- È hèm, Thôn Hạ tiểu thư, chắc chắn cô hiểu lầm rồi…
- Im lặng nào, để ta làm ngươi khoái hoạt nào.
Vừa nói chuyện, đôi ngọc thủ của Thôn Hạ Trì Tử đột nhiên nâng lên, khoác lên vai Mao Hữu Tài.
Thật quỷ dị, với thân thủ Mao Hữu Tài, tùy lúc tùy chỗ hắn có thể dễ dàng né tránh tay Thôn Hạ Trì Tử, nhưng hắn lại cố tình không tránh.
Đôi tay Thôn Hạ Trì Tử mềm mại như không xương mà ấm áp, nhẹ nhàng trượt từ vai hắn đi xuống, giống như một thanh nam châm thần kì, dễ dàng hút mất cảm giác bất an của hắn.
- Thôn Hạ tiểu thư…
- Thôn Hạ tiểu thư….
- Không cần nói, ta hiểu mà.
Ngón ta Thôn Hạ Trì Tử vân vê nghịch ngợm hạt ổi trên ngực Mao Hữu Tài, ngay lức hắn còn đang run rẩy, ngón tay nàng đã nhanh nhẹn lướt xuống bụng hắn, chạm vào nơi cứng ngắt bên dưới.
Dưới bàn tay Thôn Hạ Trì Tử, mỗi ngón tay đều là một đơn vị chiến đấu độc lập. Chúng phối hợp vô cùng ăn ý, sau đó đột nhiên chuyển động, một cảm giác căng cứng bế tắc như bị điện giật lan tỏa vào mỗi dây thần kinh của Mao Hữu Tài.
Vô luận Mao Hữu Tài có mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng tại phương diện này, hắn lại là một tiểu xử nam không có kinh nghiệm. Mà Thôn Hạ Trì Tử rõ ràng không giống vậy, lúc này đã bày ra tất cả, không chỗ nào không giống người đã qua huấn luyện chuyên nghiệp, mà trong mắt nàng, muốn lấy sắc dụ một tiểu xử nam như Mao Hữu Tài, còn không không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?
Tay Thôn Hạ Trì Tử tiếp tục chuyển động, lúc nhẹ nhàng chậm chạp, rồi tăng tốc luân phiên vừa phải…
Ngay trước khi đạt cảm giác cực khoái kì diệu, Mao Hữu Tài đột nhiên lui ra sau, thoát khỏi tay Thôn Hạ Trì Tử:
- Thôn Hạ tiểu thư, xin cô tự trọng, nếu tông chủ không có ở đây, ta xin cáo từ.
Trong mắt Thôn Hạ Trì Tử hiện lên một tia thần sắc không thể tin nổi, nhưng rất nhanh khôi phục trở lại, ngọt ngào nói:
- Ngươi là người đàn ông đặc biệt, ta chưa từng thấy một người nào có thế cự tuyệt ta vào lúc thế này, ngươi là người đầu tiên.
Khóe miệng Mao Hữu Tài miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười:
- Chuyện này cũng không có gì đáng khen.
Trên thực tế hắn cực kì muốn đè vưu vật này dưới thân, thoải mái hành hạ, nhưng bản năng hắn lại cự tuyệt loại chuyện không có tình cảm thế này, hắn hiểu rõ, hắn không cần loại này, đó là nguyên nhân hắn có thể thắng được dục vọng.
- Ngươi nên biết rằng, ta đã sử dụng bí thuật Hợp Hoan Thuật của tộc ta, trong phòng này ngươi có thể ngửi thấy mùi của Hợp Hoan Phấn, nó có thể làm cho tư duy đàn ông trở nên chậm chạp, ý chí yếu ớt, đồng thời kích thích ham muốn tình dục đàn ông lên mức cao nhất, ngươi thấy rõ thân thể ta, mỗi động tác nhỏ nhất đều vì khiêu khích ngươi, cho nên, ta không hiểu sao ngươi có thể cự tuyệt ta.
- Bởi vì… với ngươi ta không có cảm giác.
Mao Hữu Tài cảm thấy hắn đang lừa mình dối người.
- Ngươi cho là ta sẽ tin sao?
Thôn Hạ Trì Tử đột nhiên bật cười, vô cùng quyến rũ. Váy ngủ bằng lụa trên người nàng đột nhiên tuột xuống, lặng lẽ nằm yên trên thảm đỏ.
Tựa như một đóa ngọc liên nở rộ trên hồ nước.
Vòng hai không gì nâng đỡ nhưng gần như đứng thẳng chín mươi độ, tròn trịa săn chắc lại rất to, hai nụ hoa cực kì đáng yêu lấp lánh màu hồng phấn, tương phản cùng với làn da trắng như tuyết xung quanh, tạo cảm giác trắng thì càng thêm mềm mịn, hồng thì càng đáng yêu bắt mắt.
Bụng không dư chút mỡ, bằng phẳng như bình nguyên làm từ bơ, trắng mịn không tì vết mà rất dẻo dai, giống như loài rắn, một khi bò lên, con mồi tuyệt đối không có khả năng giãy dụa.
Dưới bụng, giữa đùi ngọc, là nơi cỏ đen phủ phục trên một nơi thần bí, có chút cong cong, có hơi thẳng thẳng. Bên dưới chúng thấp thoáng một vùng đồi núi màu mỡ cùng với sông sâu, có ba phần ngượng ngùng, ba phân dũng cảm, thoang thoảng mùi thân thể nữ nhân…
Thân thể Mao Hữu Tài nhất thời cứng ngắt tại trận.
@by txiuqw4