sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Cầm Đế - Chương 153

Cầm ĐếChương 153: Lục đạo chi quyết đệ nhất chiến: Kỵ

Diệp Âm Trúc dừng cước bộ.nếu bây giờ có ai dùng thước để đo, nhất định sẽ kinh ngac phát hiện, bất luận là khoảng cách bốn phương hay là khoảng cách trước mặt Mễ Lan đại quân, đều giống nhau như đúc, không phải hắn cố ý tính toán ra kết quả mà đây là một loại cảm giác, một loại cảm giác đặc thù.

Hai mắt chậm rãi mở ra, phía xa, trung ương tập đoàn phương bắc Mễ Lan Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái từ lúc Diệp Âm Trúc từ từ mở mắt tựa hồ thấy được hai đạo kim quang phóng ra, hai đạo kim quang này không có một chút tạp chất nào, cũng không chứa một chút tâm tình nào bên trong, ở đây giờ phút này tựa hồ như cả chiến trường đã dung hợp duy nhất, Mã Nhĩ Đế Ni rõ ràng cảm thấy tim mình đập tựa hồ xảy ra rất nhỏ biến hóa.

"Ta cầm thành lĩnh chủ Diệp Âm Trúc của cầm thành, cũng đại biểu cho cầm thành, hướng Mễ Lan đế quốc phát khởi lục đạo chi quyết khiêu chiến, hoặc là thắng lợi hoặc là tử vong kết cục, trời chứng kiến, chúng thần chứng kiến, khế ước tại đây suốt đời không hủy."

Song phương đều im lặng, giờ khắc này tất cả đều trở nên yên tĩnh. Diệp Âm Trúc thanh âm hóa thành một vòng quyển tâm bay xa, rõ ràng truyền vào tai mỗi một cầm thành chiến sĩ, cũng đồng dạng truyền tới trong tai tập đoàn phương bắc Mễ Lan đế quốc ba mươi vạn chiến sĩ

Tử thệ! Diệp Âm Trúc phát ra tử thệ, sẽ thắng lợi? sẽ tử vong? hắn dùng khế ước hoàn toàn đưa chính mình vào trong tuyệt cảnh.

"Âm Trúc-" trong mắt Hải Dương hai hàng lệ thủy chảy xuống. nàng khóc to muốn lao ra ngăn cản Diệp Âm Trúc, nhưng tay lại bị Lan Như Tuyết giữ lại

Lan Như Tuyết vẻ mặt rất bình tĩnh, phảng phất như người phát thệ không phải cháu mình.

"Lan nãi nãi. Ngài tại sao lại cản ta. Sao lại để cho Diệp Âm Trúc phát tử thệ." Hải Dương rất muốn chạy ra giữa sân ngăn cản nam nhân của mình, nhưng lúc này trên bầu trời một đạo nhũ mầu quang mang mầu trắng đã cùng ngón tay Diệp Âm Trúc bắn ra trộn lẫn với máu tươi ở cùng một chỗ, quang mang khế ước đã hoàn toàn mang hắn bao phủ vào bên trong. Tại giờ khắc này đã không có bất luận kẻ nào có thể thay đổi lời hắn phát thệ, cũng không có bất kì kẻ nào có thể ngăn cản tràng khuynh thành cuộc chiến này.

Lan Như Tuyết nhẹ nhang nói: "hắn làm như vậy là muốn bức bách chính mình không có đường lui hãm vào tuyệt cảnh, chỉ có như vậy mới đưa hắn bộc phát hoàn toàn lực lượng, nếu hắn thua thì có thể còn sống? hắn thua không chỉ có hắn chết, ngoại trừ ngươi dĩ ngoại, chúng ta mỗi người đều sẽ chết. kết cục nhất định sẽ là như vậy,cũng là chúng ta tiếp nhận hậu quả, nếu hắn thật sự thua, Nữ hoàng bệ hạ chúng ta sẽ an bài ngươi cùng dị tộc cầm thành rời đi, vĩnh viễn không được nghĩ đến báo thù, chỉ là bảo tồn cho Đông Long chúng ta tia huyết mạch cuối cùng.

"không. Ta không đi, hắn là nam nhân của ta, nam nhân của ta đã chết, ta là đàn bà của hắn có thể nào còn sống? cái gì là huyết mạch, cái gì là Đông Long cùng ta không có quan hệ, ta chính là ta, không nên sắp đặt cho ta một cái thân phận, ta là đàn bà của Diệp Âm Trúc vĩnh viễn là người của hắn, ta sẽ không theo lời các ngươi là Đông Long nữ hoàng, Hải Dương chính là Hải Dương, Hải Dương của Diệp Âm Trúc."

Hải Dương tâm tình kích động giọng nói cũng không thể bình tĩnh, bởi vì nàng biết, nếu Diệp Âm Trúc thật sự chết thì chính nàng cũng có thể ở bên hắn a! hắn đi đến đâu thì nàng cũng đi đến đó mãi mãi không rời. Đây cũng là suy nghĩ của nàng từ khi Diệp Âm Trúc dùng khả năng thần kỳ trợ giúp mình khôi phục lại dung nhan.

Khi ánh sáng của khế ước lục đạo chi quyết dần tan đi,ai cũng biết đây là sự hạn chế của trận đánh cầm thành cùng Mễ Lan đế quốc, bất luận thắng hay bại đều phải tuân thủ theo quy tắc của lục đạo chi quyết.

Thân ảnh thật lớn mầu lam từ đại quân của Mễ Lan bay lên trên không, Long dực rộng chừng mấy chục thước hướng hai bên triển khai, từ hơn mười thước độ cao,khoảng cách chỉ cách Diệp Âm Trúc hai mươi thước.

Mã Nhĩ Đế Ni từ trên cao nhìn xuống Diệp Âm Trúc." Ta nguyên soái của Mễ Lan đế quốc Mã Nhĩ Đế Ni đại biểu cho đế quốc tiếp nhận lời khiêu chiến của ngươi, trận chiến đầu tiên ngươi chọn lựa hình thức nào?"

dựa theo quy củ của lục đạo chi quyết, khiêu chiến giả có quyền quyết định thứ tự của năm cuộc chiến đầu, cho nên Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái lúc này mới vừa hỏi.

Diệp Âm Trúc ngửa đầu nhìn về phía Mã Nhĩ Đế Ni. Ngang nhiên nói: "Trong tay trường thương, ở dưới tọa kỵ,tự cổ chí kim tung hoành ngang dọc,thiên hạ vô địch binh chủng là ai? Đệ nhất chiến sẽ là: Kỵ"

Nghe Diệp Âm Trúc đối với kỵ binh hình dung. Tung hoành quân lữ mấy chục năm Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái trong mắt quang mang đại phóng." Hay cho một câu binh chủng vô địch thiên hạ? Đúng là kỵ binh. Lục đạo chi quyết trận chiến đầu tiên kỵ chiến, ta sẽ bồi tiếp ngươi"

Thanh âm toàn trường rung động.Mễ Lan đại quân có phần kinh hãi.Phải biết rằng Mã Nhĩ Đế Ni làm nguyến soái đại quân, một thân mạo hiểm, nếu hắn thua, thì đối với lục đạo chi quyết khiêu chiến mà nói, hoàn toàn không đơn giản nữa. Bất luận ở trên phương diện khí thế hay bất kỳ phương diện nào, đối với Diệp Âm Trúc sẽ vô cùng có lợi.

Chẵng nhẽ Mã Nhĩ Đế Ni không biết rằng chính mình không nên xuất chiến?. Đương nhiên không, hắn hiển nhiên biết Diệp Âm Trúc lựa chọn trận đầu là kỵ chiến chính là trước tiên đánh bại chính mình hoàn toàn chèn ép sĩ khí của Mễ Lan đế quốc, nhưng hắn lại quyết định nghênh chiến. Làm người gánh vác Mễ lan Đế quốc nguyên soái, đối mặt với khiêu chiến hắn như thế nào có thể lùi bước? huống chi hắn không thừa nhận Diệp Âm Trúc trong kỵ chiến lại hơn chính mình, hắn là một gã ma pháp sư, cho dù là ma vũ song tu, nhưng chẵng nhẽ cái gì cũng tu luyện tốt? căn cứ vào lời nói của Áo Lợi Duy Lạp, Mã Nhĩ Đế Ni biết Diệp Âm Trúc vũ kỹ một điểm cũng không thể so sánh với ma pháp, mà tại Mễ Lan đế quốc, ngoại trừ Tây Đa Phu ra thì còn có ai vũ kỹ có thể hơn chính mình, huống chi cái mình am hiểu nhất là kỵ chiến.

"Nếu là kỵ chiến, thì tọa kỵ của ngươi đâu?"Mã Nhĩ Đế Ni tay cầm long thương, nhìn thẳng vào Diệp Âm Trúc, mặc dù hắn rất tự tin mình có thể thắng, nhưng tuyệt đối sẽ không coi thường đối thủ.

"tọa kỵ của hắn ở đây." Thanh âm trầm thấp hùng hậu vang vọng khắp nơi. một thân ảnh mầu tím nhanh như tia chớp từ cầm thành phi ra. Trong chớp mắt đã tới bên người Diệp Âm Trúc.

Khi thấy người này xuất hiện, Mã Nhĩ Đế Ni không khỏi có chút sửng sốt, nhíu mày, "ngươi nói ngươi là toạ kỵ của hắn?"

Người đột nhiên lao ra, đi tới bên người Diệp Âm Trúc đúng là Tử, Tử lạnh lùng vuốt cằm " không sai ta chính là tọa kỵ của hắn."

Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra một tia quang mang nóng rực." không, ngươi là bạn ta, là huynh đệ của ta mới đúng."

Tử cùng Diệp Âm Trúc đồng thời ngước đầu lên, hai đạo quang mang đồng dạng trên không trung lóe ra, trong nháy mắt giao tập cùng một chỗ. Hình thành trên không trung một cây cầu đặc thù màu nhũ trắng, câu thông linh hồn của bọn họ với nhau.

Mã Nhĩ Đế Ni hấp một ngụm không khí, lần đầu tiên hắn nhìn thấy được khế ước này, mặc dù không biết khế ước này là cái gì, nhưng rõ ràng thấy được rằng Tử với Diệp Âm Trúc có quan hệ khế ước, hơn nữa còn là một quan hệ ngang hàng khế ước, nói cách khác song phương có địa vị ngang hàng, xem ra từ hình thái của Tử thì tọa kỵ này của Diệp Âm Trúc cũng ít nhất là một ma thú cửu cấp, khó trách hắn đưa ra lục đạo chi quyết khiêu chiến, quả nhiên là có sát chiêu bí mật, đáng tiếc trong kỵ chiến mặc dù tọa kỵ rất trọng yếu nhưng cũng không phải là tuyệt đối.

"Đã như vậy, chúng ta bắt đầu." Mã Nhĩ Đế Ni lạnh nhạt nói vừa nhấc chân đứng trên lưng cự long, trên tay khẽ nhấc,đưa cây tử uy long thương hạ xuống lưng của cự long, Long thương trên lưng cửu cấp Thủy long điểm nhẹ, tọa kỵ rất ăn ý nhất thời vỗ long dực lui về phía sau vài bước, kéo giãn khoảng cách song phương, Mã Nhĩ Đế Ni sở dĩ không có trực tiếp để cho cự long tiến lên phía trước, chính là không muốn chiếm tiện nghi của Diệp Âm Trúc, trong mắt hắn Diệp Âm Trúc cùng Áo Lợi Duy Lạp dù sao cũng là vãn bối, càng huống chi, hắn thấy được An Nhã đang ở trận doanh của đối phương. Lúc trước Mã Nhĩ Đế Ni đã từng chỉ cho Diệp Âm Trúc một chút con đường tu luyện vũ kỹ. Hiện suy nghĩ lại, chuyện cũ như thoảng qua, chưa tới hai năm thời gian, lúc trước thanh niên kia cũng tại hơn mười vạn người hướng tới mình phát ra khiêu chiến.

Diệp Âm Trúc tự nhiên không biết Mã Nhĩ Đế Ni lúc này đang nghĩ cái gì, hắn chỉ biết là tại đây chính là lục đạo chi quyết mình tuyệt không thể thua.

Tử đứng nguyên, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào, trong phút chốc một đoàn tử quang chói mắt từ ngực hắn phát ra, quang mang mầu tím khổng lồ trong khoảnh khắc phủ khắp thân thế mỗi tấc da thịt. Sau một khắc thân thể hắn hoàn toàn bao phủ một mầu tím, mà mầu tím nãy tốc độ vô cùng kinh người tản nhanh ra xung quanh. Thân thể khổng lồ trong chớp mắt đã cao tới hai mươi lăm thước độ cao, cho dù so với thủy long của Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cũng cao hơn vài phần.

Tử tinh bỉ mông, một trong tứ đại thần thú, địch nhân của thần thánh cự long, vua của thú nhân trong truyền thuyết, lần đầu tiên, trên chiến trường không che giấu thân phận của chính mình, nhìn qua thân thể tử rất hoàn mĩ, mặc dù tất cả đều là tử tinh trạng thái, nhưng mỗi một bộ phận của cơ thể đều cường tráng hữu lực.

Khi Tử xuất bản thể thì tử quang đồng thời bạo phát mạnh mẽ ra bốn phía, cũng không phải tử phát ra năng lượng mà bản thân hắn tự phát ra khí tức đặc hữu của tử tinh bỉ mông.

Một tiếng rên rĩ tử phía dưới cũa Mã Nhĩ Đế Ni vang lên, hẳn là tọa kỵ đồng bọn hắn, con thủy long này chính là phản bội thủy long thành đi tới Mễ Lan đế quốc cùng Mã Nhĩ Đế Ni tiến hành khế ước hơn mười năm trước. Là thủy long trưởng lão cửu cấp thủy hệ cự long thân thể khổng lồ, dưới uy áp của tử tinh bỉ mông vẫn kịch liệt run rẩy.

Hắn vốn có cường đại long tức nhưng lúc này cũng không chống đỡ được thân thể chính mình, không chịu khống chế của bản thân lảo đảo lui về phía sau, hai chân mầu lam lúc đó không ngừng kịch liệt run rẩy, thậm chí không dám liếc mắt nhìn Tử một cái.

Tử tinh bỉ mông xuất hiện mang lại hiệu quả tuyệt đối, rung động cả cầm thành. Đông Long bát tông tông chủ khi thấy tình huống này tất cả đều giật mình mở to hai mắt nhìn, nhất là vị cúc tông tông chủ Vị Linh Phong kia đã từng giao thủ với Tử, lúc này càng trợn mắt há mồm tự nhủ. "đây là quái vật gì? Đây thật chính thức hình dáng của hắn?

Tử chỉ lẳng lặng đứng ở nơi này, lúc này khí tức hắn đã truyền ra xa, không chỉ có cửu cấp cự long lui về phía sau, trung ương quân đoàn phương bắc Mễ Lan đế quốc cách Tử gần nhất là kỵ binh quân đoàn, toàn bộ tọa kỵ đều phát ra một tiếng rên rỉ, dưới áp bức vô cùng mạnh mẽ của tử tinh bỉ mông, trong lúc nhất thời vô số tọa kỵ đã ngã xuống. - https://truyenfull.vn

Đừng nói là ma thú bình thường cho dù có ngàn long kỵ binh đại đội tuần long cũng chính mình hai chân không nghe điều khiển mà kịch liệt run rẩy, cho dù chủ nhân của bọn chúng điều khiển thế nào cũng kiên quyết không dám ngẩng đầu, chỉ có mười sáu cự long của long kỵ tướng còn hoàn hảo chút ít, nhưng cũng không như bình thường mà hai chân cũng không ngừng run rẩy.

Phóng thích khí tức chính là cách phát tiết tâm tình. Là tộc nhân duy nhất của bỉ mông nhất tộc tồn tại, Tử ẩn nhẫn đã bao nhiêu năm? Hôm nay, hắn rốt cục đã có thể trước hơn mười vạn nhân loại, thể hiện ra chân chính khí tức của bỉ mông nhất tộc, không cần che giấu cái gì, trong nháy mắt khoái cảm cơ thể tử tinh huyết mạch phảng phất thiêu đốt bùng lên,mênh mông Tử Tinh khí tức lan tỏa, ngay cả hắn cũng không thể khống chế khí tức của mình.

Ma thú của Long Khi Nỗ đại lục đang hiện hữu tại nơi đây, tuyệt đại đa số đều xuất phát từ cực bắc hoang nguyên, mặc dù chúng không phải thú nhân, nhưng sớm là đồng bọn của thú nhân hoặc là thực vật của thú nhân, tử tinh bỉ mông, thú nhân nhất tộc cường đại thần thú xuất hiện, hiện nay vì tử chưa hoàn toàn trưởng thành, chưa đạt tới đỉnh phong của tử tinh bỉ mông, nhưng khí tức của tử cũng tuyệt đối không phải ma thú bình thường có thể chống cự.

cục diện đột nhiên đột biến, vốn cho rằng chiến thắng lục đạo chi quyết là hy vọng xa vời, nhưng bây giờ toàn bộ cầm thành đều hoàn toàn đứng lên, mà đại quân chỉnh tể của Mễ Lan quân đoàn lại xuất hiện hỗn loạn, tọa kỵ của bọn họ đều giống nhau đang hoảng sợ không thể khống chế, cơ hồ đầu tiên tất cả tiền bài kỵ binh đều mất đi năng lực chiến đấu.

Tử đứng ngạo nghễ ở nơi này, thân hình cao hai mươi lăm thước phảng phất có thể chống đỡ được cả trời: "Âm Trúc. Huynh đệ đồng tâm."

Diệp Âm Trúc gương mặt tươi cười, hét lên một tiếng,hắn một thân trang phục mầu trắng nhảy lên thẳng tắp mười lăm thước. Tử vươn tay phải ra làm bàn đạp cho Diệp Âm Trúc tích lực nhẩy tiếp lên vai của mình.

Thân thể mầu tím thật lớn, trên vai một thân ảnh mầu trắng, lúc này Diệp Âm Trúc là vị trí cao nhất toàn trường, chắp tay mà đứng.Tuyệt đối có khí thể bễ nghễ thiên hạ.

Ai nói tọa kỵ phải nhất định phải đứng trên lưng. Diệp Âm Trúc đã làm hơn mười vạn người sáng tỏ, bả vai của một người cũng hoàn toàn có thể đứng.

Mã Nhĩ Đế Ni sắc mặt rất khó coi, cùng phía bắc lôi thần bộ lạc giao chiến nhiều năm như vậy, khi bản thân của Tử hiện ra một khắc, hắn đã cảm nhận được khí tức vừa quen thuộc mà lại vừa xa lạ.

"ngươi là Bỉ Mông?" Mã Nhĩ Đế Ni khống chế tọa kỵ của mình không lui về phía sau trầm giọng hỏi.

Đúng vậy, dám chắc đây là khí tức của bỉ mông, nhưng bỉ mông cự thú lúc nào đã có thể làm cho hơn mười vạn kỵ binh của mình run rẩy, hoang kim bỉ mông thân thể cũng chỉ cao mười bẩy thước, nhưng bỉ mông mầu tím trước mắt này lại cao những hai mươi lăm thước, chẵng nhẽ hắn là biến dị của bỉ mông cự thú?

tử tinh bỉ mông đã lâu lắm không có xuất hiện trên đại lục, nên cho dù là Mã Nhĩ Đế Ni là một cường giả cũng không nghĩ rằng ở nơi đây lại có thần thú xuất hiện.

Diệp Âm Trúc tay phải giơ lên, một đạo quang ảnh mầu đỏ sậm trong nháy mắt xẹt qua, tại thất quốc thất long bài vị chiến lần trước thắng được Phượng Hoàng Vỹ xuất hiện, mang theo hắc ám khí tức nằm yên vị trong lòng bàn tay hắn.

"Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái bây giờ chúng ta có thể bắt đầu được chưa?" Diệp Âm Trúc đồng dạng không hề dám có chút coi thường Mã Nhĩ Đế Ni, chính như phán đoán của Mã Nhĩ Đế Ni trước kia, trận đầu lựa chọn kỵ chiến hắn là muốn bức Mã Nhĩ Đế Ni cũng chính mình chiến đấu, tất nhiên mang sĩ khí của đối phương hoàn toàn chèn ép. Mà cũng không phải Diệp Âm Trúc nhất thời xúc động mà quyết định như vậy, muốn trông vào vận khí của mình, mà bởi vì hắn hy vọng kỵ chiến sẽ là một trong bốn thắng lợi, ngoại trừ trận chiến tổng hợp cuối cùng,Diệp Âm Trúc biết Tử sẽ trợ giúp chính mình, trong tràng kỵ chiến sẽ dễ dàng giành thắng lợi, còn có ma thú nào có thể cùng Tử so sánh? trừ khi tọa kỵ của Mã Nhĩ Đế Ni là thần thánh cự long.

Trong mắt Mã Nhĩ Đế Ni toát ra một tia kiên nghị." Lão tiểu nhị, ngươi như thế nào lại tỏ ra như vậy? chẳng nhẽ chúng ta hơn mười năm kiêu hãnh lại bị hủy giờ phút này?"

Thủy hệ cự long chậm rãi ngẩng đầu, "không, Mã Nhĩ Đế Ni bằng hữu,cũng không phải ta sợ sự cường đại của hắn, mà là khí tức của hắn ta không thể có cách nào kháng lại, chỉ có người mạnh nhất long tộc chúng ta mới có khả năng kháng lại, mới có khả năng là đối thủ của hắn, bởi vì trước mặt ngươi không phải là bỉ mông bình thường, mà là đế vương của bỉ mông cự thú trong truyền thuyết, đứng đầu tứ đại thần thú, tử tinh bỉ mông a!"

"Ngươi nói cái gì?" Mã Nhĩ Đế Ni hoảng sợ biến sắc, tử tinh bỉ mông, là tử tinh bỉ mông, sắc mặt hắn đã cực kỳ khó coi, khó trách có thế làm cho tọa kỵ cửu cấp cự long của mình e ngại khí tức của đối phương, tử tinh bỉ mông, thần thú trong truyền thuyết, thập cấp thần thú, như thế nào có thể, như thế nào hắn có thể trở thành đồng bọn của Diệp Âm Trúc, khó trách khế ước của bọn chúng là khế ước ngang hàng, thử hỏi ai có thể dám cùng thần thú thiết lập chủ tớ khế ước?

Thanh âm của thủy hệ cự long không phải là lớn, nhưng là thính lực của cường giả trong cầm thành nhiều lắm, ngoại trừ tứ đại dị tộc không có phản ứng, thì cả Đông Long đều sôi trào, bọn họ như thế nào có thể nghĩ ma thú đồng bọn của Diệp Âm Trúc là thần thú? giờ khắc này đối với lục đạo chi quyết khiêu chiến, bọn họ mỗi người trong lòng đều tràn ngập kỳ vọng, ai ai nói chung cực khiêu chiến không thể thắng lợi? bọn họ từ trên người của Diệp Âm Trúc cùng Tử đã thấy được thắng lợi ánh rạng đông, ngay cả Thái Thượng trưởng lão lúc này hai tay cũng nắm chặt.

Đây là trời đã ban cho Đông Long cơ hội sao? giờ khắc này đây chính là ý niệm trong lòng của cả ngàn Đông Long chiến sĩ

đối mặt với tử tinh bỉ mông xuất hiện, Mã Nhĩ Đế Ni có nhận thua? Không hắn sẽ tuyệt đối không nhận thua, làm Mễ Lan chi thuẫn, một trong hai Đại nguyên soái của Mễ lan đế quốc, để cho hắn trước mắt ba mươi vạn đại quân nhận thua quyết không có khả năng, cho nên, hắn đã ra một mệnh lệnh làm cho mọi người giật mình.

Diệp Âm Trúc vẫn giữ nguyên tư thế thủy chung không di chuyển, chỉ có đôi tay chậm rãi chuyển hướng theo phía Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đang di chuyển, khi hoàn toàn tập trung vào đối thủ.

Sát, một tiếng hét lớn vang lên, chỉ bất quá thanh âm lúc này lại là thanh âm của của Tử.

Tử hướng về phía Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, lúc này tay đang nắm chặt long thương, một đạo quang mang màu tím thật lớn tựa như hai trái núi xuất hiện ở đôi tay. Một thanh kiếm thật lớn xuất hiện, sự hiện diện của nó có thể làm bất cứ một chiến sĩ nào cũng cảm thấy hổ thẹn. Toàn thân kiếm dài đến mười bẩy thước, còn chiều dài lưỡi kiếm cũng đã mười ba thước.

Cúc tông chủ Vị Linh Phong đã gặp qua thanh kiếm này, cũng bởi vì thanh kiếm này mà thua về tay Tử, đến lúc đó mới thấu hiểu uy lực của thanh kiếm này. Tựa như một kích khai thiên tích địa tuyệt đối không lưu thủ. Tử quang xẹt qua, để lại một quang mang, mũi kiếm chỉ qua, không khí bị xé rách, không gian cũng bị xé rách, tựa như như một hắc động có thể cắn nuốt hết thảy chỉ với một kiếm trảm xuống.

Tả hữu hai bên không khí dường như đọng lại, không một ai có thể tưởng tượng một kiếm này tột cùng có đến thực lực như nào, nhưng có thể cam đoan một điều, nếu kiếm này mà hạ xuống Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái. Đó hẳn là phải chết cục diện.

Bỏ qua phòng ngự trực tiếp công kích, không khí cũng trở thành phụ trợ cho công kích, một kiếm bá đạo đến như vậy, thật khiến cho Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái không có lựa chọn. Đồng quy vu tận, có lẽ chỉ có đồng quy vu tận mới có thể chống lại một kiếm có phạm vi mấy chục thước như vậy. Xem ra cũng chỉ có đồng quy vu tận mới bảo trụ được Tử La Lan gia tộc uy nghiệm từ xưa đến nay.

Trong phút chốc, Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đã đưa ra một quyết định chính xác cho mình. Tất cả đấu khi, hoàn toàn ngưng tự ở trên ở mũi long thương. Nguyên soái cũng biết mình ngưng tụ quá nhiều sức mạnh, ngoại trừ toàn lực công kích đối thủ một chiêu, còn lại không gì có thể né tránh. Cũng không hy vọng gì Tử Vi Lăng thiên khải giáp có thể ngăn trở giúp mình một kiếm, vì điều đó tuyệt đối không có khả năng.

Đều là tử quang, nhưng một bên quang mang hùng hậu một điểm, một bên quang mang màu tím trong suốt quán thiên địa. Chiến sĩ song phương nhìn vào cuộc chiến này cũng không tránh khỏi những tiếng kinh hô vang lên.

Đang, một kích phong duệ của long thương chuẩn bị đến được vị trí trái tim của Tử. Nhưng ngay lúc đó, một đạo quang ảnh màu đỏ sậm hiện lên. Tử uy long thương đánh lên phong duệ của Phượng hoàng vỹ. Diệp Âm Trúc một màu nhũ trắng lóe lên, lập tức xuất hiện đứng trước thân thể của Tử, sau đó một khắc đã xuất hiện trên vai Tử.

Đối thủ là hai người, lúc quang mang màu đỏ sậm hiện lên, Mã Nhĩ Đế Ni đã biết, chính mình đã thua.

Mã Nhĩ Đế Ni dù sao cũng là tử cấp ngũ giai, toàn lực bộc phát ra một kích dù sao lực lượng cũng tuyệt đối không phải Diệp Âm Trúc với tử trúc nhất giai đấu khí có khả năng ngăn cản. Nhưng Diệp Âm Trúc thật sự cũng không có nghĩ tới hoàn toàn ngăn cản một kích này.

Màu đỏ sậm cùng màu tím. Hai điểm thương tiêm va chạm đầu tiên, Diệp Âm Trúc đã mượn lực dựng lên, hắn thậm chí còn chưa cho Mã Nhĩ Đế Ni cơ hội đấu khí bộc phát. Nhưng hắn một chiêu này lại phá nát ý đồ công kích của Mã Nhĩ Đế Ni.

Phượng hoàng linh đích xác bị tử uy long thương chấn bay lệch sang bên, tuy vẫn như trước hướng về vị trí trái tim của Tử, nhưng dù sao cũng đã chậm hơn, lúc này tử tinh cự kiếm đã đến thân thể của Mã Nhĩ Đế Ni. Nhìn như trùng hợp đơn giản nhưng là thành quả phối hợp hoàn mĩ của Diệp Âm Trúc và Tử. Hai người phối hợp tuyệt hảo chỉ có thể trong chiến đấu mới thể hiện được. Khi Tử bổ ra một kiếm, với lực lượng như vậy, tốc độ như vậy hạ xuống đối thủ, loại phán đoán như vậy lập tức được Diệp Âm Trúc nghĩ tới. Mà phượng hoàng linh đón nhận một kích của tử uy long thương cũng là đồng thời ngăn cản sức mạnh của đối phương đối với với Tử. Cho nên, một màn nhìn như trùng hợp này nhưng là kết quả của hoàn mĩ phối hợp. Chỉ có hai người có linh hồn tương thông mới có thể làm được điều này.

Toàn trường nha tước tuyệt không một tiếng động. Hơn mười vạn người đồng thời tại chỗ không phát ra một tiếng vang nào cả, làm không khí có vẻ quỷ dị. Đặc biệt là loài người hiện tại đang có vô số ma thú tọa kỵ đang rên rỉ.

Tử trước tiên thay đổi phương hướng của tử tinh cự kiếm. Không bị chuyện gì sẽ bị ảnh hưởng, nhưng mũi kiếm thật lớn cũng xẹt qua bên người Mã Nhĩ Đế Ni. Một khắc sau đó, Mã Nhĩ Đế Ni thân thể cũng như một quả bóng tầm thường, bị thanh cự kiếm mười bảy thước quét qua kình khí bính phát làm bay xa xa ra ngoài. Bởi vi tử tinh cự kiếm chệch hướng, khiến cho Tử không có khả năng tránh được Mã Nhĩ Đế Ni công kích, một thương xẹt qua thân thể Tử, phát ra một tiếng ma sát chói tai. Một vệt trắng lưu lại trên ngực trái của Tử, may mà vết thương này không quá sâu, đối với Tử bây giờ căn bản coi như không thiệt hại.

Quang mang nhàn nhạt lóe lên, Diệp Âm Trúc trong mắt toát lên một tia cảm động, hắn đương nhiên biết tại sao Tử lại làm như vậy, bởi vì hắn cảm giác được chính là do mình với Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đã có sự tôn kính trong tâm hồn,cả việc Mã Nhĩ Đế Ni trước đây đối xử với mình tốt,cho nên cuối cùng mới hạ thủ lưu tình, nếu không như vậy một kiếm vừa rồi sao có thể lại xẹt qua thân thể chứ không đâm xuyên qua?

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái bị một kiếm đánh bay ra,thân thể tại không trung mấy lần quay cuồng, sắp rơi xuống đất, phải miễn cưỡng mới giữ được thân thể.

"Oa" Một tiếng từ cổ họng phát ra, Mã Nhĩ Đế Ni phun ra một ngụm máu tươi, bị tử tinh cự kiếm phách qua,nửa người đã hoàn toàn chết lặng mất cảm giác, ngay cả tử uy long thương trong tay cũng bị bay ra ngoài.

Ngước nhìn lên Tử cao lớn cùng với Diệp Âm Trúc áo trắng đang ở bên vai, Mã Nhĩ Đế Ni miễn cưỡng hồi phục khí huyết nhộn nhạo, hắn không rõ tại sao trong phút cuối đối phương lại hạ thủ lưu tình, nhưng từ tử thần trong phút chốc thoáng qua bên mình lưu lại một ấn tượng thật sâu đậm trong người. Chính mình vẫn còn sống, tại chiến trường đã kinh qua vô số khổ chiến, lần đầu tiên Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái cảm giác được, sống lại hạnh phúc đến như nào. Chính mình đã bao lâu rồi không có cảm giác đứng bên bờ vực sinh tử, thật không ngờ hôm này bị một thanh niên hai mươi tuổi đem đến cảm giác như vậy.

"Ta thua". Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái nói, dù có tái chiến đấu căn bản cũng không có ý nghĩa, đừng nói liên hợp giữa hai người,chỉ riêng Tử hắn cũng đã cảm thấy không bằng.

"Ta thua rồi". Ba chữ từ miệng Mã Nhĩ Đế Ni nói ra thật có chút gian nan, nhưng nói ra giờ đây lục đạo chi quyết chiến giờ đây phe bị khiêu chiến đã chấp nhận thua. Ngay lúc này, Cầm Thành binh sĩ lập tức cất tiếng hô vang trời.

Cầm Đế vạn tuế, Cầm Đế vạn tuế. Tiếng gọi âm ỉ lúc này vang lên ầm ầm, cuồng nhiệt âm thanh lúc này hào khí lên đến đỉnh điểm. Đối thủ chính là Mễ Lan nguyên soái, đó cũng là một siêu cấp vũ kĩ cường giả của Mễ Thước Lan đế quốc. Hắn cùng đối đầu với Tử và Diệp Âm Trúc, nhưng chỉ một chiêu đã nhận thua. Bây giờ còn dám nói Diệp Âm Trúc đưa ra lục đạo chi quyết chiến là muốn chết nữa sao, vốn tâm tình là tử vong đột nhiên lại đảo ngược, khiến cho cả ba vị Đông long bát tông ba vị thái thượng trưởng lão ở bên trong cũng tâm tình không tránh khỏi tràn ngập lửa nóng.

Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái không có nói thêm gì, lập tức cưỡi long kỵ đi về bổn phương, ba mươi vạn đại quân trước không một tiếng động.

Đưa mắt nhìn về phía Mã Nhĩ Đế Ni đang trở về bổn trận, Diệp Âm Trúc trong lòng lại không có nhiều hưng phấn, bởi vì hắn biết, khuynh thành chi chiến mới chỉ bắt đầu mà thôi. Những cuộc chiến đấu gian nan hơn vẫn đang chờ hắn ở đằng sau.

Tử quang lóe lên, bao vây thân thể của Tử rồi co rút lại, một lần nữa biến thành hình người, hai người nhìn lẫn nhau, từ trên mặt đối phương đều nhìn thấy một tia mỉm cười. Tử từng nói qua, hắn vĩnh viễn ở bên cạnh Diệp Âm Trúc, hắn đã làm được, lục đạo chi quyết không chỉ có mỗi Diệp Âm Trúc đưa ra khiêu chiến, đồng thời cũng là hắn. Hắn cùng với Diệp Âm Trúc chung một tánh mạng, giờ đây đã hòa vào một khối.

Mễ Lan ba mươi vạn đại quân đã chậm rãi hồi doanh trại, chỉ để lại một bộ phận để kéo mấy tọa kỵ đang xụi lơ nằm trên mặt đất. Trên chiến trường các chiến sĩ phát hiện ra không ít ma thú cũng bị dọa đến vỡ tim mà chết. Đối với áp lực của Tử Tinh bỉ mông, trong lòng bọn họ mới thật sự cảm thấy thế nào là thật sự cường giả. Thập cấp thần thú xuất hiện, đã khiến cho Mễ Lan đại quân một lần nữa phải đánh giá lại sức mạnh của Cầm Thành.

"Đại ca. Ngươi thân thể như thế nào rồi?" Mã Đặc Lạp Kỳ quan tâm hỏi.

Mã Nhĩ Đế Ni lắc lắc đầu, ta không có việc gì, xem ra Cầm Thành ta đã đánh giá rất cao nhưng vẫn chưa đủ. Tử Tinh bỉ mông, cũng chính là thần thú ngàn năm không xuất hiện. Diệp Âm Trúc tuy tuổi trẻ nhưng không hề đơn giản, chúng ta không chỉ thua lục đạo chi quyết trận đầu tiên, mà cuộc chiến tranh với Cầm Thành cũng coi như thua một nửa rồi.

Mã Đặc Lạp Kỳ sửng sốt nói, "đại ca ngươi có đúng hay không tự phỉ bạc quân ta. Cho dù đối phương có thân thể thực lực mạnh một chút, nhưng đây là chiến tranh, không phải là người quyết đấu. Nếu không phải có lục đạo chi quyết chiến, chúng ta ba mươi vạn đại quân trực tiếp nhảy vào Cầm Thành, thân thể lực lượng cường đại có thể làm gì được chứ. Huống chi chúng ta còn có hơn một ngàn ma pháp sư, đây là ma pháp công kích, làm sao bọn chúng có thể chống được chứ."

Mã Nhĩ Đế Ni thở dài một tiếng: "Không, ngươi sai rồi, thân thể cường đại trong chiến tranh cũng không phải là vô dụng. Muốn xem sức mạnh đến mức nào, hôm nay...tử tinh bỉ mông kia ngươi cũng thấy. Ngươi nói cho ta biết, nếu đại chiến bắt đầu, có hắn tồn tại kỵ binh chúng ta còn có thể xuất ra được mấy phần thực lực? Đừng nói kỵ binh bình thường, cho dù cả long kỵ binh trước mặt hắn cũng vô pháp thi triển. Diệp Âm Trúc hôm nay tiếp ta một thương, hắn đấu khí so với ta cũng không thua kém nhiều, đúng như Áo Lợi Duy Lạp nói, hắn cũng đã là tử cấp thực lực. Một người mười tám tuổi đạt đến tử cấp, tương lai ra sao chứ! Hơn nữa,hôm nay tại một phương thế lực của Cầm Thành ta đã nhìn thấy An Nhã tiểu thư."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx