sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 370

“Không phải là uy hiếp” Tiêu Lăng cười đau khổ nói, “me, mẹ là mẹ của con, là người rất quan trọng trong lòng con, Tô Tố và bọn trẻ cũng quan trọng như vậy, mẹ chỉ là không hiểu cô ấy, không biết hai người bọn con đã phải trải qua bao lâu mới được ở bên nhau, con không hy vọng mẹ trọng khi không hiểu cô ấy đoạn tuyệt với cô ấy, cô ấy không phải là người phụ nữ không tốt như mẹ tưởng tượng, cô ấy là người phục nữ lương thiện nhất trên thế giới này.”

Tiêu mẫu hít một hơi thật sâu, “con, không phải cô ta không được?”

“Không sai cuộc đời này của con không kết hôn, nếu đã muốn kết hôn, đối tượng kết hôn chỉ có thể là Tô Tố, sẽ không phải là người khác.”

“Được, được được được con đúng là đủ long đủ cánh rồi, có thể đối đầu với bố mẹ rồi, nếu như con đến ý kiến của bố mẹ đều không nghe vào, rất đơn giản, từ ngày hôm nay trở đi, mẹ và bố con sẽ không có đứa con trai như con.”

“Mẹ...”

Tiêu mẫu sắc mặt tối sầm lại từ trên ghế sopha đứng dậy, lwnhj lùng nói, “tôi mệt rồi, bây giwof muốn về phòng nghỉ ngơi” lời vừa nói xong, bà ấy không hề do dự đi lên lầu.

Tiêu Quốc Cường nhìn bóng dáng bỏ đi đằng sau lưng vợ, lại nhìn sắc mặc tím tái của bố mình, áy náy cười khổ một tiếng, “bố, khoảng thời gain gần đây Thục Phân tâm trạng không vui vẻ, bố đừng để tâm cô ấy, con lên khuyên bảo cô ấy” Tiêu Quốc Cường khi đi đến trước mặt Tiêu Lăng, bước chân dừng lại, anh nhìn đứa con trai nhiều năm không gặp, thở dài, vỗ vỗ vai cậu ta, “chúng ta lần này về nước là về đón năm mới, mẹ con chỉ ác khẩu chứ lòng dạ đôn hậu, nói nhưng lời đó con cũng đừng để tâm, chuyện của con và Tô tiểu thư ta có biết một chút, bố ở đây chúc phúc cho hai đứa bạch đầu giai lão, chỉ là tính khí của mẹ con con cũng biết, chúng ta đón năm mới cxong lập tức rời đi, có thể sẽ không quay lại tham gia hôn lễ của con...”

Tiêu Lăng xúc động, “bố...”

“Được rồi được rồi, con cũng là người làm bố rồi, chăm sóc tốt vợ và con cái của con, mẹ con không phải nhằm vào bọn họ, điểm này con cần phải biết.”

Tiêu Lăng cười đau khổ.

Anh đương nhiên biết.

Anh càng biết, người mà mẹ nhắm đến luôn luôn chỉ có anh, nhưng Tô Tố và bọn trẻ... bọn họ chỉ là bị anh liên lụy thôi, vì vậy mới bị mẹ ghét mà thôi.

“Ta lên trên xe mẹ con.”

Sau khi Tiêu Quốc Cường rời đi, không khí trong phòng khách vẫn giữ nguyên, Cảnh Thụy từ trong lòng của Tô Tố ngẩng đầu, díp mắt nhìn về phía vị trí cầu thang.

“Cảnh Thụy, con không được gây náo loạn biết chưa.”

“Con biết rồi” Cảnh Thụy cúi đầ, từ trong lòng Tô Tố nhảy xuống, “họ là bố và mẹ của bố, con sẽ không gây chuyện, nhưng...” cậu bé nghiêm túc nghiêm nghị nhìn Tiêu Lăng, thành khẩn đưa ý kiến, “bố, con thấy bố cơ bản xử lý không được mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của mẹ và mẹ bố, đằng nào thì mẹ của bố chỉ là ở tại thành phố A đón năm mới, nếu như bố không muốn chuyện trở nên càng rắc rối, thực tế có thể để mẹ đưa con và Tiểu Thất dọn ra ngoài một thời gian, như vậy mới có thể tránh bọn họ xảy ra sung đột.”

Tiêu Lăng xoa xoa đầu cậu bé, “được rồi, kiến nghị của con bố sẽ nghiêm túc suy nghĩ.”

...

Buổi trưa ngày hôm đó Tiêu Quốc Cường và Tiêu mẫu không xuống lầu ăn cơm, người dưới lầu cũng không hề vui vẻ, cơ bản đều thuộc tình trạng nuốt không trôi.

Ăn cơm xong, Tiêu Lăng cảm thấy anh phải giải thích rõ ràng cho Tô Tố.

Anh thúc giục hai đứa trẻ về phòng, Trương Hân cũng cô cùng tự giác về lại phòng mình, Tiêu Lăng và lão gia tử chào hỏi xong cùng Tô Tố về lại phòng.

“Tô Tố...”

“Anh nói đi, em nghe anh giải thích.”

Tiêu Lăng thở phào nhẹ nhõm, vẫn sẵn lòng nghe anh giải thích thì tức là không có phất triển đến mức xấu nhất.

Anh kéo Tô Tố ngồi lên sapha cạnh bàn trà, rót một ly nước ấm để trước mặt cô, có chút do dự thì mới kể, “anh trước giờ không có nhắc với em về bố mẹ anh, thực chất không phải có điều gì giấu diếm, là bản thân anh cũng không biết bắt đầu từ đâu kể.”

“Vậy thì kể từ đầu.”

“Được” Tiêu Lăng sắp xếp lại tâm tư, rồi mới nói tiếp, “trong trí nhớ của anh, mẹ của anh là điển hình của một người phụ nữ phương Nam, thân hình nhỏ bé ấm áp hiền dịu... đừng dùng ánh mắt đó nhìn anh, mẹ anh trước đây không phải dáng vẻ như bây giờ. Ông nội anh là người lính, luôn hy vọng bố anh và bác trai có thể vào quân đội, bác trai anh là lão đại, chịu không nổi áp lực của ông nội, cuối cùng đi vào quân đội làm người lính, có quan hệ của ông nội trong binh đoàn phát triển cũng không tồi, hôn nhân của bác trai và bác gái cũng là do ông nội anh một tay thực hiện, nhưng bác trai sống không hạnh phúc, bác gái anh cũng là người lính, còn là người lính nghiêm khắc hơn cả bác trai, bọn họ thường xuyên xum vầy ít xa cách nhiều, cuộc sống không hề giống vợ chống.”

Tô Tố nghe rất nghiêm túc.

Tiêu Lăng tiếp tục kể, “ông nội anh nhìn thấy cuộc sống của bác trai, cảm thấy rất hối hận, vì vậy không miễn cưỡng yêu cầu bố anh nhất định phải làm người lính, sau đó bố anh học nghệ thuật, ông ấy rất thích vẽ, trong trường quen biết mẹ anh, hai người bị tiếng sét ái tình, rất nhanh chóng thì đính hôn, hai người họ rất yêu thương nhau, sống cũng rất hạnh phúc, hai người họ thương xuyên cùng nhau đi đến những nơi phong cảnh mộng mơ cùng nhau vẽ, đúng rồi, hai người họ trong giới là họa sĩ hiện đại rất có danh tiếng sau khi hai người họ kết hôn không lâu thì có anh, bố anh và mẹ anh đều rất yêu anh, hồi nhỏ anh rất quậy, hai người họ đối với anh hoàn toàn nuôi kiểu thả rông, hồi anh còn rất nhỏ họ thường xuyên dẫn anh đi rất nhiều địa điểm xinh đẹp vẽ, về sau khi sắp phải đi học mới bị gửi về bên cạnh ông nội.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó Diệp Lạc đến với ngôi nhà này... lúc đó bố mẹ rất ít ra ngoài, họ thường hay ở nhà, cả nhà anh náo náo nhiệt nhiệt sinh sống rất vui vẻ cũng rất hạnh phúc, nhưng 5 năm trước... bỗng nhiên phát sinh một số chuyện, Diệp Lạc chọn đi Mỹ phát triển, bố mẹ anh cũng quyết định cùng Diệp Lạc đi Mỹ chăm sóc cô ấy. Lần đó, anh và bố mẹ phát sinh mâu thuẫn rất lớn...”

“Mâu thuẫn gì?”

Tiêu Lăng cười khổ sở nhìn Tô Tố, “anh có thể nói bản thân anh cũng không biết là mẫu thuân gì không?”

Tô Tố do dự nhìn Tiêu Lăng.

“Là thật, bản thân anh cũng không biết là chuyện gì, thì dường như trong một đêm, mọi thứ trước đây vẫn còn bình thường tốt đẹp, qua một đêm, bố mẹ anh bỗng nhiên đối với anh có ý kiến, từ sau khi họ đi Mỹ, 5 năm họ đều không có quay lại. Anh lúc đó trong lòng cũng có nút thắt trong tim, cũng có thời gian 5 năm không bước nửa bước vào nhà cổ... 5 năm này bố mẹ anh không một lần hỏi đến anh, cũng chưa từng gọi điện thoại về nhà, càng hơn thế, mỗi lần anh gọi điện thoại cho họ, họ chưa từng nghe máy, anh đi Mỹ tìm họ, họ cũng không muốn gặp anh...”

Tô Tố ngạc nhiên.[Thêm '' khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]

Cô cũng là một người mẹ, thực sự là nghĩ không ra lý do gì, có thể khiến một người mẹ 5 năm đều không tha thứ cho con của bản thân.

“Tô Tố, anh nói với em những chuyện này, đơn thuần chỉ là muốn em không trách mẹ của anh, bởi vì bà ấy không phải là nhắm đến em, cũng không phải nhắm đến bọn trẻ, bà ấy chỉ là đơn thuần có ý kiến với anh mà thôi, anh biết điều này đối với em không công bằng, nhưng bây giờ chỉ còn cách đón năm mới mấy ngày thôi, đón năm mới xong họ khẳng định sẽ quay về Mỹ, vì vậy xem như anh cầu xin em, nhẫn nhịn mấy ngày, được không?”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx