“Tìm được công việc chưa?”
Nhắc đến Tiểu Thất liền mất tinh thần, hình như rất tức giận gặm quả táo trên tay, tức giận nói, “Con thật sự không hiểu, tại sao tìm 1 công việc lại khó như vậy, con và tiểu Tuyền đã nộp nhiều CV như vậy rồi, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa có công ty trả lời. tốt xấu gì con cũng là học sinh ưu tú trong ngành thiết kế, sao không có công ty nào có mắt nhìn người tài, tuyển con vào làm.”
Còn có mắt nhìn người tài nữa chứ!
“CV con đâu, đem ra ta xem thử!”
“A! Ba muốn góp ý cho con sao, đợi con tí!”
Tiểu Thất nhanh chóng để táo qua 1 bên, bước lớn chạy về phòng, cô gấp gáp ôm sổ ghi chép ra, ba là chủ tịch lớn của tập đoàn Hoàn Vũ, nhân viên nào chưa gặp qua, nếu có thể cho cô chút ý kiến, vậy cô và tiểu Tuyền nhất định đi đường vòng ít hơn nhiều rồi.
Tiểu Thất chạy như bay từ phòng ra.
“Con chậm chút, đứa nhỏ này lớn như vậy rồi tính tình vẫn gấp gáp” Tô Tố không kiên nhẫn lắc đầu.
“Hì hì!”
Tiểu Thất chen chúc ngồi bên Tiêu Lăng và Cảnh Thụy, mở laptop lấy bản CV trên máy cho 2 người xem, “Đây, đây chính là CV của con.”
Tiêu Lăng và Cảnh Thụy nhìn 1 cái liền không biết nói gì.
Cảnh Thụy không nhịn được công kích cô, “Dựa vào trình độ viết CV của em, nộp vào công ty anh, anh cũng không nhận!”
“Tại sao!”
Cảnh Thụy nhún nhún vai, “Em hỏi ba!”
Tiểu Thất nhìn chằm chằm Tiêu Lăng, Tiêu Lăng xoa đầu cô, “CV của con quá đơn giản, bên trên chỉ ghi cách liên lạc và tên trường, loại CV này đều là loại phổ thông đại trà, con học thiết kế, mấy năm nay trong trường nhận không ít giải thưởng đúng không?”
Tiểu Thất gật đầu, “Dạ!”
“Vậy tại sao con không thêm những giải thưởng con đạt được vào đây?”
“A? Đó cũng cần viết sao?”
“Nếu không thì sao, là 1 sinh viên sắp tốt nghiệp, cần tìm công việc thực tập, nhất định phải đem tất cả điểm mạnh của bản thân viết vào trong, còn có, CV thiết kế màu mè như vậy làm gì? Quá màu mè rất dễ khiến người khác có cảm giác không trưởng thành, vậy công ty nào sẽ nhận!”
Tiểu Thất bị đả kích không thôi, ôm laptop 1 mặt ấm ức.
Cô còn nghĩ CV của bản thân để đủ tốt rồi, không nghĩ tới trong mắt ba và anh lại không đáng 1 xu như vậy...
Tiểu Thất lại nhìn CV 1 cái.
Thật sự tệ như vậy sao!
A...
Hình như... hình như có chút phổ biến, màu sắc cũng hơi màu mè.
Tô Tố liếc nhìn ba con hai người họ, hai người này thật là, làm sao có thể công kích người khác như vậy.
Tiêu Lăng thấy vậy ho nhẹ 1 tiếng, anh vỗ vai Tiểu Thất, “Đừng buồn, đây đều là sai lầm dễ phạm phải của những người trẻ tuổi như con, con còn trẻ, chưa có kinh nghiệm tiếp xúc với xã hội, không viết được CV tốt cũng là bình thường, đừng nản lòng, con dựa theo lời ba nói mà sửa, nhất định sẽ có công ty trả lời con.
Tiểu Thất lập tức nhiệt huyết hoạt bát trở lại.
“Dạ dạ dạ, daddy nhất định phải dạy con...”
“Theo ba... con nộp CV làm gì, hay là ba an bài cho con 1 công việc ở Hoàn Vũ, con từ từ làm, đợi đến lúc tiếp nhận công ty...”
“Ai ya, đây đều là chuyện của anh, ba đừng tìm con, con mới không hứng thú với mấy chuyện lung tung này, con chỉ muốn vào 1 công ty, sau đó vào phòng thiết kế đơn đơn giản giản ngồi vẽ, những chuyện khác con không muốn quản.”
Tiêu Lăng lại nhìn về hướng Cảnh Thụy.
Sắc mặt Cảnh Thụy không thay đổi, “Công ty của con vẫn hoạt động rất tốt!”
Tiêu Lăng không biết nói gì!
Hào môn nhà người khác thì tranh nhau giành công ty, đến nhà bọn họ thì tốt rồi, hai đứa nhỏ không ai muốn tiếp quản công ty.
Quên đi quên đi!
Hai đứa đều không thích đồ cũ, cũng là chuyện tốt!
...
Ngày thứ hai, Tiêu Lăng đích thân chở Tiểu Thất đi học.
Xe của Tiêu Lăng cực kỳ sang trọng, đưa Tiểu Thất đến cổng trường thì dừng lại, “Lên lớp đi.”
“Dạ được, cảm ơn ba!” Tiểu Thất hôn lên mặt Tiêu Lăng 1 cái.
Tiêu Lăng cười lắc đầu, đứa nhỏ này chừng nào mới chịu lớn.
Tiểu Thất tung tăng xuống xe.
Hành động của 2 người bị 1 vài bạn học thấy được.
Ngày hôm đó trong trường bắt đầu có lời đồn ác ý.
“Cái gì? Tiêu Tiểu Thất có quan hệ với người đàn ông giàu có?”
“Chắc chắn là sự thật, tôi chính mắt thấy, hôm nay Tiêu Tiểu Thất xuống từ chiếc Maybach! Maybach đó, trời ơi, có thể mua được Maybach còn không phải là đại gia sao, người lái xe là đàn ông, rất đẹp trai, chỉ là người này đã có tuổi, hình như khoảng 30 mấy tuổi hơn, lúc xuống xe Tiêu Tiểu Thất còn hôn người đàn ông 1 cái! Cậu nói không phải là bị bao nuôi sao!”
Có người suýt xoa nói, “Tiêu Tiểu Thất này đúng là có bản lĩnh, độ nóng với hai người đàn ông trên diễn đàn còn chưa giảm, vậy mà đã tìm được 1 nhà tốt khác rồi!
“Người ta xinh đẹp, muốn tìm 1 người giàu có thì lúc nào chả được. Nhưng thật sự không thể nhìn nữa, trước đây nhìn Tiêu Tiểu Thất cũng khá đơn thuần, không nghĩ bên trong lại là người như vậy!”
“Cậu biết gì, đây được gọi là không thể nhìn bề ngoài mà phán đoán!”
...
Đối với lời đồn này, Tiểu Thất 1 chút cũng không biết.
Hoặc có thể nói, nếu nghe được nhất định cũng xem đó là chuyện cười, sau khi đến trường, cô chạy về ký túc xá tìm tiểu Tuyền, chuẩn bị nói chuyện CV với cô, kết quả trong ký túc xá không có ai, Tiểu Thất lại đến phòng học tìm.
Phòng học bình thường rất ít người, nhưng hôm nay thật hiếm hoi, vậy mà ngồi đầy chỗ.
“Tiểu Thất? Nhanh qua đây nhanh qua đây, có tin tốt!”
“Haha, thật trùng hợp, tớ cũng có tin tốt nói cậu nghe!”
Vẫn chưa lên lớp, Lưu Tuyền kéo Tiểu Thất ngồi xuống, mặt rất kích động, “Tiểu Thất à, quá tốt rồi quá tốt rồi, ài, tiếc là hôm qua cậu về rồi, nếu không tin tốt này chắc chắn cậu cũng sẽ biết!”
“Tin gì thế.”
“Công ty Phong Hoa cậu biết không?”
“Đương nhiên biết!”
Công ty Phong Hoa là công ty về phục trang mới xuất hiện ở thành phố A, dù mới xuất hiện, nhưng thành tích bán hàng tăng trưởng cực kỳ kinh người, chỉ trong mấy năm đã trở thành 1 trong những công ty phục trang đứng đầu của thành phố A, thương hiệu của công ty là GEDI bán khắp toàn quốc! Mà anh ta cũng xuất thân từ nhà thiết kế, còn về tiêu thụ... hoàn toàn là anh tự triển khai, Nghe nói chất liệu kiểm tra rất nghiêm ngặt, với lại thiết kế rất đẹp, cho nên mới có thể đứng vững ở thành phố A trong mấy năm ngắn ngủi.
Tiểu Thất biết về nó là vì trước đây cô của cô có nhắc đến, thương hiệu NALA của cô đem về bán ở trong nước trước đây tiêu thụ rất tốt, nhưng khi GEDI xuất hiện, thành tích của NALA bắt đầu tuột dốc rõ ràng, cho nên cô luôn xem công ty Phong Hoa là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình.
“Công ty Phong Hoa làm sao?” [Thêm '' khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
“Chủ tịch công ty Phong Hoa đến trường chúng ta ngày hôm qua, nói muốn đến trường chọn nhà thiết kế, tất cả học sinh trong trường đều có thể tham gia thi đấu, chỉ cần cuối cùng nổi bật hơn đám đông, thì có thể trực tiếp ký hợp đồng với Phong Hoa!”
@by txiuqw4