sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Q.6 - Chương 94: Thiên Đế Ấn. (thượng,hạ)

Kim Bằng Vương vừa rống vừa lập tức thu hồi vô số lông vũ còn sót lại vào trong thể nội rồi một lần nữa biến thành lông vũ bên ngoài thân thể hắn.

Nhưng trong nháy mắt vừa rồi, mười thành đã có bảy tám thành lông vũ bị Thuần Dương Hoả đốt thành hư vô!

Giờ phút này, lông vũ trên người Kim Bằng Vương so với lúc đầu đã thiếu hơn một nửa, có nhiều chỗ thậm chí không có cọng lông nào, nhìn vào chỉ thấy như một mảng da gà...

Trông Kim Bằng Vương lúc này cực kỳ chật vật.

Thuần Dương Hoả cũng bị Cổ Thần thu lại vào trong Chiến Thần Lệnh, đồng thời thân ảnh loé lên, Cổ Thần lại tiếp tục xông tới Kim Bằng Vương.

Kim Bằng Vương lúc này nào dám vận dụng ức vạn kiếm cương đối phó với Cổ Thần mà trực tiếp giang rộng hai cái cự trảo có thể so sánh với vô thượng tiên bảo vồ tới Cổ Thần.

Sáu cánh tay Cổ Thần khẽ động, đồng thời đánh ra, sáu đạo chưởng cương từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn mạnh ra rồi hoá thành ngàn trượng cự chưởng.

Ba thanh ba ngân, ba đạo Bổn Nguyên Mộc Ấn và ba đạo Bổn Nguyên Thuỷ Ấn, mỗi đạo đều trầm trọng vô cùng.

Hai đạo trong đó đánh về hai cai cự trảo của Kim Bằng Vương, ba đạo khác phong bế ba hướng khác của Kìm Bằng Vương, còn lại một đạo thì từ trên trời giáng xuống như muốn bắt lấy Kim Bằng Vương.

"Oanh! Oanh!"

Hai đạo chưởng ấn cùng hai cái cự trảo của Kim Bằng Vương đánh vào nhau rồi lập tức tán loạn, hoá thành Bổn Nguyên Mộc và Bổn Nguyên Thuỷ tiếp tục công kích tới Kim Bằng Vương.

Hai cánh của Kim Bằng Vương cố gắng vẫy mạnh muốn ngăn cản lại công kích này nhưng đột nhiên một đạo Bổn Nguyên Thuỷ Ấn lại từ trên cao đánh trúng lưng hắn.

"Rầm!"

Bổn Nguyên Thuỷ Ấn vô cùng trầm trọng đánh lên trên người Kim Bằng Vương, lập tức đập hắn từ trên cao rơi nhanh xuống dưới, va mạnh vào một khối đại địa lơ lửng trên tầng mây rộng khoảng mười dặm.

Thân ảnh Cổ Thần cũng loé lên theo sát tới, tay đấm chân đá lên người Kim Bằng Vương.

- Tạp mao điểu, cho ngươi hung hăng càn quấy, cho ngươi có mắt không tròng, cho ngươi dánh đánh chủ ý lên Tiểu Bạch... lão tử đánh chết con tạp mao điểu nhà ngươi, lão tử đốt trụi lông ngươi!

Cổ Thần vừa quát lớn, sáu cánh tay đồng thời thi triển Bổn Nguyên Mộc Ấn, Bổn Nguyên Thuỷ Ấn, Bổn Nguyên Hoả Ấn, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền liên tục nện lên người Kim Bằng Vương.

Trong thoáng chốc, tình hình của Kim Bằng Vương đã rơi vào tình trạng dầu sôi lửa bỏng, kim băng liên tục bắn ra trong hư không, toàn bộ đều là lông vũ của hắn bị đánh văng ra, sau đó liền bị Bổn Nguyên Hoả thiêu rụi.

Từng cái, từng cái Bổn Nguyên Ấn trùng trùng điệp điệp đánh lên người Kim Bằng Vương.

Cái đầu của Kim Bằng Vương bị đập mạnh xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu cực lớn dài mấy trăm trượng, toàn bộ lông vũ trên đầu đều đã rụng sạch, hơn nữa còn có không ít vết thương chảy máu đầm đìa.

Bổn Nguyên Thuỷ Ấn vỡ ra hoa thành đại lượng Bổn Nguyên Thuỷ tràn vào trong hố, Bổn Nguyên Thuỷ vô cùng nặng bao phủ toàn bộ phần đầu của Kim Bằng Vương, gắt gao ghim chặt cái đầu hắn vào trong hố, mặc cho hắn giãy dụa thế nào cũng không thể ngẩng đầu lên.

"Rầm!"

Cổ Thần lại tiếp tục đánh ra một cái Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vào một cái cánh của Kim Bằng Vương, tiếng nổ rung trời vang lên, vô số kim quang lóng lánh trong hư không, lại có thêm không ít lông vũ bị đánh rơi ra bắn về bốn phương tám hướng.

Trên mặt đất xuất hiện một cái quyền ấn cực lớn, cánh của Kim Bằng Vương máu chảy ròng ròng, trực tiếp bị đánh lún vào trong cái hố kia.

"Rầm!"

Cổ Thần lại hướng cái cánh còn lại đánh ra một cái Bổn Nguyên Mộc Ấn.

Bổn Nguyên Mộc Ấn trùng trùng điệp điệp cái cánh còn lại của Kim Bằng Vương, lông vũ trên đó bị đánh rơi ra hơn nửa, Bổn Nguyên Mộc Ấn lại tán ra hoá thành vô số căn nguyên Bổn Nguyên Mộc từ trên không ép cái cánh kia xuống dưới hố.

Cổ Thần nhảy lên cao, ba đạo xích sắc chưởng cương hoá thành ba cái Bổn Nguyên Hoả Ấn nện xuống.

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Ba cái Bổn Nguyên Hoả Ấn đồng thời đánh lên lưng và cái đuôi của Kim Bằng Vươn, không chỉ đem toàn bộ thân thể hắn đánh ngập vào trong hố mà Bổn Nguyên Hoả còn biến thành một cái biển lửa bao phủ hoàn toàn thân thể Kim Bằng Vương vào trong đó.

"Bùng! Bùng!..."

Mặc dù có tiên lực hộ thể, lông mao của Kim Bằng Vương vẫn bị thiêu đốt, trong thoáng chốc cả người Kim Bằng Vương đã biến thành một màu đen kịt, trong không khí tràn ngập mùi khét.

Sau khi đánh ra ba đạo Bổn Nguyên Hoả Ấn, thân thể Cổ Thần lại một lần nữa đạp lên người Kim Bằng Vương, sáu tay nhất tề động thủ, hoặc là quyền cương, hoặc là chưởng cương điên cuồng nện lên người Kim Bằng Vương, khiến Kim Bằng Vương thống khổ liên tục tru lên.

- Lão tử đốt trụi lông ngươi, lão tử đánh chết con tạp mao điểu nhà ngươi!

Cổ Thần dẫm lên lưng Kim Bằng Vương, mỗi một lần quyền cương và chưởng cương đánh xuống đều quát lớn một tiếng, thanh âm truyền ra rất xa, cho dù ở ngoài ngàn dặm cũng có thể nghe được.

Không chỉ là cường giả Độ Hư của Yêu Tộc mà Mệnh Tuyền cao thủ bên trong Thiên ĐÌnh của Yêu Tộc cũng bị chấn động mà từ khắp các cung điện chạy ra quan sát.

Giờ phút này, Yêu tộc Độ Hư cường giả hay Yêu tộc Mệnh Tuyền cao thủ đều trợn mắt há mồm!

Kim Bằng Vương được xưng là người mạnh nhất của Yêu tộc lại bị Cổ Thần hung ác hành hạ như thế này?

Càng thêm châm chọc là trước cuộc chiến, Kim Bằng Vương còn hăng hái trở thành Yêu tộc Yêu Đế, tuyên bố trước muốn diệt Vu tộc, sau diệt Nhân tộc, nhất thống Cổ Hoang, chưởng quản thiên hạ...

Hùng tâm của hắn còn chưa kịp ló đầu ra đã bị Cổ Thần dẫm nát dưới chân, hung hăng ngược đãi, đánh như đánh một con chó!

Đám cường giả Yêu tộc đứng từ xa xa nhìn Kim Bằng Vương bị Cổ Thần dẫm dưới chân hành hạ mà không một ai dám bước lên tương trợ. Thực lực của hai người kia đã vượt quá đa số Yêu tu trong Thiên ĐÌnh, cho nên cuộc chiến của họ căn bản không ai có thể nhúng tay vào.

Duy chỉ có một mình Thần Giao Vương có thể nhúng tay vào thì đã sớm bị thương nặng, vết thương dưới sườn kia vẫng đang không ngừng đổ máu.

Về phần Ngọc Kình Vương, thực lực lại so với Thần GIao Vương yếu hơn không chỉ một chút, cho nên không thể uy hiếp được tới Cổ Thần, huống chi Ngọc Kình Vương có muốn xuất thủ cứu tên Kim Bằng Vương kia không còn chưa biết!

Hận!

Thao thiên đại hận!

Tâm tình lúc này của Kim Bằng Vương chỉ có thể diễn tả bằng một chữ HẬN!

Hắn đem Thiên Đế Ấn tế luyện thành công, cơ bản cũng đã nắm giữ được lực lượng của Thiên Đế Ấn thuần phục được đám cường giả Yêu tộc đăng làm Yêu Đế. Trong lúc còn đang dương dương tự đắc, hắn không hề để Cổ Thần vào trong mắt.

Nhưng cái tên mà hắn không để vào mắt này hiện tại đang dẫm hắn dưới chân, hung hăng ngược đãi hắn, tàn phá tôn nghiêm hắn, đưa tất cả hăng hái của hắn đánh thành phấn mạt, đưa tất cả sự đắc ý của hắn biến thành trò cười!

- A a a a a a a...

Kim Bằng Vương rống lên một tiếng choi tai, thanh âm xuyên thấu qua cả Bổn Nguyên Thuỷ, sau đó hắn quát lớn:

- Thiên... Đế... Ấn!

Cùng lúc đó, thân hình Kim Bằng Vương bùng lên hào quang, một cái ngọc ấn hình vuông toả ra một vầng quang mang huyễn bạch nhu hoà từ trong ngực hắn hiện ra, nhanh chóng biến lớn lên... lớn lên...

Chương 94: Thiên Đế Ấn. (Hạ)

Trong chớp mắt, cái ngọc ấn này đã to cỡ vạn trượng, đem toàn bộ thân hình Kim Bằng Vương bao phủ vào trong.

Thân thể của Cổ Thần lại bị cái ngọc ấn này đẩy ra ngoài, mặc cho các loại Bổn Nguyên Ấn của Cổ Thần oanh kích mãnh liệt cỡ nào nó cũng không dao động mảy may.

Cái ngọc ấn này chính là trấn tộc chi bảo của Yêu tộc - Thiên Đế Ấn.

Kim Bằng Vương đã bị Cổ Thần đánh cho không còn hình thù gì, bằng lực lượng của hắn căn bản không đủ để địch lại Cổ Thần, cho nên hắn phải dùng đến chí bảo Thiên Đế Ấn, phóng thích lực lượng bên trong Thiên Đế Ấn do Yêu Đế đời trước để lại.

Thiên Đế Ấn phóng lớn đến vạn trượng liền đình chỉ, nhưng mà quang mang huyễn bạch sắc nhu hoà kia lại lập tức biến đổi, hoá thành vô số đạo huyễn bạch cương mang bắn ra khắp nơi.

"Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!..."

Âm thanh như vải vóc bị xé vụn liên tục vang lên, cả hư không đều bị Thiên Đế Ấn cắt thành vô số mảnh vỡ.

Cổ Thần ở ngay tại phụ cận Thiên Đế Ấn nên liền bị đám huyễn bạch cương mang này công kích.

- Lực lượng thật cường đại!

Nội tâm Cổ Thần chấn động, huyễn bạch cương mang này lại khiến hắn cảm nhận được một cổ khí tức khủng bổ đến trí mạng.

Pháp tắc lực lượng ẩn chứa trong huyễn bạch cương mang này viễn siêu một trảo duy ngã độc tôn lúc trước của Kim Bằng Vương, so với Ngũ Hành Bổn Nguyên Ấn và Chiến Thần Diệt Tinh Quyền Cổ Thần thi triển còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Ngay cả Chiến Thần Diệt Tinh Quyền sáu mươi sáu quyền hợp nhất ở trước lực lượng của huyễn bạch cương mang này đều không đáng nhắc tới.

Pháp tắc lực lượng ẩn chứa bên trong huyễn bạch cương mang này cũng đủ để miễu sát bất kỳ cường giả nào dưới Hư Không hậu kỳ, mà Cổ Thần cũng là một trong những đối tượng có thể bị miễu sát.

Nguy hiểm trí mạng tới gần, thân thể Cổ Thần cấp tốc bạo lui hơn ngàn trượng, sau đó tiếp tục lui ra xa.

Nhưng tốc độ của huyễn bạch cương mang nhanh hơn, giống như thuấn di một loại, trong chốc lát đã bắn tới trước mặt Cổ Thần.

- Thái Hư Tiên Đỉnh!

- Như Ý Lung Linh bảo tháp!

Trước nguy cơ sinh tử, mi tâm Cổ Thần liền loé lên quang mang, Như Ý Lung Linh bảo tháp lập tức xuất hiện bên cạnh, đồng thời một toà cổ đinh tang thương cũng nhanh chóng bao bọc lấy quanh thân Cổ Thần.

"Keng!"

Một tiếng bạo nổ vang lên, Thiên Đế Ấn phát ra huyễn bạch cương mang trảm mạnh lên Thái Hư Tiên Đỉnh.

Thái Hư Tiên Đỉnh không hổ là một trong những vô thượng tiên bảo kiên cố nhất, lực công kích khổng lồ như thế cũng không thể lưu lại bất cứ vết tích nào trên nó.

Nhưng lực phản chấn cực lớn lại khiến Cổ Thần chấn động không thôi, thiếu chút nữa tiên lực trong cơ thể đã tán loạn, hộ thể cương tráo lập tức bị chấn nát.

Thái Hư Tiên Đỉnh bị đánh văng mạnh ra xa, tốc độ như lưu tinh cản nguyệt.

Cổ Thần cũng đã sớm tính toán Thái Hư Tiên Đỉnh sẽ bị đánh bay đi nên Như Ý Lung Linh bảo tháp đã mở sẵn cửa tầng thứ ba ngăn ngay phía sau Thái Hư Tiên Đỉnh. Thái Hư Tiên Đỉnh mang theo thân thể Cổ Thần trực tiếp bắn vào trong tầng thứ ba của Như Ý Lung Linh bảo tháp.

"Ầm! Ầm!"

Cửa tháp ầm ầm khép lại.

Cổ Thần thầm thở phào một hơi, Thiên Đế Ấn cho dù có lợi hại hơn nữa cũng không thể nào phá vỡ được phòng ngự của hai kiện vô thượng tiên bảo là THái Hư Tiên Đỉnh và Như Ý Lung Linh bảo tháp.

Cửa tháp vừa đóng lại, Như Ý Lung Linh bảo tháp mãnh liệt chấn động, hiển nhiên huyễn bạch cương mang do Thiên Đế Ấn đánh ra đã trảm lên Như Ý Lung Linh bảo tháp, chất liệu tạo ra Như Ý Lung Linh bảo tháp có chút không so được với Thái Hư Tiên Đỉnh, nhưng tu sĩ ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp lại có thể thừa nhận được lực công kích so với Thái Hư Tiên Đỉnh cao hơn nhiều.

Không gian trong Thái Hư Tiên Đỉnh quá nhỏ, nếu bị công kích sẽ bị lực phản chấn cường đại ảnh hưởng lên thân thể người ở bên trong.

Mà Như Ý Lung Linh bảo tháp, ở bên trong lại là một tiểu thế giới, thành lập một không gian độc lập, lực công kích ở bên ngoài cường liệt thì vào trong này đã bị giảm đi rất nhiều, căn bản không thể tạo thành uy hiếp đối với tu sĩ trốn bên trong.

Lực phòng ngự của Thái Hư Tiên Đỉnh tuy rất mạnh nhưng dù sao nó cũng chỉ là một cái đỉnh dùng để luyện đan, trên thực tế vốn không phải là một kiện phòng ngự tiên bảo, chỉ bởi vì chất liệu tạo ra nó qua mức rắn chắc cho nên Cổ Thần mới dùng nó như một kiện phòng ngự tiên bảo.

Dưới sự không chế bằng tiên lực của Cổ Thần, Như Ý Lung Linh bảo tháp giống như thiểm điện nhanh chóng bắn mạnh ra xa, sau khi cách Kim Bằng Vương ngoài năm sáu trăm dặm, thấy Kim Bằng Vương không đuổi theo, Cổ Thần mới dừng lại.

Cửa tháp mở ra, Cổ Thần từ bên trong đi ra, Như Ý Lung Linh bảo tháp hoá thành một đoàn kim quang chui vào trong mi tâm Cổ Thần, Thái Hư Tiên Đỉnh chậm rãi thu nhỏ bằng cơ thể Cổ Thần, cùng thân thể của hắn dung hợp lại, tiếp tục bảo hộ cho hắn.

Đằng xa xa, huyễn bạch cương mang do Thiên Đế Ấn bắn ra dần dần yếu bớt, rồi cuối cùng biến mất không thấy, sau đó Thiên Đế Ấn thu nhỏ lại, cuối cùng hoá thành một cái ngọc tỷ chỉ tầm một tấc hơn.

Kim Bằng Vương hoá thành nhân hình, áo bào màu vàng kim trên người đã rách te tua, thân thể cũng loang lỗ vết máu, Thiên Đế Ấn bị hắn nắm vào trong tay.

Giờ phút này, Kim Bằng Vương tay nắm Thiên Đế Ấn, trên người tản ra một cổ lực lượng kinh thiên, tựa hồ lại giống như chúa tể thiên địa như lúc nãy.

Ánh mắt Kim Bằng Vương đầy căm giận, hận ý tận trời nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, hung hãn nói:

- Cổ Thần, không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh mẽ như vậy, Hư Không trung kỳ cũng không phảo đối thủ của ngươi, ngay cả Thiến Đế Ấn cũng bị người bức ta sử dụng! Hảo! Hảo! Hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi để tế luyện Thiên Đến Ấn, ngươi sẽ vinh hạnh là người đầu tiên chết dưới Thiên Đế Ấn của bổn đế.

Kim Bằng Vương rống lên liên tiếp ba chữ "Hảo!" đủ thấy hiện tại hắn đang căm giận như thế nào!

Cổ Thần cũng khẩn trương, cẩn thận nhìn Kim Bằng Vương, Thiến Đế Ấn ẩn chứ lực lượng quá khổng lồ, làm cho Cổ Thần rất kiêng kị. Yêu Đế đời trước có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, thực lực tương đương với Ngô Tinh, Cơ Nghiêu và Độ Thiền đại sư.

Tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong là cường giả rất gần với Hợp Đạo kỳ, chỉ thiếu một chút nữa là có thể bước tới một bước cuối này, cho nên mặc dù chỉ là một chút lực lượng còn sót lại của cao thủ đẳng cấp này, Cổ Thần cũng khó có thể ngăn cản được.

Nhưng Cổ Thần xông vào Thiên Đìn là vì muống mang Tiểu Bạch rời đi, mục đích chưa đạt được, Cổ Thần tất nhiên sẽ không lui bước.

Huống chi, lực lượng của Thiên Đến Ấn tuy lợi hại nhưng cuối cùng cũng chỉ là lực lượng của Thiên Đế Ấn mà không phải của Kim Bằng Vương.

Nếu đối mặt thật sự là một siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong thì Cổ Thần có lẽ còn không có lực hoàn thủ, nhưng đối mặt là một kiện tiên bảo cường đại thì Cổ Thần không phải không có cách khắc chế.

Chỉ cần khắc chế được Thiên Đế Ấn để Kim Bằng Vương không thể nào mượn nhờ lực lượng của nó thì hắn vẫn như cũ không phải là đối thủ của Cổ Thần.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx