống, thì nhìn thấy đèn trong phòng cô ấy vẫn sáng, còn nghe thấy trong phòng cô ấy giấu diếm khóc lóc.
Hôm nay khác thường.
Cô ấy của ngày hôm nay vui mừng rõ ràng là tự phát từ nội tâm, góc mắt chân mày đều là ánh sáng hạnh phúc.
Hạnh phúc?
Chẳng lẽ liên quan tới Tiểu Lăng?
Tiểu Hy lắc đầu thở dài, thôi vậy thôi vậy, cô thật sự không quản nữa. Nếu như Tiêu Lăng có thể khiến cô ấy vui vẻ, bọn họ ở bên nhau cô cũng không quản nữa.
...
Tiêu Lăng thật sự không quản ba bảy hai mươi mốt nữa, đưa ba từ không biết ngại phát huy đến cực đỉnh.
Ăn xong cơm tối, cũng không quản người ta hoan nghênh hay không, tiến thẳng đến trước cửa, khi đến vì muốn có chút hiệu quả, anh ta còn đặc biệt thả băng gạt ở chỗ bị thương ra chút xíu, lần này anh học thông minh rồi, để Tiểu Trần đưa anh tới.
To Tố mở cửa, nhìn thấy Tiêu Lăng giật mình, “tối muộn thế này rồi anh làm sao đến rồi?”
“Anh kết thúc công việc xong thì qua đây xem em và các con” Tiêu Lăng giống như biến phép thuật từ sau lưng lấy ra một bó hoa hồng đỏ tặng Tô Tố, “tặng cho em.”
“Ồ, cảm ơn” Tô Tố nhận bó hoa tươi, đứng sang một bên cửa, “vào đi.”
Tiêu Lăng vào trong căn hộ, Tiểu Trần xũng cùng tiến vào trong.
Tiểu Thất sớm đã chạy đổ nhào đến, “daddy làm sao đến rồi, có phải nhớ Tiểu Thất không?”
“Đúng vậy à, daddy nhớ mọi người rồi.”
Khi nói đến “mọi người” anh ấy có ý chỉ tất cả nhìn Tô Tố một cái.
Con người này...
Tô Tố trừng mắt một cái với anh, không nói gì.
Tiểu Hy còn nhìn thấy Tiêu Lăng không vừa mắt, ngồi ở trên ghế so-pha một chút cử động cũng không có, tiếp tục xem ti vi của cô ấy.
Tiểu Trần đưa ra đồ trong tay, Tiêu Lăng lấy ra một hộp đưa cho Tiểu Hy, thành thật nói, “An tiểu thư, liên tục muốn nói tiếng cảm ơn với cô, nhưng luôn luôn nói không được, đây là một chút thành ý nho nhỏ tôi gửi An tiểu thư, cảm ơn cô khoảng thời gian này chăm sóc Tô Tố và hai đứa trẻ.”
Tiểu Hy không muốn nhận, nhưng nghĩ đến hồi chiều nụ cười của Tô Tố, nghĩ đi nghĩ lại thì đón nhận, cô không muốn khiến Tô Tố khó làm, “tôi không có phải là thay anh chăm sóc họ, Tố Tố là bạn tốt của tôi, tôi là mẹ nuôi của Tiểu Thất và Cảnh Thụy.”
“Vậy cũng phải cảm ơn cô.”
Tiểu Hy giống như gặp ma nhìn Tiêu Lăng, người đàn ông này không phải nổi tiếng bá đạo hống hách sao, hôm nay làm sao mà chuyển tính rồi
@by txiuqw4