Tô Tố không đồng ý, Tiểu Thất và Cảnh Thụy mà nhìn thấy có khi còn nghĩ cô ức hiếp anh ấy.
“Thật sự không cần, em xem anh mang cả công việc đến rồi” Tiêu Lăng từ trong hành lý lấy máy tính xách tay ra, “đợi chút còn có một cuộc họp truyền hình quốc tế phải mở, bên đó vừa hay là thời gian đi làm, anh bên này chắc mất khoảng 3,4 tiếng đồng hồ, đợi họp xong cũng rất muộn rồi, thì trong phòng khách ở tạm thời một chút cũng vừa đủ, anh không có khách sáo với em, em bận việc của em là được rồi, bận xong thì đi nghỉ ngơi sớm chút.”
Bận rộn như vậy...
Tô Tố nhìn tay của anh, “tay của anh ổn không? Hay là em ở lại giúp anh?”
“Không cần, anh là họp qua truyền hình không cần dùng đến tay, không có vấn đề gì.”
Tô Tố vẫn không yên tâm, “hay là ngày kia đưa hai đứa trẻ đi báo danh cũng được, không phải gấp gáp ngay lúc này, bây giờ cách khai giảng vẫn còn 2 ngày, đợi anh có chút thời gian thì đi cũng không muộn.”
“Ngày kia không phải em phải đi quay phim rồi sao, ngày mai chỉ có thời gian của một ngày thôi, vẫn là ngày mai cùng đi đi. Vả lại công việc của anh hôm nay bận ngày mai bận ngày kia cũng giống thế bận cả, thay vào ngày nào cũng đều giống nhau, em không phải lo cho anh, đi nghỉ ngơi đi, anh rất nhanh bắt đầu công việc rồi.”
Tô Tố cũng chỉ biết thuận theo ý anh.
Cô quay về phòng từ trong tủ lấy ra một bộ chăn, lai lấy thêm một chiếc gối mang ra cho anh, trải lên ghế sopha cho anh, nhìn thấy anh đã bắt đầu mở máy tính, Tô Tố lắc đầu, đi lấy mộ cốc nước để trước mặt bàn.
“Vậy thì anh bận trước đi, em đi tắm đây.”
Tiêu Lăng mở máy tính, đầu cũng không ngẩng lên nói, “nhanh đi đi.”
Những chuyện còn lại Tô Tố cũng không thể giúp gì được, đơn giản chỉ đi tắm thôi, phòng vệ sinh là phòng trong cùng bên sườn, muốn qua phải đi qua phòng của Tiểu Hy và bọn trẻ, vừa mới đi đến cửa phòng của Tiểu Hy, thì nhìn thất cửa phòng của Tiểu Hy mở ra một khe hở, cô ấy lộ ra cặp mắt to tròn đang nhìn trộm ra ngoài.
Tô Tố giật mình tim suýt ngừng đập.
Cô ôm lấy ngực, tim vẫn còn sợ hãi nhìn Tiểu Hy, “Tiểu Hy cậu đang làm cái gì thế hả, người dọa người chết người đó.”
“Cậu vào đây trước đã, tớ có lời muốn nói với cậu.”
Tiểu Hy mở cửa, một phát kéo Tô Tố vào trong phòng.
“Sao vậy, làm gì mà thần bí thế?”
Tiểu Hy chỉ ra phía ngoài, tuy biết rõ Tiêu Lăng không nghe được, nhưng vẫn cố ý hạ thấp giọng điệu xuống, “Tiêu Lăng anh ta hôm nay muốn ở lại qua đêm?”
“Ừm, anh ấy nói ngày mai đưa Tiểu Thất và Cảnh Thụy đi báo danh, vừa hay ở lại đây một tối, ngày mai ăn sáng xong sáng sớm có thể đưa đi rồi.”
Tiểu Hy bỗng đứng sững lại, vò đầu bức tai trong phòng đi đi lại lại.
“Đây là làm sao vậy?”
“Cái này... hay là cậu cùng tớ một phòng đi, để anh ta ở phòng khách cũng không tốt lắm” dù gì thì vừa rồi cô nhận của Tiêu Lăng quà quý giá như vậy, đuổi người ta đi thì khẳng định không đuổi được rồi, để ngủ ở phòng khách trên cái ghế sopha nhỏ như thế thì thật ngại quá, Tiểu Hy phát hiện bản thân thật sự không thế nhận một chút ân huệ của người ta, nếu không thì sẽ có các kiểu mắc nợ người ta. “Thực tế không được, thực tế không được tớ ra ở khách sạn, để phòng cho anh ta cũng được à.”
Miệng Tô Tố giật giật, cô vỗ vỗ vai Tiểu Hy, “cậu đang nói hồ đồ gì vậy, đây là nhà của cậu, cho dù phải ra ngoài ở khách sạn thì cũng phải là tớ đi, Tiêu Lăng anh ấy muốn ở phòng khách thì ở phòng khách, không phải chỉ là một đêm thôi sao, đằng nào cũng là bản thân anh ấy yêu cầu, đợi ngày mai ngủ dậy đau lưng mỏi eo thì cũng chẳng liên quan đến chúng mình.”
Coi như trừng phạt anh ta cho rồi.
Ai bảo anh ấy đối xử quá đáng với cô, so với cô buổi tối hôm đó từ sân bay đi mấy tiếng đồng hồ đến trung tâm thành phố, đây hoàn toàn không là gì cả.
Tô Tố vỗ vỗ Tiểu Hy, “không phải có gánh nặng tâm lý, cậu ngày mai còn phải đi làm nữa, nghỉ ngơi sớm đi, tớ cũng đi tắm đây.”
“... được rồi.”
Tố Tố đã nói rồi, đằng nào cũng là bản thân anh ta yêu cầu, cô xem như không biết chuyện này cho xong.
...
Tô Tố nhanh chóng tắm gội xong, khi cô từ trong phòng vệ sinh đi ra lại đi về phòng tìm đồ tắm gội chưa dùng qua đặt lên bàn, cuộc họp truyền hình của Tiêu Lăng đã bắt đầu rồi, anh đeo tai nghe, màn hình máy tính chiếu lên khuôn mặt cứng rắn của anh, tất nhiên nhìn vô cùng anh tuấn.
Anh ấy trong khi làm việc đôi mắt chuyên tâm nét mặt điềm tĩnh, mười phần có sức hút quyến rũ.
Nhìn thấy Tô Tố đi đến gần, anh giơ tay lên ra dấu hiệu cảm ơn với Tô Tố, Tô Tố không muốn làm phiền anh, chỉ chỉ về phòng, dùng biểu cảm của khoang miệng nói, “em đi ngủ đây.”
Tiêu Lăng gật đầu với cô.
Tô Tố nhún nhún vai, điều chỉnh đèn ở phòng khách giảm bớt sáng xuống một chút, cô không ngay lập tức về phòng của bản thân, đi đến phòng bọn trẻ kiểm tra trước, Tiểu Thất nằm bành chướng trên giường ngủ ngon lành rồi, mà Cảnh Thụy vẫn còn đang ngồi trên bàn nghiên cứu hình ghép của cậu bé. Nghe thấy động tĩnh cậu bé quay đầu nhìn ra, “mẹ.”
“Thôi đừng nghiên cứu nữa, đi rửa mặt chân tay rồi đi ngủ, ngày mai mẹ và bố con sẽ đưa hai đứa đi báo danh.”
Cậu bé nghe lời thu gọn hình ghép, “vâng ạ, chúc mẹ ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Tô Tố giờ mới quay về phòng, cô hôm nay tâm trạng bỗng nhiên vui vẻ, cả con người trở lên sáng lạng, cô ngồi bên cạnh gương, bên ngâm nga hát bên bôi kem dưỡng thể, vì tâm trạng tốt lại làm thêm bước đắp mặt nạn, đời thu dọn xong mới nằm lên giường ngủ.
Tạm thời chưa cảm thấy muốn ngủ.
Tô Tố mở điện thoại lướt weibo, đây là thói quen mà mấy ngày nay cô dưỡng thành.
Nói đên đây không thể không nhắc đến một chút, trước đây cô bởi vì vu khống của Đường Sảng, weibo phút chốc tăng lên mười mấy vạn antifan, đợi sau khi video buổi họp báo phát đi, co còn nghĩ những antifan này sẽ hủy bỏ quan tâm đối với cô, nhưng không ngờ tới tất cả đều không có, gần như toàn bộ đều lưu lại antifan, không những thế, nhờ có sự thành công của buổi họp báo mà lấy lại danh tiếng, trên weibo của cô lại thu về rất nhiều fan. Bây giờ fan trên weibo của cô đã có hơn hai trăm vạn người rồi, với lại mấy ngày nay vẫn còn tăng lên.
Tô Tố thỉnh thoảng đăng ảnh chụp của cô trong phim Ngạo Vân truyện lên, sau đó là các kiểu lời khen, tin nhắn cũng toàn là ủng hộ cô.
Hôm qua cô không có đăng mới weibo, mở ra xem chút mục bình luận weibo mấy ngày trước, toàn bộ đều là thúc giục cô đăng tin mới weibo.
“Ừm... đăng cái gì đây, hay là đăng bức tự chụp (tự sướng)?”
Nói là làm, Tô Tố rất nhanh chụp một bức tự sướng, cô nhìn một cái không phát hiện ra có gì đó không ổn, thì mới đăng lên tin mới weibo, vừa đăng lập tức có tin nhắn.
“Oa ồ, nữ thần đăng tin mới rồi, like like.”
“Oa oa oa, ảnh áo ngủ, quá đẹp, đáng tiếc chẳng lộ ra cái gì.”
“Mặt mộc (không trang điểm) ái mặt mộc của nữ thần cũng đẹp đến không tưởng, da có thể vắt ra nước rồi.”
“Chết cha, nữ thần ở là chỗ nào vậy trên tường đến giấy dán tường cũng không có, còn là tấm bảng cứng nữa chứ, đồ trong phòng cũng thật bình thường, thật đau lòng.”
“...”
Tô Tố ôm điện thoại cười vui mừng khôn xiết.
Thật thích cái cảm giác được yêu quý, cô chịn trúng một tin nhắn trả lời, “mọi người đi ngủ sớm chút, chúc ngủ ngon ồ.”
“Chúc ngủ ngon.”
“Nữ thần chúc ngủ ngon.”
“Nữ thần đi ngủ sớm ồ, chụt chụt.”
Tô Tố cười rồi quay lại màn hình chính, rồi để điện thoại lên tủ đàu giường.
Ngủ thôi.
Nửa đem, Tô Tố bị âm thanh xì xào làm ồn tỉnh giấc, cô đang ngủ ngon, còn nghĩ bản thân đang nằm mơ, nhưng âm thanh này càng ngày càng nghe rõ, ai vậy, nửa đêm rồi còn gây ồn.
Cơn buồn ngủ cô chỉ mở một con mắt.
Trong bóng tối, lấp ló có bóng dáng người đang di chuyển.
Tô Tố bỗng giật mình, kinh hãi lập tức muốn hét lên.
Bóng đen đó tức thì bịt miệng cô lại, “đừng kêu lên, là anh”
@by txiuqw4