sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Ngoại Truyện 3 – Mặt Trời Mọc Ở Phương Đông (Mao Mao). 1 – Cảm Ơn Ông Trời!.

Mao Hiểu Húc quyết định xem mắt và theo đuổi một chàng trai! Chỉ là khi kế hoạch được tiến hành, cô nàng mới phát hiện một vấn đề nghiêm trọng: Tại sao Đại học X mỹ nhân nhiều như vậy lại cạnh tranh ác liệt thế, mà nam sinh lại không thèm ngó ngàng tới? Đau thương nhất là trước mặt lại có một em rể thuộc dòng dõi quý tộc làm chuẩn mực, hại Mao Mao bây giờ gặp ai cũng thấy kém, kém xa! Thậm chí một số nam sinh còn nữ tính hơn cả cô, không nhịn được cô nàng ngẩng mặt lên trời thở dài: “Bộ dạng của các người không thể xứng với “nòng nọc” của chính mình!”

Tường Vy nói: “A Mao, người con trai tốt không thể nhảy vào ôm lấy chúng ta, hơn nữa lại là trong lòng bà, hay là bà nghĩ làm sao dụ sói vào hang, không thì bà chỉ có một kết cục, ham dâm đến chết.” “Khụ!” Triều Dương phụt nước miếng: “Vì Mao Mao, tôi sẽ nghĩ ngay tới cảnh “cạn tinh mà chết”!” Người nằm trên giường rõ ràng đang bị kích động, bật người lên như một con cá chép: “Đi bắt giai thôi!”

Sau đó Mao Mao đi loanh quanh khắp các ngóc ngách trong vườn trường, săn lùng con mồi, bởi vì ánh mắt quá… ti tiện, cho nên trong phạm vi quanh cô nàng mười mét không có một ai dám đến gần. Bản thân Mao Mao lại không cảm thấy thế, luôn dùng ánh mắt săn mồi sắc nhọn để tìm kiếm khắp vườn trường: Quá gầy!

Lại thêm một tên nam không ra nam, nữ không ra nữ! Thấp quá! Cuối cùng không còn cách nào khác, cô nàng quyết định đi tìm bên ngoài trường, tài nguyên trong trường quá thiếu thốn, lúc đi ngang qua trạm xe bus: “Oa oa oa, chính là anh ta!” Có một nam sinh đứng trước tấm biển của trạm xe bus! Một giây sau, Mao Mao mắt chữ O mồm chữ Ô nhìn hai vị mỹ nữ đi tới, anh chàng đẹp trai liền ôm lấy hai cô, đi qua trước mặt cô nàng chuyện trò vui vẻ.

Mao Hiểu Húc ngồi dưới đài hoa bên cạnh cửa chính của trường đại học bên cạnh, lặng lẽ nhìn một cậu bé chừng tám, chín tuổi mặt mũi tươi cười: “Trông rất đẹp, dứt khoát đem về rấm là được rồi!” Cậu bé cảm nhận được ánh mắt của ai đó, quay đầu lại: “U oa mẹ ơi!” Một người phụ nữ từ cửa lớn liền vội chạy đến. Cuối cùng Mao nào đó đành chán nản quay về trường, chỉ là cô nàng đã quên, Đại học X rất rộng rãi với người ra khỏi trường, nhưng lại kiểm tra nghiêm ngặt với người vào trường, cô lại quên mang theo thẻ sinh viên.

Lúc đó, bên cạnh xuất hiện một giọng nam trong cao, lại pha chút mệt mỏi: “Đây là học sinh của lớp tôi, để cô ấy vào đi.” Cô ngạc nhiên quay đầu lại, vừa lúc người đó đưa thẻ giáo viên cho bảo vệ. Mao Mao lúc đó đứng ngoài phòng bảo vệ, còn người đàn ông kia lại đứng bên trong, trong tay cầm một tờ tường trình, hình như đã ký tên rồi.

Anh đứng ngoài cửa sổ quay lưng về phía gian nhà có ánh đèn sang chói, chỉ cách đó không xa là ánh đèn đường mờ ảo rọi xuống đất, ánh đèn chân không dịu nhẹ, trên gương mặt anh xuất hiện một bóng người mờ mờ ảo ảo. A Mao chợt thấy như bị đâm một nhát vào tim, có chút gì đó trào lên, ngơ ngác nhìn anh lịch sự cười với mình, sau đó đi vào sân trường. “Chẳng lẽ không khí đã căng tràn trong lồng ngực?”

Ngơ ngác một lúc, A Mao liền nhảy lên một cái, ngẩng lên trời hét to: “Cảm ơn ông trời! Cảm ơn ba mẹ! Cảm ơn Đại học X! Tôi thực sự cảm ơn mọi người!” Trong khi hai bảo vệ ngơ ngác nhìn cô, Mao Mao ngượng ngùng quay về phòng ngủ, dưới sự chờ đợi của ba người bạn, cô tuyên bố: Cô đã rơi vào bể tình! Tường Vy hỏi: “Đối phương là ai? Tuổi tác? Tướng mạo? Tính cách? Nơi sinh? Thành viên gia đình? Và cả lịch sử tình trường?”

“Oa ha ha ha! Các bà ghen tị với khả năng ghi nhớ trong nháy mắt và thị lực hai chấm kinh người của tôi à? Tôi đã ghi nhớ tất cả các dữ liệu của người ấy khi anh ta đưa thẻ giáo viên cho bảo vệ!” Mao Mao đứng giữa phòng, vặn lưng, ngửa mặt lên trời mà cười điên loạn, cho đến khi đau hai cạnh sườn mới thôi. Triều Dương lắc đầu: “Bà nên để sự nhiệt tình này vào việc học tập, thì chắc cũng không đến nỗi mỗi kỳ đều có một môn bị trượt.” Tường Vy hết kiên nhẫn: “Nói về vấn đề chính đi, làm gì có thầy giáo nào đẹp trai chứ?”

Mao Mao hưng phấn tuyên bố: “Thầy ấy là chủ nhiệm mới đến của lớp chín bên cạnh!” Tường Vy ngạc nhiên: “Thầy giáo? Được, dê già gặm cỏ non!” Nghĩ lại thấy không đúng: “Được thôi, dê non ăn cỏ già!” Triều Dương nói: “Ở bất kỳ một đất nước nào, tình yêu thầy trò đều không được phép.”

Mao Mao giả vờ như không nghe thấy: “Tôi sẽ dùng sự nhiệt tình và sức hút của mình để chinh phục thầy ấy!” Nói xong muôn vạn phong tình thổi đến… làm rối tung cả mái tóc. “Tối nay gió to quá.” Meo Meo kết luận..


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx